Cô giáo Phương, Tôi, Lan & Chị Dâu Lan - Chương 4
—Hắc-Điểu—-
Tôi đang nằm ôm Lan trên giường cảm thấy có chút khát nước lên tôi dặn nàng cứ nằm nguyên đây chờ tôi quay lại. Tại vì tôi không muốn nàng phải chịu khổ, chẳng qua tôi cũng biết người phụ nữ sẽ như thế nào nếu lần đầu tiên bị con cặc tôi đút vào.Rất sướng nhưng cũng rất đau ! Không muốn nàng phải đứng dậy mà cử động để cho cái âm đạo đang bỏng rát kia của nàng gây đau đớn, tôi nhẹ nhàng đi xuống dưới lầu, vừa xuống tôi vừa ngâm nga một bài hát của Đàm Vĩnh Hưng mà tôi yêu thích. Đi qua phòng khách tôi tiến đến khu làm bếp, chợt nghe tiếng xào nấu vọng lại bên tai, tôi tò mò đoán xem người phụ nữ khi nãy đã rình chúng tôi đụ nhau này là ai?
Bước nhẹ nhàng tới cửa khu làm bếp, tôi thấy thân hình của một người phụ nữ độ tuổi thanh niên, một cái hình dáng yểu điệu đẫy đà. Cặp mông phong mãn, tròn xoe đang nhổng cao lên như muốn xé toang lớp mỏng manh kia mà phô bày ra ngoài.Cả thân hình cao ráo, đầy đặn, nhìn những đường cong đang uốn lượn theo mỗi nhịp lắc lư kia, tôi tự nhủ thầm “ thật đẹp, thật hoàn mỹ,có lẽ trước giờ mình chưa từng gặp một người đàn bà nào bộ dáng như thế này cả !”.Mái tóc đen buông xoã chảy xuống tới hông nhìn như một dải ngân hà mênh mang huyền bí,phía dưới một cặp đùi mũm mĩm thon dài thẳng xuống tới gót chân, đôi bàn chân thon nhỏ, tinh tế thỉng thoảng lại hơi kiễng lên lấy một chút gia vị để chêm nếm làm cho cặp mông bên trên càng lắc lư dữ tợn hơn.Một vẻ đẹp hoàn mỹ đập vào tầm mắt tôi, có chút sững sờ lại, tôi nínthở không dám phát ra tiếng động nhỏ nào. Sợ rằng ,chỉ cần một tiếng động nhỏ thôi, tôi sẽ không thể chiêm ngưỡng tiếp cái vẻ đẹp hoàn mỹ của thân hình người phụ nữ kia.
Cái giá bày gia vị trong phòng bếp treo hơi cao, Tuyết Nhi mỗi lần lấy thứ gì đó phải hơi kiễng đôi chân nhỏ xinh kia của nàng lên, vươn tay với lấy hộp đựng tiêu,tra thêm chút gia vị phụ trợ nữa là món ăn này có thể hoàn thành rồi. Trưa nay nàng nấu món trứng hấp “ Mushi” kiểu nhật bản, thường thì ở nhật gia vị chủ yếu của món này là trứng, cá măng trắng, thịt tôm, thịt gà, chả, và ớt cay loại nhât bản nữa.Cũng bởi vì ở việt nam không nhập khẩu cái loại ớt này, mà nàng phải dung hạt tiêu để thay thế gia vị phụ trợ này.Loay hoay với lọ hạt tiêu xuống ,chẳng may thế nào cái lọ nhỏ ấy hình như lần trước ai đã dùng mà quên không đậy lắp lại, cho nên lúc Tuyết Nhi với tay cầm lấy cái lắp lọ, cả chiếc lọ trượt ra ngoài giá đỡ gia vị mà đổ xuống nền nhà.Lọ hạt tiêu đổ xuống, bụi tiêu bay tung toé trong không khí, phảng phất bay vào mắt nàng một chút làm cho đôi mắt đen huyền ảo kia nhắm chặt lại, hai tay khua lung tung tìm đến bàn ăn. Tôi đứng đằng sau cách đó không mấy bước chân cho nên cũng hít phải một ít bụi tiêu ho lên sằng sặc :
Khụ..khụ..khụ.. ụ.. ụ….!
Ai thế ?…. Tuyết Nhi hai mắt nhắm chặt ,bàn tay sờ soạng loạn lên trong không trung,giật mình hỏi.
Dạ, em là bạn của Lan, hôm nay có việc đưa Lan về nên ở lại đây chơi một chút ! Chị co làm sao không vậy? Có cần em giúp chuyện gì không?… Tôi nhanh nhẩu đáp để lấp liếm chị, cho chị không hỏi chuyện tại sao ,lúc này tôi lại đứng đây !
Một giọng oanh vàng, nhỏ nhẹ cất lên :
Ah, em là bạn trai Lan đó hả! Chị bị bụi tiêu bay một ít vào mắt rồi ! Em giúp chị với..i.i
Tôi nhanh nhẹn tiến đến gần bên nàng, khẽ đỡ lấy khuôn mặt yêu kiều của nàng lên nói :
Cho phép em xem giúp chị! Xem có làm sao không ?
Tuyết Nhi hơi ngượng ngùng gật đầu, nàng không nghĩ tôi lại có hành động như vậy.Mặc dù vậy nhưng quả thật lúc này tôi không có ý nghĩ bậy bạ gì với nàng, khẽ vuốt mí mắt của Tuyết Nhi, tôi hơi kéo nhẹ ra một chút và thổi mạnh vài cái. Hơi thở nam nhân mạnh mẽ, ấm áp của tôi phả vào da mặt nàng, dường như lúc đó tôi cảm giác được cả người nàng như nổi lên một lớp da gà rờn rợn.Tôi chạy vào buồng tắm ngay trong nội thất khu bếp, kéo lấy một tắm khăn mặt rồi xả cho ướt sũng nước để mang ra ngoài cho Tuyết Nhi lau mắt.Bàn tay trắng nón vươn ra cầm lấy chiếc khăn mặt khẽ day day vào mí mắt, vừa xuýt xoa nói :
Cám ơn em nha ! Ai da, cái hạt tiêu này cay quá ah ! Chị yêu kiều khẽ kêu một tiếng rồi hỏi tôi :
Em tên gì vậy?Hai đứa quen nhau lâu chưa !
Nghe chị hỏi vậy, tôi biết chị đã hiểu lầm tôi thành bạn trai Lan rồi,chắc có lẽ vừa rồi ở trên lầu thấy hai chúng tôi đụ nhau dữ dội như vậy cho nên nàng mới tưởng tôi là bạn trai của Lan. Haiizz, sự đời khong thể theo mắt thường mà đoán định a! Cảm thán thở ra một hơi tôi nói với chị :
– Em tên Quân chị ạ! Nhà gần đây thôi, chúng em cũng quen nhau gần một năm rồi!
–
– Vậy hử em ! Sao mà hôm nay mới tới nhà chơi thế,nhỏ Lan nó làm khó em phải không?
Không, Lan có gì mà làm khó em đâu, tại em cũng bận đợt vừa rồi thi cử đại học, haiiz cũng bận đầu tắp mặt tối luôn chị ạ!
Uhm ! Vậy hôm nay Quân mới đến nhà chơi, hay là ở đây ăn cơm nha, hôm nay chị rảnh nên làm món Nhật nè, em ở lại nếm thử xem tay nghề chị có bằng mẹ em không ? Mà lát nữa mẹ Lan cũng về giờ đấy,ở lại chào hỏi mẹ vợ luôn chứ?
Không ngờ rằng chị thẳng thắn mời tôi ở lại dùng cơm,cho nên tôi hơi sựng người lại.Tuyết Nhi tưởng tôi từ chối chị nhíu mày khẽ nói :
Hay là chê đồ chị nấu phải không? Hừ hừ , cẩn thận không qua được cửa chị là hết đường tới tiếp với nhỏ Lan nha! Hi hi.
Nhìn Tuyết Nhi vui vẻ trêu đùa tôi, trong lòng tôi rộn ràng cả lên, vui vẻ mà đáp lại :
Em chỉ sợ chị nấu ăn ngon quá ! Bây giờ mà được ăn, sau này nhỡ không có được ăn ngon như thế thì phải làm sao đây ?
Tôi chỉ vui vẻ đáp lại một câu không nghĩ ngợi gì, nhưng Tuyết Nhi không nghĩ đơn giản thế. Trong lòng nàng thầm nghĩ rằng tôi đang tín hiệu với nàng. Có lẽ do xa chồng lâu ngày quá, sự đòi hỏi về tâm hồn lẫn như thể xác đã được kìm nén bấy lâu trong thâm tâm của nàng ,cho nên dẫn đến việc gần đây nàng hay suy nghĩ bậy bạ.Khi thấy tôi đáp lại như thế, Tuyết Nhi hai má đỏ bừng, ập ờ cho qua chuyện rồi bảo tôi lên gọi nhỏ Lan xuống chuẩn bị, đợi Mẹ về là cả nhà dùng cơm luôn.
Lên đến phòng Lan, khẽ mở cánh cửa ra, đi vào thì thấy Lan đã ngủ say từ lúc nào rồi, chiến đấu một hồi với tôi có lẽ nàng khá mệt mỏi nên đã ngủ thiếp đi.Nhìn nàng ngủ say, cả người ôm lấy cái gối vào trong lòng ,cuộn tròn cả người lại nên cặp mông trắng phau kia vểnh ra bên ngoài.Nàng ngủ rất ngon, đôi môi nhỏ lúc lại trông như dẩu lên, lúc lại như đang mỉm cười. Vẻ mặt vẫn hồng hồng thoả mãn sau cuộc làm tình nóng bỏng kia.Mái tóc nàng xoã tung trên ga trải giường, một mái tóc thật đẹp, hơi xoăn dài, hung nâu giống với màu mắt của nàng. Nhìn xuống dưới cặp đùi mềm mại trắng như bạch ngọc đang khép chặt vào nhau kia, khiến cho cái mu lon của nàng bị ép chặt lại phè ra phía sau đập thẳng vào mắt tôi. Thật đúng là một cái âm hộ thật đẹp, tôi thường nghe người ta nói ví von rằng :” chành ra ba góc da còn thiếu,khép lại đôi bên thịt vẫn thừa.” Chắc là ám chỉ cái âm hộ ngon lành như thế này đây.
Cái âm hộ của Lan bị hai bên đùi nàng ép chặt lại, vừa qua một màn đụ nhau gần 30 phút kia đã làm cho nó sưng tấy lên, lúc này có lẽ do nàng quá mệt mỏi cho nên đã ngủ thiếp đi mà không có đi rửa ráy âm hộ của nàng. Mấy giọt tinh khí của tôi vẫn còn nhớp nháp bên trên hai mép lon kia, bết lấy một ít lông tơ mọc hai bên mép lon ,cảnh tượng trông thật dâm dật làm cho tôi có chút nóng ran.Nhưng thấy nàng ngủ có vẻ mệt mỏi ,tôi không đành lòng đánh thức nàng dậy, tiến tới bên chiếc giường giống như của một tiểu công chúa kia ,tôi kéo lấy tấm chăn mỏng mà đắp lên người nàng, da thịt mát rượi cọ xát vào lớp vải chăn mềm mại làm cho nàng khoan khoái nhẹ rên rỉ một tiếng rồi lại thở đều đều.
Rời khỏi phòng của Lan trong khi nàng đang ngủ say sưa, tôi bước xuống dưới lầu thì đã nghe thấy tiếng điện thoai reo vang . Tuyết Nhi vội vàng lại tới nhấc chiếc điện thoại con ở trong khu bếp lên nghe :
Alo, mẹ ah! Có việc gì sao ? Sao ạ, mẹ hôm nay phải họp ở công ty rồi dẫn khách hàng đi ăn sao? Tiếc thật, hôm nay con làm món mẹ thích ăn nhất ah . Nói buâng khuâ mấy câu , rồi tôi nghe thấy tiếng dập máy điện thoại, khi tôi xuống đến bên dưới khu bếp thì thấy chị đã quay lại chuẩn bị sắp xếp đồ lên bàn ăn. Chị hỏi tôi:
Lan đâu rồi em ? Sao Lan không xuống ah, nhỏ mệt sao ! Nói xong thì Tuyết Nhi mới ngớ người ra là mình lại đi hỏi một câu dễ gây hiểu lầm,nàng sợ chuyện nàng rình trộm xem hai người đụ nhau bị lộ vội vàng lấp liếm :
Nhỏ Lan bị bệnh phải không? Hôm qua đã thấy kêu mệt mỏi khắp người rồi ah !
Tôi mỉm cười đầy ý tứ, không nói về vấn đề này,mà bảo với chị Lan mệt nên đã đi ngủ rồi, chắc phải phần cơm lại cho Lan thôi. Chị ngập ngừng nói với tôi rằng mẹ Lan không có về nhà ,hôm nay phải tiếp khách làm ăn cho nên có ba người ăn cơm thôi, vậy mà Lan không dậy được,chỉ còn có hai chị em mình ah ! Tôi không nói gì, nhưng trong lòng tôi rất thích thú khi được dùng bữa với một người phụ nữ xinh đẹp như Tuyết Lan.
Đồ ăn được dọn dẹp lên bàn, chiếc bàn ăn hơi rộng cho nên nhìn có vẻ khá trống trải với căn nhà neo người này.Chị hỏi tôi có uống chút gì không, chị còn để dành 1 chai Cognac. Tôi hơi giật mình, không ngờ chị lại hào phóng với tôi trong lần gặp mặt đầu tiên như vậy, Cognac là một loại vang đắt tiền của Pháp, thường thì là loại chế biến từ 100% nồng độ nho sẽ được để tên của chính hãng và gọi là Vang cognac. Uống vào sẽ cảm thấy rất ngon, nếu nhấm nháp từ từ ta sẽ thấy được mùi vị của hương nho lan toả khắp các mạch máu trong cơ thể, và cũng rất dễ say.Tôi vui vẻ cầm chai V.S cognac đi khui, chả mấy khi được uống cái loại này, thấy team rượu ghi là đã được ủ 5 năm trong nồi, trong lòng tôi càng cảm thấy hứng thú hơn.
Trên bàn ăn tuy lúc này chỉ có vài món so với cái bàn to đùng thì trông có vẻ khá trống trải. Nhưng lúc này tôi và Tuyết Nhi nói chuyện rất hứng thú, hai chúng tôi có vẻ khá hợp nhau về mặt tính cách. Những lúc kể dăm ba câu chuyện cười học sinh, Tuyết Nhi cười khoe đôi hàm răng như bạch ngọc ra ngoài, rượu cũng cạn 3 tuần, mỗi lần một cốc lớn,hai má nàng đã hơi đỏ hồng lên nhãn tình thì sóng nước làm cho tôi nhiều lúc ngây dại mà quên mất gắp thức ăn.Những lúc bất chợt chạm phải ánh mắt si dại của tôi thì Tuyết Nhi đều cúi đầu như tránh né.Hai chúng tôi ăn cơm rất vui vẻ, kết thúc bữa ăn chị gặp nốt cho tôi một phần “Mushi” vừa nâng cốc nói:
Quân ,hôm nay thật vui! Chị em mình cạn nốt chén này nha,chị cảm thấy hơi say rồi!
Vâng chị! Em cũng hơi hơi mệt chút, nào zdô !
Tôi cạn một hơi hết luôn cả ly lớn, từng giọt rượu vang tràn ra ngoài theo hai bên mép, chảy xuống cổ thấm ướt cả cổ chiếc áo sơ mi. Thấy tôi phóng khoáng như thế Tuyết Nhi mỉm cười tủm tỉm nhìn xoáy tôi và nói:
Ghớm Quân uống sao giống như uống nước lã thế, cẩn thận không say,về không nổi ah
Tôi mỉm cười không đáp, bởi vì tôi uống rượu chưa bao giờ biết say cả . Không phải là giống như câu nói “ Ngàn ly không say “ của lý bạch, mà là do tôi hay tụ tập cùng với đám bạn đi nhậu nhẹt trên các sàn vào tối thứ bảy hoặc chủ nhật nào đó , cho nên có đôi chút quen thuộc với rượu tây, không ảnh hưởng lắm tới thần kinh.Chỉ là khuôn mặt uống vào thì hay đỏ lên, nhiều người hay tưởng tôi uống nhiều quá nên đã say rồi.
Xong xuôi hai chị em cùng don dẹp, rất nhanh là đã gọn gàng. Tuyết Nhi ra khoá cổng lại rồi quay sang bảo đi nghỉ ngơi.Nhà này lầu một dùng để tiếp khách và sinh hoạt bình thường, lầu hai là cho Lan cùng mẹ sử dụng,còn trên lầu ba là không gian của Tuyết Nhi cùng chồng mình, bên trên được hai vợ chồng nàng bố trí đầy đủ tiện nghi ,rộng rãi, thoáng mát.Tuyết Nhi lẳng lặng đi lên lầu bỏ lại tôi với ánh mắt mất mát nhìn theo sau, tôi vào buồng tắm rửa ráy qua một chút cho giảm nhiệt xuống ,sau đó ra phòng khách nằm. Bật ti vi lên xem chút tin thể thao ,mơ màng được khoảng 30 phút đồng hồ thì tôi thấy lành lạnh do cái máy điều hoà bật hơi thấp. Tỉnh dậy tắt điều hoà xong, tôi đi lên trên phòng của Lan, xem nàng đã ngủ dậy chưa, Lan vẫn ngủ ngon lành như một chú mèo con, nàng co ro lại 1 góc giường trông thật đáng yêu.Tôi khẽ khép cửa lại không muốn làm phiền nàng trong giấc mộng mị. Định đi xuống lầu thì bất chợt tôi nhìn lên phía cầu thang lầu ba,thầm cân nhắc một chút cuối cùng cũng cắn răng quyết định lên qua đó một chút.
Nhẹ nhàng nâng từng bước chân đi lên, đến nơi tôi cảm thấy hơi bất ngờ, bởi vì không gian nơi này quá đẹp ,thoáng.Cả lầu ba được chia theo kết cấu hiện đại , một bộ so-fa màu đỏ chót được đặt chính giữ gian phòng, khung cảnh rộng rãi và thêm nhiều ánh sáng bởi một mặt quay ra ngoài đường được làm bằng kính chứ không phải là quây cửa như mọi nhà.Nhìn từ bên trong có thể quan sát được cả một khoảng trời trong xanh ngoài kia, bên trái chính là phòng ngủ của vợ chồng Tuyết Nhi còn đối diện lại chính là nơi sinh hoạt, tôi thấy là lạ bởi bời vì phòng sinh hoạt này trông khá rộng rãi , ít nhất nó phải chiếm đến 1/3 của cả lầu ba.Cũng không có tò mò quá nhiều làm gì, tôi chú tâm vào chuyện chính ,liền đi tới cửa phòng ngủ đang khép hờ hờ của Tuyết Nhi kia.
Tôi nhẹ nhàng như một kẻ ăn trộm, đôi chân có hơi run rẩy vì cảm thấy mình làm như vậy có chút xâm phạm đến đời tư người khác.Khẽ nghiêng đầu nhìn vào qua khẽ hở, điều khiến tôi giật cả mình lên bởi vì trong phòng lúc này một cảnh tưởng đang diễn ra mà trong mơ tôi cũng không thể nào nghĩ đến. Tưởng như câu :
Trưa hè hây hẩy gió nồm đông
Thiếu nữ nằm chơi thoả giấc nồng
Lược trúc chải cài trên mái tóc
Yếm đào trễ xuống tận dưới mông
Đôi gò bồng đảo sương còn mịn
Một lạch đào nguyên suối chửa thông
Tuyết Nhi nằm trên giường hai chân thon dài ,mập mạp kia đang chềnh hềnh ra hai bên, tay nàng cầm một con cặc giả bằng silicon cứ thế mà ra vào.Con cặc giả kia nhìn rất là kỳ quái, ở nơi gốc cặc có gắn thêm một bộ phận nữa vươn ra ,chuyên dùng để kích thích điểm G bên ngoài tức là hột le.Một tay nàng vừa cầm vừa bấm nút, con cặc giả kia ở nơi tiếp xúc với cửa mình nàng đang xoay tròn và phát ra những tiếng kêu “ ro…ro.o.”. Mu lon của Tuyết Nhi rất trắng, nàng không có mọc lông mao, cả cái vùng mũm mĩm ấy vòm lên trắng póc. Thẳng xuống cái hột le đang bị kích thích bởi một bộ phận kích dục của con cặc giả kia mà đỏ dựng lên.Hai bên mép âm đạo đang giật liên hồi, nước dâm thuỷ đang nhễu hết xuống bên dưới khe đít của nàng.Chiếc môi xinh xắn của Tuyết Nhi bặm lên ,hơi thở nặng nhọc, thỉng thoảng cái mồm há to ra hít thở lấy từng ngụm không khí mới.Cái quang cảnh chết người này đang đập vào trong tâm trí tôi, tôi không biết rằng cái chuyện này đây nó sẽ con ám ảnh, in hằn lên tâm trí tôi cho đến tận sau này.
Tâm trí có chút bối rối, chân tay luống cuống va ngay phải cái chậu hoa cảnh gần sát bên cửa phòng ngủ của Tuyết Nhi. “..Choang…xoảng..” Tiếng chiếc chậu hoa đổ xuống sàn nhà và vỡ ra thành từng mảnh,trong khi đó tôi chẳng còn tâm trí nào mà để ý đến mọi chuyện nữa. Tôi phóng nhanh ra ngoài, bước xuống lầu một, tới bên chiếc so-fa trong phòng khách mà thả cả người nằm xuống. Thở nhẹ ra một hơi, tôi bật ti vi lên xem, tai thì nghe ngóng động tĩnh trên lầu.Tĩnh lặng, trong lòng tôi nóng như lửa đốt, chắc chắn rằng Tuyết Nhi đã đoán được ra ai đã làm vỡ chậu hoa ở trên đó cũng như nhìn thấy tình cảnh nàng đang thủ dâm.Tôi vừa ân hận vừa lo lắng, không phải sợ việc bị nàng mắng chửi tôi hay sao đi nữa, tôi lo lắng là vì nhỡ nàng tức giận với tôi thì có thể sau này chúng tôi sẽ bước vào thế đối đầu nhau mất. Nàng là một hình mẫu người phụ nữ tuyệt vời, mặc dù đã có chồng nhưng tôi vẫn muốn được cùng nàng nói chuyện như trong bữa cơm trưa nay.
Tiếng bước chân ngập ngừng đang từ trên lầu vọng xuống, Tuyết Nhi mặc một bộ váy ngủ màu đen mỏng tang, ẩn hiện dưới lớp vải là một bộ đồ lót màu đỏ sậm.Trong thật quyến rũ mà lại có chút gì đó huyền bí, nàng ngập ngừng nhìn tôi hai con mắt đỏ hoe. Từng giọt nước mắt lăn dài xuống má ,theo dòng chảy xuống chiếc cổ trắng nõn nà của nàng.Ngẩng đầu lên nhìn nàng, trong lòng tôi vô cùng hối hận, vì một chút không tự chủ được mà đã gây ra cái sự tình khó xử như lúc này. Tôi ngập ngưng định mở lời xin lỗi Tuyết Nhi, nhưng nàng đã đến gần bên cạnh tôi bàn tay ngọc ngà che lấy miệng không cho tôi nói. Tuyết Nhi kéo tôi ngồi xuống ghế so-fa, sau đó nàng bắt đầu tâm sự chuyện tình với tôi. Nàng đang rất buồn, công việc ở công ty với đối tác nước ngoài đang trong tình trạng rất khó khăn.Nhiều thứ áp lực cuộc sống xảy ra,trong lúc này đáng ra nàng cần cái bờ vai ấm áp của chồng để tìm chút an ủi. Nhưng chồng nàng đã đi công tác vài tháng nay, cho nên nàng cảm thấy rất buồn tủi. Tuy nhìn Tuyết Nhi bề ngoài trông rất lạnh lùng nhưng sâu trong con tim nàng nó lại rất mỏng manh và yếu đuối.
Nghe hết những tâm sự chất chứa trong lòng Tuyết Nhi, tôi cũng cảm thấy hơi đồng tình. Tôi cảm thấy rất hổ thẹn khi nàng đối xử với tôi như vậy.Tưởng rằng nàng phải giận dữ đuổi tôi ngay trong lúc này ra khỏi nhà, rồi từ sau này không thèm nhìn mặt tôi nữa. Nhưng tôi không biết rằng, bởi vì lúc sáng Tuyết Nhi nhìn thấy cảnh tượng chúng tôi làm tình ,cho nên sau khi ăn cơm trưa lại uống thêm chút rượu,nàng đã không giữ được bình tĩnh nữa mà lấy con cặc giả ra dùng do chồng nàng mua tặng trước khi đi công tác.Thở dài một hơi ,tôi cúi đầu suy nghĩ buâng khuâ còn Tuyết Nhi cũng im lặng không nói gì.
Tĩnh lặng một thời gian, Tuyết Nhi đột ngột nói cảm thấy có chút đau đầu, mệt mỏi. Muốn về phòng nghỉ ngơi,khi nàng định quay lưnng bước đi thì tôi đã kéo tay nàng lại. Tôi nói :
Chị ,em thành thật xin lỗi vì chuyện vừa rồi.Mọi chuyện đều do em quá tò mò, em xin lỗi !
Tuyết Nhi mỉm cười nhìn tôi không trả lời câu hỏi của tôi, nàng nhìn thẳng vào khuôn mặt tôi, rồi đột nhiên nói :
Em có biết xoa bóp không ? Nếu biết lên giúp chị một chút, chị mệt mỏi quá! Mọi chuyện làm chị đau hết cả đầu.
Tôi ngẩn người vì câu trả lời của nàng không phải nói về vấn đề kia. Thấy tôi không có ý kiến gì, Tuyết Nhi cầm cánh tay tôi lôi đi, vừa nói :
Đi em, lên trên phòng chị!…….