Cô giáo, chị hàng xóm và những người bạn gái - Chương 10
Tôi dần nguôi ngoai tình yêu dành cho Mai, về sau, chỉ còn là tình cảm của một người bạn thân, có thể là hơi quá một chút, nhưng tôi đã cho hết về quá khứ, thỉnh thoảng nghĩ đến những kỷ niệm đẹp để tự cười mà thôi. Sang lớp 11, tôi để ý một em học lớp bên, một cô gái có khuôn mặt gần giống Tâm Tít, nhưng không được xinh như thế, nói vậy cho anh em dễ hình dung. Em ấy không cao lắm, chắc chỉ tầm mét lăm mươi, nhưng được cái nhìn gọn gàng, chắc chắn, mông đùi trông nảy nở, eo thì nhỏ mà da cũng trắng trẻo, nói chung thì nhìn khá dễ thương. Hôm đó là khi tôi đang đứng ở lan can chém gió cùng mấy thằng bạn đểu, bất chợt nhìn qua lớp bên, mấy cái mông đang cong cong chổng ở lan can, tôi nhoài người, vẹo cổ mở rộng tầm nhìn xem mặt mũi mấy em đó thế nào. Và ngay lần đầu tiên, nhìn em cười, tôi đã kết luôn rồi. Vậy là lân la hỏi tên em từ mấy thằng con trai bên đó, em thì đẹp mà tên thì xấu – Thê. Không hiểu bậc phụ lão của em ấy nghĩ thế nào nữa. Nhưng thôi mặc kệ, ngoại hình đẹp là được rồi, thích thì gọi tên khác cũng được, mà tên thì xấu hay đẹp cũng là cái tên. Từ hôm đó, bắt đầu hay lượn sang bên lớp ấy chơi với mấy thằng bạn, sau lân la làm quen dần với em, nói chung thì cũng không khó lắm. Bí kíp tán gái chỉ cần hai từ “đẹp trai”, nói thì hơi phũ cho mấy bác xấu mã nhưng để làm quen với một em lạ hoắc thì ban đầu phải làm thỏa mãn đôi mắt của em ấy đã. Nói thật chứ nhiều tiền mà xấu trai ấy, lần đầu tiên gặp mà giờ tiền ra ấy, con gái nó lại chẳng cười cho vào mặt ấy chứ, vì dù nó có thích tiền lắm rồi cũng chẳng có mấy đứa gật đầu luôn đâu, thế hóa ra nó tự bảo nó thích tiền à, trừ khi đó là sự trao đổi tình dục. Nhưng với trai đẹp, chỉ cần vài câu làm quen, kể cả kiểu mượt mà hay ngượng ngùng đi chăng nữa, thì ít nhất con gái cũng có chút cảm tình, ban đầu kiểu như bạn bè, anh em gì đó nhưng rồi chẳng mấy chốc mà biến thành người yêu. Không biết có đúng lắm không, nhưng chắc số tôi nó cũng đào hoa nên tán gái thấy dễ lắm.
Ngày tháng trôi qua, chẳng mấy mà đã gần một tháng kể từ ngày Thê nhận lời tỏ tình của tôi. Gia đình Thê cũng bình thường, học hành của Thê cũng bình thường, nói chung thì tất cả những gì thuộc về em đều có vẻ bình thường. Khác với Mai, Thê chịu chơi hơn, cũng có vẻ biết nhiều hơn về chuyện ấy, nhưng lại không hề dễ dàng làm chuyện ấy. Đường đi học từ nhà em đến trường phải qua nhà tôi, thành ra tôi đều chờ em đi qua rồi đèo em đi học. Thường thì em chỉ ôm nhẹ tôi, đôi khi tôi nghịch ngợm cố tình đi vào ổ gà, nhưng thực sự ngực em cũng không to lắm, lại qua lớp áo lót nên tôi cũng chẳng cảm nhận được mấy. Có một tối, tôi có cố tình sờ ngực em, một phát tát tôi ăn ngay từ em, hai đứa cãi nhau, giận dỗi hẳn 1 tuần tôi mới làm lành được. Nhưng quả thật là vú em chỉ như quả quýt mà thôi. Kể ra thì nhiều khi gần nhau, cầm tay, hôn môi, ôm ấp nhưng Thê nhất quyết không đi quá giới hạn. Hẳn là tình yêu học trò trong sáng, mặc dù có đôi khi cũng muốn làm tình với Thê nhưng chẳng sao làm được. Dù sao tôi cũng yêu Thê thật lòng và cũng tôn trọng cô ấy, một người con gái như thế thì không yêu sao được, thực sự Thê như thế là cũng tốt và tôi cũng không nghĩ ngợi gì nhiều.
Trong khoảng thời gian tôi yêu Thê thì nhà tôi có hàng xóm mới, gia đình anh Chung. Thực ra thì tôi biết vợ chồng anh Chung từ trước khi ông bà ấy xây cái nhà mới ra đây. Nói là nhà mới nhưng cũng chỉ gọi là làm tạm thôi để ông làm cái cửa hàng sửa xe máy. Trước kia bố ông mua miếng đất này cùng bố tôi nhưng không xây nhà, cả gia đình lớn của ông ở mãi trong làng, còn chỗ tôi gọi là phố. Trước ông Chung đi học nghề sửa xe máy, bây giờ về mở quán tự kiếm ăn nên chuyển ra phố, cả vợ với thằng con 3 tuổi cũng ra theo. Ông Chung người gầy như cái mo cau, còn bà vợ thì trông xôi thịt. Hai ông bà này lấy nhau từ hồi mười tám, đôi mươi nên tính đến cái năm đó, bà vợ ông mới có 22 tuổi, lại gái một con nên nhìn mặn mà, gợi dục lắm. Bà ấy tên Chi, quê đâu Tuyên Quang gì đó, kể ra thì các cụ bảo “Chè Thái, gái Tuyên” cũng chẳng sai, chị Chi trắng mà có điểm gì đó dễ thương, cuốn hút vô cùng. Tốt mái, hại trống, anh Chung chắc cũng vì cày nhiều nên người mới teo tóp như vậy, khổ thân ông anh. Nghe anh Chung kể thì chị Chi là em ruột của một anh cùng học nghề với anh ấy, một lần về nhà chị Chi chơi, hai người gặp nhau rồi quen nhau và yêu nhau từ đó, đúng là duyên số. Chị Chi thì chỉ ở bán quần áo ngoài chợ, chị có cái kiot ở đó, bán toàn đồ nữ, sáng đi, trưa khóa cửa về nấu cơm, xong ra tiếp rồi tối thì về. Chợ cách nhà có một đoạn nên cũng chẳng có gì vất vả. Tôi ở nhà rảnh thì hay lượn qua xem anh Chung sửa xe, học hỏi cách tán gái của ông ấy, nói chuyện người lớn nữa, anh ấy hay nói với tôi phải chịu khó thể dục thể thao, rồi chính ông ấy nhồi nhét cái tư tưởng “yêu là phải thịt” vào đầu tôi. Lúc ấy tôi chỉ cười trừ, nhưng tôi đoán là vợ chồng ông này chắc dâm phải biết. Thời gian yêu Thê, tôi hay đưa em ấy qua kiot của chị Chi mua quần áo, thành ra chị ấy quý tôi lắm, không quý sao được với khách ruột này, lại là hàng xóm nữa.