CÔ GÁI CHƠI ĐÀN VĨ CẦM - Chương 7
……………………………………………………
Hắn đỡ Lệ Minh nằm dài lên giường. Thân hình trắng ngần nổi bật trên nền vải trải giường đậm màu. Hai bầu vú căng vun cao được nhấn thêm vẻ khiêu khích với hai núm vú sưng nở đỏ sẫm. Bờ hông nàng nở to cho vòng eo rất thon gọn. cái bụng dưới vì đã lớn tuổi nên hơi nhô tròn một chút bên dưới lỗ rún nhưng không xấu xí mà nhìn có vẻ chắc đầy, hấp dẫn hơn… Đám lông đen dày hình tam giác trải rộng che kín bờ mu, chạy dài xuống hai bên khuất bên trong đôi đùi đang khép lại… Đôi chân có làn da trắng mịn láng trơn chỉ muốn đưa tay lên vuốt ve để cảm nhận sự êm mượt ấm áp của nó…
Hắn leo lên giường nằm sát bên cạnh nàng, nghiêng người đặt một tay lên vuốt ve trên hai bầu ngực, nắn nót nhẹ nhàng trên đôi núm vú làm nó càng sưng cứng thêm lên… Môi hắn ịn nhẹ trên má nàng rồi lướt lên đôi môi đầy đang mấp máy vừa hồi hộp vừa pha chút lo sợ, khuôn ngực phập phồng nhanh hơn trong cảm xúc trộn lẫn đó của nàng… Hắn thè lưỡi liếm nhẹ trên hai cánh môi trong khi mấy ngón tay không ngừng xoa vuốt, kéo nặn trên hai núm vú… Dù thật sự nàng chưa hưởng ứng cho lắm những động tác khiêu khích của hắn, nhưng phản ứng sinh lý mạnh mẽ trong nàng đã làm đôi môi nàng hơi hé mở cho đầu lưỡi hắn lách vô trong miệng nàng… Sự kích thích từ hai đầu núm vú làm âm đạo nàng như giãn nở rộng ra, giọt dâm thủy đầu tiên ứa trào cho những giọt kế tiếp theo ra… Bất chợt không hề chủ động, Lệ Minh ngậm đầu lưỡi hắn mút mút như muốn làm giảm bớt cơn nóng ngứa ngáy sâu trong âm đạo nàng…
Được cái miệng ẩm ướt, ấm nóng ngậm đầu lưỡi mút nút nhẹ nhàng, hắn như bị kích động thêm, hông hắn nẩy tới ép sát con cặc dài cương cứng vô một bên đùi nàng giật nhẹ từng cái… Đang mút nút lưỡi hắn trong một nụ hôn nhưng nàng cũng cảm nhận rõ ràng khúc gân thịt nóng hổi ép chặc một bên đùi nhích động càng làm cơn nóng rạo rực cháy lớn hơn, dâm thủy trong âm đạo nàng tuôn chảy nhiều hơn… Không nén được, Lệ Minh bật tiếng rên sảng khoái trong cổ họng… Khi hắn từ từ rút lưỡi ra khỏi miệng nàng thì như tiếc nuốc, cái lưỡi nàng cũng tự động đuổi theo để rồi lọt vô miệng hắn… Hắn êm đềm nút lưỡi nàng… Cánh tay còn lại đang chèn giữa hai người cong lên nắm bóp bên bầu vú gần hắn nhất, còn tay kia hắn xoa vuốt nhẹ nhàng lướt trên ngực nàng qua vùng bụng rồi xoa vuốt trên đám lông mu dày rậm êm mượt, lát lát hắn lại nghịch ngợm lấy mấy đầu ngón tay túm một nhúm lông mu kéo căng lên… Vừa đau đau lại vừa ngứa ngứa làm Lệ Minh thảng thốt bật rên ngọng nghịu khi hắn vẫn còn đang ngậm lưỡi nàng trong miệng :
– U… Um… đau em… ưm…
Hằn cười khì khì rồi lướt mấy ngón tay dọc theo khe hở giữa hai chân nàng bóp lên vùng thịt mềm ở giữa… Hai ngón tay banh mở hai múi thịt phồng căng rồi ngón giữa khều móc dọc theo khe mương ẩm ướt của nàng… Lệ Minh giật bắn người, làn da bụng trắng ngần run run vì cảm xúc lúc mạnh lúc nhẹ của đầu ngón tay hắn nơi khe lồn nàng, nhất là những lúc đầu ngón tay hắn khều khều, nhấn xuống hay xoay tròn trên hột le… Cảm giác sung sướng, thích khoái lan khắp châu thân, dâm thủy nàng như tràn bờ đê ứa chảy theo ngón tay hắn bôi trơn khắp trên khe mương thịt một lớp màng trơn nhớt… Đôi môi hắn rời khỏi môi nàng, lướt nhanh xuống vùng giữa ngực rồi bập lên một đầu núm vú ngang qua miệng hắn, hắn mút mút viên thịt tròn sưng trong miệng, lăn đầu lưỡi quanh đó rồi lại lấy răng gãi nhẹ trên đầu núm vú… Nàng oằn người vì cảm xúc như vọt thẳng lên đỉnh đầu… Trí não nàng như tê liệt bởi từng con sóng khoái sướng vỗ mạnh… Nàng mở miệng rên rĩ theo cảm giác tuôn trào :
– Ô… ui… anh ơi… chết em… sao anh bú vú em chi vậy… ô… ướt… anh ơi… ướt hết rồi… a… ưm…
Nghe nàng rên rĩ kích thích, hắn nhả núm vú ra, nhìn nàng :
– Sao vậy, Lệ Minh?… Ướt cái gì…
Bây giờ thì cơn dục vọng thân xác đã bắt đầu lôi nàng đi không còn tâm trí đâu dành chỗ cho mắc cỡ hay nghĩ tới tình cảnh bị áp bức của mình… Khuôn mặt xinh đẹp đỏ lựng, đôi mắt mông lung mờ ảo, nàng trả lời như cái máy :
– Anh bú vú em… nước trong lồn em chảy ra… làm em… nứng… ui…
Hắn hôn phớt trên cái miệng vừa thoát ra những lời như một dâm phụ, cười đểu :
– Nứng lên thì muốn gì?…
Nảng thều thào, đôi lông mày cong vòng nhăn nhó :
– Em muốn anh chơi em…
Nàng thò tay xuống dưới háng hắn bóp bóp trên con cặc cứng ngắc như một khúc gỗ bào trơn ấm nóng :
– Em muốn anh đút cặc anh vô lồn… chơi em… nứng lồn lắm… anh ơi…
Hắn lật người nằm ngửa ra, vỗ vỗ lên má nàng :
– Bú cặc anh đi đã… Lệ Minh bú cặc cho anh sướng một chút rồi anh đụ em… Nhanh…
Không chờ hắn nói lần thứ hai, nàng vùng ngồi dậy, rất nhanh sà xuống háng hắn… Cầm con cặc to lớn hơn của Nguyễn Thế, chồng nàng, rất nhiều, nàng vuốt lên vuốt xuống vài lần rồi mới há miệng ngậm hết đầu cu qua vành khấc sưng to vô miệng… Nàng bắt đầu bú mút con cặc hắn, trong cổ nàng thỉnh thoảng lại vọng ra tiếng rên rĩ như thích thú ngon lành… Hắn với tay xuống xoa xoa trên mái tóc đen nhánh, một tay với xuống ngực xoa nắn mơn man trên hai bầu vú căng của nàng một hồi nhưng rồi cảm thấy như chưa đủ, hắn kéo cho đôi mông nàng nhích gần lên trên… Mặc kệ nàng bận rộn say sưa trên khúc gân thịt cứng nóng dài ngoằng của hắn, hắn đút ngón tay vô trong lỗ âm đạo ngoáy móc… Làm Lệ Minh sung sướng thỉnh thoảng phải nhả cặc hắn ra hít thở, rên rĩ như không chịu nổi những cơn sướng hạnh hạ thần kinh nàng… Cho tới lúc hắn móc ngược ngón tay lên vùng trơn ướt có lớp thịt xếp nếp dưới vòm xương mu thì nàng không chịu nổi nữa, hai chân nàng run bần bật, nàng nhả cặc hắn ra rồi quay người chồm lên trên bụng hắn… Nàng lật đật cầm cặc hắn dựng đứng lên vội vàng nhét đầu cặc vô lỗ lồn nàng rồi ép mông xuống… Con cặc hắn vừa to vừa dài, vành khấc sưng cứng cào mạnh lên thành âm đạo nàng ép chật kín trong âm đạo làm cơn khoái sướng bùng cháy, nàng không thể im lặng được vì bản chất vốn ham dâm, thích đụ của nàng bây giờ mới được con cặc gã thanh niên này đâm cho lòi ra… Nàng nhấp nhổm trên cây thịt cứng dựng đứng, kêu rên không ngưng được :
– Ô… a… sướng quá… cặc anh to quá… cặc anh dài quá… a… ui… đâm banh lồn em… anh ơi… a… con cặc này chơi mới sướng nè… trời ơi… con chết vì sướng mất… ui… ưm…
Bao nhiêu nỗi sợ hãi, lo lắng tới chết khiếp từ lúc hai người đàn ông xuất hiện trong phòng ngủ của vợ chồng nàng như không còn hiện hữu nữa… Giờ phút này nàng chỉ còn biết tới cây gậy thịt của hắn đang trồi ra rồi đâm lút sâu trong lồn nàng theo cử động hoang sơ mà hiệu nghiệm của chuyện giao phối… Đôi vú nàng rung nẩy tung tăng trong con mắt của gã thanh niên làm hắn không nhịn được đưa hai tay lên chụp lấy và nắn bóp không nương tay, mấy đầu ngón tay nắm hai đầu núm vú kéo căng ra, mân mê vò bóp làm Lệ Minh vừa đau nhưng cũng vừa khoái sướng… Hai đầu vú bị bóp nắn thô bạo chừng nào thì lại làm cho dâm thủy cảm khoái trong lồn nàng tươm ra nhiều chừng đó… Tiếng dâm dịch bị cặc hắn ép lên thành âm đạo mỗi lần nàng hạ mông xuống lại kêu lên tiếng “phọp…” đều đều… Đầu cặc hắn liên hồi chọt mạnh lên đáy lồn nàng làm nàng ngất ngây theo từng cơn sóng sung sướng mụ mẫm trí não nàng…
Gã thanh niên được Lệ Minh nhiệt tình nhấp đụ lồn nàng trên cặc hắn nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa đủ… Hằn chống tay ngồi lên, một tay nắn bóp vú nàng, một tay ôm bờ mông nàng kéo ghì sát vô háng hắn cho thân cặc chìm ngập sâu hơn, vú bên kia được hắn cong lưng ngậm núm vú vô miệng mút chùn chụt như con bú mẹ… Mồ hôi tươm ướt trên tấm lưng nàng… Nàng không còn nhấc mông hạ xuống nữa mà bây giờ nhịp điệu chậm lại, mu lồn nàng áp sát gốc cặc hắn chỉ cà qua cà lại… Hai tay nàng ôm trên mái tóc hắn, nàng hổn hển rên rĩ :
– Ưm… sướng quá… anh ơi… cặc anh đụ em sướng kiểu này… ui… chút nữa anh bỏ đi… chắc mai mốt em thèm chịu không được đâu… a… cặc gì to bự quá đi… ui… coi kìa…
Hắn ngẩng đầu lên :
– Coi cái gì?…
– A… con cặc bự của anh… chọt sâu lắm… a… đó… đó… nó quậy muốn lủng lồn em luôn kìa… ui…
– Cái lồn này coi vậy mà dâm quá đi…
– Ưm… tại anh đòi chơi em… nó mới nứng…
– Bộ chồng em chơi không đã hả…
– Không… cặc thằng chả vừa ngắn vừa nhỏ… đụ em không sướng bằng cặc anh đụ… ui…
– Em hết sợ anh chưa?…
– Ui… hết rồi… giờ em lại mê anh …
– Mê anh hay mê con cặc của anh…
– Ư… thì cả hai… anh cũng đẹp trai mà… Anh ơi…
– Hả?…
– Đừng đi được không?…
– Ông chủ anh không chịu đâu…
– Vậy thì lâu lâu anh ghé đây… chơi em nghe…
– Ừ…
Lệ Minh chợt ngưng lại, nửa quỳ nửa ngồi trong lòng hắn, nàng choàng tay lên gáy hắn ôm cứng ngắc… Mũi miệng nàng thở dồn bên tai làm hắn nhột nhạt :
– Sao Lệ Minh không đụ cặc anh nữa đi…
– Hưm… em mệt rồi… lại chưa muốn xong…
– Nằm xuống đi… anh chơi cho cả hai đứa mình cùng xong… ông anh ngoài kia chờ lâu, ổng chửi anh chết…
– Ừm…
Hắn đỡ sau lưng cho nàng nằm xuống, hai chân nàng cong gập lên cao cho con cặc hắn cắm thiệt sâu… Mới đầu hắn chỉ nắc từ từ chậm rãi để lấy lại cảm giác ban đầu chớ vành khấc hắn tê dại vì sự ôm chặc và cọ sát của âm đạo nàng từ nãy giờ… Hai tay nàng ôm hai bên màng tang hắn, thầm thì :
– Em hỏi nè…
– Vụ gì?…
– Nhỏ hơn em là cái chắc mà sao dám kêu em bằng “em”…
– Không biết… cứ đứa nào có cặc cắm vô lồn đứa kia là làm anh thôi… Bộ không chịu hả?…
– Không phải… mà tại em thấy anh có vẻ bạo gan lắm trong chuyện “hiếp dâm” người ta…
– Hừ… ai biểu đi ngủ mà ở truồng, lại có thân thể khiêu dâm, làm cặc người ta nứng… muốn đụ mình làm chi…
– Anh ơi…
– Gì?…
– Em mà làm vợ anh chắc em ở truồng cả ngày cho anh đụ… chịu không?… Ui… a… mạnh lên anh… nhanh nữa đi… chắc em muốn…
– Xong hả?… Anh cũng sắp bắn rồi nè… Muốn bắn ở đâu?…
– Ưm… cứ bắn trong lồn cho em… em thích… a… sướng quá…
Đầu cặc hắn tê rần, xương sống hắn bắt đầu giống như bị mỏi… hắn biết mình sắp ra nên nắc nàng càng nhanh hơn, mạnh hơn từng nhịp đích đáng vô tận đáy lồn Lệ Minh làm nàng cong người ôm chặc trên lưng hắn, hai chân nàng quặp lên thắt lưng hắn, ngoặc hai bàn chân vô nhau như muốn khóa chặc thân hình hắn với nàng… Khi hắn thọt mạnh thêm vài cái thì nàng bật kêu lớn :
– A… mạnh lên… em xong nè… anh ơi… bắn đi anh… bắn cho đầy lồn em đi… ui… ui… sướng quá… em… em… xong… a…ưm… ưm…
Gã thanh niên dồn dập thêm vài chục cái rồi ưỡn lưng cho đầu cặc phọt ra tia tinh dịch nóng hổi lên đáy lồn nàng… Cơ thịt sâu bên trong giật lên co thắt bóp lên đầu cặc hắn từng nhịp làm hắn có cảm nhận rất rõ ràng cơn cực khoái của nàng…
Nằm im trên bụng nàng vài phút, hắn rút cặc ra. Một dòng dâm dịch trắng đục từ từ ứa ra rồi chảy dài theo khe đít nàng đọng lại thành vũng nhỏ ngay dưới mông… Hắn bước xuống giường nhanh nhẹn mặc lại quần áo rồi quay lại hôn lên đôi môi nàng… Nàng bám lấy vai hắn, thều thào trong thỏa mãn :
– Chừng nào anh mới gặp em?…
– Ừ… khi nào tiện anh sẽ báo em biết…
Hắn quay lưng bước nhanh ra khỏi phòng. Để lại người phụ nữ nằm dài nhắm mắt hồi tưởng lại từng giây phút đầy tràn sảng khoái và bất ngờ… Nếu có ai vô tình chứng kiến cứ nghĩ đây là một đôi vợ chồng hay tình nhân vừa trải qua một cuộc giao hoan cuồng nhiệt… Không thể nghĩ ra khởi đầu là kẻ bị dọa dẫm, bị moi móc quá khứ… mà kết thúc là một lần làm tình hoàn mỹ tới như vậy… Với nàng, có lẽ sẽ không bao giờ nàng quên được lần làm tình này… kỳ lạ mà vô cùng tuyệt vời…
……………………………………………………
Dĩ nhiên là ông Nam chỉ nghe báo lại toàn bộ câu chuyện từ đầu cho tới khi lấy được tất cả những hồ sơ, giấy tờ mà thôi… Người kể lại mọi chuyện cho ông không hề nhắc tới chuyện anh ta cho thằng em xin ở lại một lúc lâu để “chơi” người phụ nữ vừa ham tiền vừa mê đụ đã có gần hai mươi năm làm “mẹ” của Mỹ Vân…
Thời gian lại trôi đi không cần con người phải làm gì tới, không động lực, không nhiên liệu, không bệ phóng, không cần điều khiển tốc độ… Nó cứ lặng lẽ, đều đều trôi đi không một lực cản nào có thể bắt nó dừng lại…
Rồi Mỹ Vân cũng học xong năm thứ nhất đại học… Trong thời gian nghỉ hè cô chưa biết phải làm gì để phụ giúp cha nuôi thì một buổi sáng sớm ông gõ cửa phòng cô :
– Mỹ Vân, dậy chưa con?… Dậy nhanh lên… chuẩn bị đồ đạc theo ta về thăm nhà con một chuyến…
Nghe tiếng gõ cửa của cha nuôi cô đang còn uốn mình trên giường chưa muốn ngồi dậy thì khi nghe lọt tai cái việc “về thăm nhà con một chuyến…” làm cô giật mình ngồi phắt lên. Không kịp xỏ đôi dép mang trong nhà, cô ào ra mở cửa, trân trối nhìn ông Nam đang mỉm cười đứng trước cửa :
– Ông nói gì?… Về nhà con á?… Thôi… con sợ lắm… con không đi đâu…
Nụ cười mỉm vẫn còn trên môi, ánh mắt ông lấp lánh vẻ hiền từ, ông đưa hai tay lên nắn nhẹ đôi vai thon mềm vẫn còn hơi ấm sau giấc ngủ của cô :
– Đi đi… có ta cùng đi con không có gì mà sợ… Trên đường đi ta sẽ kể hết chuyện cho con nghe… Con chỉ cần biết một chuyện trước tiên đó là ngôi nhà mà con ở từ nhỏ tới lớn, cho tới lúc con rời bỏ theo ta làm con gái… Ngôi nhà đó thật sự là của con, là tài sản của cha mẹ con… Bây giờ, quyền sở hữu ngôi nhà đó thuộc về con, là Mỹ Vân. Con hiểu chưa… Thôi được rồi, không nói dài mất thời gian… quay vô đánh răng rửa mặt, sửa soạn đồ đạc, mang theo ít thôi… Nửa tiếng nửa ta chờ con xuống ăn sáng rồi đi… Nhanh…
Ông bật cười nắm vai cô xoay lại rồi đẩy cô vô phòng… Quay bước đi xuống nhà dưới mà trong bụng ông thầm thở phào nhẹ nhõm… Suốt mấy tháng trời sau khi nhận được tất cả mớ hồ sơ, giấy tờ mà người ông thuê đã mang về… Bằng tất cả mối quan hệ quen biết, bỏ ra một ít tiền để bôi trơn… Cuối cùng, ông đã cầm được mọi giấy tờ thủ tục pháp lý về giấy tờ cá nhân chính thức của Mỹ Vân, trả lại cho cô họ tên đầy đủ là Trần Dương Mỹ Vân chớ không còn là Nguyễn Thị Mỹ Vân… Và dĩ nhiên tên cha tên mẹ của cô cũng không phải là hai người đã nuôi cô lớn lên… Ngôi nhà đó giờ cũng do cô đứng tên làm chủ, nếu ghét bỏ thì cô có thể ngay lập tức đuổi vợ chồng Nguyễn Thế và Lệ Minh ra khỏi nhà…
Đã mấy lần kìm chế không được, ông đã tính nói hết cho cô nghe nhưng rồi ông dằn lại được. Tới lúc này, cô được nghỉ hè nên ông muốn đưa cô về lại thành phố cũ, nhận lại tài sản mà cha mẹ cô đã mất mạng vì nó… Trời còn có mắt nên bọn lừa đảo giết người năm xưa chưa thể hay không thể cướp luôn ngôi nhà này…
……………………………………………………
Hơn một năm rồi Mỹ Vân mới quay lại ngôi nhà mà cô đã sống tròm trèm hai mươi năm. Ngày cô bỏ đi cô chẳng mang theo một thứ gì ngoài cây đàn vĩ cầm mà cô yêu như chính bản thân cô… Trên đường đi cô ngồi yên lắng nghe ông Hòa kể hết câu chuyện từ ngày xưa cho tới lúc ông nhờ người tìm kiếm, uy hiếp vợ chồng Thế – Minh moi ra sự thật về cái chết oan ức của cha mẹ cô, lấy lại được giấy tờ sở hữu ngôi nhà này… Ông kể trong thời gian qua ông cũng đã xác lập lại chủ quyền thừa kế ngôi nhà cho cô, bây giờ cô hoàn toàn làm chủ ngôi nhà đó, cô muốn cư xử ra sao với hai vợ chồng họ là quyền của cô …v.v…
Mỹ Vân bật khóc khi nghe về cái chết của cha mẹ ruột cô, cái chết oan uổng tức tửi bây giờ cũng không có phần mộ vì đã bị đốt thành tro ở đâu đó… Cô tức tửi :
– Ông ơi… con không cần nhà… con không cần tiền… con chỉ cần có cha mẹ con thôi… Con không nhớ được mặt mũi cha mẹ con ra sao… ông ơi…
Ông Hòa ôm cô trong tay, vuốt ve, dỗ dành :
– Ta biết… con cứ khóc đi… khóc cho nhẹ lòng… cái gì làm được cho con thì ta đã làm hết rồi… chỉ riêng có cái chuyện tìm được mộ phần cho cha mẹ con thì ta không làm được… vì cha mẹ con đã hóa thành tro bay về trời rồi… Con khóc đi rồi sau đó con hãy bình tâm lại… cuộc sống của con còn dài lắm… tất cả phụ thuộc vào suy nghĩ, hành động và trái tim của con… con gái à…
Khóc một hồi lâu rồi Mỹ Vân cũng nguôi ngoai… Bởi cô vắng hẳn tình yêu thương của cha mẹ thật sự nên nỗi đau cũng không nặng trĩu như người khác… tới khuôn mặt họ cô còn không nhớ được thì sự vương vấn cũng không nhiều… Khi tỉnh táo trở lại cô mới bị cuộc sống hiện tại giằng xé tâm trí… Khi bước vô ngôi nhà cũ đó, cô sẽ hành xử với hai người mà cô đã có một thời gian gần hai chục năm nghĩ họ là cha mẹ của cô… Cô sẽ làm gì đây?… Nói cho cùng, họ đối xử với cô không ác, chỉ có mỗi người là mẹ thì có chút ham hố tiền tài, vật chất mà thôi… Từ khi cô còn nhỏ tới sau này, bà ta cũng chưa bao giờ đánh đập cô dù chỉ một lần… Người đàn ông mà cô gọi là “ba” cũng hiền lành, thương yêu cô… đưa đón cô đi học mỗi ngày… an ủi cô mỗi lần bị vợ ông ta ép buộc phải kiếm tiền cho bà ta thôi… Họ đâu có đối xứ tàn nhẫn gì với cô đâu?… Cô phải làm sao đây?…
…………………………………………………….
Ngôi nhà vắng lặng với cánh cổng sơn trắng khép kín. Chú Ba tài xế phải xuống tìm cách mở nhưng Mỹ Vân đã vội vàng bung cửa xe nhảy xuống. Cô ào tới nút chuông gắn một bên trụ cổng nhấn liên hồi… Chưa thấy cánh cửa nhà mở ra, cô hét lên :
– Mẹ ơi!…
Rồi cô bật khóc làm chú Ba phải lật đật giữ vai cô lại sợ có chuyện không hay…
Cánh cửa nhà bây giờ mới mở rộng cho một người phụ nữ chạy ra, chân nàng không có giày dép gì cả, cái váy mặc trong nhà như muốn trật ra khỏi vai bởi một cơn gió mạnh thốc tới… Nàng không hề quan tâm… lập cập mở chốt cánh cổng, đôi mắt nàng mở lớn đăm đăm trên khuôn mặt Mỹ Vân. Phần cô, khi cánh cửa vừa hé ra cô đã lật đật đẩy ra cho nó mở toang, cô nhào tới ôm cứng người phụ nữ :
– Mẹ ơi…
Lệ Minh cũng bật khóc :
– Mỹ Vân. Con ơi…
Ông Nam giờ mới mở nhẹ cánh cửa xe bước xuống, ông bước tới đứng bên cạnh chú Ba nhìn ngắm hai mẹ con đang tuôn trào cơn xúc động vì đã hơn một năm xa cách, cho dù họ không phải là mẹ con ruột thịt… Một hồi lâu, Lệ Minh mới ngẩng lên. Giờ nàng mới lấy lại chút tỉnh táo nhìn ông Nam và chú Ba :
– Đây là… là…
Ông Nam mỉm cười khoát tay :
– Vô nhà đi đã…
Ông quay qua chú Ba tài xế :
– Anh ngó coi đem xe vô trong sân nhà đi… Đồ đạc của tui với con nhỏ bỏ xuống, cả của anh nữa… Mình ở lại đây mấy bữa cho nó nghỉ hè…
Chú Ba gật đầu chờ cho ông Nam theo chân mẹ con Mỹ Vân vô nhà rồi chú mới mở thêm cánh cổng còn lại để lái chiếc xe chạy vô sân…
…………………………………………………………
– Mỹ Vân, mẹ xin lỗi con… mẹ xin lỗi con vì đã giấu diếm thân phận của con hai chục năm nay… Mẹ xin lỗi con, vì mẹ bắt con phải đem cái đam mê chơi đàn hóa thành tiền đem về cho mẹ… Mẹ xin lỗi con, vì mẹ không tôn trọng, yêu thương con đủ nhiều để con bỏ mẹ con đi… Vân ơi… Mẹ trăm ngàn lần xin lỗi con… Mẹ chỉ chờ tới lúc này, được gặp con… Xưng mẹ kêu con lần cuối… Ngay bây giờ mẹ để con ở lại đây, ngôi nhà này giờ hoàn thoàn thuộc về con… Mẹ không còn mặt mũi nào…
Lệ Minh ôm Mỹ Vân khóc ròng. Nàng nói lên với cô gái bằng tất cả lòng chân thật của nàng… Từ sau cái đêm mà sự thật đã hoàn toàn lộ diện, nàng hoàn toàn tỉnh thức… Lòng hối hận dâng cao bởi nàng không chịu nói ra sự thật thân thế của Mỹ Vân ngay khi cô vừa đủ trí khôn… Cũng là do lo sợ thằng anh trai của nàng quay về bất thình lình, cũng còn do một chút lòng tham tiền tài nên nàng ngần ngừ… Nhưng cũng may mắn là nàng đã được ông Nam chiếu cố rất thật tình. Ông gọi điện cho nàng từ xa, không hề quy chụp tội lỗi gì cho nàng mà còn khuyến khích nàng vẫn ở yên trong ngôi nhà này, chờ ngày gặp mặt đứa con gái không đẻ ra nhưng lại có công nuôi dưỡng cô gần hai chục năm ròng… Không chỉ nói chuyện qua điện thoại lần đó, mà sau này ông còn cất công tranh thủ lên gặp nàng ở một quán café để trực tiếp nói cho nàng nghe những gì cần làm… và, nghe những gì cần nghe để tạo dựng lại một cuộc sống tốt lành hơn…
Nhưng, Mỹ Vân không chịu nghe những lời thắm thiết tận đáy lòng người mẹ này của cô, cô cũng ôm cứng nàng, cô cũng khóc :
– Không… Con hiểu hết rồi… Mẹ không có lỗi gì hết… Chừng đó năm mẹ nuôi con khôn lớn là đủ để con phải mang ơn của mẹ suốt đời… Mẹ không đẻ con ra nhưng mẹ cũng chưa bao giờ đối xử tàn nhẫn hay tệ bạc với con… Nếu phải xin lỗi, thì con mới là người xin lỗi mẹ… con gái bất hiếu dám bỏ nhà đi khi chưa nói với mẹ điều gì…
Đột nhiên cô vùng thoát ra khỏi vòng tay ôm của Lệ Minh, quỳ sụp dưới chân nàng :
– Mẹ… con xin lỗi… Cho dù bây giờ ngôi nhà này thuộc về con, nhưng nó cũng thuộc về mẹ… Con muốn mẹ ở lại đây… Mẹ phải ở lại đây cả đời với con… Học đại học xong, con sẽ về đây ở với mẹ…
Lệ Minh cũng quỳ xuống ôm chầm con gái khóc ngất… Ông Nam chứng kiến hết những gì hai mẹ con đối xử với nhau, ông xúc động tới nghẹn lời… Ông không ngờ cách hành xử của Mỹ Vân lại khoan dung độ lượng như vậy… Trong lòng ông thầm hoan hỉ vì đã nhận cô làm con gái… Sau này, tất cả tài sản, vốn liếng của ông giao trọn cho cô thì ông hoàn toàn yên tâm… Chỉ còn một việc nữa, ông đã suy nghĩ tính toán và đã làm rồi nhưng chưa cho cô biết… Quay về dưới thành phố ông sẽ nói cho cô nghe…
– Mẹ… sao con không thấy ba?…
Sau khi hai mẹ con đã đưa nhau lên ngồi trên ghế salon, lúc này Mỹ Vân mới sực nhớ là từ lúc bước chân vô nhà, cô không hề thấy bóng dáng của người đàn ông mà cô đã gọi bằng “ba” từ lâu nay… Lệ Minh nhìn cô một thoáng rồi đưa mắt nhìn xa xăm ngoài khung cửa :
– Ổng bỏ đi rồi… Ngay sau hôm người nhà của cha nuôi con lấy hết giấy tờ về giao cho cha nuôi con… thì hai ngày sau ổng thu dọn đồ đạc rồi đưa cho mẹ một tờ đơn ly dị… Ổng đi luôn tới bây giờ… không có tin tức gì…
Mỹ Vân lặng người vì nghe nàng nói… Nhưng cô không biết phải nói gì, chuyện này ngoài cảm nhận của cô… cô đành lặng yên…
Thiệt ra, chuyện Nguyễn Thế bỏ về quê xa thì chính Lệ Minh cũng không biết được lý do… Chỉ có người đàn ông đưa anh ta ra khỏi phòng ngủ của hai vợ chồng đêm hôm đó và chính anh ta hiểu vì sao mà thôi… Anh ta mặc cảm vì đã đồng lõa với vợ và anh vợ trong chuyện lừa dối Mỹ Vân chừng đó thời gian, lòng tự trọng của anh ta quá lớn, anh ta sợ sẽ có ngày gặp lại Mỹ Vân rồi không biết cư xử ra sao… Một góc nào đó của sự thật là vì anh ta quá hèn nhát nên bỏ đi không dám đương đầu với sự tình đã xảy ra, và anh ta cũng ích kỷ tới độ rời bỏ luôn người vợ đã chung sống với anh ta hơn hai mươi năm…
…………………………………………………
Tối hôm đó, với tư cách là cha nuôi của Mỹ Vân, ông Nam cho cả nhà đi ăn cơm tối ở một nhà hàng nổi tiếng về khung cảnh đầm ấm, thức ăn dân dã nhưng rất ngon, cung cách phục vụ và giá cả rất đáng hài lòng…
Không hiểu vì sao, suốt bữa ăn ông bắt gặp chính mình lại có vẻ quan tâm tới Lệ Minh một cách kỳ lạ… Cảm giác chỉ đôi lúc thoảng qua nhưng làm ông xao động, ông cứ nghĩ đây là một bữa cơm gia đình, ông là cha, còn Lệ Minh là mẹ của Mỹ Vân…