CÔ GÁI CHƠI ĐÀN VĨ CẦM - Chương 3
Một buổi chiều trời nắng đẹp, ấm áp… Không hiểu vì sao mẹ cô lại cho cô một số tiền biểu cô đi mua sắm những vật dụng cá nhân cho một đứa con gái như cô… quần áo lót, dầu gội, dầu tắm …v.v… những thứ mà một đứa con gái tối thiểu cần có, lại còn kèm theo một cái vuốt nhẹ lên má nựng nịu :
– Con gái lớn rồi phải sửa soạn cho nó đẹp thêm ra… Lâu nay những thứ con xài toàn là mẹ mua cho… Bữa nay mẹ cho con tiền, con cứ tự ý mua sắm theo ý con…
Cô rất ngạc nhiên gần như chết lặng… Từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ bà mẹ ham tiền, hà tiện này lại có thể cho cô một số tiền lớn và cho phép cô tự mua sắm… Bà ta chỉ mua về và bắt cô phải sử dụng, ăn mặc theo ý của bà ta… Chỉ có một chuyện mà bà ta phải chìu theo ý cô là cô nói chỉ mặc những cái váy dài hoàn toàn màu đen thì cô mới có đủ tự tin để chơi đàn… Vì cái lợi ích riêng theo ý muốn nên mẹ cô mới sắm cho cô những cái váy đen dùng để thay đổi mỗi khi cô phải đi chơi đàn đem tiền về cho bà… Nhưng, đã trải qua những ngày tháng khôn ngoan lên, cô làm như bất ngờ và mừng rỡ… Cô cầm tiền, cảm ơn bà và vui vẻ đi thay đồ… Lần đầu tiên được bà cho phép tự do mua sắm, cô tung tăng, hạnh phúc như một cánh chim sổ lồng…
……………………………………………………
Từ trong siêu thị bước ra, hai tay Mỹ Vân đều mang mấy cái túi nặng trĩu những gì cô đã mua. Cô tranh thủ với số tiền mà mẹ cô cho để mua thêm vài thứ ưng ý, có hơi đắt tiền nhưng cô lấy thêm từ số tiền cô đã dành dụm được… Khuôn mặt xinh đẹp rạng ngời, chỉ một chút xíu màu son trên môi, không ai nghĩ làn da trắng trên mặt cô là không cần phải đánh một chút xíu phấn nào… Cô đang nhìn quanh để đón một chiếc taxi…
– Hề hề… cô em, có cần bọn anh xách giùm không?
Cô quay lại nhìn. Cách cô chừng mấy thước, có ba gã thanh niên tóc nhuộm, hai cánh tay trần xăm trổ vằn vện, ba khuôn mặt đầy vẻ hung dữ, gian xảo thay nhau ngắm nhìn cô từ trên xuống dưới… Ba ánh mắt lồ lộ vẻ thèm khát không giấu diếm, dâm dê trên bầu ngực căng, trên phần bụng dưới và đôi chân trắng phau lòi ra dưới gấu váy… Cô hơi hoảng sợ quay ra, sốt ruột nhìn ngóng một chiếc taxi… Nhưng, cô chợt giật mình vì có một bàn tay vuốt trên lưng cô rồi bóp mạnh trên một bên bờ mông, kèm theo là tiếng cười khả ố :
– Hê hê… căng mềm… đã quá…
Cô giật mình, hoảng sợ lùi lại thì đụng ngay một tên khác phía sau lưng. Lại một tiếng cười rờn rợn xương sống cất lên :
– Hô hô… thơm thiệt tụi mày… ôm con nhỏ này ngửi cả đêm chắc không ngủ được… hế hế… Đi chơi với tụi anh đi… sáng mai về, cô em…
Cô bủn rủn chân tay bước tránh qua một bên, lần này mức độ nguy hiểm càng kinh khủng hơn. Một bầu vú cô bị một bàn tay to thô bạo bóp một cái… Cô hét lên một tiếng lớn, hai tay lật đật thả rơi mấy túi đồ đưa lên chặn ngang bầu ngực căng :
– Á… đừng… mấy anh…
Giọng cười nham nhở phát ra từ miệng của gã thanh niên đầu tiên :
– Hê hê… Ừ, mấy anh thương… cứ theo tụi anh đi chơi một đêm… tụi anh sẽ giữ cho em sáng mai vẫn còn sức đi về mà… không sao đâu…
Gã thò cánh tay xăm trổ đưa ra tính nắm lấy cánh tay cô… Một bóng người chen ngang hất mạnh cánh tay hắn, theo đó là một giọng nói trầm ấm nhưng thừa uy lực cất lên :
– Đàng hoàng lại coi… ba thằng thanh niên ăn hiếp một đứa con gái ngay ban ngày ban mặt… không biết xấu, không coi ai ra gì…
Ba gã thanh niên dồn lại một hàng ngang nhìn trừng trừng người thanh niên cao lớn vừa xuất hiện chắn ngang Mỹ Vân… Anh thanh niên nói xong, quỳ một chân xuống lượm mấy túi đồ của Mỹ Vân vừa làm rớt… Bàn tay vừa cầm tới túi đồ thứ hai thì nháng lên một cái bóng… gã thanh niên đứng bên ngoài phía lề đường tung một chân gần như hết sức ngang mặt người thanh niên… Mỹ Vân vừa thoáng thấy hét lên một tiếng, cô lo sợ cho chàng thanh niên sẽ bị cú đá của gã kia quất vô mặt… Nhưng không, bàn chân gã thanh niên vừa vụt tới ngang tầm thì một bàn tay của anh đã tung ra nắm chặc rồi giật mạnh… Mất thăng bằng, gã thanh niên trượt dài, đập mông xuống nền gạch vang lên một tiếng “bịch…” Người thanh niên vừa đứng lên thì hai gã còn lại cùng lúc nhào tới. Anh xuôi hai cánh tay ra phía sau cũng bước nhanh hướng về phía hai gã đang lao tới… Lách người vô giữa hai gã, hai cánh tay anh quạt thật mạnh ra phía trước đập mạnh lên ngực hai gã…
“Hự… Hự…”
Hai gã thanh niên cùng hự lên một tiếng, hai thân người ngã ngửa xuống nền vỉa hè trước siêu thị… Không thèm nhìn hai thân hình nằm chổng chân lên trời, người thanh niên quay lại nắm cổ áo tên đầu tiên đang còn nằm nghiêng người xoa mông nhăn nhó kéo lê hắn tới thả bên cạnh hai tên kia, giọng anh lạnh lùng :
– Đây là đòn cảnh cáo dành cho những kẻ vô công rồi nghề, ưa đi chọc ghẹo đàn bà con gái… Lần sau, tôi mà còn thấy các cậu xuất hiện trước cửa siêu thị này thì đừng trách sao tôi lại nặng tay…
Anh lại quay người bước về phía Mỹ Vân đang kinh ngạc mở to mắt nhìn những hành động mau lẹ vừa rồi của người thanh niên, cúi người xuống gom lại hết những túi hàng đang nằm lăn lóc rồi đứng lên đưa tận tay của cô :
– Không sao rồi. Cô bé có thể bình yên ra về…
Anh quay người lại vẫy một chiếc taxi đang xuất hiện từ từ chạy tới. Mỹ Vân ấp úng :
– Em… em cảm ơn anh… anh…
Người thanh niên quay lại nở một nụ cười rất hiền lành, đôi mắt anh sáng rực ấm áp :
– Có gì đâu mà em cảm ơn… Tình cờ là em cũng giúp anh giải quyết được mấy tên rảnh rỗi này… Từ rày trở đi em cứ an tâm tới đây mua sắm… À… anh là Hoàng Phong, phụ trách siêu thị này, rất xin lỗi em vì những người bảo vệ kia đã không kịp can thiệp cho em…
Mỹ Vân càng ngạc nhiên hơn nữa. Chàng thanh niên cao lớn, đẹp trai, có nụ cười hút hồn này là phụ trách cái siêu thị to đùng này sao?… Khuôn mặt cô giờ mới đỏ lên, cô lại ấp úng :
– Dạ… em cảm ơn anh… anh Phong…
Một cái khoát tay nhẹ nhàng, anh lại mỉm cười, bước ra phía chiếc xe taxi vừa dừng lại, mở cánh cửa sau cho cô :
– Em lên đi…
Đóng cánh cửa nhẹ nhàng cho cô xong, anh nhìn người tài xế taxi, chỉ một ngón tay cái vô ngực mình gật gật đầu… Người tài xế đã đứng tuổi nhìn anh gật đầu rồi cài số cho chiếc xe lăn bánh… Mỹ Vân ngoái đầu nhìn lại phía sau, Hoàng Phong vẫn đứng trên vỉa hè, vẫy vẫy bàn tay chào cô… Tự nhiên trong lòng cô dâng lên một nỗi bồi hồi xôn xao… Cô quay lại ngồi thẳng lên… vương vấn trong đầu cô là khuôn mặt hiền lành đẹp trai và nụ cười khó mà quên được của chàng thanh niên vừa cứu cô khỏi tay mấy gã thanh niên bặm trợn… Cô không biết khi chiếc xe vừa chạy khuất, Hoàng Phong quay lại ngoắc mấy người bảo vệ tới, anh nghiêm mặt nhìn họ :
– Kể từ giờ phút này trở đi, siêu thị chúng tôi chấm dứt hợp đồng bảo vệ với công ty bảo vệ của các anh. Lý do là vì các anh không hề có động thái gì trong việc bảo vệ cho một cô gái nhỏ là khách hàng của siêu thị chúng tôi, các anh làm việc không có một chút tinh thần trách nhiệm nào chớ tôi chưa nói tới tình con người với nhau. Vậy thì chúng tôi sẽ không tốn tiền nữa trong khi sự an toàn của khách hàng chúng tôi không được các anh quan tâm đúng mức…
Dứt lời, không chờ các tay bảo vệ kịp có ý kiến, anh quay lưng đi thẳng vào cánh cửa lớn siêu thị… Mấy người đàn ông nhìn nhau thở dài, rồi không hẹn mà cùng hành động… Cùng một lúc mấy tay bảo vệ ào tới tung chân đá lên người mấy gã thanh niên đang còn ngồi dựa vào nhau xoa vuốt trên những chỗ đau sau khi bị chàng thanh niên xuống tay, một người cất giọng :
– Mẹ cái lũ tụi mày, tao đã nói ngay từ đầu đừng có tụm năm tụm ba ở đây mà gây sự với mọi người, tụi mày không nghe… Bây giờ vì tụi mày mà tụi tao mất việc… Bây giờ mấy thằng đại ca nửa mùa như tụi mày có nuôi tụi tao và gia đình tụi tao nổi không?…
Tóc tai thì nhuộm màu, tay chân thì xăm trổ nhưng mấy gã thanh niên lại hèn nhát còn hơn thỏ đế. Một gã lật đật xua xua hai tay, cất giọng rên rĩ :
– Tụi… tụi em biết rồi… em xin lỗi… từ rày trở đi tụi em không dám nữa, không dám tới đây nữa… Mấy anh đừng đánh… đau lắm rồi…
Mấy người bảo vệ quay qua nhìn nhau, người hồi nãy chán nản thở dài :
– Mẹ… tụi mày biến ngay lập tức… chỉ giỏi tài ăn hiếp đàn bà con gái… nhục!
……………………………………………………
Chiếc taxi dừng lại ngay trước cổng, người tài xế lớn tuổi bước xuống giúp Mỹ Vân xách mấy túi đồ đưa ra ngoài cho cô. Khi nghe cô hỏi tiền để trả, ông mỉm cười hiền hậu :
– Khỏi nữa con. Thằng Phong nó dặn chú không lấy tiền xe của con rồi… Giờ mà chú lấy tiền của con là nó về nó la chú chết…
Cô lại thêm một lần ngạc nhiên :
– Ủa… chú… tại sao ảnh lại kêu chú không lấy tiền xe của con?… Ảnh với chú là…
Ông bật cười :
– Nó là cháu của chú… Chú nuôi nó từ nhỏ tới lớn… Nó là thằng mồ côi nhưng rất giỏi và ngoan… Chú hãnh diện về nó lắm à con gái…
Rồi thoáng thấy trong ánh mắt cô một câu hỏi, ông già lái taxi cười :
– Ý con là sao nó lại để chú chạy taxi, phải không?… Nó đòi chú ở nhà, nó dư sức nuôi chú và gia đình nhưng chú không chịu… cái nghề lái xe này chú chạy từ hồi chưa thành thanh niên, nuôi cả gia đình và thằng cháu mồ côi như nó… chú chưa bỏ nghề được đâu con… Chà… ước gì… Mà thôi, con vô nhà đi… chú cũng quay lại đón nó về nhà ăn cơm đây…
Cô vẫn chưa chịu bước vô mà cố hỏi :
– Chú… Chú ước cái gì?… Nói con nghe được không?…
Ông lại bật cười, ánh mắt nhìn cô rất hiền và ấm áp :
– À… là chú ước…… mà chú nói con gái đừng giận nghe… Chú ước gì, mai mốt nó cưới được con vợ xinh đẹp như con vậy đó… ha ha…
Ông cười to rồi mở cửa chui vô xe lái đi, để lại phía sau cô gái đứng ngẩn ngơ, khuôn mặt xinh đẹp từ từ đỏ hồng lên dưới ánh nắng chiều sắp tắt… Môi cô chợt nở một nụ cười như mắc cỡ…
Nụ cười vương trên môi cô cho tới khi cô đi ngang qua cửa phòng ba mẹ cô… Nghe có tiếng ba cô nhắc tới tên cô làm cô giật mình đứng lại nép sát vô khung cửa… Cánh cửa phòng đóng không kín nên những gì ba mẹ cô đang nói trong phòng như rót thẳng vô tai cô…
– Anh cứ lo ba cái chuyện gì đâu… đang hứng tự nhiên lại nhắc tới chuyện con nhỏ đó làm gì?…
Cô nghe một tiếng thở dài rồi tiếng ba cô trầm trầm cất lên :
– Tại anh thấy em cứ bắt nó đi chơi đàn hết chỗ này tới chỗ kia… Tiền thì em giữ… tới bữa nay anh mới thấy em đưa cho nó được một chút để mua sắm… cũng tội nghiệp cho nó…
Tiếng mẹ cô cất cao hơn có vẻ khó chịu :
– Tội cái gì… anh không nghĩ từ lúc mình đem nó về nuôi, tốn cho nó biết bao nhiêu là tiền bạc… bây giờ lấy lại được đồng nào thì lấy chớ… anh nhân đạo kệ anh… còn em thì cứ vậy thôi…
Mỹ Vân giật mình xém chút làm rớt mấy túi đồ cô mua… Hai tay cô nắm chặc mấy cái quai túi, trong đầu cô choáng váng… “…Đem cô về nuôi…” là sao?… Không lẽ cô không phải là con ruột của ba mẹ cô sao… Vậy thì ba mẹ ruột của cô ở đâu, tại sao hai người này lại đem cô về nuôi và trở thành ba mẹ của cô hơn hai chục năm nay?… Phản ứng ngay lập tức làm cô chỉ muốn đẩy cánh cửa phòng bước vô hỏi cho ra… Nhưng tiếng “suỵt…” của ba cô cất lên làm cô lấy lại chút bình tâm lắng nghe tiếp…
– Ừ, không phải là anh nhân đạo gì, nhưng anh nghĩ em cũng phải cho nó lại chút ít… thân là con gái thì nó cũng cần tiêu pha những cái thuộc về con gái, theo ý thích của nó… Dù sao thì ba mẹ nó ngày xưa cũng là người đàng hoàng, nhân ái… nhà cửa này cũng là của nó mà… Anh chỉ sợ sau này lỡ có người bà con nào của nó xuất hiện thì mình mất sạch…
Bà mẹ cô xì một tiếng dài :
– Xì… anh lo mấy cái chuyện đó làm gì?… Anh với em không hé môi làm sao nó biết được ba mẹ nó bị ăn cướp giết chết… Nó phải cảm ơn mình mới đúng vì đã được vợ chồng mình cưu mang nuôi dưỡng từ lúc chưa biết đi tới giờ… Mà thôi… đừng nói nữa… Bây giờ anh có tiếp tục không?… Em ướt hết rồi nè…
Tiếng cười nghe có vẻ đểu đểu, dâm dâm của ba cô vọng ra :
– Hề hề… Ngu gì mà không chớ… cái lồn vợ múp vậy mà còn ướt nữa thì anh phải đút vô thôi… Vợ dang chân ra đi… Ừ… banh lồn vợ ra… anh đút cặc vô đây…
– Á… a… nhẹ thôi anh… ui… em sướng…
Nghe tới đây Mỹ Vân biết ba mẹ cô làm chuyện gì, nhưng trong bụng cô không quan tâm tới chuyện làm tình của họ… Trong đầu cô cứ vang vang một ý niệm duy nhất : Cô không phải là con ruột của cặp vợ chồng này là chắc chắn. Ba mẹ ruột của cô là ai? Tại sao họ bị cướp giết chết?… Rồi tại sao cô lại được hai người này nuôi nấng tới bây giờ?… Chớ cô không hề thắc mắc về chuyện cô làm có tiền mà bị người đàn bà này chiếm giữ hết… Cô lê bước về phòng mà có cảm giác mấy túi đồ trong tay cô như nặng trĩu thành mấy chục ký…
Lão già quen thuộc thỉnh thoảng vẫn ngủ với Mỹ Vân đang ngồi nghiêm trang trong chiếc ghế bành lớn đăm chiêu nhìn người đàn ông đứng tuổi ngồi đối diện một hồi lâu lão mới cất tiếng vừa đủ nghe nhưng rất rành rọt :
– Anh là luật sư làm việc đã lâu năm, tôi rất tin tưởng anh nên mới giao cho anh mọi thủ tục nhận con nuôi… Giấy tờ anh đã chuẩn bị đầy đủ chưa?
Người luật sư ngồi trước mặt ông đẩy gọng kính cận lên cao mỉm cười :
– Anh yên tâm, tôi đã chuẩn bị hết tất cả… bây giờ chỉ cần người anh nhận làm con ký tên đồng ý nữa là xong. Cô ta đã hơn hai mươi rồi thì có toàn quyền quyết định không cần phải có ý kiến của cha mẹ hay người đỡ đầu… Chỉ có điều là anh phải làm nhanh lên, vì người tôi trông cậy giúp đỡ trong chuyện này sắp sửa nghỉ ngơi rồi… Người sắp lên thay ông ấy thì tôi lại không thân thiết lắm, sợ người ta làm khó mình… Nên anh Nam cần nhanh nhanh lên một chút…
Lão già được gọi tên Nam gật đầu :
– Tôi thì xong rồi nhưng thiệt tình… tôi chưa có nói gì với con nhỏ… không biết khi tôi đề nghị nhận nó làm con nuôi thì có làm nó đột ngột và không thích thì sao đây… Nhưng cũng thiệt tình, tôi thương nó như con gái mình… Hoàn cảnh nó tôi tìm hiểu được thì cũng đáng thương… Tôi muốn có một đứa con, con gái cũng được… mai sau tôi già yếu, có đứa chăm sóc… chớ tài sản nhiều mà làm gì…
Người đàn ông gật gù :
– Anh Nam nói không sai… mọi việc mình làm đều dành cho con cháu… Hoàn cảnh anh tôi rất rõ như chính tôi nên thật lòng tôi cũng cầu mong cho ước nguyện của anh mau chóng thành sự…
Ông Nam gật đầu :
– Được rồi. Ngay bây giờ tôi sẽ đặt vé máy bay, bay lên đó gặp nó… Nếu có được chữ ký của nó rồi, tôi sẽ quay về giao cho anh để hoàn thành thủ tục… vậy nghe…
Người luật sư đứng lên đưa cho ông tập hồ sơ, bắt tay ông rồi quay ra… Ông Nam ngửa người dựa lên thành ghế nhắm mắt nhớ lại những gì đã xảy ra giữa ông và cô gái đó… Nếu cô chịu làm con nuôi ông thì ông có còn được ngắm nhìn thân hình trần truồng xinh đẹp khiêu gợi của cô nữa không?… Lâu nay quan hệ giữa ông và cô gái đó gần giống như là quan hệ giữa một người đàn ông giải quyết sinh lý trả tiền với một cô gái. Nhưng càng lúc, ông càng thấy giữa ông và cô gái nảy sinh một sự quan hệ rất kỳ lạ, có một chút tình dục ăn bánh trả tiền ; có một chút nồng nhiệt như giữa hai người tình ; có bàng bạc thêm một chút tình cảm như cha với con… Nếu bây giờ ông nhận cô làm con nuôi thì nếu lúc ông lên cơn thèm muốn cái thân thể xinh đẹp nõn nà, trẻ trung khiêu gợi đó thì có được không? Không lẽ cha nuôi mà cứ đè con gái nuôi ra đút cặc vô lồn nó mỗi lần lên cơn nứng, được không? Mà nếu cô gái đó đồng ý nhận ông làm cha nuôi cho dù đã từng không ít lần nằm ngửa dang chân cho ông đụ, mà cũng thích ông đụ thì sau khi làm con nuôi của ông liệu nó có còn chịu làm tình với ông nữa không?… Hình ảnh cô gái không quần áo hiện lên rõ ràng trong tâm trí làm dưới háng ông tự nhiên từ từ phồng căng lên một cục u… ông phải lấy tay bóp nắn như để động viên cái khúc gân hãy chờ đợi…
Hoàng Phong thả mình nằm dài trên chiếc giường rộng trong căn phòng máy lạnh mát mẻ của tầng hai siêu thị… Trên thân hình rắn chắc rám nắng của chàng trai chỉ có mỗi một cái quần lót thun làm giữa háng anh nổi u một cục… Cơm trưa vừa xong, tắm rửa sạch sẽ, anh tranh thủ nằm nghỉ một chút để chuẩn bị cho công việc buổi chiều… Nghĩ ngợi lung tung, anh thầm cảm tạ trời đất cho anh có một gia đình vô cùng tuyệt vời… Mồ côi cha mẹ từ nhỏ được người chú nghèo khó và đông con đem về nuôi cho ăn học tử tế… Không phụ lòng ông chú thương cháu còn hơn thương con, anh học hành luôn đứng đầu lớp, tốt nghiệp đại học loại giỏi cả hai bằng cấp, vừa kinh tế, vừa ngoại ngữ… Bạn bè luôn yêu thương và khâm phục anh… Chưa ra trường đã được gia đình một thằng bạn để ý mời về làm việc cho tập đoàn thương mại và du lịch của họ… Hai mươi lăm tuổi đã được giao trọng trách mấy cái siêu thị một lúc nhưng cuối cùng anh chỉ dám nhận quản lý, điều hành và cả kinh doanh một gian siêu thị lớn nhất ở thành phố nhỏ nơi mình lớn lên… Anh bày tỏ với thằng bạn thân rằng để anh làm một nơi vừa sức, vừa học tập được kinh nghiệm, tích lũy được kiến thức một thời gian đã… Nếu sau này hội đồng quản trị tập đoàn cảm thấy đủ tin cậy… lúc đó anh nhận công việc nặng hơn, lớn hơn sẽ dễ dàng thích ứng hơn…
Suy nghĩ lung tung một hồi, trong đầu Hoàng Phong lại bất chợt hiện lên hình ảnh của cô gái chiều hôm qua bị mấy gã thanh niên du côn ăn hiếp… Anh thầm khen ngợi vẻ đẹp xinh xắn gợi nhớ của cô, nhớ khuôn mặt hoảng hốt của cô… Cô gái trong cái áo sơmi trắng và cái váy dài ngang đầu gối rất dịu dàng, dễ thương như một con búp bê… Anh nhớ nhất đôi mắt đen to tròn và đôi môi đỏ mọng của cô gái… Bầu ngực căng tròn sau vải áo… Tự nhiên, cái cục u đang ngủ yên giữa hai chân anh rục rịch phồng lên không làm sao ngừng được… Hoàng Phong dù là con nhà nghèo nhưng trong thời gian là sinh viên cũng đã từng chơi với vài cô bạn học nhà giàu… Cũng đã từng lên giường với họ không ít lần bởi tuổi trẻ vừa ham thích cái mới lạ, vừa tuổi trẻ sung mãn… Nhưng sau vài lần quan hệ, anh phát hiện đó chỉ là những cô gái đua đòi, chơi bời nhiều hơn là học hành… Chỉ thích phiêu lưu tìm cảm giác lạ trong những cuộc tình thoáng qua nên từ từ anh lảng dần, tránh xa… Cho dù trong lớp học cũng có vài cô gái con nhà đàng hoàng tử tế muốn kết bạn với anh sâu đậm hơn nhưng thời thời gian đó, Hoàng Phong như sực tỉnh, anh nghĩ về gia đình vẫn còn khó khăn của chú mình. Anh vạch ra cho mình một hướng đi đó là phải học xong, đi làm, phụ với chú thay đổi cuộc sống gia đình nhẹ nhàng, dễ thở hơn…
Cho tới khi trở thành giám đốc điều hành của khu siêu thị này, Hoàng Phong mới lại để ý vài cô nhân viên trẻ trung, xinh đẹp trong siêu thị… Nhưng anh chỉ để ý, đùa giỡn… Cô nào thích và mạnh dạn, không thích ràng buộc thì cùng nhau trải nghiệm chuyện ái ân, vậy thôi… Anh vẫn chưa hề biết yêu thật sự là gì… tất cả chỉ là sự rung động, đam mê của thể xác, vậy thôi… Nhưng mà, tại sao, chiều hôm qua, khuôn mặt và vóc dáng của cô gái đó cứ lởn vởn trong đầu anh?…
Mỹ Vân lại gặp ông trong căn phòng quen thuộc ở một khu resort, nơi mà từ lần đầu tiên cho tới bây giờ, mỗi khi ông muốn gặp cô thì đều cho tài xế đón cô về đây… Nhưng lạ, ông không nằm chờ cô trên cái giường rộng đó, cũng không choàng trên người cái áo choàng ngủ vải lụa ngồi bên bàn salon để chờ cô, bắt cô uống với ông một ly rượu vang nhỏ… rồi mới đưa cô lên giường… Lần này, ông rất nghiêm chỉnh, có vẻ căng thẳng trong bộ đồ vest như mới đi dự họp về… Thấy cô vừa xuất hiện, ông mừng rỡ đứng lên nhưng rồi lại có vẻ ngượng ngùng ngồi xuống… Linh cảm nhạy bén trời phú cho phụ nữ làm Mỹ Vân hơi ngạc nhiên cảm thấy có một điều gì đó rất quan trọng sắp sữa xảy ra… Thái độ của ông cũng làm cô bỡ ngỡ và ngại ngùng không ôm chầm lấy ông vồn vã như mấy lần trước… Ông Nam nở nụ cười thật hiền bước tới nắm tay cô dẫn tới cái ghế ngay bên cạnh ông, trên cái bàn nhỏ có một tập bìa hồ sơ màu đỏ. Chưa thả tay cô ra, ông chầm chậm cất tiếng :
– Mỹ Vân à, bữa nay ta muốn nói với con một chuyện… Nhưng trước đó, con hãy thành thật và thẳng thắn cho ta biết một điều. Con có chút tình cảm nào với ta không… ngoài cái… “chuyện đó”…? Con cứ mạnh dạn nói rõ lòng con với ta… tốt hay xấu gì, ta cũng vui vẻ hết, không có trách con đâu… Và con cũng cứ suy nghĩ thật kỹ rồi nói… Ta chờ mấy cũng được…
Mỹ Vân ngước mắt nhìn ông. Trong đôi mắt vẫn còn rực sáng vẻ tinh anh, lấp lánh một sự chân thành và trông đợi, có pha lẫn một chút tình cảm không giống như những lần trước mỗi khi gần gũi, làm tình cùng cô… Nó mênh mang mà đằm thắm có vẻ như… cha con hơn… Cô lúng túng và trong lòng cô bất giác nôn nao, hồi hộp… Ông nhìn cô gật đầu khuyến khích… Cô ngần ngừ trong giấy lát rồi nhỏ nhẹ :
– Ông à… thiệt tình… trong một phần tình cảm của con với ông… nhiều khi con nghĩ về ông như tình cha con, có khi lại như một người… một… một người tình lớn tuổi… Con có nhiều nỗi tâm sự mà mỗi khi gần ông là con lại muốn san sẻ hết cho ông như thời gian vừa qua… Nhưng mà, trước khi con trả lời ông, con muốn kể cho ông nghe chuyện này đã…
Và, cô kể cho ông nghe nhưng gì cô nghe được khi tình cờ đi ngang qua phòng ba mẹ cô lúc họ đang chuẩn bị làm tình với nhau… Cô cũng nói cho ông nghe cái quyết định sẽ rời bỏ ngôi nhà đó, cho dù cũng tình cờ, cô biết ngôi nhà đó vốn là tài sản của cha mẹ cô… Cô cầu xin ông giúp cô tìm ra thân phận thật sự của cô…
– Ông ơi… con năn nỉ ông… ông hãy giúp con… Từ giờ trở đi con sẽ làm nô lệ hầu hạ ông từ sáng tới khuya, từ nhà bếp lên tới phòng ngủ cũng được… con sẽ hoàn toàn làm theo ý ông sai biểu… miễn ông giúp con tìm được gốc gác gia đình của con…
Cô rời ghế đứng dậy, ông Nam chưa kịp hiểu cô làm gì thì cô đã quỳ sụp xuống trước mặt ông làm ông giật mình. Vội vàng đưa tay kéo cô đứng dậy, ông đẩy cô ngồi lại xuống ghế, chỉ tay lên tập hồ sơ, giọng ông xúc động :
– Mỹ Vân, ta hứa sẽ hết sức giúp con với tất cả khả năng của ta, nhưng bây giờ, ta sẽ đi ra ngoài một chút, con đọc những tờ giấy trong này đi đã… Sau khi ta quay vô, ta muốn nghe ý kiến của con… Cứ từ từ mà đọc, từ từ suy nghĩ rồi hãy quyết định… Điều này rất quan trọng cho cả ta và con nữa…
Ông nói xong không chờ cô trả lời liền quay lưng bước nhanh ra ngoài… Trong lòng ông xao động nhiều cảm xúc lẫn lộn… Thì ra đứa con gái nhỏ này là đứa mồ côi sao? Và tại sao nó lại không còn ai là người thân? Hai vợ chồng hiện tại là ai và nhận nuôi nó trong hoàn cảnh nào?… Có thể đây cũng là sự thuận lợi trong việc ông sẽ nhận con bé này làm con nuôi không?…
……………………………………………………