CÔ GÁI CHƠI ĐÀN VĨ CẦM - Chương 21
……………………………………………………
Một bóng người cao to tung cả hai chân tống trúng người làm Hai Bình lật nhào qua phía vách nhà phía trong, cả cái vách mục cùng thân người hắn rớt luôn ra phía ngoài căn nhà, hai bóng người khác cùng lúc nhào theo đè nghiến hắn xuống nền đất ẩm thấp, hai cánh tay hắn rất nhanh bị kéo ngược lên lưng… Ngay lập tức một cái còng bập vô hai cổ tay hắn nhưng hắn vẫn bị hai thân hình to lớn khỏe mạnh đè sát xuống đất…
Bóng người lúc đầu liền ôm lấy khuôn mặt hoảng sợ của Mỹ Vân hôn lên trán nàng, giọng anh như có kèm theo cơn nghẹn ngào :
– Mỹ Vân… Có anh đây rồi… Đừng sợ nữa… Anh Phong của em đây…
Vừa nói anh vừa đưa tay cởi từng nút thắt trên hai cánh tay cô đang bị trói trên giường, một bóng người khác mảnh mai hơn cũng thò tay tháo cởi hai sợi dây cột hai chân cô đang dang rộng trên giường… hai bàn tay đó cũng nhanh nhẹn kéo cái váy của cô che khuất vũng giữa hai chân cô dưới ánh sáng trắng rực rỡ của nhiều ngọn đèn pin… Khi hai tay đã được tự do, Mỹ Vân ôm choàng cổ Hoàng Phong, bây giờ cô mới bật lên tiếng khóc vừa mừng rỡ, vừa uất nghẹn… Anh đỡ cô đứng dậy, cứ để cô ôm mình mà khóc trong khi hai bàn tay anh kéo hai vạt váy bên trên sửa lại kín đáo cho cô…
Một bóng người cao lớn mặc sắc phục cảnh sát bước tới vỗ vai anh :
– Cậu đưa cô ấy ra xe đi… Hắn chẳng có gì nhiều đâu ngoài cái túi xách này… Lần này thì hắn không thể trốn tránh cái tội hãm hiếp, giết người rồi đốt xác phi tang nữa rồi…
Hoàng Phong nghẹn giọng :
– Cảm ơn cậu, Dũng à… Không có cậu mình không biết làm sao để đem Mỹ Vân về…
Nụ cười ấm áp, thân thiện nở trên môi người sĩ quan cảnh sát :
– Lại nữa… Không có cảm ơn nghe… Bạn bè mà làm gì nếu không hết lòng giúp nhau… Với lại đây cũng là trách nhiệm của bọn mình…
Quay qua cái bóng mảnh mai bên cạnh, người sĩ quan cảnh sát nghiêm giọng :
– Mai Phương, em chụp mấy cái hình ở đây lại nghe… Ra bên ngoài chụp toàn cảnh cho anh mấy cái nữa để đưa vô hồ sơ rồi thông báo anh em chuẩn bị rút quân…
Cô gái có tên Mai Phương mỉm cười gật đầu :
– Dạ, em rõ rồi…
Quay người mở cái túi xách đeo gọn bên hông, cô lấy ra một máy chụp hình, chỉnh sửa chuẩn bị làm theo sự phân phó của cấp trên… Bóng dáng gọn gàng, nẩy nở nhưng hoàn toàn mạnh khỏe của cô nữ cảnh sát trong bộ cảnh phục lướt nhanh trong khuôn viên chật hẹp của căn nhà tranh với ánh đèn flash lóe lên từng chặp… Cô ngừng lại một chút quay qua Hoàng Phong vẫn còn đang ôm cứng Mỹ Vân như sợ cô lại biến mất một lần nữa :
– Anh Phong cho chỉ ra xe đi… Trời sắp sáng rồi…
Anh gật đầu nhìn cô với ánh mắt cảm kích :
– Ừ… cảm ơn Mai Phương…
Hoàng Phong dìu Mỹ Vân lần bước ra ngoài. Bầu trời mờ mờ sáng báo hiệu bình minh sắp sửa phủ xuống trên mặt đất, nơi vừa có một diễn biến không bình thường…
Chợt có ánh đèn pha rọi sáng của mấy chiếc xe hơi rất nhanh xuất hiện trên con đường mòn đầy lá phủ tiến nhanh về phía mọi người rồi dừng lại… Mấy cánh cửa xe từ chiếc xe thứ hai mở tung, mấy bóng người rất nhanh xuất hiện… Một tiếng kêu lạc giọng cất lên :
– Mỹ Vân… Con đâu rồi?… Mỹ Vân…
Hoàng Phong xoay người đẩy cô về phía người vừa chạy tới vừa thất thanh kêu tên cô… Anh nói nhỏ bên tai cô :
– Mẹ đó… Em lại với mẹ đi…
Nhưng cô chưa kịp bước tới bước nào thì vòng tay ôm của Lệ Minh đã ôm chầm lấy cô… Nàng bật khóc nức nở :
– Trời ơi… Cảm ơn trời… Con của mẹ đây rồi…
Mỹ Vân cũng vòng tay ôm siết nàng :
– Mẹ ơi…
Hai bóng người đàn ông cũng bước tới gần. Ông Nam dang rộng vòng tay ôm cả hai mẹ con vô lòng… Còn ông Thành thì bước lại gần Hoàng Phong, ông cũng ôm thằng cháu yêu thương của ông thật chặc :
– Cảm ơn trời… Làm sao mà con tìm được nó?…
Hoàng Phong cười mãn nguyện :
– Dạ, chuyện dài lắm, về nhà con kể lại cho chú và mọi người cùng biết luôn… Cũng may là con có được thằng bạn thân làm cảnh sát, chú à…
Sau khi rời khỏi nhà thì thiệt sự Hoàng Phong cũng chưa biết làm cách nào để tìm cho được Mỹ Vân, bụng anh nóng như lửa đốt… Rồi lóe lên trong đầu anh cái tên thằng bạn học từ thuở nhỏ cho tới hết những năm phổ thông… Ừ đúng rồi, thằng Dũng, bây giờ nó là sĩ quan cảnh sát ở thành phố này… Hoàng Phong dừng xe lại, móc điện thoại ra…
Chỉ mười lăm phút sau, anh đã xuất hiện trong căn phòng làm việc rộng rãi nhưng đồ đạc rất đơn sơ ở sở cảnh sát thành phố… Một anh chàng cao to rất đẹp trai trong bộ đồ cảnh phục cùng một số người nữa, nam có nữ có đang ngồi quanh một chiếc bàn dài như đang chờ đợi chính Hoàng Phong… Mà thiệt vậy, sau khi nhận cuộc điện thoại của Hoàng Phong, đang trong ca trực, vì tình bạn cũng có, mà vì tinh thần trách nhiệm cũng có, anh liền huy động một số đồng đội thân thiết, có kinh nghiệm tác chiến phá án tập trung gần như chỉ trước khi Hoàng Phong tới có mấy phút…
Nghe anh trình bày lại mọi việc, Dũng chỉ hỏi một câu về cô bạn Kim Thư… Sau khi liên lạc được với Kim Thư, cô cho biết cái quán nước mà cô và Mỹ Vân đã hẹn nhau thì ngay lập tức, hai sĩ quan cảnh sát lên xe tới đó…
Nửa tiếng sau họ trở về không chỉ có hai người mà còn có thêm một người đàn ông nhỏ con nữa… Thì ra, ở trước quán nước có lắp camera để giám sát an ninh cho khách ra vô có ghi nhận lại chiếc taxi mà Hai Bình đã đưa Mỹ Vân lên… Sau khi đề nghị chủ quán nước hỗ trợ coi lại băng ghi hình, hai sĩ quan cảnh sát đã ngay lập tức liên lạc với tổng đài công ty taxi và được cho biết tên tuổi cũng như địa chỉ của gã tài xế… Tên tài xế được mời đi theo hai sĩ quan cảnh sát với yêu cầu cộng tác về một vụ án bắt cóc thì gã hiểu ra mọi chuyện… Không hề giấu diếm, gã khai rõ ràng người đàn ông đã thuê gã chở đi đâu… Đưa theo gã tài xế taxi chỉ đường, toàn đội quân thiện chiến của thiếu tá cảnh sát Lê Văn Dũng tức tốc lên đường…
Khi còn cách căn nhà tranh vài trăm mét, Dũng ra lệnh dừng lại, tắt máy và tất cả đèn xe, toàn đội âm thầm nhưng nhẹ nhàng và thật nhanh áp sát căn nhà từ nhiều hướng… Vừa kịp lúc, khi Hai Bình chuẩn bị lập lại chuyện bất nhân mà hắn đã từng làm với mẹ Mỹ Vân thì cũng vừa lúc toàn đội nhận lệnh tấn công từ Dũng…
Cũng bởi chăm chăm vô chuyện bắt cóc tống tiền, không suy tính kỹ, và cũng không kịp nắm bắt những phát triển công nghệ hiện đại nên Hai Bình đành phải vỡ mộng kiếm tiền trốn ra nước ngoài thật đơn giản…
………………………………………
Phần vợ chồng ông Nam và ông Thành cũng biết đường mà tới là do người đàn ông đã nhiều lần làm việc trong bóng tối cho ông Nam… Ngay từ lúc anh ra khỏi nhà, ông Nam sợ Hoàng Phong gặp chuyện không hay nên gọi cho người đàn ông đã từng gặp ông Thanh với cái USB của cô con gái Thu Trang. Ngay lập tức anh ta đã bám theo sau Hoàng Phong như để hỗ trợ cho anh, tới khi thấy anh củng đi với một đội cảnh sát trên ba chiếc xe đặc chủng thì anh ta biết là Hoàng Phong sẽ không gặp chuyện dữ, nhưng anh ta cũng không dám bám theo nên đành gọi điện về lại cho ông Nam…
Suy nghĩ một hồi, ông Nam điện cho Hoàng Phong… Hỏi ý kiến người bạn là sĩ quan cảnh sát, sau một hồi ngần ngừ thì Lê Văn Dũng cũng đồng ý cho Hoàng Phong chỉ đường cho vợ chồng ông Nam… Chiếc xe hơi của ông Nam do ông Thành cầm lái đã chạy theo đường mà Phong thường xuyên gọi điện hướng dẫn… Nhưng cũng vì vậy mà Dũng phải cử một cảnh sát ở lại chỗ ba chiếc xe đặc chủng để đón đợi họ… Cho tới khi đã giải quyết được Hai Bình và cứu được Mỹ Vân thì Dũng mới cho phép mấy chiếc xe cùng tiến tới căn nhà tranh cũ nát để Mỹ Vân gặp được cha mẹ…
Thời gian là vị bác sĩ giỏi có tay nghề chuyên nghiệp nhất, tài tình nhất… luôn chữa lành được mọi thứ tật bệnh, nhất là bệnh thuộc về tâm trí… Mọi chuyện không may rồi cũng trôi qua theo từng ngày…
Hai Bình biết không thể thoát được cái án tử hình sau những gì hắn gây ra nên sau khi kết thúc những ngày lấy khẩu cung, chờ ngày ra tòa xử án, hắn đã âm thầm trong một đêm tối thức trắng, viết lại cho em gái những lời hối lỗi ăn năn muộn màng, hắn lấy một cái quần dài cột lên khung cửa thông gió trên cao của phòng giam thắt cổ tự tử…
Nhận được lá thư đầu tiên cũng là cuối cùng của người anh trai tội lỗi, Lệ Minh khóc cả một ngày trời… Nàng khóc không phải vì thương tiếc gì nhiều lắm cho anh nàng, nàng khóc vì cuộc đời nàng không khác với cuộc đời con gái Mỹ Vân của nàng là bao nhiêu… đến bây giờ thì nàng thật sự chỉ còn một mình cũng như Mỹ Vân… Ông Nam, Mỹ Vân rồi cả chú cháu Hoàng Phong hết lời khuyên nhủ, ủi an thông cảm nàng mới từ từ lấy lại được sinh khí trước kia…
Sau khi mọi việc quay lại bình thường, những người lớn vẫn quyết định cho lễ cưới của Hoàng Phong và Mỹ Vân diễn ra ngay tại ngôi nhà của cô, bây giờ do cha Nam và mẹ Lệ Minh ở thường xuyên hơn, vì cô và Hoàng Phong sau khi cưới thì vẫn ở dưới thành phố lớn lo chuyện kinh doanh, làm ăn… Chỉ còn gần bốn tháng nữa thôi…
Sau khi trải qua một biến cố lớn nữa trong cuộc đời, Mỹ Vân hiểu được rằng cuộc sống luôn tiến về phía trước, có đau buồn u ám gì thì cũng phải cố vươn lên… Cô chợt phát hiện ra cuộc sống còn có nhiều điều khác nữa, không đơn giản chỉ là cắm cổ lo làm mà thôi… Chính vì vậy, cô nảy ra một số ý tưởng mới để thay đổi cung cách quản lý tổng công ty mà cô không cần phải hiện diện nhiều hay phải bắt tay vô làm nhiều như trước… Cô giao mọi chuyện cho Hoàng Phong, rồi cô âm thầm tìm kiếm và theo dõi quan sát một số nhân viên có trình độ, có nhiệt tình để trao cho họ nhiều trách nhiệm, nhiều quyền lợi hơn để họ sẽ làm việc hết mình và gắn bó nhiều hơn với tổng công ty như một phần tổng công ty chính là gia đình của họ… Nhất là cô mong muốn tìm được một bác sĩ giỏi để về đứng đầu bộ phận y tế của công ty cùng một vài y sĩ, y tá giỏi để chăm sóc sức khỏe không chỉ cho nhân viên mà cả thân nhân của họ…
……………………………………………………
Hoàng Phong lái xe qua cánh cổng nhà rồi đậu lại trong sân. Anh xuống xe rồi lại chui đầu vô cửa sau lấy cái cặp đựng tài liệu và một bó hoa lớn rồi đóng nhẹ cửa xe bước nhanh vô nhà… Mỹ Vân vừa phụ bà Hai nấu bữa cơm chiều xong đang tính lên lầu lấy đồ đi tắm rồi sẽ ăn cơm cùng anh thì nghe tiếng huýt sáo rất vui tai, cô quay đầu nhìn ra cửa và ngạc nhiên khi thấy anh núp mặt sau một bó hoa lớn được cột thật đẹp…
Khuôn mặt đẹp trai đã trở thành thân thương ló ra với nụ cười quyến rũ chết người rạng rỡ, anh trịnh trọng đưa bó hoa cho cô :
– Mỹ Vân, anh tặng em…
Hai tay đỡ lấy bó hoa, đôi má cô đỏ hồng :
– Cảm ơn anh… Nhưng mà dịp gì?… Em không biết…
Anh thò tay béo nhẹ lên đầu mũi nhỏ xinh của cô :
– Cách đây sáu năm, ngày này là ngày anh được gặp em, được làm “anh hùng cứu mỹ nhân” ở cửa siêu thị trên đó… Nhớ không?…
Cô mỉm cười mắc cỡ, lắc đầu :
– Em không nhớ…
– Anh thì nhớ hoài cái ngày hôm đó… Hình ảnh của em in đậm trong trí anh từ ngày hôm đó tới bây giờ anh vẫn chưa quên… Em vẫn không thay đổi gì hết, chỉ khác có một điều… Hồi đó đôi mắt em buồn hơn bây giờ…
Mỹ Vân bước sát tới bên anh, nhón chân lên chạm nhẹ môi lên môi anh :
– Cảm ơn anh… Bây giờ em không có buồn như ngày xưa nữa… Vì bây giờ em có cha, có mẹ… nhất là có anh luôn bên cạnh em… luôn che chở, bảo vệ em… Em không có gì để buồn nữa…
Hoàng Phong vòng tay ôm ngang bờ lưng thon của cô kéo sát vô người, nheo mắt :
– Cảm ơn gì mà hôn nhẹ vậy?… Hôn lại đi…
Cô oằn người tránh khỏi tay anh, nhăn nhăn cánh mũi :
– Thôi… Chút nữa… Giờ em đi tắm, anh cũng đi tắm đi rồi xuống ăn cơm…
Nói xong cô quay người bước tới góc phòng khách, thả bó hoa vô một cái bình chưng trên kệ cạnh cái tivi lớn rồi quay lại nháy nháy mắt với anh :
– Đổ giùm em chút nước vô đây nghe…
Cô quay lưng bước nhanh lên lầu… Nhìn theo sau lưng cô, anh thò tay gãi gãi cái mũi mình rồi chợt mỉm miệng cười, một ý nghĩ ma quỷ xuất hiện trong đầu anh…
………………………………………………………
Mỹ Vân trút bỏ bộ quần áo đang mặc trên người rồi đứng dưới vòi hoa sen, cô mở nước cho những tia nước âm ấm tưới lên toàn thân, làn da trắng ngần nổi rõ dưới những dòng nước nhỏ ngoằn ngoèo chảy xuôi xuống dưới… Cô nâng hai bầu vú căng hứng dưới những tia nước mạnh kích thích hai đầu vú đỏ hồng sưng lên… Khi xoa đám bọt sữa tắm lên hai đầu núm tự nhiên cô rùng mình khi bất chợt có một cơn nóng hình thành từ sâu bên dưới bụng cô, chỗ đôi chân trần… Cô cảm nhận rõ ràng hơi nóng kèm theo một dòng nước nhỏ từ đó thấm rỉ bên trong… Càng xoa trên bầu vú, nhất là trên hai núm vú thì cơn nóng càng tăng và dòng nước nhỏ cũng càng rỉ ra nhiều hơn… Dưới làn nước cô chợt ửng hồng đôi má tự cười mình : “Hư thân… đi tắm mà cũng thèm chuyện đó…”
Tính tắm thiệt nhanh rồi xuống ăn cơm thì cô chợt giật mình bởi một vòng tay ôm siết mạnh trên thân thể trần truồng ướt nước của cô… Cô liền nhận ra đó là ai… Hai bàn tay vuốt ve trên làn da trơn nước, xoa nắn lên hai bầu vú cô, đôi môi hôn từng nhịp trên đôi vai và cái gáy trắng ngần… Cô rùng mình thêm một cơn nữa khi cảm nhận cây gậy thịt nóng ấm, cứng ngắc nằm ép lên giữa khe mông cô, bất giác cô hít một hơi rồi thở dài :
– Ưm… Anh…
Hoàng Phong thì thầm bên vành tai nhỏ xinh :
– Cho anh tắm chung với nghe…
Mỹ Vân ngửa đầu ra sau :
– Tắm chung thôi nghe… không được làm gì hết á…
Tiếng cười nhỏ của anh bật lên bên tai cô :
– Anh biết đâu… cái gì tới thì nó tới… hên xui à…
Cô chưa kịp phản ứng thì môi anh đã phủ lên đôi môi vừa hé ra tính nói gì đó của cô… Đầu lưỡi anh lấn thiệt nhanh vô giữa hai làn môi cô tìm kiếm gì đó trong miệng cô… Cơn phá phách của cái lưỡi nghịch ngợm ngay lập tức bị chặn lại vì cô đã ngậm nó lại rồi mút nhẹ, bắt nó phải im ắng… Vừa hôn cô, hai tay Hoàng Phong không ngừng vuốt ve khắp trên thân thể trơn láng ướt nước của cô… Bóp nắn, mơn man rồi xoa vuốt khắp những nơi nào hai bàn tay anh có thể tới được… Anh xoay vần thân thể trần truồng của cô trong vòng tay mình không cho cô hở ra một chút nào… Khi hai thân thể đối diện nhau, môi anh lướt xuống cái cổ thon, hôn lên vùng ngực cô rồi hé môi ngậm lên một đầu vú mút vô miệng… Bầu vú bên kia cũng bị giữ lại bởi một bàn tay anh… Cơn nóng hực khát thèm quặn lên trong bụng làm Mỹ Vân ôm đầu anh thốt lên mê muội :
– Ui… anh… nói tắm chung thôi mà… anh làm gì em vậy… ưm… ư…
Hoàng Phong chẳng thèm trả lời… Anh biết dù có gì thì Mỹ Vân cũng sẽ chìu anh, bởi không chỉ anh biết cách khơi dậy ngọn lửa ham muốn nhục dục trong người cô, mà chính cô yêu anh hết lòng nên cô luôn sẵn sàng hòa cùng anh mỗi lần anh chợt thèm muốn cô… Chỉ có những lúc cô mệt mỏi thật sự, những ngày tới kỳ kinh… Những lúc đó, anh luôn nhanh nhạy nhận biết để không bao giờ đòi muốn cô…
Bú mút hai núm vú cô như muốn tê dại cho đã nư rồi, Hoàng Phong dìu cô ngồi xuống trên nắp bồn cầu trong phòng tắm, anh gác hai đùi cô qua hai bên vai rồi chúi đầu vô giữa háng cô… Đám lông đen mượt ướt nước như dán sát xuống làn da trắng ngần. Hai chân cô dang ra nên khe suối hồng hào ẩm ướt mở ra trước mắt anh, trên đầu khe mẩu thịt nhỏ nhu nhú như mời chào cái lưỡi nghịch ngợm của anh… ôm đôi đùi cô trên hai cánh tay môi miệng anh bắt đầu la liếm, mút nút trên cái khe suối trắng hồng đã đẫm ướt, trên nhúm thịt nhỏ lú lên trên đầu khe… Đầu lưỡi anh không liếm lên liếm xuống trên cái khe cạn sũng nước thì cũng ngoáy tròn đầu lưỡi sâu hết cỡ vô lỗ thịt đang nhiu nhíu có mảnh thịt hồng phập phồng, hay lượn quanh viên thịt nhỏ sưng cứng, đỏ hồng đã trồi lên e ấp bên dưới mẩu thịt… Mỹ Vân chỉ còn biết lặng im hay rên rĩ nho nhỏ trong miệng để hưởng thụ cái cảm khoái sung sướng ở âm hộ từ miệng lưỡi anh làm cho cô… Khi hai bàn tay anh không chịu yên phận lại thò lên nắn bóp hai bầu vú căng, vê vê trên hai nụ vú thì cô giật nẩy người, dâm thủy ào ra một dòng vì bị kích thích cực độ… Cảm khoái từ từ trở thành tê dại thì cô đẩy đầu anh ra, cô kéo anh lên thều thào :
– Anh ngồi lên đi… tới phiên em…
Hoàng Phong mỉm cười nghe lời cô. Anh thế chỗ cô ngồi xuống nắp bồn cầu, mở rộng hai chân cho cô quỳ ở giữa… Cây gậy thịt cương cứng ngóc cái đầu đỏ au, căng bóng giật nhẹ từng cái như hối thúc cô mau mau âu yếm nó… Mỹ Vân cầm con cặc đã trở thành quen thuộc với cô bằng cả hai tay. Cô ướm đôi môi đầy xinh xắn hôn nhẹ lên đầu cặc tròn rồi mới le đầu lưỡi hồng ra liếm quanh nó… Cái lưỡi nhỏ mềm, âm ấm lượn quanh vành khấc làm Hoàng Phong phải bật lên tiếng rên sảng khoái… Anh nhìn xuống ngắm nghía khuôn mặt xinh đẹp đang chăm chú bú cặc cho anh… Cô không để ý, cứ liếm quanh đầu cặc rồi há to miệng ngậm vô miệng… Mái tóc cô nhấp nhô theo động tác bú mút… Cho dù cô ráng lắm nhưng không thể ngậm hết thân cặc của anh được… Con cặc anh vừa to lại vừa dài…
Hình như con cặc của anh làm cô mau mỏi miệng nên chỉ bú mút cho anh một chút xíu thì Mỹ Vân nhả ra rồi đứng dậy. Cô quay người xoay đôi mông trắng phau căng nẩy về phía anh, dang hai chân cúi xuống, cô cầm lấy thân cặc dựng đứng, cọ quẹt đầu cặc trơn bóng dọc theo khe suối đỏ hồng ướt đẫm của cô mấy cái… Đầu cặc từ từ banh hai múi thịt phồng lên múp míp như hai múi cam lớn, lọt qua cái lỗ thịt đã quen với sự nong mở của cặc anh… Cô nhấp nhấp vài cái cho con cặc chui sâu từng nhịp vô lồn cô… Cho tới khi nguyên con cặc cứng dài, to lớn đã chìm ngập trong âm đạo tới sát gốc cô mới bật lên một tiếng rên dài thoải mái… Hai tay chống lên hai đầu gối anh, cô bắt đầu nhấc cao bờ mông cho con cặc trồi ra gần tới vành khấc rồi cô lại hạ mông xuống cho lồn cô như nuốt chửng khúc gậy gân cứng ngắc mà nóng hổi, trơn tuột… Cô cúi nhìn hai bộ phận sinh dục đang sáp lại rồi rời ra như đang đùa giỡn… Khoái sướng từ từ lan tỏa khắp người cô khi vành khấc cứng cọ mài trong đường hầm nhầy nhụa dâm thủy…
Hoàng Phong dựa lưng vô bồn nước xả, thò tay vuốt ve trên lưng cô, vuốt dọc hai bên hông xuống hai bên bờ mông căng hay thỉnh thoảng lại vòng ra trước bóp nắn hai bầu vú căng mềm… lăn lăn hai núm vú trong lòng bàn tay… Khoái cảm trong anh tăng cao nhưng đồng thời cũng như những lần trước mỗi khi đụ nhau với Mỹ Vân, anh đều cảm nhận như ngất ngây, say mê trong tình yêu với cô… Tâm tình này anh chỉ có khi làm tình với cô, còn với những cô gái khác chỉ độc nhất một thứ cảm nhận, đó là khoái sướng khi đút cặc anh vô một cái lồn để đụ, như chỉ để giải quyết cơn nứng tình cho nhau, vậy thôi… Với Mỹ Vân thì nó sâu đậm, êm đềm mà mãnh liệt hơn… Để sau mỗi lần làm tình với cô, tình cảm trong anh càng nồng thắm dạt dào hơn…
………………………………………
Hai tay bám trên bờ eo thon, Hoàng Phong nắc từng nhịp thật sâu cặc anh vô âm đạo trơn nhớt của Mỹ Vân… Cô đang vịn tay trên bồn rửa mặt, hai chân hơi dang ra, cúi cong người ưỡn mông ra sau cho anh đụ cô từ phía sau… Háng anh vỗ vô đôi mông cô từng nhịp “bạch… bạch…” làm đôi mông căng rung nhẹ vì sự va chạm nhiệt tình của anh… Đầu cặc khoan đều, chọt sâu tận đáy lồn làm Mỹ Vân run run hai chân, cổ cô không ngừng tiếng rên theo từng hơi thở “ưm… ư…”… Phía dưới xương mu bị thân cặc ra vô đều cọ sát lên vùng nhạy cảm nhất làm khoái sướng trong cô ngút ngàn từng con sóng mãnh liệt… Kể từ khi bắt đầu làm tình với Hoàng Phong, lần nào cô cũng có cảm giác sung sướng lần sau khác nhiều hơn lần trước ; lần sau đầy tràn hơn lần trước ; lần sau khoái cảm anh mang tới cho cô chất ngất hơn lần trước… Và cứ vậy, không chỉ xác thịt cô được ngập đầy trong thỏa mãn thân thể mà tình yêu của cô với anh cũng càng nhiều hơn… Cho tới lúc sâu trong đáy lồn cô tê tê chực chờ cho cơn cực khoái làm căng bụng cô lên và cũng làm cho cô có cảm giác mắc tiểu thì cô ưỡn người thẳng lên, hai tay cô vòng ra sau ôm lên hông anh… Cô ưỡn ngực mà đầu cô lại sát với mặt anh… Cô lẩm bẩm thì thào :
– A… anh ơi… anh muốn bắn chưa… em gần rồi… muốn rồi…
Hoàng Phong rút cặc ra, đầu cặc ngỏng lên giật nhẹ từng cái như phản đối muốn chui vô lại trong âm đạo trơn ấm của cô. Anh xoay người cho cô đứng dựa lưng vô tường phòng tắm, lấy chân đẩy nhẹ cho hai chân cô hơi dang ra rồi anh áp sát háng anh vô giữa hai chân cô… Thò tay cầm con cặc, anh để vô giữa hai phiến thịt mềm rồi nẩy háng tới… Lỗ thịt trơn ướt nên con cặc chui lọt trở lại thật dễ dàng… Hai tay anh lại để trên bờ eo, còn hai tay cô thì khoác trên hai vai anh… Hai đôi mắt nhìn nhau mê man trong vũ điệu của ái ân…
Hai chân Mỹ Vân để song song trên nền phòng hơi dạng ra, nhưng càng lúc thì con cặc to lớn của anh cứ đâm ngược lên tận đáy lồn cô làm cô sướng lắm nhưng cũng lại hơi thốn nên cô cố gồng bắp thịt trong âm đạo để giảm bớt lực thúc sâu của cặc anh… Nhưng cô không nghĩ ra, bắp thịt cô càng gồng lên thì cặc anh lại càng được bóp chặc, cảm khoái sung sướng từ vành khấc kích động làm anh nắc càng dữ dội hơn… Và chính cô cũng càng có được những đợt khoái sướng như không ngừng… Sự sung sướng lôi cô đi, cô không còn nghĩ được gì hơn nữa, chỉ còn biết khép hờ mắt hưởng thụ những cơn sướng dồn dập đẩy sâu trong âm đạo cô… Hoàng Phong hổn hển :
– Em có mỏi không?…
Cô thều thào đáp lại theo nhịp thở dồn :
– Ư… không… anh cứ đụ em đi… em sướng lắm…
– Ừ… anh cũng đang sướng… Đụ dứng kiểu này… anh sợ em mỏi…
– Ui… không đâu… a… mà sao anh nhiều kiểu vậy…
– Ừ… mỗi lần đụ em là anh muốn em không quên nên nghĩ ra mấy cái trò này… bộ em không thích hả?…
– Không phải… ui… thích lắm… kiểu nào cũng được… miễn là…
– Miễn là gì?…
– Miễn là cặc anh cứ đụ trong lồn em là được… em sướng… ui… Anh ơi… cặc anh chọt sâu quá… chắc em xong mất… ui…
Cô giở một chân vòng ra quặp trên mông anh, lưng cô dựa vô tường ưỡn háng ra chút nữa cho háng anh đẩy cặc thiệt sâu… Hoàng Phong đưa một bàn tay đỡ dưới mông cô, vừa đỡ vừa kéo ghì sát vô để anh nắc cặc sâu nhất… Khoái sướng cũng làm cơn cực khoái bắn tinh trong anh chuẩn bị tê tê đầu cặc… Anh thở mạnh hơn và cũng nắc cô nhanh hơn :
– Anh sắp sửa bắn rồi… Vân muốn chưa?…
Nghe anh hỏi, cô thêm rối rít :
– Dạ có… em gần rồi… anh nắc em mạnh lên… a… sâu nữa đi… a… nhanh chút nữa… đó đó… đúng rồi… ui… em muốn… anh ơi… ui… chết em… a… a… anh… em… xong… a… ui… bắn cho em đi… bắn sâu vô lồn em… sướng quá… ui…
Anh nắc mạnh thêm mấy cái rồi chợt chậm hẳn lại… Nhấp nhấp mấy cái nữa, đầu cặc chợt tê đi rồi giật mạnh, tia tinh dịch phụt mạnh bắn sâu trong lồn cô làm bụng cô giật thót một cái, cô bật lên tiếng kêu như đau đớn, nhưng không phải, cô sướng…
Từng tia tinh dịch bắn ra theo nhịp nhấp nhẹ của anh cho tới giọt cuối cùng… Mỹ Vân thả chân xuống, cô dựa người vô tường, lim dim mắt nhìn anh, trong cô chợt bùng lên nỗi yêu thương, cô vòng tay lên cổ anh, kéo đầu anh cúi xuống rồi cô mớm môi cô lên môi anh, lưỡi cô lùa vô miệng anh tìm kiếm… Nụ hôn kết thúc lần làm tình này không kéo dài lâu… Anh cười :
– Em… anh đói bụng…
– Hứ… ai biểu… chưa ăn cơm mà ham hố…
– Hì hì… tại vợ anh hấp dẫn quá… nín không được…
– Anh lấy ra đi… tắm lại một chút rồi xuống ăn cơm…
Anh rút từ từ con cặc vẫn còn cương cứng, ướt sũng dâm dịch và tinh trùng anh vừa bắn ra, một lớp nhơn nhớt đục màu bám trên thân cặc… Từ nơi cái lỗ anh vừa rút cặc ra, một dòng dâm dịch trắng đục từ từ chảy ra rồi nhỏ giọt xuống nền, cúi đầu nhìn theo, Mỹ Vân lèm bèm :
– Trời đất… ở đâu mà nhiều quá chừng à…
Hoàng Phong cười không nói gì. Anh quay qua cầm vòi sen tắm mở nước tưới lên người cô, anh cẩn thận xịt rửa dưới háng cô thiệt sạch sẽ… Mỹ Vân lặng yên để anh làm mấy việc đó cho cô… Cô mỉm cười sung sướng khi được anh chăm sóc y như cô và anh đã thiệt sự là vợ chồng…