Nội dung truyện
Vào lúc này, trong căn phòng vệ sinh nữ, cô đang thổn thức. “Thằng bé con đáo để thật. Ui! Nó làm mình kích thích quá. A… a… a” Chi vừa nghĩ vừa dùng hai ngón giữa nõn nà vạch đám lông mu ra mà xoa mà chà phần mồng đốc. Đồng thời, một tay bên trái cô đưa lên bầu sữa căng tròn của mình mà nắn bóp phần nhũ hoa. Cái hình thức tự sướng này cũng đem lại thật nhiều khoái dục. Nếu lúc này, có một gã đàn ông lao vào phòng vệ sinh ấn đầu cô vào cặc hắn mà bắt bú liếm thì chắc Chi cũng sẽ không từ chối. Đúng là người ta nói không sai: Những người đàn bà cuồng dâm khi trong cơn nứng lồn thì sẽ bất chấp tất cả để đạt được cực khoái.
Độ 5 phút sau, chắc là đã lên đến đỉnh, cô Chi oằn người thè lưỡi, từng dòng nước nhờn phọt ra ngắt quãng, vương vãi khắp sàn phòng vệ sinh. Chi đã lên đỉnh! Cô thở hổn hển, định thần lại một lúc.
“Chắc cũng sắp đến giờ check – in rồi. Ra nhanh không muộn mất!”, Chi chỉnh lại chiếc váy body và cột búi tóc lên. Chiếc quần lót đen hàng hiệu giờ đã ướt nhèm, cũng không thể mặc lại được nữa. Nghĩ ngợi một lúc, cô quyết định ném vào chiếc thùng rác trong góc phòng, rồi cứ thế hổn hển bước ra ngoài với chiếc lồn đen kịt lông không mảnh vải phía dưới.
Làm thủ tục xuất trình vé, 4 mẹ con cô cháu xuất phát lên máy bay. Chiếc Boeing 787 – 10 đậu sẵn ở bên ngoài đường băng, không khỏi làm cho Minh cảm thấy bồi hồi, sẵn sàng cho một chuyến đi dự báo đầy thú vị và ướt át!
Trên máy bay khoang business, thằng Khang nhanh nhanh chóng chóng ngồi vào ghế cạnh cửa sổ. Trong khoang thương gia hôm nay không có nhiều khách lắm, có mỗi nhà cô Chi và hai cặp vợ chồng khác, một già một trẻ đều ngồi ở phía hàng ghế trên. Theo vé mua lúc đầu, cô Chi sẽ ngồi cạnh nó để tiện xúc cơm cho thằng quý tử, nhưng thằng Khang nhất quyết đòi ngồi cạnh Hưng để hai đứa chơi nốt ván Call of Duty còn dang dở tối qua. Một cách miễn cưỡng, cô Chi đành ngồi cạnh thằng Minh.
Chiếc Boeing lấy đà, chạy chầm chậm rồi bắt đầu tăng tốc. Tiếng động cơ xồng xộc xồng xộc làm thằng Minh hoang mang, nó dáo dác nhìn xung quang trông đến tội. Biết thằng nhỏ mới đi lần đầu, cô Chi dịu dàng xoa đầu nó:
“Minh đừng sợ, chuẩn bị cất cánh nên rung là bình thường, một lúc nữa lên không trung sẽ hết!”