Cô bé tầng 4 - Chương 9.1
————————————————————————
Phong ngồi gục đầu mơ màng hồi tưởng lại chuyện ngày xưa, hơn 10 năm trước..
Ngày đó , Phong là 1 học sinh cấp 3 với khuôn mặt cũng khá dễ nhìn , tuy ko được đẹp trai lắm nhưng bù lại cái học giỏi và khá vui tính. Trong lớp sơ sơ cũng có khoảng gần chục bạn gái có ý tứ với hắn , nhưng người con gái mà hắn có tình cảm – Yến – thì hình như là không.. Thế mới oái oăm cho hắn.
Hắn phớt lờ các bạn gái khác ( dù sau này hắn tiếc hùi hụi sao hồi đó không tranh thủ tình cảm đó mà phá trinh vài em =)) ) và giữ chặt mối tình đơn phương cô khổ trong cả 3 năm học. Hắn coi tình yêu với Yến là 1 cái gì đó rất thiêng liêng và cao cả , mỗi năm học thì sợ hãi nhất đồi với hắn là hai kỳ nghỉ hè và nghỉ tết vì thời gian nghỉ đó hắn ko được nhìn thấy người mà hắn yêu thương.
Đừn trước bất kỳ bạn gái nào dù xinh như minh tinh hay xấu như con gấu thì Phong vẫn hoàn toàn bình tĩnh tự tin , nói năng trôi chảy và rất có duyên. Tuy nhiên trước Yến thì khác , hắn ấp úng ngập ngừng như thể mình vừa làm gì đó có lỗi vậy… Ông trời quả thật là biết trêu ngươi hắn mà.
Phong lúc đó yêu say mê ,hắn cứ nghĩ là hắn sẽ ôm mối tính đơn phương này mãi mãi , không bao giờ hết yêu , hắn tôn thờ Yến, coi Yến như 1 vị bồ tát thánh thiện và trong trắng trong lòng hắn. Hắn không dám thổ lộ, và cũng không nói với ai về tình yêu này , nên trong suy nghĩ của hắn thì không ai trong lớp cũng như bạn bè hắn biết hắn đang yêu đơn phương , hắn tin là như vậy.
Trong 2 năm học , Phong ghét nhất trong lớp là 2 thằng Tâm béo và Hải xồm. Thằng Tâm thì béo nhúc như con lợn còn thằng Hải thì bố nó có bộ râu quai nón nên gọi tên nó kèm bộ râu của thằng bố nó. Hai thằng này nghịch phá gần như là nhất trường, học dốt nhưng vì nhà cả hai đứa đều giầu thuộc dạng nhất cái thị xã nhỏ này nên các thầy cô giáo đôi khi cũng bất lực với 2 đứa. Nhưng cũng không phải vì những lý do như vậy mà Phong ghét bọn nó , nó giầu hay nghịch như nào thì mặc chúng nó nhưng 2 đứa nó là chuyên gia trêu chọc Yến , chính cái đó là Phong bực tức và gần như không bao giờ cho 2 thằng này xem bài khi kiểm tra.
Giờ học thì không sao chứ cứ ra chơi là không thằng tâm béo thì thằng Hải xồm đến vuốt má cầm tay hay sờ đùi con Yến, xong bọn nó cười hô hố như có gì vui vẻ lắm. Con Yến thì tất nhiên rất khó chịu và chửi chúng nó xơi xơi nhưng cũng không có cách nào. Phong nhiều lúc điên tiết lắm nhưng cũng không dám làm gì , vì hắn đâu phải người yêu của Yến mà dù là ng yêu thì cũng có làm được gì , 2 thằng này đầu gấu gần như nhất trường mà hắn lại là con ngoan trò giỏi , có biết đánh đấm gì đâu. Thỉnh thoảng hắn cứ mơ mình có siêu năng lực gì đó kiểu như mấy bộ phim của mẽo để đập cho 2 thằng đó 1 trận nên thân , nhưng giấc mơ thì cũng mãi chỉ là giấc mơ mà thôi.
Thời gian thấm thoát thoi đưa , 3 năm học vụt qua nhanh như 1 cái nháy mắt , tình yêu của Phong dành cho Yến ngày càng sâu đậm và đau khổ. Hắn phân vân không biết trước lúc chia tay có nên thổ lộ ra mối tình thiêng liêng sâu kín của hắn không ? Hắn phân vân và suy nghĩ rất nhiều , và để không phải hối hận, hắn quyết định tìm thời điểm thích hợp để nói ra tình cảm của hắn.
Ngày tổng kết và chia tay lớp 12, sau buổi meeting ở trường , cả lớp hắn quyết định về nhà VŨ để chơi và tổ chức liên hoan. Sở dĩ chọn về nhà Vũ vì nhà nó ở ngoại thị ( vùng nông thôn ven thị xã ) rộng rãi mát mẻ và đặc biệt có con để lộng gió bên dòng sông đáy đục ngầu phù xa.
Mấy chục đứa học sinh đèo nhau dắt díu lên con đê dài ngoằn nghoèo xa tít , hưởng cái gió mát ***g lộng của con sông. Chúng nó quyết định sẽ dựng trại và vui chơi qua đêm để hưởng trọn buổi cuối cùng ở với nhau , các bậc phụ huynh thì cũng thông cảm vì chúng nó đã gắn bó với nhau 3 năm và sắp phải xa nhau mỗi đứa 1 phương trời khác nhau tiếp tục học tập và lập nghiệp.
Bọn con trai thì hì hục dọn dẹp bãi đê rồi căng phông bạt hạ trại , mấy đứa con gái thì đi chợ mua gà vịt bánh kẹo trái cây về nhà thằng Vũ gần đó làm bữa tối. Phong thì lặng lẽ , hắn giấu kín 1 cuốn sổ tay nhỏ ghi lại nhưng yêu thương nhớ nhung của hắn suốt 3 năm và tìm cơ hội sẽ đưa cho Yến và bày tỏ tình cảm của mình.
Hì hục làm từ đầu giờ chưa , đến gần tối thì 1 cái lều ( hay trại ) khá rộng rãi được dựng lên , thăng Vũ cũng về nhà ôm toàn bộ chiếu của nhà hắn và cả mượn nhà hàng xóm lên trải , thế là đã có 1 chỗ đủ rộng rãi cho mấy chục đứa qua đêm.
7h tối, tụi con gái lúc này bắt đầu mang đồ ăn lên , bọn con trai thì kiếm củi đốt 1 đống lửa thật lớn , cả lũ lúc này ngồi quây tròn quanh đống lửa bắt đầu ăn uống liên hoan , tiếng cười nói vang cả 1 khúc sông vốn yên tĩnh hiền hòa…
Phong lúc này cũng khá vui vẻ ,hắn ăn uống nhiệt tình và kể đủ chuyện cười cho cả lũ cười ngặt nghẽo , thỉnh thoảng làm như vô tính , hắn lại liếc cái Yến đắm đuối xem nàng đang cười nói với ai.
Ăn uống xong, cả lũ vẫn ngồi tám chuyện, nói về tất cả các chủ đề liên quan đến 3 năm học hành như : tao ghét cô giáo thầy giáo nào nhất , tao quay bài nhưng môn nào , 3 năm trốn học bao nhiêu lần , những vụ banh bóng với lớp khác , những vụ đánh nhau ngoài cổng trường….
Rôm rả cười nói, rồi bỗng thằng Tâm béo đứa đưa ra ý kiến :
– Ê , sắp chia tay nhau rồi , giờ đề nghị mọi người kể ra bí mật của chính mình nhé , đừng nói với tao là ko có đứa nào có bí mật gì cả , đứa nào chả có. Bí mật kiểu như : thích ai , nhìn trộm ngực đứa nào , chim bướm vẫn chưa mọc lông hay lần đầu mộng tinh khi nào… Đứa nào không kể bị đánh hội đồng nhé =))
Nghe thú vị nên cả lũ nhao nhao đồng ý , vì đứa nào chả tò mò xem đứa khác giấu cái gì, tụi con gái có mấy đứa phản đối nhưng rồi bị thằng Tâm thằng Hải ép phải tham gia bằng được , 2 thằng này là chúa bầy ra những trò oái oăm mà.
Tao trước nhé , thằng Tâm nói luôn :
– 2 hòn cà của tao 1 to 1 bé , nói chung là đéo đều nhau =))
Cả lũ bò lăn ra cười rồi có mấy đứa còn bắt thằng Tâm béo cởi quần cho xem nữa chứ. Nhưng thằng Tâm thà chết chứ ko chịu cởi.
Đến tao , thằng Hải xung Phong :
– Tao thì hồi cô giáo thực tập về đã từng bóp vú cô dậy Tiếng anh đó =)).
Cả lũ lại nhao nhao hỏi sao mà bóp được , thằng Hải nói :
– Thì hôm đó cô giáo vấp ngã tao đứng gần đỡ cho cô nhưng chủ ý hai đỡ ngay hai bầu vú đó =)) , đỡ bà ấy dậy mà bà ấy ngượng đỏ hết mặt.
Rồi cả lũ lần lượt kể chuyện của mình, đúng là học trò đủ thứ chuyện ko tưởng tượng được như : vô tình nhìn thấy ngực cô giáo hoặc ngực mấy đứa trong lớp , vào nhầm nhà vệ sinh nữ , thằng A thích con B , thằng B thíc con C… Phong hắn ko dám nói thích con Yến trước cả lớp nên phịa ra 1 câu chuyện khá bựa kể cho vui. Nhưng bất ngờ với hắn , là hắn lại được 2 bạn gái khá dũng cảm tỏ tình trực tiếp , là Duyên và Hường , hắn chỉ cười cười mà không trả lời ai. Thực ra cả Duyên và Hường đều khá xinh nhưng hắn ko quan tâm lắm vì trong lòng hắn chỉ có Yến là duy nhất , là thánh thiện là thiêng liêng nhất.
Gần 10h tối , gió bên sông thổi mạnh trời đã lạnh thêm , thằng Tuân ôm cây đàn ghi ta ngồi giữa cả bọn bắt đầu hát lên :
Giờ chia tay đã đến bạn ơi
Mới đây thôi ta còn với nhau
Giờ chia tay đã đến bạn ơi
Mới đây thôi ta còn với nhau
Tay trong tay vai sát vai chung đường
Này bạn thân ơi
Giờ này chia tay và xin nhớ
Trong tim ta luôn khắc ghi
Bao kỷ niệm dù thời gian trôi
Dù nhiều ngăn cách
Và xin nhớ nhau từ đây
Bước trên đường bạn hiền ơi xin nhớ
Nơi xa ấy chắc sẽ không gặp nhau
Ta luôn nhớ mãi mãi không hề phai
Không bao giờ quên hình bóng nhau
Vẫy chào bạn hiền ơi xin chúc
Môi muốn nói
Mấp máy không thành câu
Thôi xin chúc mãi mãi luôn thành công
Luôn yêu đời trên đường sắp đi
Luôn bình an.
Mấy đứa con gái mau nước mắt có đứa mắt đã ngấn lệ , dù sao cũng sắp chia tay nhau rồi. Phong cũng bắt đầu thấy khóe mắt cay cay , rồi mai đây hắn sẽ không còn được nhìn thấy người mà hắn yêu nữa hay sao… Mấy đứa con trai bắt đầu khoác vai nhau rồi cùng hát vang những bài chia tay , con gái có mấy đứa đã ôm nhau khóc thút thít. 1 hồi thì tiết mục văn nghệ đã dừng lại , đống lửa cũng đã tàn , giờ ai làm gì thì làm. Con trai thì tụ tập đánh ba cây tiền , con gái thì tụm lại với nhau nói chuyện dì dầm.
Phong thì hắn khá buồn nên đi 1 mình trên bờ đê , hình như Yến ko ngủ ở đây mà về rồi , hắn quay đi quay lại ko thấy Yến đâu nên cũng buồn , hắn chưa có cơ hội tỏ tình mà , chả nhẽ nhắn tin qua yahoo… Đêm đầu hè hơi có chút lạnh nhưng không tối vì có ánh trăng tuy không sánh vằng vặc nhưng cũng đủ để nhìn thấy đường. Hắn đi 1 mình trong im lặng , bước từng bước nhẹ , chỗ này đã khá xa vị trí mà cả bọn hạ trại rồi. Bỗng người hắn như có điện giật , hình như hắn nghe thấy tiếng rên khe khẽ rồi hình như có cả tiếng cười khúc khích đâu đây mà giọng này vô cùng quen thuộc, là của Yến , hắn rùng mình nhẹ nhẹ trước từng cơn gió thổi xào xạc bên sông…