Cô bé tầng 4 - Chương 16
Tối đó,Phương và cô ban thân – Thủy Tiên – đang ngồi nhấm nháp ly cocktail trên Bar, 1 anh chàng nhìn khá bảnh đến bàn của 2 người , anh ta nhếch mép , nói :
– Cho anh mời 2 người đẹp 1 ly nhé.
Phương và Thủy Tiên nhìn nhau , kiểu cua gái trên Bar như này 2 cô gặp nhiều lần , cũng chẳng có gì lạ. Thủy tiên hất hàm nói :
– Mời có 1 ly thì đi chỗ khác , để 2 chị yên nhé em zai.
Anh chàng vẫn cười ,nói :
– Vậy anh sẽ mời riêng người đẹp có đôi mắt biết cười này thêm 1 ly nhé.
Phương nhìn anh ta, cảm giác đặc biệt của cô cho thấy tay này có sự tự tin rất đặc biệt, 1 sự tự tin của 1 kẻ sát gái cực kỳ , sự tự tin của kẻ có lẽ chưa biết thất bại trong vụ cưa gái nào cả.
Thủy tiên vẫn lạnh nhạt :
– Cưng có bản lĩnh gì thì cứ dở ra cho chị đây xem đi, chứ nhìn giống cưng thì qua tay chị không có 10 cũng đến 20 đấy..
Anh chàng cười rộ , ghé sát vào tai Thủy tiên thì thầm gì đó mà Phương không nghe rõ , Nhưng sau khi nghe xong , Thủy tiên có vẻ không tự nhiên , khuôn mặt xinh xắn có vẻ lớt phớt đỏ…
Đúng là chuyện lạ , Phương hiểu con bé Thủy tiên bạn cô hơn ai hết, nó đi Bar có bao giờ biết đỏ mặt , kể cả có uống bao nhiêu đi nữa. Hơn nữa nó khá dạn dĩ và táo bạo trong tình dục , thậm chí có lần nó dám bóp chim thằng bạn zai mới quen của Phương ngay trước mặt cô mà mặt không đổi sắc. Không rõ anh chàng có lẽ bảnh bao và lãng tử này nói gì mà nó có vẻ không được thoải mái lắm. ĐÚng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Anh chàng quay qa nhìn Phương, đưa tay ra và nói :
– Anh là Khánh ? Người đẹp này tên là gì nhỉ ?
– Em là Phương. Nhìn Anh khánh thấy ko quen lắm, anh có vẻ ít lên Bar này ?
– Ừ , anh mới về VN được mấy tuần, giờ mới đến chỗ này lần đầu mà.
Qua vài câu chuyện và ly cocktail , Phương biết được khánh là 1 công tử Hà Thành , đi du học Pháp và làm việc bên đó luôn, mới về VN tính lập nghiệp ở quê hương. Anh chàng nói chuyện khá hài hước và cuốn hút , đặc biệt ánh mắt anh ta mỗi lần nhìn thẳng vào mắt Phương khi nói chuyện làm cô hơi bối rối, ánh mắt như biết thôi miên vậy. Phương mặc dù cũng ko hiền lành ngoan ngoãn gì nhưng khi nói chuyện với anh ta cô có cảm giác như mình rất yếu ớt, như 1 cô sinh viên thơ ngây cần lắm anh ta phải che trở.
Những câu chuyện làm ăn , chơi bời và văn hóa của 1 miền đất xa lạ từ miệng của Khánh thu hút hoàn toàn Phương, thời gian trôi qua khá nhanh trong câu chuyện 3 người. Đột nhiên Phương cảm thấy bàn tay của Khánh đặt lên mông của cô và xoa nhè nhẹ, miệng khánh vẫn thao thao bất tuyệt về những câu chuyện xa xôi. Không hiểu sao , Phương cũng mặc cho bàn tay của khánh mặc sức hoành hành. Thực ra cô sống khá buông thả nhưng cũng không phải loại gái ai cũng có thể lên giường, hay 1 anh chàng nào đó vừa mới làm quen vài tiếng có thể chiếm được than thể. Nhưng Với khánh thì cảm giác khác hoàn toàn. Bàn tay của khánh khá lão luyện làm cô hứng tình 1 cách khó hiểu. Bàn tay ấy nhẹ nhàng vén váy ngắn của cô lên, xoa vào hắn bên trong chiếc quần xilip nhỏ bé.
Phương rên khẽ, lúc này dù câu chuyện có thú vị đến đâu , thì cũng ko thể che lấp cảm giác kích thích mà khánh tạo ra dưới váy cô lúc này.
– Cũng muộn rồi , để anh đưa 2 người đẹp về nhé.
Phương và Thủy tiên gật đầu. Khánh ra thanh toán tiền rồi dẫn 2 người đẹp thằng lên chiếc Audi sang trọng :
– Nào ,mời 2 người đẹp lên xe…