CÔ BẠN NGỌC NGÂN - Chương 3
Người Đẹp Thu Thủy
"Ai, mồng mười tháng sáu rồi…"
Thu Thủy đảo tờ lịch ngày trên bàn làm việc.
Thu Thủy vừa mới qua hết 24 tuổi sinh nhật, chồng nàng liền đi Canada, hắn muốn ở nơi nào đó làm ăn hai năm. Bởi vì không thấy người lớn lại vừa không có trẻ nhỏ, công việc không nhiều, nàng đem toàn bộ thời gian dùng để nhớ chồng. Đã hơn nửa năm qua, nàng vẫn trải qua ở trong cô đơn, chỉ có lúc ở chung với cô bạn thân Diệu Chi, nàng mới có được một ít thoải mái.
Thu Thủy và Diệu Chi vừa là bạn học lại là đồng nghiệp, Diệu Chi không có kết hôn, bình thường ở tại nhà mình, vào ngày nghỉ, nàng qua nhà Thu Thủy làm bạn. Nhưng mấy tháng gần đây, Diệu Chi bận việc chưa có tới, Thu Thủy lại càng cảm thấy cô đơn.
"Thu Thủy, Thu Thủy!"
Diệu Chi người chưa tới thì âm thanh đã tới trước.
"Aì…!"
Thu Thủy trong tư lự tỉnh lại, Diệu Chi giống như một trận gió xông vào văn phòng, nàng hôm nay mặc một chiếc váy đỏ thẫm, cổ áo rất thấp, lộ ra bộ ngực khêu gợi."Thu Thủy, giám đốc Hải tìm bà."
Nàng nói."Ừ."
Thu Thủy gật gật đầu, nhìn thoáng qua Diệu Chi, cười nói: "Hôm nay mặc gợi cảm vậy? Coi chừng bị mấy ông nam soi đó."
Diệu Chi hì hì cười, "Soi cái gì hả? Tui xấu lắm, Bà mới phải coi chừng đó."
Thu Thủy ngưng cười, tổng giám đốc công ty Nguyễn Văn Hải, 43 tuổi, là nổi danh háo sắc, trong công ty phụ nữ có chút nhan sắc đều bị hắn quấy rối qua, Thu Thủy và Diệu Chi bởi vì vẻ đẹp xuất chúng, càng làm cho hắn thèm nhỏ nước dãi, thường xuyên mượn cơ hội hội động tay động chân. Diệu Chi trời sanh tính hoạt bát khá thông minh lanh lợi, thường xuyên có thể hóa hiểm thành lành. Thu Thủy lại ôn hòa với nét đẹp nội tâm, chỉ có thể tránh né, vì thế, nàng không dám ở công ty mặc quần áo khêu gợi.
"Hắn tìm mình có chuyện gì?"
Thu Thủy hỏi.
"Không biết á…, dù sao cẩn thận một chút. " Diệu Chi dặn dò.
Thu Thủy đi vào phòng làm việc của GĐ Hải, "Giám đốc, anh tìm em?"
"à, Thủy hả?."
Hải đứng lên, tiếp đón Thu Thủy tiến vào, tùy tay đóng cửa lại. "mời Thủy ngồi, "
Hải ngồi vào sau bàn công tác nói, "Dự án W gần đây tình hình tiêu thụ sản phẩm thế nào rồi?"
Thu Thủy trong lòng bình tĩnh trở lại, "Giám đốc, này đó sản phẩm thị trường tiêu thụ tình hình không lý tưởng, em cảm thấy được chúng ta phải làm tăng mạnh tuyên truyền."
"Làm sao em biết tiêu thụ không tốt? anh nghe bọn hắn nói là tình huống không tệ lắm."
"Giám đốc, em có tin tức nội bộ thị trường."
Nói xong, Thu Thủy đem một xấp tư liệu đưa tới trên bàn Hải, cũng đứng ở bên cạnh hắn giải thích từng cái.
"Ừ, tốt tốt tốt."
Hải vừa nghe một bên vụng trộm đánh giá Thu Thủy, Thu Thủy trên người mặc một bộ đồ công sở toàn thân trên dưới bao bọc kín kẽ. Trong mắt Hải lại có vẻ rất là thuỳ mị. Lòng hắn nghĩ, "Người như em trong công ty không có đứa thứ hai, không chỉ có xinh đẹp động lòng người, hơn nữa ăn nói diệu dàng, làm cho người ta càng xem càng ngứa. " Hải đứng lên, làm bộ như suy nghĩ, chuyển tới phía sau Thu Thủy, vỗ vỗ vai thơm của nàng, "Chị Thủy nè, chị rất cẩn thận, làm việc chu đáo. Mấy thằng kia toàn rách việc."
Nghe vậy Thu Thủy cảm thấy có chút an ủi.
"Cám ơn anh, Giám đốc."
tay của Hải cũng không có lấy ra, mà là tiếp tục trượt xuống đến phía dưới hông của Thu Thủy, vừa vuốt đến cái mông tròn lẳng của nàng, "Chị Thủy à, năng lực chị tôi thấy rất tốt…"
Tay hắn bắt đầu rờ loạn…, cách lớp quần tây nhẹ nhàng sờ nắn.
"Đây là lần thứ mấy rồi hả?"
Thu Thủy nhớ không rõ rồi, nhẹ nhàng né tránh. Nhưng này hai tay hắn lại theo kịp, cũng gia tăng sức.
"Giám đốc…"
Thu Thủy chạy đi vài bước, quay đầu nhìn Hải, "Anh không có việc gì, em liền đi trở về."
"Ừ, còn có chuyện quan trọng đây."
Hải mặt cười gian, chỉ chỉ sofa, "Ngồi xuống."
Thu Thủy bất đắc dĩ, chỉ phải ngồi vào trên sofa. Hải cũng theo sát nàng ngồi xuống, nắm lên một bàn tay của nàng vuốt ve, "Chị Thủy à, công ty gần đây chuẩn bị đề bạt một người quản lý tài chánh, anh cảm thấy em rất thích hợp… ". Tâm lý Thu Thủy cả kinh, công ty chuẩn bị đề bạt một người quản lý tài chánh nàng cũng nghe nói, Diệu Chi chính là một trong những người được chọn. Chức vị này thật béo bở, tiền lương so với nhân viên bình thường cao gấp mười. Bất quá, nàng nghĩ như thế nào cũng không tới phiên mình, huống hồ, cái nàng học là quản lý thị trường, quản lý tài vụ không phải là chuyên môn của nàng.
"Giám đốc…"
Thu Thủy rút tay ra, "Em cảm thấy được em còn chưa đủ tư cách, vẫn là Diệu Chi thích hợp hơn. "
"Hả?" Hải có chút ngoài ý muốn, lập tức cười, nói: "Cái này à, anh quyết định. Chỉ cần em… Hì hì…"
cái cánh tay của hắn ôm Thu Thủy, "Em thỏa mãn tâm nguyện của anh, muốn cái gì có cái đó."
"Em cái gì cũng không cần."
Thu Thủy tránh thoát hắn đứng lên, vừa rời khỏi, Hải đột nhiên từ phía sau ôm lấy nàng, kéo đến trong lòng. Thu Thủy thật sự không thể nhịn được nữa, nàng giùng giằng đứng dậy chỉ muốn thoát khỏi Hải dây dưa. Hải đột nhiên dùng sức đem nàng nhấn ở trên ghế sa lon, sau đó dùng miệng hôn cặp môi thơm của Thu Thủy.
"Buông… Giám đốc, không được …"
Thu Thủy ra sức chống cự, hai tay nàng dùng sức đẩy Hải ra.
Hải một bàn tay giống cái kềm chế trụ hai cổ tay Thu Thủy, xoay người cưỡi ở trên người nàng, kẹp lấy hai chân nàng đá lung tung, thản nhiên nhìn nàng. Hải biết, phụ nữ sức lực chung quy có hạn, hắn nhàn nhã chờ đợi Thu Thủy đuối dần… Hắn theo dõi được người phụ nữ này rất lâu rồi, hắn biết Thu Thủy không có thân thích ở bên người, quyết định hôm nay bí quá hoá liều. Thu Thủy giằng co được hơn mười phút, nước mắt bắt đầu chảy xuống, lại không có bất kỳ hiệu quả nào. Vì thế đau khổ cầu xin: "Giám đốc, anh buông tha em đi, em không phải loại người như vậy, em là gái đã có chồng."
"Phải không? Hề hề…"
Hải cười nói, "Chồng em còn bên Canada, hôm nay cho anh làm chồng em nhé. Hì hì…"
tay kia của hắn thì thọc vào trong quần áo Thu Thủy, lách qua nội y, lập tức đụng đến da thịt của nàng. Thu Thủy cả người run run, lại bắt đầu giãy dụa, dần dần, nàng cảm thấy mình sức lực càng ngày càng nhỏ, sức chống cự càng ngày càng yếu, thể lực tiêu hao đã hết."Ai đó mau tới cứu tôi."
Thu Thủy trong ý thức chỉ còn lại có cái ý niệm này. Hải giống một con mèo bắt được con chuột, nhìn Thu Thủy sức lực hao hết, lại bắt đầu vuốt ve, tay hắn theo bụng Thu Thủy hướng về phía trước đi vòng quanh. Thu Thủy phát ra tiếng thét chói tai, nhưng hai tay hắn vẫn là mò tới nịt vú của nàng, sau đó nhẹ nhàng hướng về phía trước nâng lên, hai vú trắng nõn lộ ra.
"Wa! Vừa trắng vừa mềm!"
Hải phát tiếng than cảm tháng, vì Thu Thủy xinh đẹp.
Đang lúc thời điểm hắn muốn tận tình hưởng thụ, đột nhiên có người gõ cửa. "Giám đốc, có người tìm."
Là thanh âm của Diệu Chi.
Hải không tình nguyện buông Thu Thủy ra, đứng dậy sửa sang xong quần áo, chạy tới mở cửa. Diệu Chi đứng ở ngoài cửa, hướng Thu Thủy cười cười, Thu Thủy mặt đỏ lên, lách mình chạy đi. Chỉ nghe Diệu Chi nói với Hải "Giám đốc Thiện đến rồi…"
Thu Thủy trở lại văn phòng, tim trong ngực vẫn đang đập bình bịch."Nguy hiểm thật !"
Nàng nghĩ: "Nếu không có Diệu Chi, chính mình hôm nay…"
Mấy ngày sau đó, Thu Thủy vẫn rầu rĩ không vui, thậm chí sinh ra ý tưởng từ chức, Diệu Chi đau khổ khuyên bảo. Nàng nghĩ, chồng nàng ở bên kia đại dương làm ăn, đem hết toàn bộ tài sản, từ chức rồi mình một người sống thế nào đây?
Cũng may Hải cũng không có quấy rầy nữa, Thu Thủy thoáng yên tâm một chút. Một tháng sau, Hải đột nhiên nói với Thu Thủy: "Em chuẩn bị một chút, ngày mai đi Nha Trang với anh một chuyến, khảo sát thị trường ở đó."
"Chuyện này…"
Thu Thủy do dự.
Hải nhìn ra tâm tư của nàng, nói: "Em đừng sợ, anh sẽ không làm gì em nữa đâu, em cũng không phải dễ dãi."
"Em…"
Thu Thủy vẫn lo lắng.
"À, đúng rồi, Diệu Chi cũng đi nữa." Hải nói.
Có Diệu Chi làm bạn, Thu Thủy liền yên tâm, nên gật đầu.
Ngày hôm sau, ba người liền bay đi Nha Trang. Dọc theo đường đi, Hải cùng Diệu Chi cười cười nói nói, Thu Thủy bị bọn họ lây, dần dần trở nên vui vẻ, từ từ lòng đề phòng cũng ít dần….
Ba người một đường đi thị trường, thu hoạch rất lớn, một ngày này đi vào Vinpearl Land. Diệu Chi hò hét đòi ngắm phong cảnh, Hải gật đầu rồi. Từ hôm đi công tác tới nay Hải đối với Diệu Chi là nói gì nghe nấy, điều này cũng làm cho Thu Thủy cảm thấy làm lạ.
Ba người chơi một ngày, đến kiệt sức, sau đó tìm khách sạn ngay tại ngoại ô để ở. Nhà này tên là "Khách sạn Sơn Tùng" khách sạn dựa vào núi mà xây, hoàn cảnh yên tĩnh, du khách cũng không nhiều. Ông chủ với Hải là bạn học, cố ý xếp cho bọn họ hai giang phòng liền kề dùng chung buồng vệ sinh. Thu Thủy và Diệu Chi ở một gian, Hải chính mình ở một gian. Buổi tối, Thu Thủy dọn dẹp giường, Diệu Chi bị Hải gọi qua phòng thương lượng ngày hành trình mai.
"Sao đi lâu như vậy?"
Thu Thủy hướng ra phía ngoài nhìn, chỉ thấy phía trước cửa sổ, bóng dáng bọn họ nói chuyện với nhau, bởi vì phòng ở cách âm tốt lắm, không biết bọn họ nói cái gì.
Lại một lát sau, Diệu Chi đã trở lại, hai người liền tắt đèn trên giường.
Trong phòng một mảnh tối đen, Nha Trang mùa hè có chút nóng, Thu Thủy cùng Diệu Chi đều mặc nội y quần lót, đắp một cái khăn lông lớn. Bởi vì cơm chiều có uống một chút rượu, hai người đều ngủ không được, liền nằm nói chuyện phiếm.
"Chi và bạn trai mới thế nào?"
Thu Thủy hỏi. Nàng biết tính của Diệu Chi, hai tháng là đổi một bạn trai.
Bạn trai của Diệu Chi thay đổi một tá, nhưng sau cùng vẫn chưa có người như ý.
"Tạm được! "
Diệu Chi nói, "Phương diện đó rất là thành thạo đấy."
Thu Thủy biết "Phương diện đó" là có ý gì. Diệu Chi rất thoải mái, biết nhau vài ngày liền dám lên giường. Không như chính mình, thẳng đến ngày kết hôn, mới đem tấm thân xử nữ cho chồng. "Aì…, "
Diệu Chi đột nhiên hưng phấn mà hỏi: "Bà nè, ngoài chồng, thật là chưa có cùng đàn ông khác làm cái gì hả?"
Thu Thủy mặt đỏ lên, "Không có!"
"Hơn nửa năm này bà không có nhu cầu?"
Diệu Chi lại hỏi.
"Hàiiii…"
Thu Thủy thở dài, nói: "Có thì ích lợi gì? Ổng ở bên kia trái đất…"
"Đúng vậy, "
Diệu Chi cười, đưa tay làm dấu, nói: "Hàng của ổng mà không dài như vậy, chắc bà bỏ ổng lâu rồi!"
"Bà biến luôn đi! Không đứng đắn gì hết!" Thu Thủy mặt càng đỏ hơn, nhưng trong lòng lại xuất hiện một tia xôn xao.
"Tui có biện pháp có thể giải quyết nhu cầu của bà."
Diệu Chi lại cười nói.
"Thật không biết mắc cở, tui hổng nghe."
Thu Thủy quay người sang.
Diệu Chi ôm cổ của Thu Thủy, tại bên tai nàng nói: "Tui nói thiệt, bà có muốn biết không?"
Thu Thủy trong lòng vừa động, nửa năm qua nàng không phải là không muốn mà là cố gắng khắc chế, chỉ là trong mơ thường cùng chồng ngọt ngào gặp gỡ, tỉnh lại là quần lót ướt nhẹp một mảnh."Bà có biện pháp gì?"
Thu Thủy dè dặt hỏi.
Diệu Chi nằm ở trên người Thu Thủy, lặng lẽ nói: "Tui có cái này hay lắm, có thể giúp bà. Có cái đồ chơi này tốt lắm, cảm giác rất sướng, hai đứa mình đều là phụ nữ, không sao đâu."
Thu Thủy biết Diệu Chi nói là cái gì, trong lòng mặc dù cảm thấy không tốt, nhưng Diệu Chi ở bên tai mình nói chuyện lại khiến cho phần dưới của mình một trận ngứa ngáy. Trước kia nàng với chồng cũng hay làm như vậy, đây là cảm giác quen thuộc cỡ nào!.
Diệu Chi thấy nàng im lặng lại càng làm tới, nàng cởi bỏ áo ngực của Thu Thủy. Thu Thủy cả kinh , đợi lúc nàng lấy lại tinh thần, Diệu Chi đã đem áo ngực cầm trong tay, rồi ném trên bàn, sau đó đem nịt vú của mình cũng cởi, nói: "Tui cũng cởi, vậy là huề!"
Thu Thủy bất đắc dĩ, đành phải tùy nàng, dù sao hai người cũng thường đùa giỡn, trong lòng đột nhiên có cảm giác muốn thử một chút. Diệu Chi hai tay của vuốt ve hai vú Thu Thủy, làm nàng "A…" lên một tiếng.
Sau tiếng hô nhỏ, đầu vú lập tức cứng lên.
"Bự thiệt nha!"
Diệu Chi cười, nhẹ nhàng trường qua thân thể mềm mại của Thu Thủy, đem đầu vú nàng ngậm trong miệng mút, tay nàng vuốt ve bụng cùng trên đùi của Thu Thủy.
"A… A…"
Thu Thủy phát ra tiếng rên rỉ, nàng phảng phất trở lại đêm tân hôn, hai tay của chồng đang âu yếm chính mình, tay hắn đụng đến cái mông của mình, đụng đến âm hộ của mình, hắn còn muốn đem ngón tay…
"Không không… Không được, không cần sờ nơi đó…"
Thu Thủy phát giác chính mình chẳng biết lúc nào đã toàn thân trần trụi, quần lót cũng bị cởi hết, ngón tay của Diệu Chi vói vào âm hộ, "Không không… Không được…"
Thu Thủy miệng tuy nói, xong thân hình lại phối hợp động tác của Diệu Chi.
Diệu Chi lại duỗi thân đi vào chỉ một ngón tay, Thu Thủy cảm giác âm hộ một trận sướng khoái, không nói ra được thoải mái. Không lâu sau, bên dưới đã ướt rồi một mảng lớn.
Thu Thủy giờ ý thức đã lơ mơ, Diệu Chi đột nhiên ngồi dậy, "Tui đi tiểu tiện, trở về sẽ cho bà xem cái này."
Nói xong xuống giường không mặc đồ, mở cửa đi ra…