Cô Bạn Dâm Đãng Của Mẹ - Phần 3
Từ hôm phát hiện ra việc cô đi nhảy đầm cho đến nay đã 2 hôm, sau bữa cơm tối nay cô sẽ lại lên đồ đi “sinh hoạt câu lạc bộ” như thường lệ. Còn tới 4 tiếng nữa mới tới giờ cơm, nhưng cái suy nghĩ liệu có nên nói với cô những gì mình suy nghĩ trong đầu, những dục vọng tò mò của tuổi mới lớn cứ lờn vờn trong đầu tôi khiến tôi cảm thấy bứt rứt và khó chịu trong người vô cùng.
Cảm giác tội lỗi càng tăng thì kèm theo nó là sự hồi hộp và rạo rực: Giả dụ như cô thừa nhận việc đó với tôi, có bao nhiêu phần trăm sự việc như trong những bộ porn mà tôi xem xảy ra? Hai hôm nay tôi cứ rảo bước lên sân phơi của nhà cô cũng như của cả dãy trọ, tìm trong dãy đồ đang phơi đó dây phơi đồ của cô, ngó nghiêng xem chắc chắn mình đang ở một mình trên này, rồi săm soi từ cái quần lót đến cái áo ngực của cô: Từ ren, lụa, cotton… không dây đến có dây, đến cả lọt khe…
– Má mày bệnh hoạn quá Lâm ạ! – Tôi tự dằn vặt bản thân, nhưng cái suy nghĩ tội lỗi đã xâm chiếm toàn bộ đầu óc tôi. Hình ảnh tôi và cô vờn nhau trên chiếc giường của cô hiện rõ trong tâm trí tôi như một bộ phim, đầy đủ chi tiết, âm thanh hình ảnh cực kỳ sống động.
Bộ phim bắt đầu bằng hình ảnh tôi đang mơn trớn cơ thể tràn đầy nhựa sống của người phụ nữ đang độ hồi xuân chính là cô, trong lúc tôi ngấu nghiến hôn lên cổ và mang tai cô thì tay nó đang cởi cái áo lót ren đen của cô ra. Cô thì mắt nhắm nghiền, hai tay quờ quạng bấu chặt lấy tấm lưng của tôi. Rồi hai cô cháu ngả ra giường, chiếc áo ngực được cởi phăng ra, hai tay tôi lại hoạt động không nghỉ trên bộ gò bồng đào đầy đặn của cô, rồi tôi nhường sân trên lại cho lưỡi và môi, trong khi hai tay tôi lần xuống dưới, trườn nhẹ từ ngực xuống rốn rồi dừng lại ở nơi cái mu cao của cô vẫn đang ẩn nấp sau cái quần lót ren đen.
Cô bây giờ đang thở mạnh từng cơn, đầu ngửa ra sau gối, bụng ưỡn lên, một tay thì bấu chặt lấy lưng tôi, tay còn lại giờ đã ôm đầu tôi mà dí sát vào ngực mình. Tôi luồn một tay ra sau lưng ôm lấy cô, miệng vẫn không ngừng làm việc trên cặp nhũ hoa của cô, tay kia luồn vào trong quần lót, lần mò đến nơi thầm kín nhất của người phụ nữ, những ngón tay trườn qua lớp lông mu mềm mại, chạm phải một nơi cực kì ẩm ướt…
Tôi chợt rùng mình – Con mẹ nó lại mơ ban ngày mới ghê – Tay tôi vẫn đang cầm cái quần lót và áo ngực ren đen của cô đang phơi trên sào, dí sát vào mũi mà ngửi lấy ngửi để, cảm giác tức tối trong quần như đang muốn bùng nổ – Thằng em tôi đang cương hết cỡ. Cảm thấy mình quá bệnh hoạn, cũng như giờ cơm cũng sắp tới, tôi bỏ xuống nhà, rửa ráy chân tay chuẩn bị dọn cơm ăn. Cũng như mọi hôm, chị Trinh lại về trễ, chỉ có tôi ăn cơm với cô.
– Cơ hội không đến với ai hai lần, phải tranh thủ ngay – Tôi thầm nhủ với bản thân, khi cơn dục vọng vẫn đang thôi thúc trong đầu, quyết định rằng trong bữa cơm tối nay, tôi sẽ chốt hạ vụ hội nhảy đầm của cô với hy vọng những bí mật thầm kín riêng tư của cô sẽ được tiết lộ, từ đó tạo lợi thế cho bản thân tiến tới những quyết định táo bạo hơn với cô.
Tối hôm đó tôi chủ động dọn cơm trước chờ cô xuống ăn. Khi cô xuống thấy cơm nước đã sẵn sàng, tôi thì ngồi chình ình ở đó, cô tỏ ra khá ngạc nhiên:
– Ơ hôm nay con lại dọn cơm ra sẵn rồi à?
– Vâng, chứ đã ăn nhờ ở đậu cô mà còn để cô làm hết thì kì quá…
– Có gì đâu trước giờ cô cơm nước có một mình cũng đã quen rồi, giờ có người ngồi ăn chung thì vui hơn chứ gì đâu mà kì.
– Thôi cô ngồi đi, con bới cơm cho cô.
Rồi hai cô cháu bắt đầu giờ cơm tối thường lệ. Bây giờ tôi bắt đầu để ý kĩ hơn đến người phụ nữ ngồi đối diện mình: Mái tóc đen búi củ tỏi như thường lệ, khuôn mặt trái xoan với vẻ đẹp mặn mà, bộ ngực lấp ló đằng sau chiếc áo đen cổ tim…
– Cô tí nữa có đi ra ngoài như mọi hôm không vậy? – Tôi đánh bạo hỏi cô.
– … Con hỏi chi vậy? – Cô hơi sượng lại chút – Ừ… chắc là… chắc có… mà con hỏi có chi không?
– Không có gì cô ạ. – Tôi mỉm cười với cô, cô có vẻ hơi căng thẳng – Con biết cô đi nhảy đầm mà, hôm nào cô chỉ con nhảy với nhé.
– Ơ mà sao con biết cô đi… hay con thấy cô ở đâu… – Cô bắt đầu ấp úng, có vẻ cô không muốn ai biết việc mình đi nhảy đầm như vậy.
– Con đoán, nhìn đôi giày cao gót cô mang con cũng mò mò đoán ra được. – Lần này tôi nhìn thẳng vào mắt cô, không quên nở nụ cười để không khí bớt căng thẳng, cô thì tránh ánh mắt của tôi.
– Ờ thì… đúng là cô có đi sinh hoạt ở câu lạc bộ… nhưng mà… thôi cũng không có gì đâu con, sao con không ăn cơm đi nguội hết rồi kìa… – Cô đánh lạc hướng, nhưng tôi vẫn đi đúng chủ đề, mục tiêu đã gần đạt được: Cô đã thừa nhận việc đi nhảy đầm.
– Hôm nào cô chỉ con nhảy với nhé, con thấy môn này cũng thú vị lắm á. – Tôi ra vẻ hào hứng để cô bớt vẻ ngại ngùng và dễ dàng để cô xuôi theo câu chuyện của mình hơn.
– Ừ thì… nếu con muốn thì cô chỉ cho… nhưng mà…
– Hôm nào ở nhà cô rảnh là được, không cần phải đi đâu đâu cô, dạo này chưa đi học con cũng rảnh lắm. – Tôi lại nhe răng ra cười, tôi thừa biết cô không muốn tôi có mặt ở cái câu lạc bộ ấy nên mới ấp úng như vậy. Còn cô như biết mình đã bị bắt thóp, không thể từ chối lời đề nghị ấy được, cô đành phải gật đầu.
– Ừ nếu con thích thì cô chỉ cho con… – Đến đây cô hạ giọng xuống – Nhưng con đừng nói ai nghe chuyện cô đi nhảy… à… chuyện này nghe…
– Bí mật chỉ có con với cô biết! – Tôi đưa ngón út ra dấu cho cô móc ngoéo, cô nhìn tôi bẽn lẽn, khóe môi cô hiện lên nụ cười, nét mặt cô từ từ giãn ra, vẻ trìu mến lại xuất hiện, rạng rỡ hơn vài phút trước.
– Chỉ có cô với con biết. – Cô cười rồi nói với tôi, ngón út của cô và tôi đan vào nhau. Cô bây giờ trông như người vừa được giải tỏa khỏi một tấn chì đè nặng trên vai, còn tôi thì cảm giác như có gì đó thốt lên trong lồng ngực khi cô móc ngoéo với tôi. Bữa tối lại diễn ra nhưng trong không khí vui tươi hơn mọi ngày, như dấu hiệu mở màn cho những dự định đen tối sắp tới của tôi.