Chuyện Về Cu Dũng - Phần 176
Tại biệt phủ của Anh Cả Hải Phòng.
– “Bốp”, Sang cụt bạt tai một thằng quân.
Tát xong lão gầm lên, mấy ngày hôm nay hắn như một con hổ cái bị cướp mất con, lồng lộn, cáu bẳn với tất cả từ đệ tử, quân cán đến cả người làm. Mấy con cá cảnh trong hồ nước không hiểu sao cũng không còn bơi lội tung tăng nhàn nhã như mấy hôm trước nữa, mấy con chim cảnh thì như nuốt mất lưỡi, im bặt suốt cả ngày. Hoa trong biệt phủ thì khác với cái hôm Dũng đến đây còn đua nhau khoe sắc thắm, giờ cũng ủ rũ đìu hiu như nhà có tang.
Sang cụt giờ như đang ngồi trên đống lửa, hắn tưởng mình giống như là pate trong cái bánh mì, bị kẹp trên kẹp dưới.
Trên thì là chị Đại, đã hết thời hạn giao người mà người thì không thấy đâu. Biết là Dũng lì nằm ở bệnh viện rồi đấy nhưng không có cách nào mà đột nhập khử được vì được Quân ma và các anh em khác canh phòng cẩn mật tầng tầng lớp lớp. Hoàng bê đê đã bắn tin đích thân chị Đại sẽ xuống Hải Phòng xử lý, thời gian xuống thì không biết lúc nào.
Dưới thì là Dũng lì và đám đàn em của hắn. Lực lượng chiến đấu đôi bên giờ đã ngang ngang nhau, nếu tính chi li từng quân từng tướng thì đội Dũng lì giờ có phần nhỉnh hơn. Từ sau cái vụ cầu Rào, danh tiếng Dũng lì giờ đã vang khắp hang cùng ngõ hẻm ở cái đất Hải Phòng rồi, có khi đã lan sang các tỉnh khác, thậm chí là toàn giới giang hồ miền Bắc không biết chừng.
Uy tín trong xã đoàn thì đã giảm sút đến mức cùng cực. Minh chứng như đợt vừa rồi huy động quân từ các nghiệp đoàn là thấy rõ. Gọi tới ngành dọc nào, ngành ngang nào ai cũng ậm ừ đắn đo. Có đứa nể quá nhận lời nhưng đến lúc lấy quân thì chỉ đưa vài ba thằng vô danh tiểu tốt đến chạy xe máy còn không thạo. Đặc biệt như cái thằng Huỳnh địt, một tay mình nâng hắn lên, ấy vậy mà vừa rồi huy động của nó 2 chục thằng thôi thì nó lại lấy lý do đang cho anh em đi lễ đầu năm tận trong Nghệ An không biết bao giờ về. Địt mẹ, chó đến thế là cùng.
Trước khi chị Đại đến, chỉ còn nước cuối cùng được phải bắt bằng được Dũng lì. Sang cụt trong kế hoạch đại chiến cầu Rào cũng đã tính đến nước cuối này, bản thân hắn không muốn sử dụng đâu vì đó là điều cấm kị trong giang hồ chân chính. Nhưng một khi đã đến đường cùng thì bàn thờ tổ tiên còn phải bán nữa là chuyện bắt cóc đàn bà con nít.
Kế hoạch của Sang cụt chính là lợi dụng sơ hở của Dũng lì để bắt cóc mẹ Loan của hắn. Bắt cóc để làm gì? Mục đích chính vẫn là dâng người lên cho Phong xếch, kẻ đã đặt hàng hắn từ bao nhiêu lâu nay với lời hứa đổi lại chính là được bố hắn nâng đỡ trước mặt chị Đại, được lên Hà Nội làm phó cho bà trùm là cái trước mắt, còn xa hơn nữa thì chính là lật đổ bà trùm. Hắn tin rằng với chỗ dựa là bố Phong xếch thì không việc gì là không làm được. Mục đích phụ thì là để phòng trường hợp không bắt được Dũng lì thì có cái mà đổi người.
Nhưng đến giờ này Sang cụt vẫn chỉ là ếch ngồi đáy giếng, bố của Phong Xếch làm quan lớn lắm, rất lớn là đằng khác, bản thân ông nếu cố có thể thay bà trùm này bằng một ông trùm khác. Nhưng giữa chính trị và chuyện gia đình lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Ông có thể vì đứa con trai độc nhất giời đánh của mình mà làm một số chuyện, nhưng đó chỉ là những chuyện cỏn con mà thôi. Còn chuyện lớn kia không phải ông muốn và quyết một cái là được ngay. Già đời rồi nhưng Sang cụt bị hư danh che mờ con mắt và tầm nhìn, tin vào những lời hứa lèo của Phong xếch mà chệch bánh trong đường đi nước bước. Sai lầm tai hại nhất chính là ý định thôn tính nghiệp đoàn Trần Thưởng.
Kế hoạch bắt cóc Loan không thành vì mấy thằng sau khi lùng khắp căn nhà không tìm thấy Loan và Trúc đâu thì phát hiện trong gia đình còn có chị Thủy và 2 đứa con. Không về tay không thành ra chúng bắt luôn ba người. Bắt về đến biệt phủ rồi mới biết đây chính là vợ con Quân ma. Dĩ bất biến, ứng vạn biến. Mặc dù 3 người này không thể làm hàng tráo đổi cho Phong Xếch lấy mấy lời bênh vực, nhưng chắc là cũng đủ để gây sức ép đổi người với Dũng lì. Sang cụt dự là với tính cách giang hồ trượng nghĩa của Dũng lì thì chắc chắn hắn sẽ không thể thấy chết mà không cứu.
Giờ chỉ còn cách này thôi. Đối cứng với Dũng lì không ăn thua, vậy phải dùng đến cái đầu lão luyện bao năm lăn lộn giang hồ của mình. Và Sang cụt tin chắc 1 điều, Dũng lì sẽ tự tìm đến.
Quả đúng là như vậy, điện thoại của lão ta reo, là số của Dũng lì:
Sang cụt: “Mày vẫn còn sống à? ”
Dũng lì: “Tôi còn phải đưa ma ông xong đã có chết thì mới chết được”
Sang cụt: “Oắt con, theo tao thì sống, chống tao chỉ có nước chết”
Dũng lì: “Không nói nhiều với ông nữa, điều kiện là gì? ”
Sang cụt: “Hahaha, học được kha khá rồi đấy. 1 Đổi 3, mày lợi quá còn gì”
Dũng lì: “Được, 3 ngày nữa tôi có mặt ở biệt phủ nhà ông. Vợ con Quân ma mà bị mất một sợi tóc thì tôi băm ông cho cá cảnh ăn đấy”
Sang cụt: “Hà hà hà, tao chưa đến nỗi biến thái mà ấu dâm và chơi một con osin quê mùa đâu, đến 1 mình không thì hủy”
Nói xong Sang cụt cúp máy, hắn cười ha hả vì chẳng phải câu mà con cá tự nhảy lên bờ cho lão bắt.
…
Tại bệnh viện đa khoa Hải Phòng, cái nơi mà Dũng cắt bao quy đầu hơn chục năm về trước. Dũng đang nửa nằm nửa ngồi trên giường bệnh, một cánh tay cắm ống truyền nước, 1 cánh tay cắm ống truyền máu, trên người cậu thì băng bó chi chít. Ngồi quanh giường bệnh lúc này là toàn bộ những anh em cốt cán của mình không sót một ai, Chị, Quân ma, Tốt cờ, Thiệp béo, Phương sắt, Đồng phang, kể cả Lương sẹo cũng được triệu hồi về. Mỗi người ngồi trên một chiếc ghế nhựa, phòng bệnh được đóng kín, có người của mình canh gác bên ngoài.
Thấy Dũng cúp máy xong thì Quân ma nói:
– Dũng, không cần phải thế đâu. Tôi nghĩ mình tôi có thể đột nhập biệt phủ cứu người.
Dũng lì nhìn Quân ma nói:
– Anh Quân, ba ngày liền anh tìm cách mà không được, thứ nhất địa hình ở đó rất rộng, địa điểm giữ người không biết ở đâu, chưa chắc chị Thủy và các cháu đã ở trong biệt phủ. Thứ 2 là lão già chắc chắn bố trí người canh phòng cẩn mật bởi đây là thứ cuối cùng để hắn đạt được mục đích. Chị và các cháu em nghĩ là vẫn an toàn vì cái hắn muốn là em.
Quân ma áy náy trong lòng:
– Nhưng cậu vào đó thì 1 sống 9 chết. Lại còn xem cậu kìa, đã đi lại được đâu mà đánh với đấm.
Dũng lì đã có dự tính của mình xong xuôi trước khi hắn điện cho Sang cụt, giờ đây cũng là buổi họp với toàn bộ anh em, cậu trình bày kế hoạch của mình:
– Tất nhiên là em cũng có dự tính của mình. Chuyện lần này mạo hiểm thì có mạo hiểm thật nhưng rất đáng để làm vì đó là chuyện an toàn của người thân nhà mình. Vợ con của anh Quân hay người thân của tất cả anh em ở đây đều là người thân của em. Em không bao giờ để người khác làm hại người thân của mình. Ý em đã quyết.
Chị thì biết tính Dũng, có gàn cũng không được nên chỉ im lặng lắng nghe xem kế hoạch là gì. Những anh em còn lại một lần nữa khẳng định trong tâm rằng mình đã chọn đúng người làm bạn, làm anh em, đặc biệt là Đồng phang, người mới ra nhập đội ngũ.
Dũng lì im lặng một hồi rồi trình bày chi tiết kế hoạch:
– Giờ em và chị X không còn sức chiến đấu nên mọi việc phải dựa vào các anh hết. Kế hoạch lần này như sau: [Email protected]#$%^&*() – + + – )(*&^%$#@! , Blo… bla… ble… blu… bli… blon… Anh chị có ý kiến gì không?
Các anh em suy nghĩ một hồi để thẩm thấu kế hoạch của Dũng, sau đó chị lên tiếng trước:
– Tôi lo Sang cụt không chỉ có từng đó quân, đội Hà Nội đã rời Hải Phòng ngay đêm ở cầu Rào, quân thường trực của hắn dưới Hải chém và Hà điên thì đã bị thương quá nửa rồi. Tôi đoán hắn phải có kế hoạch huy động thêm quân.
Dũng bổ sung:
– Em cũng đã tính nước này, giờ chị tung tin toàn bộ sự việc ở cầu Rào ra cho các ngành ngang, ngành dọc ở Hải Phòng được biết. Em tin rằng sau sự việc vừa qua thì không ngành nào dám mang quân đến cho Sang cụt sử dụng nữa đâu.
Lương sẹo nói chêm vào:
– Đúng như vậy, ngay đêm ở cầu Rào, Sang cụt cũng muốn huy động người từ các nghiệp đoàn và ngành ngang khác nhưng không được. Chỉ có một số ít cử người đến nhưng chỉ đến vài người và toàn hàng lởm. Tôi sẽ nghe ngóng thông tin này, nhưng tôi dám đến 9 phần là hắn không thể có thêm quân ở thời điểm này.
Quân ma lên tiếng:
– Với bản tính và với vị thế của lão ta thì chắc chắn lão sẽ không nghĩ là anh em mình dám đánh tổng lực, vả lại một khi Dũng lì đang ở trong tay hắn thì hắn còn sợ gì mình manh động. Vậy nên chuyện hắn có thêm quân tôi nghĩ sẽ ít có khả năng xảy ra.
Dũng chốt:
– Vậy chuyện lực lượng đã chốt. Ai còn ý kiến gì không?
Quân ma suy tư:
– Tôi vẫn thực sự chưa an tâm đám ông Khang, cận vệ cá nhân của Sang cụt. Một người cực kỳ khó đoán, ông ta chưa giao chiến với ai bao giờ nên không đoán được thực lực. Một điều kì lạ là quân của ông ta gồm khoảng 20 người, nhưng ba hôm vừa rồi tôi mới chỉ phát hiện được một nửa, một nửa còn lại ẩn thân ở đâu đó trong biệt phủ mà mình không đoán được.
Dũng quay sang hỏi Lương sẹo:
– Thông tin về chú Khang anh Lương đã có đủ chưa? Em có cảm giác rất tốt về con người này.
Lương sẹo nói vắn tắt những thông tin mà đội của mình tìm hiểu được:
– Cơ bản là đủ, ông Khang tuổi hơn 60 một chút, là Đại tá đặc công quân đội về nghỉ hưu theo chế độ. Ông ta có con trai tên là Khái đang du học bên châu Âu, chắc khoảng vài ba tháng nữa là học xong. Theo lời đồn thì ông ta rất giỏi võ nghệ, quân của ông ta cũng đều là người ngành an ninh, quân đội nghỉ hưu hoặc rời khỏi ngành. Nhiệm vụ của ta chỉ có duy nhất là: Bảo vệ tính mạng Sang cụt, những chuyện còn lại của giang hồ ông ta nhất định không làm.
Dũng chốt lại:
– Vậy là đủ rồi, mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Em tin ông Khang không phải là mối hiểm trong kế hoạch lần này. Giờ các anh về chuẩn bị theo kế hoạch đi.