Chuyện Về Cu Dũng - Phần 164
Lại nói về Dũng, đón Đồng phang ở Cầu Rào, Quân ma cầm lái phóng như tên thẳng hướng Resort Paradise.
Phi thẳng xe vào sảnh chính của Resort, mở cửa xe cho Dũng là thanh niên ăn mặc lịch sự vừa rồi, hắn nói nhỏ vào tai Dũng:
– Phòng VIP 1.
Dũng phi thân chạy vào bên trong, theo sau là X, Quân mà và Đồng phang. Ngồi cái bàn uống nước trước cửa là Bắc đại bàng. Dũng không biết người này là ai, cậu hét lên:
– Phong Xếch đâu, ra đây.
Biết gặp chuyện chẳng lành, Bắc đại bàng bình tĩnh xử lý, hắn rút điện thoại ra bấm nhanh số vừa gọi rồi đặt lên mặt bàn kệ bên kia có thưa máy không thì tùy.
– Mày là ai mà dám đến đây quấy rối.
Dũng nhìn Bắc đại bàng trong bộ trang phục rằn ri, hắn cao chắc khoảng mét tám, tướng người băm trợn, khuôn mặt dữ tợn. Quân ma ghé tai Dũng:
– Bắc Đại bàng, sát thủ của chị Đại.
Dũng khẽ gật đầu vì biết đối tượng là ai. Nhìn thấy người ghé vào tai Dũng, Bắc nhận ra là Quân ma, người mà chị Đại có cực kỳ coi trọng. Lượng mình không đấu lại Quân ma, ít nhất là thời điểm này vì quân cứu viện còn đang mất thời gian mặc lại quần áo. Hắn câu giờ:
– Ai như Quân ma?
Quân ma chưa kịp nói gì thì Dũng lên tiếng:
– Anh là Bắc đại bàng, tôi cần tìm Phong Xếch?
Bắc đại bàng cương giọng:
– Tìm có chuyện gì?
– “Giết”, Dũng dọa.
Bắc lì dọa lại:
– Mày ăn gan hùm à, mày là ai, biết đang nói chuyện với ai không?
Đúng như X dự đoán, Dũng đang ở trong trạng thái kích động, giờ đây Dũng chỉ còn biết mục tiêu duy nhất của mình là Phong Xếch, đếch quan tâm đến chuyện gì khác.
– Dũng lì tôi không cần biết anh là ai, cản đường tôi đừng trách.
Nói rồi không để Bắc đại bàng kịp đáp lời, Dũng phi thẳng về phía cửa phòng VIP 1.
Nhanh nhẹn không kém, Bắc đại bàng tung một cước ngằm thẳng mặt Dũng đang đà chạy về phía cửa, lực chân ra rất mạnh, rất dứt khoát. Dũng đưa hai tay lên che mặt đỡ được cú đá nhưng người thì bật ngược lại ra sau, có đề phòng nên Dũng không bị ngã nhưng cũng bị lùi lại ba bước.
Đồng phang đứng im không phải ứng, sau khi nhận điện thoại của X thì hắn có gọi về cho chủ thực sự của hắn là Sang cụt báo cáo tình hình. Sang cụt hấp tấp lệnh cho Đồng phang phải theo Dũng để ngăn cản Dũng thịt Phong xếch. Sự việc chưa đâu vào đâu nên hắn vẫn chưa động.
Dũng sau khi bị một đòn của Bắc đại bàng, cậu lấy thế chuẩn bị đáp trả thì Quân ma vỗ vai:
– Dũng, để tôi lo vụ này, cậu đi làm việc của cậu đi.
Nói rồi Quân ma quay sang Bắc đại bàng:
– Bắc đại bàng, lâu rồi không gặp. Tránh đường để người anh em tôi làm việc đi.
Quân ma lừ lừ tiến lại phía đối thủ, chân di chuyển hình xiên theo kiểu đấu quyền anh. Nhưng Bắc đại bàng cũng không phải tay mơ, mặc dù có nghe về Quân ma nhiều nhưng bản thân hắn cũng chưa từng giao đấu nên không biết thế nào.
Bắc đại bàng phải rời cửa phòng Vip để chuẩn bị giao đấu với Quân ma, Dũng tiến lại phía cửa và tung chân đạp mạnh làm cánh cửa bật tung, Dũng nhận ra ngay khuôn mặt của Phong Xếch đang giằng co với Liên hoa hậu, cô đang không có mảnh áo nào trên người.
Dũng như một con hổ lừ lừ tiến vào, mặc kệ đằng sau lưng là tiếng rầm rập bước chân của đám đàn em Bắc đại bàng tiến vào và tiếng huỳnh huỵch va chạm khi Quân ma và Bắc đại bàng đã chính thức giao chiến.
Dũng hét to:
– PHONG XẾCH! Hôm nay mày phải chết.
Nghe tiếng “rầm” bật tung của cánh cửa, Phong xếch dừng tay đang chuẩn bị chạm vào vú của Liên mà ngó ra ngoài, nó cũng không khó để nhận ra Dũng. Liên thì như chết đuối vớ được cọc, nàng vẫn hai tay dịt lấy vú mình rồi hô lên:
– Dũng lì! Cứu chị.
– “Dũng à! ”, Phong xếch ngỡ ngành nhận ra kẻ mà nó đã ghé tai tại Tòa “ở nhà tao sẽ địt chết mẹ mày”.
Không còn tâm trạng để nhìn vú Liên hoa hậu, Dũng chạy như bay về phía Phong Xếch:
– “Bốp” – “Á”, một cú đấm mạnh như trời giáng làm văng ra đất 2 chiếc răng cửa của Phong Xếch.
– “Cứu tôi với, á”, Phong Xếch cầu cứu bên ngoài nhưng không có ai vào vì bên ngoài đang là cuộc hỗn chiến. Đàn em của Bắc Đại bàng thấy đại ca đang bị đánh cũng không nói không rằng mà rút dao phi vào ngằm X và Đồng phang mà chém. Đồng Phang không biết giải thích ra làm sao, chỉ biết là chúng nó tấn công mình thì hắn cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều mà chiến lại.
– “Cứu này”, Dũng lên gối một phát cực mạnh vào bụng của Phong Xếch.
– “Hự! ”, Tiếng phát ra từ cuống họng Phong Xếch, chưa hết choáng vì cú đấm đầu tiên của Dũng đã bị một phát vào bụng, Phong Xếch đau đớn, đây là lần đầu tiên trong đời nó bị đánh đau như vậy. Mồm nó nhoe nhoét máu, nó còn chưa phát hiện ra là mình đã không còn răng cửa.
Cảm tưởng như lục phủ ngũ tạng của mình lộn tùng phèo cả, Phong xếch ôm bụng đau đớn thì bị Dũng bồi thêm cho một cùi chỏ vào lưng, việc này tác động đến phổi làm Phong xếch như không còn thở nổi. Nó lăn lê bò xoài ra đất.
Dũng xong màn chào hỏi với Phong Xếch thì ngó ra bên ngoài vì tiếng va chạm vũ khí “leng keng” vọng vào. Biết là quân mình bị đánh úp, Dũng thay đổi chiến thuật nhanh chóng nhằm giải cứu anh em bên ngoài. Cậu vơ lấy cổ chai rượu uống dở trên bàn rồi đập mạnh xuống đất, “choang”, Dũng đã có một vũ khí sát thương trong tay. Túm tóc Phong Xếch lôi ra ngoài như một con chó chết. Dũng chưa ra đến ngoài thì tiếng Liên hoa hậu gọi:
– Dũng lì, chị bị nó bỏ thuốc.
Nhìn gương mặt đỏ lừ của Liên hoa hậu giờ đây đã ngấm hoàn toàn thuốc kích dục, nàng đang nhìn Dũng với ánh mắt khó hiểu, một tay vẫn che ngang bầu ngực, còn tay kia thì vô thức đưa xuống háng. Dũng chỉ gật đầu một cái rồi kéo tiếp con chó ra bên ngoài.
Vừa ra khỏi cửa thì Dũng lì khoằm một chân đóng cánh cửa lại, cậu hét to:
– Dừng lại không tao giết thằng này.
Dũng dí nửa chai rượu vỡ vào cổ Phong Xếch, giờ nó vô lực như một cái giẻ rách, mặt mồm máu me be bét không còn nhận ra hình thù gì.
Cả đám dừng lại, nhìn về phía Dũng. Cũng có đến nửa quân số của đám tay chân Bắc Đại bàng đang ôm bụng, ôm tay, ôm chân, có đứa nằm sóng xoài ra đất vì bị X và Đồng phang dũng mãnh xử lý. Quân ma thì không việc gì nhưng còn Bắc đại bàng thì mồm mũi méo xệch, có vết thâm tím trên mặt, qua vài chiêu đấu tay không với Quân ma, hắn đã biết tại sao người ta lại coi Quân ma là huyền thoại rồi.
Thấy mình đã ở thế yếu, Bắc đại bàng giở mặt đình chiến:
– Dũng lì, đừng làm liều. Người này không giết được đâu.
Dũng giảm lực ấn chai rượu vào cổ Phong xếch, một chút máu từ cổ nó tứa ra:
– Anh Bắc, tôi và anh chưa từng va chạm, anh có biết vì thằng này mà gia đình tôi như thế nào không? Vì nó mà tôi đi tù, vì nó mà mẹ tôi bị gãy chân phải chống nạng mà đi.
Bắc đại bàng phân trần:
– Chuyện này tôi đã nghe rồi. Nhưng tôi mong cậu nghĩ lại. Tôi theo lệnh chị Đại bảo vệ Phong xếch an toàn. Nếu cậu giết nó bây giờ tôi sợ là cả Hải Phòng này sẽ tan hoang.
– “Vậy mối thù của tôi phải tính như thế nào đây? ”, Dũng hét to.
Nhưng đáp lại tiếng hét của cậu lại là một tiếng hét khác từ ngoài cửa vọng vào:
– Nếu muốn sống, phải quên đi.
Sang cụt lừ lừ tiến vào, theo sau là Hà điên và Hải chém cùng nghìn nghịt người.
Mọi người quay lưng ra cửa khi nghe tiếng Sang cụt. Lão già thong dong bước vào và nói tiếp:
– Dũng lì, về đi, chuyện đến đây nên dừng lại. Đừng để muối mặt lão già này.
Dũng không sợ cho lắm, sự xuất hiện của Sang cụt làm Dũng biết chuyện Phong xếch làm càn ở đây nếu không có bàn tay của Anh Cả che chở thì nó không dám làm. Dũng đành nhân cơ hội này vạch mặt lão già cho anh em thấy và cũng là cho một người thấy:
– Chú Sang, muối mặt là sao. Ý chú nói là chú bảo kê cho thằng này đến đây hiếp Liên hoa hậu.
Nhắc đến Liên hoa hậu thì Dũng mới nhớ, nàng ấy uống thuốc kích dục không biết giờ ra sao, Dũng bèn bảo chị:
– Chị X, chị vào xem chị Liên bị làm sao.
X không nói gì mà bước về phía cửa phòng VIP mở cửa bước vào rồi đóng cửa lại ngay. Nhưng vừa bước vào chỉ độ 10 giây thì X mở cửa bước ra với khuôn mặt đỏ như gấc. Thấy vậy Dũng hỏi:
– Chị Liên bị làm sao không chị.
X lắc đầu:
– Không sao.
Trở lại với Sang cụt đang bị Dũng bóc mẽ, lão đốp lại.
– Ăn nói sằng bậy.