Chuyện Về Cu Dũng - Phần 153
Rồi cái ngày họp xã đoàn cũng đến. Theo lời Hà điên nói, Dũng được mang theo hai người, không ai khác là chị X và Quân ma. Giờ hai người đã là cánh tay phải cánh tay trái của Dũng rồi. Dũng cố tình để Thiệp béo lái xe nhưng thông báo rõ là chỉ được ở bên ngoài. Dũng cũng có thể tự lái được nhưng cậu muốn Thiệp béo đi cùng vì 2 thứ. Thứ nhất là Thiệp béo thạo đường, biết người, biết việc và quen với kiểu họp hành như này rồi, thứ 2 là không muốn Thiệp béo có suy tư khi thấy mình tuyển mộ Quân ma mà quên mất Thiệp béo. Qua nhiều sự việc vừa qua, Dũng cũng đánh giá cao tinh thần, chí khí và khí chất của con người Thiệp béo. Dụng người thật là khó.
Đúng 6h tối, xe lăn bánh vào một cánh cổng rất lớn, trên đó điệu đà dòng chữ: Resort Paradise.
Mấy hôm rồi Dũng có tìm hiểu thêm thông tin về khu resort này, diện tích rất rộng, phải chừng hơn 10ha, là quần thể nhiều hạng mục phục vụ nhu cầu nghỉ dưỡng, ăn chơi của tầng lớp thượng lưu. Trái tim resort là một tòa nhà 3 tầng xây theo kiến trúc Ai Cập cổ đại gồm rất nhiều phòng hội trường lớn bé, phòng ăn và các phòng chức năng khác. Rải rác khắp nơi là những ngôi nhà theo kiểu biệt thự ven biển. Mỗi căn biệt thự lại có đầy đủ các dịch vụ phục vụ khách hàng từ a tới z.
Ngay từ cổng vào đã có đội bảo vệ hướng dẫn xe vào thẳng sảnh của tòa nhà chính, 1 lễ tân mở cửa xe để Dũng, X và Quân ma bước xuống. Pro hết sức.
– “Anh Dũng phải không ạ”, lễ tân là 1 nam thanh niên nhìn rất sáng.
– “Tôi đây”, Dũng đáp gọn.
– Mời anh theo em, mọi người đến đủ cả rồi.
Vậy là cả ba người theo chân lễ tân đi lên tầng 2 thông qua một cái cầu thang dát vàng, thảm đỏ rất lớn. Một cảnh cửa kiểu cách hoàng cung được một lễ tân khác mở ra. Dũng chưa bước vào thì thấy bên trong đã rất đông người, đã ngồi ngay ngắn bên chiếc bàn hình bầu dục.
Theo sau Dũng là Quân ma và X trong trang phục quen thuộc, giầy thể thao, quần bò, áo bó bên trong, bên ngoài khoác chiếc áo phao mỏng, cô đã bỏ mũ lưỡi trai trên xe oto.
Một ghế của bàn tròn được kéo ra cho Dũng ngồi, 2 ghế đằng sau được lễ tân kéo ra và mời X và Quân ma ngồi. Mọi người yên lặng không ai nói với ai câu gì.
Dũng đảo mắt qua một lượt, cậu điểm mặt được mấy người như sau:
– Ngồi đầu bàn bầu dục là Anh Cả Sang cụt. Ngồi sau Sang cụt có 4 người, 3 người Dũng đã gặp ở nhà Phấn Hồng Kong là Hải Chém, Đồng Phang và Hà Điên. Người thứ 4 là một người đàn ông chừng 60 tuổi nhìn gương mặt rắn rỏi quắc thước, Dũng chưa gặp người này là ai.
Sau này Dũng biết người này là chú Khang, chú Khang là một bộ đội đặc công nghỉ hưu. Dưới chú có khoảng 10 người nữa đều là những bộ đội hoặc công an phục viên do trực tiếp chú tuyển lựa, đào tạo thêm và bố trí công việc. Nhiệm của đội chú Khang chỉ có duy nhất là bảo vệ an toàn cho Sang cụt 24/24, những việc khác không làm và không quan tâm.
– Có Phấn Hồng Kong, ngồi sau có Minh úc và 1 người nữa.
– Có Cô Hằng, ngồi sau là 2 đàn em ruột.
– Và ai kia như quen quen. Người nhà mấy năm không gặp. Chú Hào. Chú Hào gật đầu với Dũng.
– Một người nổi bật nhất trong phòng này chính là một người có khuôn mặt phải nói là cực kỳ xinh đẹp, quý phái, cuốn hút. Chị ta nhìn còn rất trẻ, chỉ chừng 28 đến 30 tuổi. Ăn mặc hết sức cầu kỳ với bộ váy kim tuyến liền thân. Không nhầm chính là Liên hoa hậu, trưởng nhánh mại dâm và cũng là chủ của resort này.
Và có vài người nữa mà Dũng có thể đoán tên mặc dù chưa gặp mặt nhưng chưa kịp suy tính tiếp thì Sang cụt đứng lên nói:
– Anh em!
Cả phòng hướng mắt lên phía Anh Cả.
– Hôm nay tôi cho họp xã đoàn đột xuất vì vừa rồi chúng ta có một sự thay đổi nhân sự. Thưởng Quảng Châu bị người ta ám toán đã ra đi, người kế vị của Thưởng Quảng Châu là con nuôi, Dũng lì. Chuyện Dũng lì thay Thưởng kế vị đã được chính miệng Thưởng nói tại cuộc họp xã đoàn lần trước. Tuy nhiên, Dũng lì tuổi còn trẻ cần được hỗ trợ của tất cả anh em.
Câu nói đầy ẩn ý của Anh Cả làm mọi người đều suy nghĩ trong lòng, riêng Dũng và X thì lờ mờ đoán ra ý muốn của con mèo với con chuột.
Anh Cả tiếp lời:
– Trước tiên Dũng lì giới thiệu về mình trước đi.
Nói rồi Anh Cả ngồi xuống có ý bảo Dũng đứng dậy giới thiệu. Không ngại ngùng gì cả, Dũng tự tin đứng lên nhìn mọi người một lượt rồi nói:
– “Tôi là Dũng mà anh em vẫn hay gọi là Dũng lì. Còn đây là X chị tôi, Quân anh tôi”, Dũng giới thiệu về mình xong thì quay xuống chỉ tay về phía X và Quân.
Ở dưới một vài người quen biết Dũng thì không nói làm gì, những người còn lại bĩu môi nghi ngờ vì Dũng còn quá trẻ để làm một trưởng ngành dọc.
Trong màn giới thiệu của Dũng thì có một con mắt soi hàng, đó chính là Anh Cả, như một tiếng sét ái tình, ngay từ cái nhìn đầu tiên Anh Cả đã để ý đến X, nhìn cực kỳ ngọt nước, rất hợp gu với Anh Cả. Nhưng đây là cuộc họp nên ông ta dằn lòng mình để dịp khác.
Dũng tiếp:
– 3 Anh em tôi sẽ quản lý nghiệp đoàn do bố tôi để lại. Có gì xin anh chị ở đây chỉ giáo.
Nói xong Dũng lì ngồi xuống ngay lập tức.
Anh Cả lên tiếng để xác nhận khi hướng mắt về phía Quân:
– Có phải là Quân ma không?
Quân ma không đứng lên mà hướng ánh mắt về phía Anh Cả, người mà Quân đã gặp 1 lần tại nhà của Chị Đại trên Hà Nội. Quân đáp:
– Là tôi.
– “Đã lâu không gặp”, Anh Cả xác nhận hai người đã từng gặp nhau.
Có tiếng bàn tán xôn xao vì chính Anh Cả đã xác nhận người theo Dũng chính là Quân ma nức tiếng giang hồ, trừ Anh Cả thì ở đây chưa từng ai biết mặt Quân ma, chỉ là nghe lời đổn thồi về một giang hồ ẩn danh chuyên làm những phi vụ động trời. Vậy mà ma xui quỷ khiến thế nào giờ lại đầu quân cho Dũng lì, một đứa trẻ ranh mới chân ướt chân ráo bước chân vào giới giang hồ.
Anh Cả đứng dậy nói:
– Hôm nay lần đầu tiên Dũng lì tham gia cuộc họp xã đoàn. Xã đoàn chúng ta được tổ chức chặt chẽ theo lệ từ trước đến nay. Tôi cũng xin giới thiệu để người mới được rõ, tránh trường hợp anh em vì không biết mặt dẫn đến xích mích không cần thiết làm tôi phải làm trung gian hòa giải.
Anh Cả chỉ người ngồi bên cạnh mình:
– Đây là Liên, gọi là Liên hoa hậu, trưởng ngành dọc mại dâm.
Liên quay sang nhìn Dũng rất nhanh rồi lại thẳng lưng như kiểu Dũng chưa phải là dạng để cô để mắt tới, nhưng chính lúc Liên nhìn mình thì Dũng cũng kịp đảo mắt tới, vậy là hai ánh mắt chạm nhau trong giây lát. Ấn tượng phết đấy.
– “Đây là Phấn Hồng Kong thì cậu biết rồi tôi không giới thiệu nữa”, Phấn nhìn Dũng một lúc khá lâu rồi gật đầu với Dũng.
– “Còn đây là Hằng tài chính, trưởng nhánh tín dụng phi truyền thống. Không biết hai người đã biết nhau chưa? ”, Câu nói ẩn ý của Anh Cả. Hằng thì nghĩ thầm trong lòng: “Chưa biết nhau, hắn mới chỉ đâm vào người mình có mỗi lần”. Dũng gật đầu chào cô Hằng.
– “Đây là Huy tây, trưởng nhánh bar, vũ trường, sòng bạc”, Dũng nhìn thấy một người đàn ông trung niên ăn mặc cực kỳ sang trọng theo kiểu công tử, tóc vuốt keo gọn gàng, Huy tây diện một bộ vest trắng sang trọng, trên ngực áo còn lòi ra một chút khăn mùi xoa, rất tây.
Dũng thấy sau mỗi trưởng ngành đều có 2 người ngồi sau, giống mình, còn những người còn lại thì không có ai. Đó chính là trưởng ngành ngang phân theo địa giới hành chính. Chắc quy định là vậy.
Anh Xã tiếp tục giới thiệu đến ngành ngang:
– “Đây là Dương tài xỉu, ngành ngang quận Dương Kinh”, hai người gật đầu chào nhau.
– “Đây là Kiến chó”, ngành ngang quận Ngô Quyền”, Anh Xã chỉ tay về phía một người đàn ông mặt mũi băm trợn, đầu trọc lốc, trên đầu có hình săm gì đó mà Dũng nhìn còn không rõ.
– “Ngồi cạnh Kiên chó là Hòa búa, ngành ngang Hải An”, Hòa búa chắp ôm hai lòng bàn tay vào nhau rồi giơ lên huơ huơ giống kiểu ra mắt.
– “Cường đầu đít, ngành ngang quận Lê Chân”, một người đàn ông chừng 45 – 50 tuổi gì đó, chuyên đánh đầu đít bằng tiền để đưa ra quyết định của mình, đó là sở thích của gã.
– “Ngành ngang quận Đồ Sơn là Mai vẩu”, nói đến quận Đồ Sơn thì Dũng và chị lại nhớ về trận chiến với anh em Lương Sẹo, ngày đó còn chưa biết Mai vẩu có tồn tại trên đời.
– “Người này chắc cậu biết rồi, Hào chợ sắt, trưởng ngành ngang quận Hồng Bàng”, Dũng nhìn chú có nhiều suy tư. Từ ngày cậu vào tù là bặt vô âm tín của ông bà nội và chú ruột. Ngày trước họ là những người quý cậu nhất, cậu là cháu đích tôn của gia đình. Vậy mà không hiểu lý do gì họ không đoái hoài gì đến mình mặc dù có bao chuyện xảy ra. Ngày mới ra tù Dũng có hỏi về thông tin gia đình bên nội nhưng mẹ cứ ầm ừ không nói. Còn bên ngoại thì mẹ nói là bà ngoại, dì Thúy và cậu em rể tên Huy đã chuyển vào Nam sinh sống từ ngày Dũng mới nhập trại được gần 1 năm, từ đó không có liên lạc gì về. Dũng định bụng sau buổi họp này phải gặp chú Hào hỏi xem tình hình thế nào, bản thân cậu có linh tính chẳng lành về chuyện này.
– “Trưởng ngành ngang cuối cùng là Huỳnh tịt, quận Kiến An”, người thanh niên nhìn rất lấc cấc, đầu xanh đầu đỏ mặt vênh vênh. Hắn thực ra có biệt danh là Huỳnh địt, nhưng tại cuộc họp có cả đàn bà con gái nên Anh Cả đọc chệch ra thành Huỳnh tịt. Biệt danh có được do hắn cực kỳ hám gái, lúc nào trong đầu cũng chỉ có “địt và địt”.
Vậy là Dũng đã nắm sơ sơ về tổ chức xã hội đen Hải Phòng, chỉ có điều cách thức vận hành, hoạt động, giám sát và cơ chế cũng những góc khuất, luật ngầm, chung chi, chia chác của các nhánh, ngành khác không biết như thế nào mà thôi. Điều này cậu đã ghi trong bộ nhớ và ý cậu là muốn đội của Lương sẹo đang ẩn thân tìm hiểu cụ thể thông tin của từng ngành, từng nhánh. Nhưng quan trọng hơn cả chính là phải cài được 1 zich vào trong nội bộ Sang cụt. Đó chính là con bài mấu chốt trong ván chơi này.
Xong màn giới thiệu, mọi người nâng li đồng khởi 1 chén. Đặt chén xuống, Anh Cả chủ trì cuộc họp tiếp tục nói:
– Như tôi nói ban đầu, Dũng lì còn trẻ, để gánh vác được công việc cần phải học hỏi nhiều. Tôi phận làm cha chú không thể không giúp được. Ý tôi là để Đồng phang, đệ tử của tôi sang giúp Dũng lì một thời gian. Sau khi Dũng lì ổn định rồi thì rút về. Không biết ý anh em ở đây thế nào?
Vậy là con cáo đã giơ móng vuốt và ra một phát đòn đầu tiên. Dũng không tính được bước này, cậu biết Sang cụt nhất định sẽ có phương án nào đó để cậu phải quỳ gối mà sống tiếp, nhưng đúng là phương án này cậu không tính tới, bởi nó quá lộ liễu.