Chuyện Về Cu Dũng - Phần 131
Đúng 30 phút sau, theo lịch hẹn, Dũng và X đã có mặt ở địa chỉ mà cô Hằng cung cấp. Đây chắc chắn không phải là nhà Mai, cũng không phải cơ quan làm việc. Một tòa nhà 5 tầng to tướng nằm mặt đường ở một phố thuộc loại lớn nhất thành phố. Không biển hiệu, nhìn bên ngoài chỉ là một tòa nhà ở bình thường.
Xuống khỏi xe taxi đã có 2 bảo vệ ra đón:
– Em là Dũng phải không?
– Vâng, em đến gặp cô Hằng.
– Mời hai em lên tầng 5, cô đang đợi các em.
– Vâng.
Hai chị em đi vào sảnh tầng 1 và bấm thang máy đi lên. Dũng ngó qua thì nơi đây hoàn toàn không phải là nhà riêng dùng để ở, mà là theo kiểu dạng văn phòng thì đúng hơn. Một toán người nhìn cũng biết đồng giới giang hồ đang vẩn vơ dưới tầng 1.
– “Cộc cộc cộc”, Dũng gõ cửa.
– “Mời vào”, tiếng một phụ nữ bên trong vọng ra.
Hai chị em bước vào, cả cô Hằng và Dũng đều nhìn lướt qua nhau. Đã hơn 3 năm rồi mới gặp lại cô, từ cái hôm gặp nhau ở sân trường cấp III.
– Dũng đấy hả cháu? Nhìn khác nhiều so với lần trước gặp đấy.
– “Vâng, cháu chào cô, lâu rồi mới gặp lại cô”.
Dũng nhìn thấy cô Hằng vẫn trong bộ đồ hết sức công sở, có lẽ là mô típ ăn mặc của cô. Cô mặc quần vải dài bó sát, áo sơ mi trắng sơ vin. Cô Hằng trong trang phục này nhìn rất doanh nhân nhưng cũng rất nữ tính. Quần vải bó làm tôn lên đôi mông cong, ôm gọn vào bờ mu. Áo sơ mi cắt may vừa người làm bầu vú của cô căng tròn như muốn xé vải, chiết eo, khoảng giữa cúc áo làm ẩn hiện cái áo lót mầu trắng trắng bên trong. Ở trạc tuổi mẹ Loan, mẹ Trúc thì cô Hằng so với 2 mẹ hoàn toàn không thua kém, chỉ có điều mỗi người có một nét đẹp khác nhau mà thôi.
– “Còn đây là? ”, Cô Hằng nhìn sang X.
– Đây là X, chị cháu ạ.
– À, X là cháu hả?
X chỉ gật đầu chào lại. Dũng thì thắc mắc, nghe chừng như cô đã biết về chị:
– Cô biết chị cháu?
– Đã nghe giới thiệu rồi?
– Cô nghe ai ạ?
– Anh Thưởng Quảng Châu, bố nuôi của các cháu.
Dũng lần này thì ngạc nhiên thực sự, làm sao mà cô Hằng lại biết đến bố nuôi của mình cơ chứ:
– Cô biết bố cháu?
– Cô gọi cháu đến tất nhiên là muốn cho cháu biết tất cả rồi. Trước sau gì cháu cũng biết nên cô không cần phải giấu. Cô chính là người đứng đầu ngạch tài chính phi truyền thống (tín dụng đen), giống như bố cháu đứng đầu ngạch hàng lậu.
Dũng quá ngạc nhiên về cô. Chơi với Mai từ hồi còn lớp 1 đến tận năm lớp 9, cũng có vài lần về nhà cô chơi nhưng đúng là Dũng không thể biết được. Cậu chỉ biết rằng cô Hằng làm ngân hàng, còn chồng cô là một quan chức ở Thành phố mà thôi.
Cô Hằng nói tiếp:
– Bố nuôi các cháu trong một lần họp Xã đoàn có giới thiệu là vừa mới nhận 2 người con nuôi và sẽ để các cháu kế nghiệp ông ấy. Lúc đầu cô không nghĩ là Dũng đâu, nhưng sau tìm hiểu mới biết, đúng là cháu Dũng, bạn của con gái cô.
– Vâng, thì ra là thế.
Cô Hằng thoáng nhìn vào đũng quần Dũng, cũng chẳng cố tình đâu, chắc chỉ là do phản xạ không điều kiện của một con cái tuổi động dục nhìn nhìn thấy con đực mà thôi. Cô nói:
– Hai chị em cháu giờ nhiều anh em trong giới biết tên rồi đấy. Họ gọi cháu là gì nhỉ? Dũng lì à?
– Thế hả cô. Chết thật.
Cô Hằng vào vấn đề chính:
– Cô gọi cháu đến đây là để xác nhận 1 chuyện.
– Chuyện gì vậy cô?
– Chuyện Mai nhà cô quen với Minh úc, em của Phấn Hồng Kong.
Dũng kể lại cho cô nghe những hiểu biết của mình về chuyện này:
– Bạn Mai có kể cho cháu nghe là Minh úc đang theo đuổi bạn ấy, bạn ấy cũng có thiện cảm nhưng chưa nhận lời. Một lần cháu đi chơi thì gặp bạn ấy đi cùng Minh úc. Cụ thể chuyện hai người tiến xa đến đâu thì cháu không được rõ lắm.
– Vậy là đúng rồi. Thế còn chuyện cháu 2 lần bị sát thủ tìm?
– Cô có biết cả chuyện này à?
– Để tồn tại được ở đất này, quan trọng nhất vẫn là thông tin cháu ạ. Cô có nghe nói về việc này nên muốn hỏi cháu. Minh úc cho người giết cháu có phải liên quan đến Mai nhà cô không?
Qua đoạn nói chuyện vừa rồi, Dũng cũng phần nào có thiện cảm với cô. Với cậu thì thêm bạn bớt thù, cô dù gì cũng là ngang hàng với bố nuôi mình. Nếu nhánh tín dụng đen và nhánh nhà mình có mối quan hệ tốt thì chẳng phải là điều mà bố nuôi cần hay sao. Nghĩ như vậy nên Dũng nêu phán đoán của mình:
– Theo cháu tính thì vừa có vừa không?
– Là sao?
– Có là vì Minh úc nghĩ rằng cháu là tình địch của nó. Muốn nhanh chóng đến với Mai thì phải loại trừ cháu. Không là vì cháu nghĩ chuyện không đơn giản như vậy, nhất là quan hệ giữa cháu với Mai cơ bản vẫn là bạn bè học cùng lớp, Mai còn nhiều bạn nữa, ai nó tính giết thì đâu hợp lý. Cháu phán đoán mục đích cuối cùng của nó vẫn là muốn thôn tính mảng làm ăn của bố cháu. Còn mục đích nó đến với Mai là gì thì cháu cũng không biết, có thể là vì nó thích Mai thật, vì Mai rất xinh đẹp, ngoan ngoãn, lại học giỏi nữa. Hoặc cũng có thể vì mục đích khác.
X nghe Dũng khen Mai thì có chút khó chịu trong lòng, chỉ chút khó chịu vậy thôi.
Cô Hằng thêm vào:
– Chuyện con trẻ cô không muốn xen vào, nhưng riêng chuyện Minh úc có ý định gì đó với Mai thì không gì khác chính là nhằm vào cô. Hay đúng hơn nhằm vào nguồn tài chính của cô. Buôn ma túy luôn luôn cần một lượng tiền mặt cực lớn trong khoảng thời gian ngắn. Mà ở Hải Phòng này chắc chỉ có cô là đáp ứng được. Còn chuyện tình yêu thì chắc chắn là không có đâu. Chị em nhà nó…
Cô Hằng định nói ra những lời đồn thổi trong giới thượng tầng ở đất Cảng này, rằng chị em nó danh là chị em ruột nhưng chung sống như vợ chồng. Cô kịp phanh lại bởi dù sao đó mới chỉ là lời rỉ tai mà thôi.
– Vâng, vậy cô phải nhắc Mai đề phòng.
– Còn cháu?
– Cháu đương nhiên sẽ phải đối đầu với nói rồi. Nó đã 2 lần cho người khử cháu, cháu cũng không thể ngồi yên mà đợi người ta đến tìm.
– Được, cần cô giúp gì cứ nói. Cô không tiện ra mặt nhưng có thể âm thầm giúp đỡ.
– Vâng, nếu cần cháu sẽ gọi cho cô. Giờ chị em cháu xin phép ra về.
Dũng và X đứng dậy, X chỉ cúi đầu nhẹ một cái có ý chào cô Hằng. Ra đến cửa thì cô Hằng gọi lại:
– À Dũng, chuyện cô cháu mình gặp nhau, chuyện cô là ai cháu đừng để Mai biết nhé. Cô không muốn con gái mình biết.
– Vâng, cháu hiểu rồi.
Cửa đóng lại cũng là lúc Hằng thở phào một cái, cô đã hoàn toàn hiểu chuyện gì đang xảy ra sau những mối nghi ngờ thời gian này. Việc kinh doanh có lẽ không bị ảnh hưởng nhưng chuyện Mai có dính líu vào việc này làm cô đau đáu, cô muốn Mai chỉ như bông hoa hồng, không vẩn đục chuyện đời, cứ thế mà lớn lên trong nhung lụa.
Lại nghĩ đến Dũng, sao chàng trai này như có ma lực thần kỳ vậy? Sao cậu ấy lại hấp dẫn mình đến vậy. Chả trách được con gái mình mê cậu ta như điếu đổ. Ôi, mình sao thế này, ươn ướt ở dưới kìa, lâu lắm rồi mới bị vậy.