Chuyện tình húp sò - Chương 53: Muộn màng
Nghe bà chị nói tml kia đưa nàng rời khỏi quán hát gần 1 tiếng trước mà tao phát điên trong người. Dcm, nghĩ đến cảnh nàng mặc cái áo dài trắng sáng nay, nằm im say sỉn. Nhưng người địt nàng và liếm lồn nàng đêm nay đéo phải là tao làm máu chảy trong người tao sôi lên nghìn độ. “Cái dcm thằng chó này nữa…” tao chửi thề trong đầu.
– Chị, chị có số của anh đưa Lin đi về đó không, cho em xin số được không chị?
– Để chị xem.
Đứng nhìn bà chị lục tìm danh bạ để lấy số của tml kia mà bàn tay tao rung lên bần bật. Nàng của tao. Đêm nay, nó dám làm gì với nàng của tao thì nhất định nó sẽ chết cụ với tao. Bà chị lục tìm một vòng danh bạ nhưng chắc không thấy nên chị lắc đầu và nói với tao.
– Chị không có số của anh ấy rồi.
Xong. Giờ biết tìm nàng ở đâu.
– Em cảm ơn chị.
– Ừm. Không có gì em. Chào em nha.
Bà chị đi về, chỉ còn lại tao bần thần một mình trước cửa quán hát mà trong đầu vẫn chưa biết phải làm thế nào. Bế tắc thật sự. Tao bấm số nàng gọi thêm lần nữa, chuông vẫn đổ nhưng nàng không nghe máy. Tuyệt vọng. Đêm nay chắc chắn sẽ là một đêm rất dài với tao, dù cho ngày mai nàng có về đi chăng nữa!!!
“Nửa đêm lạnh qua tim, giữa đường phố hoa đèn, có người mãi đi tìm một người không hẹn đến mà tiếng bước buồn thêm…”
Tao châm điếu thuốc rít một hơi dài rồi quay ra xe. Đi được vài bước thì nghe tiếng người giật giọng gọi tao.
– Em ơi.
Tao quay lại, nhận ra bà chị khi nãy mà thấy mừng rỡ trong lòng. Ném điếu thuốc xuống đất, lấy chân di di tao hấp tấp:
– Chị tìm thấy số rồi ạ?
– Em đã gọi được cho Lin chưa em. Lin đã về chưa?
– Chưa chị ạ. Em gọi nhiều lắm mà không thấy Lin nghe máy.
– Chị không có số. Nhưng trên phòng hát, có một bạn nữ cùng phòng với chị và Lin, chắc là có số của anh đấy đấy. Em trông xe cho chị. Để chị lên hỏi bạn ấy xem sao.
– Dạ, chị giúp em.
Vậy là có hi vọng rồi. Hi vọng tao sẽ gọi được cho tml kia để nói nó biết nó đang hãm hại con gái của ai. Địt cụ nó.
Bà chị dẫn theo một người phụ nữ xuống cửa quán hát và nói gì đó. Bé này khá trẻ và xinh. Tao đoán đây chắc là bé cùng phòng, bồ của thằng già mà nàng từng kể. Quá sốt ruột, tao chạy tới cửa quán hát nơi mà bà chị và bé kia đang đứng nói chuyện với nhau. Thấy tao bà chị nói:
– Đây cậu ấy đây.
– Chào anh.
– Chào bạn. Phiền bạn chút. Mình là người yêu của Lin. Bạn cho mình số của anh đồng nghiệp đưa Lin đi về được không?
– Đây, anh chờ em chút. Đây ạ.
– Mình cảm ơn.
Tao lấy số bé kia đưa cho rồi bấm gọi, nhưng… Thuê bao. Vậy là hi vọng hết hẳn thật rồi. Tao cảm ơn bà chị cùng với bé kia rồi lại ra xe và ngồi đốt thuốc một mình. Buồn, nhìn theo dòng người từ các quán hát đi ra, cười nói vui vẻ xong rồi mỗi người một ngả, mà lòng tao buồn vời vợi. Nỗi buồn này không biết bao giờ mới nguôi. Sau đêm nay, chuyện tao và nàng liệu có còn được như những ngày qua???