Chuyện tình húp sò - Chương 42: Sóng ngầm
Hôm sau tao dậy đi làm, chạy sang nhà nàng thì nàng đã khóa cửa ngõ đi tự bao giờ…
Cả một tuần sau đó nàng tránh mặt tao. Tao gọi hay là nhắn tin cũng đều không nhận được bất cứ hồi âm nào của nàng. Đi làm về là nàng đóng kín cửa phòng và lock trong luôn. Không lẽ nàng nhìn thấy gì giữa tao cùng với em mèo trong đêm hôm đó???
…
“Bóng em đã quá xa vời một mình lê chân lạc loài lang thang đường về mù khơi…”
…
Tao suy nghĩ rất nhiều về lí do tại sao nàng lại lạnh lùng như thế với tao. 99% là do đêm mà bé mèo đưa tao về nhà, có thể nàng đã đứng ngoài ban công đợi tao, thế rồi nàng nhìn thấy tao nắm tay bé mèo đi từ đầu ngõ đi vào, và cả lúc tao với bé mèo đứng đợi bà già tao ra mở cửa, có thể bé mèo đã đứng quá gần với tao. Không biết còn gì nữa không mà tao có thể vì say nên không nhớ nổi. Không biết ngoài chuyện nắm tay bé mèo, tao còn có hành động nào “dại dột” nữa không. Lên công ty tao ngồi nghĩ mãi mà rồi chịu chết không nhớ ra nổi. Không lẽ gọi hỏi bé mèo. Dcm, rượu với chả chè. Biết thế hôm đó uống cmn thật là nhiều, say hẳn mẹ đi rồi đéo về nổi, kiếm khách sạn ngủ, có khi cơ sự đéo đến nỗi tệ hại thế này.
Nàng vẫn xinh đẹp như thế và vẫn đi về một mình thêm một tuần nữa. Nhiều hôm giữa trưa tao tính lên bank tìm nàng, rồi đưa nàng đi ăn trưa để xin lỗi nàng. Nhưng rồi cái tính “Bố là tất cả” của tao đã ngăn tao lại. Nghĩa là tao sai nhưng tao cũng có tự trọng của tao nên tao lại thôi không tìm nàng nữa. Thôi kệ, tới đâu thì tới, để xem nàng giận được tao thêm bao nhiêu ngày!!!
Thêm một tuần nữa nàng đến cơ quan rồi lại đi về mà chả thèm đoái hoài gì đến cái mặt tao. Sáng nay, vừa mới ra ngõ tao đã “chạm mặt giang hồ”. Nàng đang tươi cười với bà già tao, nhìn thấy tao phát mắt nàng long lên, nhìn tao như thằng trộm chó, rồi nàng quay xe nổ máy đi thẳng. Tao nhìn theo nàng rồi nuốt nước bọt vào trong. Nàng vẫn luôn luôn là người đẹp nhất. Nàng mặc một cái chân váy màu đen, khoác thêm cái vest màu trắng bên ngoài. Nhìn nàng ngọt ngào không sao chịu được. Tao đành lẽo đẽo đi sau xe nàng, hít hà cái mùi hương ấy. Càng hít càng nhớ, lúc bế tắc nhất tao tính thuê thằng xe ôm phi mẹ lên trước giải chục cái đinh cho nàng dính chưởng, xịt lốp chắc nàng sẽ phải nhờ tao. Dcm, nhìn nàng xinh đẹp mà tao đéo thể yên tâm nếu như cứ mãi giận nhau thế này. Tao hạ quyết tâm, nội trong tuần này tao sẽ phải làm cho nàng hết giận.
“Từng ngày qua phố áo em trắng cả đường về…”
Tao để ý, từ ngày giận nhau tối nào nàng cũng leo lên sân thượng và đứng một mình. Nhưng mấy hôm đó tao còn tinh tướng, tự trọng nọ kia nên chẳng thèm sang. Nhiều lúc cũng nghĩ thương nàng, vì tao mà nàng như thế. Dcm, chẳng may nghĩ quẩn mà nàng làm “RẦM” một phát xuống dưới nòng đường, thì tao ân hận cả đời. Đấy là tao nghĩ nàng phi cái chậu quần áo chứ nhẩy thì đéo bao giờ . Vậy là tối đó tao hành động.