Chuyện tình húp sò - Chương 16: Một cuộc tình chớm nở...
Vào quán cafe, ngồi đối diện nàng mà tao chỉ ước được hôn lên bờ môi ấy một lần đêm nay. Lại nhớ tới lời tiên tri về nàng của một ông chú hôm nào: “miệng sao ngao vậy”. Nếu đúng như thế thì lồn của nàng chắc chắn cũng đẹp lắm luôn. Mập mạp, đầy đặn và gọi mời. Ôi nếu, hai cái mép lone mà giống đôi bờ môi kia… tao đéo dám nghĩ nữa luôn.
Từ hôm tỏ tình tới nay, cả tao và nàng đều đang im lặng. Tao vẫn đợi câu trả lời của nàng, còn nàng thì sao. Tao biết trong nàng lúc này đã có cảm tình với tao. Nhưng chắc chuyện tao chưa có người yêu làm nàng nàng băn khoăn nhiều nhất. Nàng nghi ngờ sự nghiêm túc của tao trong mối quan hệ với nàng. Chắc thế!!!
Tao đẹp trai, vai năm thước rộng, thân mười thước cao. Tính tao lại hay đùa, con gái thích lắm. Cùng là phụ nữ chắc nàng thừa hiểu, kiểu người như tao (bọn con gái) ai chả muốn chén. Thế mà tao khai “Em làm gì đã có người yêu, em còn đang sợ ế đây này”. Chắc nàng đang đặt dấu hỏi.
Nàng cầm cái muỗng chọc vào tay tao:
– Iu ai say đắm, hông thèm toan tính cả tuần nay đó?
– Yêu say đắm, nhưng người ta không đáp lại. Đang buồn lắm đây. Chắc em từ bỏ. (Tao chơi chiêu, xem nàng thái độ thế nào)
Nàng nhíu mày, không nói gì. Có vẻ hơi hụt hẫng. Theo cảm nhận của tao khi đó là vậy. Không biết đúng không. Rồi nàng hỏi tiếp:
– Tại sao, chắc tại xa nhau quá hở?
Đồng dâm thấy chưa? Nàng quái vật lắm, chắc chắn nàng đang nghi ngờ tao có người yêu ở dưới HP, nơi tao theo học. Nên nàng mới hỏi cái kiểu móc máy thế này. Tao lạnh lùng.
– Không. Dưới đó “ngày đêm em lao đầu vào học. Làm gì có thời gian yêu đương”. (Dcm, giá như tao xấu trai đi 1 tí, và bớt thông minh như này đi 1 tí thì giờ nàng đã tin tao sái cmn cổ luôn rồi. Giờ nhìn mấy thằng xấu trai lại thấy đó là một lợi thế. Vl)
– Xì, nhìn là biết rùi. Khỏi cần quảng cáo. Hứ.
– Không tin thôi.
– Hông tin. Ai tin người như vầy chứ. Mừ, tính xin việc làm đâu đó.
– Việc làm là việc cả đời. Tính sau. Giờ lo lấy vợ trước đã.
– Nói chuyện khó chịu. Hông mún nói chuyện thì thui. Ngồi nghe nhạc.
Sau một tuần bị nàng bỏ đói (chuyện trò), hình như tao “bất cần” hơn. Không ngờ nó lại hiệu quả và đưa tao tìm lại được cái khí chất ngày xưa. Tao cầm tay nàng.
– Em yêu chị.
Rụt vội tay lại. Mặt nàng đỏ nựng, nàng lí nhí:
– Chou giỡn phãi hông?
Rồi nàng bắt tao đưa về. Bắt đầu chuỗi ngày cả tao và nàng suy nghĩ nghiêm túc về nhau.