Chuyện tình húp sò - Chương 10: Gieo hy vọng
Cởi giầy xong anh nàng lại rủ tao solo leo cầu thang đi lên tầng 6. Dcm, mệt mà buồn. Đang nản thì tml người yêu nàng gọi cửa.
– Anh … Lin đâu ạ?
Ông anh bảo nó đứng đợi ở ngoài “để anh lên gọi Lin xuống”. Tao thấy đéo ổn nên tư vấn ông anh: “Sao anh không mở cửa ra cho ông ấy vào” (như thế có phải em đỡ lo không, dcm), thì ông anh bảo “kệ cmn, tao ghét thằng này”. Tao định đế thêm là “Em cũng thế” nhưng thôi. KKK.
Qua tầng 4 phòng nàng, ông anh gõ cửa “Thằng kia gọi đấy, nó dưới cổng kìa” rồi nắm tay tao đi thẳng lên phòng. Dcm, lúc ấy tao sốt ruột vãi chúng mày ạ. 5-10 phút mà tưởng chừng như cả tối. Tao đang ngồi nghe ngóng thông tin thì nàng gọi tao.
– Chou ơi. Chị nhờ.
– Sao thế chị?
– Ra đây.
Nàng đưa cho tao mẩu giấy rồi dặn rằng “Chou mang xuống đưa cho anh kia rùi kiu ổng đi về giùm chị được hông?”. “Dạ được”. “Ừm, chị cảm ơn nhe”.
Đéo biết trong mật thư là cl gì, và dù là tao yêu nàng thật đấy, đang giành giật nàng từ tay thằng kia thật đấy, nhưng tao vẫn mang một tâm hồn đẹp. Nên dù là nàng đéo dán niêm phong thì tao cũng đéo thèm mở ra đọc. Tao nghĩ trong đầu, đọc làm lồn gì, chả giải quyết cái gì. Nếu thích, tao vứt mẹ tờ giấy đó đi rồi lấy một tờ giấy khác ghi chữ “ĐỊT CÁI CON MẸ MÀY, CÚT” rồi đứa cho nó thì chắc nàng và thằng kia “đường ai nấy ăn”. Nhưng người mang tâm hồn đẹp đéo ai làm thế. Chúng mày nhề.
Thằng kia nhận được mẩu giấy mà tao ban cho mở ra đọc ngấu nghiến. Tao đứng nán lại xem nó có chăn chối gì không và không quên liếc xem nàng viết cái gì. Dcm, đâu khoảng 1 dòng, 10-12 chữ mà thằng kia đọc lâu hệt như một bài luận văn tiến sĩ. Dcm, văn nàng ngu hay thằng này nó chậm tiếp thu. Chán vãi.
Sau một hồi phân tích dòng chữ của nàng, nó có vẻ tuyệt vọng. Đéo còn ai bấu víu, nó xin số tao “Có gì anh nhờ chú nhé”. Tao nghĩ thầm “Tuyệt quá, dcm anh”.