Chuyện Tình Hoa Mắc Cỡ [Truyện ngắn] - Chương 5
Trinh một mình bỏ làng mà đi, em lại cả gan dám đơn thân, cất chân rời khỏi cái nơi mà mình từng chôn nhau cắt rốn.
Không biết rồi em sẽ ra sao, số phận của em rồi sẽ đi về đâu, mọi thứ giống như một cuốn phim mà ông trời đã định sẽ chỉ chiếu toàn những cảnh bất hạnh về cô thiếu nữ tên Trinh.
…
Tèo giật mình tỉnh dậy lúc năm giờ sáng, nó quơ quơ tay qua bên cạnh thì chẳng thấy Trinh đâu, nghĩ rằng em đã rời giường, nó lại đưa tay về phía bàn, muốn lấy chai nước.
Tuy nhiên, dưới ánh đèn dầu mờ ảo, chai nước thì nằm tận góc bàn ngoài cùng, nó buộc phải ngồi dậy.
Ừng ực! Ừng ực!
– Hà! Ủa? Giấy gì đây?
Nhờ có nước vào người mà Tèo tỉnh hẳn, nó đang định ngủ tiếp thì bỗng nhìn thấy trên bàn là một mặt giấy trắng có viết gì đó.
Vì tò mò nó mới cầm lên coi thử. Năm đó nó cũng từng được cho ăn học đến tận lớp bảy, Tèo thuộc loại học sinh khá nhưng do ba nó mất đột ngột, lại thêm cảnh gia đình túng thiếu nên nó buộc phải thôi học.
Quen mặt chữ, rất nhanh nó đã đọc hết nội dung trong bức thư.
– TRINH!!!!!!!!
Rầm!!!
Rồi bất ngờ nó rống lên, bật nhảy khỏi giường, một chân đạp mạnh vào cánh cửa đơn sơ do thân tre vát mỏng đan thành.
Nó hớt ha hớt hải phóng người chạy thục mạng ra phía con đường mòn, lớn tiếng kêu gọi rồi chạy sòng sọc khắp nơi.
Gâu! Gâu!
Gâu! Gâu!
Vì nó gây ra tiếng động quá lớn, chọc cho đám chó trong làng tưởng có trộm, thi nhau tru tréo sủa ầm ĩ.
Nhưng mà…bóng hình người thương đã khuất xa, Trinh…em không còn ở cái làng này nữa!
– Tại sao? Tại sao! Tại sao vậy hả? Tạo sao em lại bỏ anh đi hả Trinh? Em có biết là làm vậy anh đau lắm không? Rồi anh biết sống sao đây khi mà không có em bên cạnh? Hức!
Từng giọt nước mắt cay xòe thấm ướt trên đôi mi, Tèo bật khóc giữa muôn trùng con nước, nơi bờ sông, gốc tràm ngày đó hai đứa yêu nhau, giờ đây…tất cả chỉ còn là kỉ niệm, là hoài niệm mà thôi!
…
Thời gian như áng mây bay, mới vậy mà đã 2 năm trôi qua.
Sài gòn hoa lệ,
Hoa dành cho người giàu,
Còn lệ thì để cho người nghèo!
…
Quán bánh canh Cô Hai.
– Trinh! Giúp chị bưng món ra cho khách đi em! Bàn số 3 trong góc nha!
– Dạ! Tới liền!
Trong quán ăn, một thiếu nữ xinh đẹp, vóc dáng thì thướt tha khỏi phải nói, tuy có chút vẻ nhà quê nhưng lại khả ái và đáng yêu vô cùng.
Em khéo léo với nụ cười xinh xắn lúc nào cũng treo trên đôi môi, dáng vẻ yêu đời lắm.
– Của quý khách đây ạ! Chúc quý khách ngon miệng!
Em bưng bát bánh canh đầy vung lại cho khách, nhỏ nhẹ mời dùng và không quên chúc khách ngon miệng.
…
Những ngày đầu bước chân lên cái đất Sài thành này, cuộc sống của Trinh khổ sở vô cùng, dù em có tiền, nhưng em lại không dám xài nhiều, ngoài cái lần bỏ xứ đi em dùng năm chục ngàn để bắt xe đò thì đến nay, số tiền trong chín bao phong bì còn lại gần như nguyên vẹn.
Em cũng rất khôn khéo, số tiền đó được em chia nhỏ thành nhiều phần, giấu ở nhiều nơi mà chỉ có một mình em biết được.
Hai năm qua, sống trong cảnh tha phương cầu thực, may mắn thay, một vài tuần sau khi lên Sài Gòn thì có cô chủ quán tốt bụng, phải gọi là chỉ vì nếu so với Trinh, chị chủ quán chỉ lớn hơn em 5 tuổi mà thôi.
Chị Thảo thấy Trinh hàng ngày cứ đi lụm ve chai ở công viên và hai bên lề đường để kiếm từng đồng từng cắc, tối đến lại ngủ ở gầm cầu. Nhiều lần trông thấy mà Thảo xót lắm, cuối cùng chị ta mở lòng thương xót, đem Trinh về quán ở nhà, cho em ở lại và làm lụm phụ trợ với thân phận là một người giúp việc.
Kể từ đó Trinh có được việc làm và tạm thời không lo đến cái ăn cái mặc hay là phải ngủ ngoài gầm cầu nữa.
…
Trưa hôm ấy, khi chị Thảo và bà Mai mẹ chị đang còn loay hoay bán quán vì hôm nay khách khá đông thì Trinh lại được người ta nhờ về nhà dọn dẹp giúp.
Cạch!
Cánh cửa cổng đóng lại, Trinh bước vào trong một căn nhà hai tầng, tuy nhà hơi nhỏ nhưng cũng thuộc loại khá ở cái Sài Gòn này.
Lúc này ở trong nhà chỉ có một mình ông Tín, chồng của bà Mai và là bố của Thảo.
Ông Tín năm nay đã 45 tuổi, là một cán bộ đã về hưu sớm do chấn thương, vì cách đây vài năm ông Tín bị va chạm tai nạn xe máy, sau khi khỏi hẳn vẫn để lại tật ở chân nên không ra quán phụ bán được, chỉ có thể lắt nhắt ở nhà.
Trinh vừa về đến nhà, em liền bắt tay vào dọn dẹp giày dép, rửa nồi rửa chén và lau sàn, dọn dẹp sạch sẽ trước khi bà Mai và Thảo về.
Đang loay hoay rửa chén, bất chợt có tiếng ông Tín từ ở cầu thang lầu trên vọng xuống.
– Con Trinh đó hả? Lên đây chú nhờ chút!
– Dạ con lên liền!
Trinh nghe có người gọi, em vội rửa sơ đôi tay còn đang dính xà phòng, nhanh chân đi lên lầu.
Tiếng gọi phát ra từ trong phòng của vợ chồng ông Tín.
– Vào đây giúp chú cái này!
Lại là tiếng ông Tín từ trong vọng ra, Trinh hơi chần chờ một chút rồi cũng nhanh chân bước vào.
– Con lấy dùm chú cái quần ở tủ quần áo, chú vừa làm đổ ly nước, ướt hết người rồi!
Ông Tín thấy Trinh vào thì mở miệng nhờ liền, đoạn ổng chỉ tay về phía cái tủ đựng quần áo gần vách tường.
– Dạ!
Trinh hơi ngại, dù sao thì hai năm qua, kể từ khi xa Tèo thì em chưa từng làm mấy chuyện này, đây là lần thứ hai.
Rồi Trinh cũng tiến lại, kiếm cái quần giúp ổng.
Cạch!
– A!
Lúc Trinh đang khom người mò vào trong tủ đồ, thình lình ông Tín tiến đến và nhanh tay khóa trái cửa phòng, chốt luôn cái nút bấm khóa lại.
Trinh nghe thấy tiếng động lạ, em vội quay lại nhìn thì thấy ông Tín đã đứng sát người em, lão đang nhìn em bằng một ánh mắt đầy thú tính!
Rồi không kịp để em phản ứng, ông ta khập khiễng nhào tới ôm chầm lấy cơ thể Trinh.
– Á! Chú làm gì vậy? Thả con ra!
– Trinh! Cho chú đi con! Con ngon dữ quá, chú nhìn con mà chú kìm hổng có nổi!
Trinh hoảng hốt hét lớn, em liên tục dùng sức đẩy người ông Tín ra nhưng hai cánh tay to khỏe của ổng đã xiết chặt lấy cơ thể yếu ớt của em.
Sức của một cô gái mới 16 đâu thể nào chống lại được sức lực của một người đàn ông trung niên.
Hơn nữa ông tín chỉ bị tật ở chân chứ đâu phải ở tay, đôi tay của ông vẫn còn rất khỏe.
– Ngoan! Cho chú đi con, chú mê con lắm!
Ông Tín dâm tà nói.
Ánh mắt ổng nhìn khắp người Trinh như đang nhìn một món ăn hết sức tươi ngon.
Vì đang ở nhà, Trinh chỉ mặc duy nhất bộ đồ ngủ màu hồng, áo dài tay và quần ống thì dài tới tận mắt cá chân, vẫn mặc luôn cả đồ lót bên trong nhưng vì đồ ngủ là chất liệu vải thun nên nó ôm sát cơ thể của Trinh, làm nổi bật lên vóc dáng thon thả của cô gái mới tuổi 16.
Điều này làm cho một ông già bị tật nguyền như lão Tín không kìm được ham muốn dục vọng khi nhìn thấy em.
– Chú Tín! Chú thả con ra đi! Dì Mai hay chị Thảo mà biết được thì con biết sống sao? Chú làm ơn đừng có như vậy!
Trinh tha thiết nói, mắt em đã ngấn lệ từ lâu, đỏ hoe nhìn ông tín rồi van xin.
Chát!!!
– Mày lí sự với tao hả con đĩ?
– Á hức! Huhu!
Một bạt tai thình lình tán mạnh vào mặt Trinh khiến em té ngã, ông Tin nổi giận mắng một tiếng rồi lôi em đi lại gần giường, hai tay ổng nhấc người em lên rồi ném mạnh xuống giường.
Rẹt!!!!!!
Bộ đồ ngủ của Trinh trong chớp mắt bị ông Tín xé toạc ra.
– Á hự! Chú đừng làm như vậy mà! Chú tha cho con đi! Con xin chú!
Chát!
– Ngậm cái miệng lại! Không lẽ mày muốn mấy nhà xung quanh nghe thấy hả? Khôn hồn thì nằm im cho tao!
Lại một cái tát đau điếng đánh Trinh bật cả máu miệng, ông Tín hùng hổ dọa nạt.
– Hức! Hức!
Trinh chỉ có thể nằm đó chịu trận, em nức nở sụt sùi thật thảm thương, đầu tóc vì bị đánh hai lần mà bung ra, rối bù.
– A! A! Hức! Con đau lắm chú ơi! Xin chú đừng!
Quần áo trên người Trinh từ đồ ngủ đến đồ lót đều bị ông Tín xé rách hết, hai bàn tay vạm vỡ của ổng mạnh bạo chụp lấy cặp vú đã dậy thì thành công của em mà xoa bóp một cách không thương tiếc, ông ta vừa xài vừa phá, cứ sau một hồi bóp chán chê thì chuyển qua ngắt nhéo, rồi lại nắm hai núm vú của Trinh giật mạnh!
Những động tác thô bạo như con thú dữ tấn công Trinh, lão vừa dâm ô vừa hành hạ trên thân xác của em, những nơi bàn tay lão đi qua đều để lại vô số vết bầm tím trên cơ thể Trinh, nặng nhất là vùng ngực của em, cặp vú tròn trịa săn chắc, làn da vốn trắng nõn lúc này xuất hiện những dấu bầm tím đậm.
Không chờ đợi được nữa, ông ta thản nhiên cởi quần của mình ra, cầm con cặc đen sì mà ngắn ngủn không ngừng chà xát vào hai mép âm đạo Trinh rồi bất ngờ ấn mạnh vào!
– Á á á á!!!!!!!
Trinh oằn người, nước mắt em tuôn trào vì đau, nơi cửa mình như bị xé ra một cách bất ngờ.
Từ sau cái lần quan hệ xác thịt với Tèo đã để lại vết thương hằn sâu trong Trinh, hai năm gần đây em chưa từng tiếp xúc với một người đàn ông nào, cửa mình cũng vì vậy mà hẹp và khít lại.
Lúc này bất ngờ một lần nữa nơi đó bị khai phá, hơn nữa là khai phá một cách cưỡng bức, dù cho con cặc của ông Tín không quá to nhưng nó cũng bự bằng ngón tay cái, thình lình mà đâm vào thịt non của Trinh làm em khóc thét.
– Hự! Hự! Chú sướng quá! Lồn của con khít quá! Đúng là lồn gái tơ có khác! Aaaaaaaa!
Vừa nhấp vừa nói, và chỉ sau ba, bốn cái nhấp, ông Tín bỗng gầm lên rồi cả người ổng giật giật, đem dòng tinh trùng nóng hổi bắn thẳng vào bên trong tử cung của Trinh.
– Hộc! Hộc!
Sau đó ông ta đổ gục xuống bên cạnh Trinh, con cặc đen nhanh chóng teo lại, yểu xìu rồi trượt ra hỏi âm đạo em.
Một dòng tinh trùng trắng đục từ từ trào ngược ra bên ngoài âm đạo Trinh, chảy xuống tận khe đít em.
– A! Hức! Hức!
Trinh ôm mặt ngồi dậy khóc nức nở, em định ùa chạy đi nhưng ông Tín đã nhanh tay ôm lấy eo em, ghì mạnh xuống giường!
– Mày tính chạy đi đâu vậy hả? Tao còn chưa xong mà!
Lão gằn giọng, đưa tay cầm lấy cái điều khiển tivi, bất ngờ mở lên một đoạn phim khiêu dâm của các diễn viên JAV.
– Giờ thì bú cặc cho tao đi!
Lão Tín ra lệnh.
Ông ta như không hề mệt mỏi, nhanh chóng trèo lên người Trinh, dí con cặc mềm nhũn teo nhỏ xíu vào sát đôi môi em.
– Chú ơi! Chú tha cho con đi mà! Huhu! Con hứa sẽ không nói gì hết! Chú làm ơn!
Trinh đáng thương van xin, nhưng em càng làm vậy thì ông Tín càng hung hãn hơn.
– Mày cứ bắt tao phải dùng bạo lực mới chịu nghe lời hả con đĩ?
Lão tức giận, hai tay chợt nắm tóc Trinh, kéo đầu em lại sát hơn rồi đút mạnh con cặc đen dơ bẩn của lão vào trong miệng em.
– Ọc! Hà! Ọc! Hà! Ọc!!!
Ổng nhét con cặc vào miệng Trinh rồi không ngừng hẩy hông để con cặc tiếng vào sâu hơn. Chỉ một lát sau, con cặc của lão lại cương cứng.
Tuy nó nhỏ và cụt ngủn nhưng cũng đủ làm cho Trinh mắc nghẹn, lại thêm việc ông ta cứ liên tục nhấp vào khiến em muốn nín thở.
– Aaaaa!!!
Được đâu cũng chừng bốn năm cái gì đó, ông ta chợt cong người, gồng mình xuất tinh xối xả vào trong miệng Trinh.
– Ọe! Ọc! Ọc! Ặc! Hặc! Hặc!
Thứ tinh trùng nhớp nháp tanh tưởi xối thẳng vào miệng Trinh, em vội đẩy lão Tín sang một bên, vừa thở hồng hộc vừa lấy tay móc họng chỉ muốn nôn hết cái thứ kinh tởm mà lão đã bắn vào miệng em.
– Mày dám nhả ra hả?
Vừa mới tống hết cái đống tanh hôi trong miệng ra thì lão Tín bất ngờ ngồi dậy nạt làm Trinh hoảng sợ, em lúc này như một nô lệ tình dục bị tra tấn dã man.
Lại chuyển qua một cảnh phim khác, lần này trong tivi chiếu cảnh một nữ diễn viên đang quỳ gối, dùng tay và miệng sục, bú cặc cho nam diễn viên.
Ông Tín ngồi trên giường, bắt Trinh quỳ xuống và mô phỏng hệt cảnh đang chiếu trong tivi, em mà không chịu làm theo là ổng lại đánh, lại tát và nắm đầu cưỡng ép em.
Đến khi thấy Trinh ngoan ngoãn phục vụ lão mới chịu ngả lưng ra giường nằm tận hưởng.
Dường như bị chứng bệnh yếu sinh lý hay sao ý, lần này cặc của ổng nhanh chóng cương lên rồi chỉ mới vài giây đã bắn tinh ầm ầm, độc ác thay, lão còn nhận đầu Trinh xuống, bắt em dùng lưỡi liếm sạch đống tinh trùng trên giường và dính trên thân cặc lão, bắt em phải nuốt hết, không được bỏ sót giọt nào.
Trinh đau khổ nhưng không còn cách nào khác, càng chống cự thì em càng bị đánh đau.
Sau khi dọn dẹp xong hết, Trinh loạng choạng vịn tay vào giường mới có thể đứng lên được, hai chân em run run vì đau rát nơi cửa mình, trên thân thể là vô số vết tích để lại sau trận hành hạ tàn nhẫn từ lão Tín.
Sao ông trời lại để một cô gái xinh đẹp như em phải hứng chịu những cảnh này, ở quê thì bị mụ dì ghẻ hành hạ, lên đến Sài Gòn thì bị gã yêu râu xanh hãm hiếp, dường như cuốn phim của cuộc đời em chỉ quay và chiếu toàn những cảnh bị đày đọa đến khổ sở.
– Tao cho mày đi chưa?
Ông Tín lại ngồi dậy, một tay ổng bóp cổ Trinh, lôi nàng lại bên cạnh giường.
Nhìn chiếc giường sắt đầy hoa văn, phía đầu giường, cạnh giường được ghép thành từ những gọng sắt to như cùm tay và cao tới ngang ngực, lão Tín chợt nghĩ ra một ý tưởng đồi trụy dơ bẩn.
Một tay lão khống chế Trinh, tay còn lại thò vào bên trong hộc bàn, lấy ra một cái còng sắt.
– A! Chú…chú tính làm gì? Thả tôi ra!
Nhìn thấy cái còng kia, trong lòng Trinh bỗng trỗi dậy một nỗi bất an mãnh liệt, em vùng vẫy giãy giụa điên cuồng, muốn chạy khỏi cái nơi này, em là một con người, em muốn làm một con người tự do chứ không phải một con thú, một thứ đồ chơi tình dục để lão giải quyết nhu cầu sinh lý, nhục dục.
– A! Mày dám cắn tao hả con đĩ!
Chát!
Trong lúc giãy giụa, Trinh thình lình cắn vào bắp tay ông Tín, cú cắn mạnh khiến lão thủng cả da tay, nhưng ông ta cũng không có vừa gì.
Với sức mạnh và kinh nghiệm từng tham gia lực lượng nghiệp vụ, lão dễ dàng đem Trinh khống chết, và tức giận giáng cho em mấy bạt tay đau điếng.
Trinh gục ngã! Lúc này em chẳng còn hơi sức đâu mà chống trả nữa, em đã bị đánh quá nhiều!
Lão Tín đem hai tay em còng lại rồi lòn qua một khung sắt của chiếc giường, khóa chặt không để em chạy nữa.
Giờ đây, Trinh đáng thương hơn cả một con thú, em như một món đồ chơi bị lão Tín trói hai tay treo lên thành giường, hai chân em thì đứng dưới đất, vì quá mệt mỏi mà khụy gối, chổng mông lên cao.
Ông Tín giờ đây được thoải mái hơn, khỏi phải khống chế Trinh nữa.
Lão lấy cọng dây nịt da lại, rồi thuận thế kéo hai chân Trinh, buộc em phải dang rộng hai chân ra đồng thời chổng mông lên cao.
Vút! Chát!
– Ứ á! Hức! Hu hu!
– Mày chạy nữa đi, cắn nữa đi con chó cái!
Vút! Chát!
– Đối với tao, mày chỉ là một món đồ chơi mà thôi!
Vút! Chát!
– Mày nên suy nghĩ cho kỹ, nếu chuyện hôm nay mà lộ ra ngoài, tao thì chả sao đâu, nhưng mày sẽ gặp tai họa đấy! Hé hé! Gái mới 16 tuổi, bị hiếp dâm thì sao này đéo có thằng nào dám lấy mày đâu! Vậy nên, sống để bụng, chết mang theo, mày hiểu tao nói gì chứ?
Lão Tín liên tục vung roi, dùng cọng dây nịt da có bản to bằng hai ngón tay, lão mạnh tay quất hết sức vào mông, vào lưng Trinh.
Em đáng thương phải oằn mình chịu những trận đòn đau, tâm hồn thiếu nữ như đã chết, trên khắp cơ thể em, đâu đâu cũng là những vết lằn bầm xanh, bầm tím.
Vút! Chát!
– Còn nếu màu muốn tố cáo tao với vợ, con tao…lúc đó tao sẽ nói rằng mày quyến rũ tao! Vì tao bị tật mà, người bị tật thì đâu có khả năng khống chế ai, đúng không?
…
Hành hạ tra tấn Trinh một cách dã man, đến khi cảm thấy đánh đã tay lão Tín mới ngưng.
Con cặc của lão lúc này lại cương lên rồi.
Lão dâm dê tiến lại từ phía sau Trinh, trên tay lão bây giờ có thêm một chai gel bôi trơn như chai sữa rửa mặt.
Lão nặn gel ra trên mông Trinh, rồi dùng bàn tay hớt một mảng lớn, bôi vào giữa hai mông em, nơi khe đít trắng hồng với cái lỗ đít màu nâu nhạt có những nếp nhăn bao vây.
– Đừng…..dừng…dừng lại….đi….
Trinh yếu ớt nói nhưng không ăn thua, em không còn sức nữa, cơ thể em nhão nhoẹt như cục thịt băm, đôi chân thì mềm nhũn.
Lão Tín hì hục bôi và trét, chỉ một lúc sau đít của Trinh đã ướt nhẹp, bóng loáng và khá trơn.
– Ứ!!!
Bất thình lình lão dùng ngón cái ấn mạnh vào lỗ đít em làm Trinh oằn oại trong đau đớn, âm đạo còn đang ê ẩm thì lỗ đít lại bị tấn công bất ngờ.
Tựa hồ cảm thấy chưa đủ trơn, lão lại lấy chai gel, lần này lão nhét luôn miệng chai vào lỗ đít Trinh, nặn vô đít em khá nhiều gel.
Sau đó lão nhấc con cặc lên, canh đúng lỗ đít Trinh rồi thục mạnh!
– Á! Á! Á!
Cảm giác nóng rát khó chịu vô cùng, Trinh nhục nhã khóc đến sưng húp hai mắt, em khép chặt đùi, cố gắng đong đưa vùng mông, muốn làm cho lão Tín không thể đút vào, nhưng em đâu biết, em làm vậy thì lỗ đít sẽ càng co thắt hơn, càng tăng thêm khoái cảm cho lão hơn.
Không quá 30 giây, lão Tín gồng mình gầm một tiếng như con trâu điển rồi cặc lão giật giật trong lỗ đít Trinh, đem một mớ tinh trùng bơm vào hậu môn em.
– Hộc! Lỗ đít mày từ trước giờ chắc chưa bị ai phá trinh nhỉ? Khá bót đấy!
Chát!
Lão vừa nói vừa tét mạnh vào mông Trinh, khi lão rút con cặc ra thì lỗ đít của Trinh vẫn không thể nào khép kín lại trong thời gian ngắn được, một cái lỗ nhỏ như ngót út, bên trong toàn là thịt hồng làm làm Tín nhìn mà khoái lắm.
Tinh trùng trắng đục trào ra từ lỗ đít Trinh, chảy xuống khe đít rồi mới rơi xuống đất.
…
Sau vài lần xả khí liên tục, cảm thấy không còn khả năng xuất tinh nữa lão mới chịu mở còng tha cho Trinh, sau đó không ngừng hăm dọa và đuổi em ra khỏi phòng.
Thiếu nữ tội nghiệp bị vùi dập tơi bời hoa lá, em bị lão Tín hiếp dâm gần hai tiếng đồng hồ mới được tha, đau đớn lết xuống cầu thang, háng em đau rát vô cùng, Trinh vẫn cố sức để không ngất xỉu tại chỗ, em lê tấm thân tàn tạ về lại phòng của mình rồi té ngửa. Trong cơn mệt mỏi và đau đớn lẫn nhục nhã, em ngất lịm.