Chuyến Tàu Mang Tên Dục Vọng - Chương 5
CHƯƠNG NĂM: SỰ XUỐNG CẤP ĐẠO ĐỨC
Hình: Sưu tầm trên mạng Internet
Đây là nói về gã nhân viên sắp tới.
Chị quay lại, người ỏn à ỏn ẻn trong cơn dâm nứng cùng cực nhất chưa thoả mãn. Theo sau là một gã nhân viên mặt mũi câng đặc, nghiêm túc, nghiêm trọng, như một vị sỹ quan oai lực nhất:
– Chị kia đã báo cáo, anh làm cái gì ở đây? Có muốn tôi xử nhẹ tay không?
Tôi mặt cắt không còn hột máu. Chị hốt hoảng nói:
– Cháu… à em… nói gì với anh?
Lão hoả xa dịu giọng, như một người đàn ông đầy người lớn, tử tế và nhân hậu:
– Gì mà cả hai đã oai oái lên thế, bắt hơi nhau rồi phải không?
– Cháu… à em… nãy nói với anh rồi mà…
– Gì mà hốt với chả hoảng. Đùa tí đã sợ. Thèm nhau thế này à.
Rồi như một người đàn ông nghiêm túc, quay sang tôi:
– Anh nhát quá, rung cây doạ khỉ có tẹo, chú cần phải trưởng thành lên. Bây giờ, tôi sẽ mở toa tàu trống cho anh chị, anh chị được vô đó, cho đến khi tàu dừng lại. Nhưng vé của anh chị vẫn là vé ở bên kia. Để đề phòng bất trắc, tôi sẽ khoá cửa ngoài lại cho người ta tưởng phòng không, nhưng để lại số điện thoại, anh có cần gì gọi tôi sẽ có mặt. Nhưng… nói chung… anh phải sống biết điều, hiểu chưa?
– Dạ con hiểu chú.
– Gọi bằng anh.
Tôi rút ví đưa hẳn gã một triệu bạc (là số tiền khá có giá trị vào thời buổi bấy giờ):
– Chú cầm lấy coi như tấm lòng.
– Không cần nhiều thế. Nhưng thôi, đưa đây tất, tôi sống có vay có trả, anh chờ tôi một lát, lát nữa anh chị tha hồ mà vật nhau thoải mái nhé.
Chị thất thanh:
– Chú… anh… Cháu đã nói với chú chúng cháu cần phòng ngủ cho thoải mái thôi mà, đây là chú em cùng quê cháu; hai chị em thấy…
Lão khoát tay, sành điệu, đàng hoàng:
– Thôi khỏi, nam nữ 1 phòng, không địt nhau làm gì, nỡm; không có gì phải lo, đã có tôi đây bảo đảm, anh chị đừng có uỵch nhau ầm ầm cả đoàn tàu này nghe thấy là được. Vì thế tôi mới khoá ngoài. Anh kia, lại tôi nói câu chuyện riêng.
Tôi đi theo lão, thầm nghĩ cũng là dạy bảo chuyện gì thôi:
– Đàn ông với nhau, chú cũng như tôi, chú muốn chơi nó tôi cũng hiểu. Nhưng chú làm vậy làm gì, số tiền chú đưa tôi, chú ra ngoài Hà Nội bắt con phò nào chả được.
Tôi nói:
– Nhưng cháu thích cô này chú ơi.
– Anh thôi. Chú thèm thì tôi sẵn lòng giúp, có đi có lại, nhưng tôi hỏi lần cuối, chú có nghĩ lại không? Hoặc chú xin số, ra Hà Nội thuê mẹ nhà nghỉ mà địt nhau thoải mái.
– Nói thật anh, em thèm địt con này quá.
– Ô kê. Mày vào với nó. Đợi tao xíu. Bảo nó đừng đóng kịch với tao.
– Dạ.
Chị gạn hỏi tôi lão kia bảo gì cho bằng được. Tôi chỉ nói 1 nửa sự thật, bảo lão nói xuống ga rồi thuê nhà nghỉ là uỵt. Chị rinh rích cười:
– Em có muốn thế không? Chị quen một nhà nghỉ ở trên Hà Nội, cũng gần ga. Xuống đó em thả sức chơi chị bét nhè nha?
– Chị cho thì em chịu liền. Nhưng bây giờ em muốn chị ở ngay đây, vả lại toa này mình nằm ngủ tới mai cũng tiện, một công đôi việc.
– Muốn chị gì?
Tôi e thẹn:
– Muốn… muốn gì chị còn hỏi.
– Không, phải nói, nói nhanh lão quay lại bây giờ!
– Muốn… dạ muốn chị cho đụ, cho bú ạ. Nãy toàn mới bú thôi.
Chị hạ giọng, nói tôi:
– Bú nãy giờ chưa đã muốn hả, muốn phá tung cái lồn chị sao cưng?
Tôi mân mê sờ mò cái lồn chật căng dưới đáy quần lụa chưa mặc đồ lót, cảm thấy sự mịn màng của vải lụa không ngăn cản vẻ mềm mại hiền dịu của cái lồn:
– Dạ chưa chị, em muốn bú nữa… em nhìn lồn chị chưa có đã… Mà, sau đó, chị phải cho em đụ thiệt tình nha!
– Úi xời, đòi bú hoài như con nít, xấu hổ ghê. Cho chứ, đàn ông đàn bà không lẹo nhau thì làm gì. Mà chị còn một trò này em chưa được ăn. Chịu hông?
– Trò gì chị?
Chị nói thầm vào tai tôi, tiếng thoang thoảng như gió:
– Là ăn. Ăn lồn!
Nghe đến “lồn” là tôi yên tâm. Chị thoải mái hôn tôi, bây giờ chúng tôi mới ôm hôn nhau; môi chị mềm ngọt, cái lưỡi dịu dàng man mát; phả ra từ mặt chị là mùi mồ hôi nồng nàn thơm ngát của giống cái chỉ toả ra sau khi chúng dâm nứng, lao động thiệt lực.
Chúng tôi lùa lưỡi vào nhau, rồi chị đẩy mặt tôi ra, nhìn tôi hài lòng mãn nguyện:
– Cưng đẹp trai, mà bú lồn như chó liếm ấy… Chị thích… Đã bú lồn con nào chưa?
– Chưa đụ thì hỏi sao mà bú chị.
– Bú lồn giỏi thế! Đã thế, tí chị phải cho em ăn lồn chị tan nát luôn…
Chúng tôi đã trò chuyện với nhau thân tình hơn, nhưng ko ai hỏi tên nhau, đời sống cá nhân. Dường như chúng tôi cảm thấy chuyện đó không cần thiết. Giao tiếp của đàn ông và đàn bà đều thừa thãi, chỉ có bú và đụ là nội dung hết chuyện của việc này. Nhưng chị vẫn hỏi:
– Em quê ở đâu?
– Dạ em quê Quảng Bình, Quảng Bình có động Phong Nha đó chị? Còn chị?
– Chị quê Thanh Hoá nhưng sống nhiều ở trong Nam, nên giọng mới lai. Chị cũng có cái hang động đó, biết chưa?
– Thì em muốn bú và đụ vào cái động đó đó.
Chị nghiêm giọng hỏi, cần xác nhận:
– Đụ là như thế nào?
– Là đút con… con chim vào lồn chị.
Chị yên tâm hơn. Biết lão hoả xa đã bắt được phỏm, chị thoải mái đè tôi ra giường hôn:
– Đẹp trai, cơ mà bú lồn như chó ấy, bú như dân chơi.
– Em thích chỗ đó quá chị…
– Hihi… không phải là con chim vào lồn chị. Mà là nắc con cặc này vào lỗ lồn chị nghe chưa? Đọc bài lại coi!
Chị lấy lại giọng cô giáo.
Tôi lúng búng, chưa chịu được lối ăn nói thể hiện THÔ TỤC:
– Đúng như chị nói…
Chị đè tôi lên giường, ghì người tôi trong hai cái đùi đẫy đà, mê man hôn môi tôi, cái lưỡi ngọt ngào lại thò vào mồm tôi rồi nói, giọng thở dài:
– Đẹp trai thế này mà bú lồn. Phí quá. Cơ mà nắc cặc vào lỗ lồn cũng không nói được. Tí nữa sẽ biết thế nào là địt.
Haizzz… phí cái gì mà phí nhỉ?
– Nói: Em nắc con cặc vào lỗ… lỗ lồn chị! Rồi cho.
Tôi nói cho có lệ, vô cảm:
– Nắc-con-cặc-vào-lỗ-lồn-chị…
– Hihi, gà thế! Đồ con gà!
Rồi mân mê con cặc tôi, chị bắt cả nó ra ngoài, búng tưng tưng, mặt vô cùng thán phục.
Lần đầu tiên tôi biết phụ nữ thán phục trầm trồ như thế. Rồi các bạn sẽ còn biết ở các cuộc kể sau.
Gã đàn ông quay lại khi chị vẫn thản nhiên mân mê con cặc tôi đầy yêu quý. Lão bảo:
– Đấy, anh nói chả sai mà. Đây, tôi đưa anh chị lấy mấy thứ này. Nhưng nói thật, tôi khoá ngoài là 1 (những thứ anh chị cần đã có sẵn ở đây), hai là anh chị địt nhau nho nhỏ thôi, van váng rên rỉ ầm la tôi cũng không muốn người ta biết. Thế nha.
– Cảm ơn anh, cơ mà ăn ngủ còn phải có đụ ỉa chứ chú.
– Chú đầu mày, dâm thèm cặc vừa thôi con ạ. Cần thì cứ ỉa đái mẹ ngay đây cũng được. Bô đây.
Rõ ràng lão chu đáo. Lão đưa đầy đủ một hai cái xô, một cái có nước, khăn mặt 2 cái, vài cái bánh mỳ, bánh quy chắc mua ở nhà ăn, giấy lau liếc đủ kiểu và… một cái bô có nắp đậy.
– Tôi còn đưa anh chị mấy cái này, phòng…
Lão móc túi lấy mấy cái bao su, chị giở ra xem còn mới tinh, không hiểu lão bói ở đâu ra.
– Nhưng… – lão nhìn tôi chờ đợi.
Tôi hiểu ý, móc bóp lấy thêm cho lão 500K, anh cầm lấy, em cám ơn anh.
Lão cầm lấy, điềm nhiên như việc phải vậy. Lão khoá cửa lại, lách cách lách cách, trước khi đưa tôi một mảnh giấy, giở giọng:
– Anh cần gì gọi, tôi luôn có mặt ở đây! Chúc quý khách lên đường một đêm ngon chim.
Mịa, tử tế thì rồi cũng tiền và tiền.
Đời là như thế!
Chúng ta thường quên đi chân lý như thế. Tiền và Lồn, đó là 2 sức mạnh chi phối đàn ông, hai mục đích thiêng liêng của cuộc đời họ, cũng như sướng Lồn và có Tiền ở đàn bà, một đôi khi cái nọ kéo theo sự khoái cảm ở cái kia: Người đàn ông có nhiều Tiền khiến người đàn bà thèm khát dâm dục với y hơn, y đụ làm thị sướng lồn hơn ta; nhưng nhiều khi có người đàn ông nhiều Tiền lại khiến họ thèm một người đàn ông có con cặc làm cái lồn sướng hơn, haizzz…
Cũng. Đời là như thế!
(Hết chương 5. Còn tiếp. Hy vọng rốn viết kịp)