Chuyến Tàu Mang Tên Dục Vọng - Chương 3
CHƯƠNG 3: MÈO LÌ MỠ BẠO
Tôi làm thinh châm tiếp điếu thuốc, giả vờ phả khói. Tôi rít những hơi khói đứt quãng, xin xít. Tôi đừ mặt, mắt vẫn không thể ngó nhìn phía khu vực toilet đã đóng kín. Điếu thuốc run bần bật giữa hai ngón tay run rẩy. Bỗng có tiếng lạch cạch, cửa toilet mở toang, chìa ra… một cặp mông trắng phếu. Chưa dừng ở đó, chị ngoảy đít lên, cái đít phễnh lên ngoe nguẩy, chìa ra một miếng thịt quặp no tròn mà ông trời đã khoá chặt nó với số phận cái háng đàn bà cũng như số phận khát vọng của đàn ông. Đít chị co giật vào ra, y hệt kiểu các thể loại định mệnh đang trêu ngươi loài người. Hạ phần cơ thể thò ra thụt vào, như một chị Osin nào đó hăng say cọ sàn nhà để quên cái mông không mặc quần. Đùi phải chị nhếch lên, đùi trái làm trụ, như một con ễnh ương cố khoe trọn con lươn. Oằn cái đít khoe miếng thịt căng phình một nửa dưới hai cái đùi trắng trắng phì nhiêu vạm vỡ chìa về phía tôi, bất giác bộ dạng giống như một người đàn bà bị lá chắn che khuất nửa tầm nhìn đang oằn oại trong cơn thú sướng nhục dục.
Tôi vẫn kiên cố bất động. Điếu thuốc đắng nghét trong cổ họng, nằm bất động giữa hai ngón tay.
Chị khoảy tay ngoắc tôi lại. Tôi vẫn kiên quyết cố thủ.
Thò ra một bàn tay để trên cặp mông, nhìn giống như thế này:
Xui quá, trên cái lồn thật đang phình ra một phần 3 quả xoài là cái lồn giả. Như kiểu một người đàn bà có hai lồn. Cả hai đang đung đưa run rẩy (như hình dưới):
Tôi vẫn như một lão tướng lão luyện kiên quyết không thúc quân ra đánh bất chấp mọi sự khiêu khích không thể chịu đựng của quân địch.
Cặp mông mất tăm dạng. Tôi đang vụt mất miếng mồi thì thế vào đó, bàn tay ngoắc hình quả trám ấy lại thò ra mặt cửa, có thêm một ngón tay giữa đâm thụt vào thụt ra. Bộc lộ một hành động mà có lẽ thiên hạ ai ai cũng bít.
#&&*%$
^%$A#@
Kiểu này thì thần tiên cũng nổi điên.
Tôi bật dậy như con mèo con chộp được cơ hội bắt con chuột. Cả cơ thể chết trân của tôi như có cái lò xo tự động gắn dưới mặt ghế. Tôi nẩy tưng đít trên mặt ghế nệm, bay về phía cửa toilet.
***
Phút chào hỏi đầu tiên…
Không rườm ra hoa lá hẹ…
Không như ngòi bút mô tả các cuộc tình đầu tiên…
Không như những cánh bướm thần tiên lần đầu hạ cánh xuống những thể xác phàm…
Bay vào là một người đàn bà rũ rượi, đang cúi mình xuống sát mặt toilet bẩn thỉu của nhà đường sắt, đầu sát chạm vào hai bàn chân, cặp chân và mông đít nhỏng lên trên theo chiều xếp thẳng đứng, một tay nâng mớ tóc cho khỏi chạm vào mặt sàn bẩn thỉu. Cặp mông tròn no với cái lồn phình ra núng nính đập vào mặt. Cái lồn hiện ra tiếp xúc với ánh mắt đầu tiên của tôi khi rúc vào cửa. Nó như một quả xoài bị một đường dao gọt phay ngang để lộ một phần ba hạt xoài phòi ra. Hai múi bưởi căng mọng ninh ních, ở giữa là một đường chẻ khít đặc, để lộ ở phần trên nhất là một lỗ nhỏ nhắn đen tối mà hai mép lồn không phình khít lại được; không một tí môi mép chem chép nào lồi ra; mà theo thuật ngữ doctruyen14s.net gọi là “không có một tẹo nào cà vạt”.
Cặp mông ở vị trí cao nhất, ngay dưới hình số 3 nằm ngang là miếng thịt thần tiên, lun phun lúng phúng mọc những sợi râu đen rất lưa thưa khắp hai má không che khuất tầm nhìn lớp da lồn. Như khẳng định chân lý đầu tiên của vũ trụ, đây là não bộ đầu tiên điều khiển thế giới cả nam và cả nữ.
Tôi vẫn đứng lưng chừng nửa ngoài nửa trong cánh cửa. Không cất một tiếng chào hỏi nhau. Tôi đã chào hỏi cái con vật làm khuynh đảo thế giới loài người như thế đấy.
Tôi chết trân chết lặng ngắm con vật thuời lươi nằm trắng trẻo, nâu nhạt nằm tênh hênh giữa hai mông, chào hỏi người đàn ông ham muốn nó. Không e ấp ẩn mình, không trơ trẽn hoang hoác, mà sẵn sàng khoe mình thể hiện toàn bộ bản thân cho người đàn ông mãn nhãn, cái lồn un ủn như một tách cà phê mà cô chiêu đãi viên bưng đến đặt trên bàn, mời người đàn ông thưởng thức.
Tôi nhìn như để ghi tạc khoảnh khắc hình ảnh ấy vào cả cuộc đời mình. Không biết mấy phút. Cái lồn căng phồng lên nhẹ nhàng, không teo tóp, không cường điệu. Những sợi lông phe phẩy như để phớt thêm trên mặt đất này những cây lá hữu tình không đất trống đồi trọc chứ không rậm rì, bí hiểm; tất cả đều phơi bày ra.
Chị như người muốn ngứa không có tay, hay chân đùi ngọ nguậy như cố gãi một điểm ngứa giữa 2 mông không thể đụng chạm, cái lồn rung chuyển lúng phúng như một cặp môi chờ đợi người tình áp môi vào. Hưng hứng, mời gọi, căng tức.
Tôi sà vào, áp ngay môi mình vào cái lồn phinh phính, cảm thấy một dòng nước nhớt rịn ra vào mồn đằm đặm. Tôi mun mút tí chút để làm quen với cái lồn đầu đời, rồi tỉnh ngộ quay ra đóng cánh cửa, mặc cho không gian toilet nhà hoả xa không khí khá là không mấy sạch sẽ.
Tôi sục mũi vào cái lồn, cảm thấy khó phân biệt được mùi vị của nó với không khí khai nồng sẵn có của nhà xí đường sắt. Xã hội chưa văn minh lắm.
Tôi bằng lòng bẻ nẻ hai múi bưởi ra, nhìn hai cái má lồn phúng phính như 2 em bé bụ bẫm nũng nịu rồi nâng niu nhìn vào đó.