Chuyện Phòng Trọ Của Hai Mẹ Con - Chương 8
Lại một đêm tuyệt vời trong đời tui nữa, khi tỉnh dậy nắng đã xuyên qua kẽ lá chiếu thẳng vào phòng. Mẹ có lẽ đã ra cửa hàng, tui dậy vệ sinh sáng rồi kiếm gì đó lót dạ, đêm qua ra nhiều nên mệt, cái bụng giờ đã kêu ọc ọc đòi quyền lợi. Hôm nay tui được nghỉ nên xách xe ra cửa hàng phụ mẹ, lúc này tui cũng muốn được gần mẹ, ngửi mùi mồ hôi thơm của mẹ thôi cũng làm tui hưng phấn rồi, ở phòng chán chết đi được. Lững thững đạp xe đi ra chỗ mẹ được nửa đường tui trông thấy mẹ trong điệu bộ gấp gáp đi về như đang chạy lũ vậy. Tui gọi với theo mẹ:
– “Kìa mẹ, mẹ đi đâu vậy ?”
– “Mẹ đang tính chạy về nói với con chuyện này, thôi quay xe về đi con, gấp lắm rồi”
Tui còn ngơ ngác không biết chuyện gì thì mẹ đã giúc tui, mới có nửa buổi mà, còn cửa hàng nữa hôm nay đông khách nhất trong tuần mẹ định bỏ buổi chợ bữa nay à ? Hay thôi chết, mẹ dính … rồi, tui gạt ý nghĩ đó sang một bên khi mẹ đạp xe đi nhanh và vẫn quay lại hối tui.
Về đến phòng mẹ mẹ không dắt xe vào mà để bên ngoài, tui đang tò mò không biết có chuyện gì nữa, mẹ nói luôn:
– “Dượng con ở quê mới lên, dưới đó nó cặp với con mụ Tám, đánh đập con Oanh rồi lên đây ép dì con phải li dị, dì con không chịu nó quýnh dì con thâm mặt thâm mày. Dì nhắn bà Năm là kêu mẹ con mình qua dọn cho dì về đây ở chung, còn cái Oanh thì gửi ông bà ngoại đợi nó học xong rồi đưa lên đây luôn”. Tui nghe xong vừa thở phào vì không phải chuyện mẹ con tui vừa thấy tức, con mụ Tám đó mất chồng 2 năm nay, nhà mụ có tiền nên lẳng lơ, cặp hết thằng này thằng kia, ông dượng thì dì tui không ở nhà, hàng tháng cứ gửi tiền về dưới đó, tưởng ổng chăm con rồi làm ăn, ai ngờ ổng tối này qua quán nhậu con mụ đó rồi cặp luôn. Kể ra số dì cũng khổ như mẹ tui vậy, có chồng mà chẳng được chồng quan tâm, còn con Oanh nữa, nó mới học lớp 8 thôi lúc nó lên đây nó kể lại quãng thời gian ông bố quý hoá của nó cặp kè với con mụ kia rồi về đánh đập nó, tiền mẹ nó gửi về thì lão cầm hết. Tui cay lắm nhưng thương dì, thương em nhiều hơn, tui vội vã theo mẹ qua chỗ dì:
– “Mẹ ơi, bên dì nhiều đồ không ? mà phòng mình trật trội, hay 3 người nhà mình thuê chỗ nào rộng hơn 1 chút để lỡ cái Oanh có lên thì…”
– “Chắc cũng ít đồ thôi con, lát qua bên đó con cứ chuyển đồ ra, để mẹ kêu xe ba gác vô chở, còn thuê phòng thì để tính sau đi, chỗ này gần trường gần chợ lại rẻ nữa cứ ở tạm ít bữa cho qua cái chuyện của dì con rồi mẹ con mình tìm phòng khác. Mà này, chắc dì đang mệt nên con qua làm nhẹ nhàng thôi nha, chuyển xong đồ con chở dì về trước để dì tắm rửa nghỉ ngơi, mẹ theo sau xe ba gác về sau”.
Sang tới phòng dì, tui gọi cửa một lúc lâu mới thầy dì ra, trông dì như người bị bệnh, lão dượng đánh dì làm mắt dì tím bầm lại. Dì kém mẹ tui 3 tuổi, nói về nhan sắc thì nhỉnh hơn mẹ tui đôi chút, dì lấy nhầm phải tên lười chảy thây chỉ được cái mã trai thị xã, lấy về chẳng làm ăn gì chỉ nhậu nhẹt rồi cặp bồ linh tinh. Dì lên đây rồi kéo mẹ tui lên làm ăn cùng kiếm tiền cung phụng cho lão đốn mạt kia phè phỡn. Tui không thấy lão ở đây, chắc lão đã về quê rồi. Tui hỏi thăm dì qua loa rồi chuyển đồ ra vì trời cũng sắp trưa rồi, không nhanh tay là nắng vỡ đầu. Mẹ kêu xe tới rồi phụ tui chất đồ lên xe, thấy mẹ tui hỏi dì cái gì đó, chắc là thủ tục li hôn rồi kêu tui “con chở dì về trước đi mẹ chuyển nốt đồ rồi trả phòng cho người ta nữa”.
Tui lấy xe ra chở dì về phòng trọ của hai mẹ con tui, muốn hỏi thăm dì quá nhưng lại sợ dì đang buồn, tui hỏi lại khơi lại làm dì buồn thêm. Dì ngồi phía sau, bịt khẩu trang rồi lấy nón vải che kín mặt sợ người ta nhìn thấy vết thâm tím trên mắt dì. Dì ôm tui như vô thức, tui cũng chỉ quan tâm xem dì có mệt không thôi nhưng đi nửa đường trời nắng thêm nữa dì ôm chặt lấy tui, chắc có lẽ dì sợ té khi mà trong đầu đang nghĩ vẩn vơ, dì nép sát vào người tui như sợ ai đó nhìn thấy khuôn mặt dì. Giờ tui mới cảm nhận thấy hai bầu ngực của dì ép sát vào lưng tui nóng hôi hổi, nó căng, chắc cũng không thua kém của mẹ đâu, dì ít tuổi hơn mẹ tui mà nên nét trẻ trung của nó là dĩ nhiên rồi. Phía dưới thằng nhỏ của tui đã chào cờ trong quần, không hiểu sao từ lúc làm chuyện ấy với mẹ thì nó có vẻ nhạy cảm hơn với kích thích. Chắc là cái thay đổi trong cơ thể mà mấy lão xe ôm bữa nọ nói tới rồi. Chỉ tội cho dì đang buồn đến não lòng mà không biết đến thằng cháu đầu óc đen tối đang dựng lều vì dì ôm như cặp tình nhân đèo nhau vậy.
– Tui dừng xe trước cửa phòng trọ, nắng giờ đã lên tới đỉnh rồi, có lẽ dì mệt quá nên ngủ gật sau lưng tui, lúc thắng xe lại dì mới giật mình vô tình buông thõng tay đang ôm eo tui. Dì chạm phải thằng nhỏ hư đốn không nghe lời tui, chỉ sượt nhẹ qua thôi nhưng có lẽ dì biết nên dì ơ lên một tiếng. Một thoáng bối rối giữa hai dì cháu, tui nhanh trí nói”
– “Dì vô nhà nghỉ đi, trời nắng lắm, đừng suy nghĩ gì nhiều, mọi chuyện để từ từ giải quyết, dì về đây ở với mẹ con con, nhiều lần con cũng muốn về dì về đây ở chung rồi, công việc thì mẹ con với dì đỡ đần nhau”. Tui vừa nói vừa cầm chìa khoá mở cửa phòng, để tránh đối mặt với dì, không biết dì có nghĩ là thằng cháu nó hư vì lúc trên đường đã ôm nó không nữa. Dì chỉ nói “ukm, cám ơn con, dì hơi mệt nên con vất vả một xíu nha”. “Có chi đâu dì, dì cũng như mẹ con thôi, giờ cũng trưa rồi, con chạy ù ra cửa hàng kiếm đồ về nấu bữa trưa, dì cứ nằm đây nghỉ đi, còn đồ đạc cứ để đó, chiều con sắp xếp một lèo là xong ngay ấy mà”.
– Tui lại dắt xe ra chạy ra cửa hàng, chắc lúc sáng mẹ chỉ đóng rồi chiều bán tiếp, chứ hàng đâu có để được lâu, vừa đi tui vừa nghĩ vẩn vơ “Có dì về ở chung rồi không biết tui với mẹ như thế nào đây, không lẽ lén lút. Dì với mẹ kiểu gì cũng đi làm rồi về cùng nhau rồi, đâu còn thời gian riêng của tui và mẹ”. Lúc mở cửa cho dì vô phòng tui ngắm dì từ phía sau, dáng dì rất giống mẹ tui nhưng cách ăn mặc của dì trẻ trung hơn mẹ, cái đầm dì cho mẹ tui tối qua mẹ mặc rất kiểu cách tân thời. Cũng phải thôi dì lên đây trước mẹ tui với dì trẻ hơn mẹ mà, dì mặc một bộ đồ ở nhà màu trắng lụa, gần giống quần áo ngủ, lúc cởi áo chống nắng ra tui thấy cánh tay dì trắng bóc. Phụ nữ miền Tây dù có lam lũ họ vẫn biết cách làm đẹp nên mấy ông Sì Gòn mê tít cũng phải thôi, đến tui còn bị thằng em biểu tình thì ai gặp dì chả dậy sóng tình. Vậy mà lão dượng để dì lên trên này làm rồi nuôi lão rượu chè được. Càng nghĩ tui càng căm lão, giờ phải chọn đồ ngon mà dễ ăn cho dì lại sức với tinh thần sau những gì sóng gió.