Chuyện Người Con Gái Tên Trinh - Phần 2
Trinh chưa từng bao giờ được nắm tay một người con trai. Mà giờ đây nhìn thấy cảnh làm tình. Toàn thân Trinh nhột nhạt và có một cảm giác tê tê khó diễn tả. Trinh cảm thấy nứơc nhờn nơi âm hộ mình đã tuôn ra. Trinh cảm thấy niềm sung sướng, và có những cảm giác kỳ lạ, vừa kích thích, vừa thỏa thuê. Trinh kéo chăn trùm kính đầu rồi cố dỗ giất ngủ.
Chú Phong cứ ghé nhà Trinh ngủ vài đêm một tuần. Tuy không để ý đến chuyện tình yêu của mẹ nhưng dần dần Trinh trở nên vui vẻ và cởi mở hơn với chú Phong. Khi nghi đến thân phận của mình, Trinh vô cùng buồn chán. Trinh thầm nghĩ “mình sẽ sống như vầy cho đến hết cuộc đời hay sao !, mình sẽ không bao giờ biết tình yêu là gì !, sao trời đày mình như vậy chớ !”. Có lúc Trinh muốn tự tử chết đi cho qua khỏi kiếp này.
Cứ mỗi lần nhìn chú Phong và mẹ làm tình qua tấm màn vải, là Trinh như muốn điên lên. Nhìn hai cái bóng đen đó hì hụt, quấn quít và nghe họ rên rỉ, thì Trinh nôn nao, xao xuyến, bồn chồn. Toàn thân Trinh nóng ran, cặp vú xăn lại, hai đầu vú chỉa nhọn lên, Trinh nứng lồn qúa, hai mép lồn cương mập to ra và Trinh khó chịu không thể tả nổi. Mỗi lần như vậy Trinh tuôn đầy dâm thủy, ướt nhèm nhẹp cả quần. Tuy quần ướt dẫm, nhưng Trinh không bao giờ dám đi rữa, vì Trinh giả vờ ngủ kia mà. Trinh cứ để quần ướt như thế rồi ngủ. Sáng ra chất nước nhờn đã khô , đóng vẩy trên mu lồn và hai bên háng.
o 0 o
Đêm qua chú Phong ngủ lại. Sáng nay Trinh còn nằm trên giừơng và nghe được chú Phong không đi làm chung với mẹ mà chú phải trở về nhà chú có chút chuyện. BANG ! Một ý nghỉ táo bạo thoáng ra trong đầu Trinh, rồi nàng tư lự “Nhưng nếu chú phong kháng cự thì mình chết với mẹ, không được .. không được. Trinh ơi mầy có điên hay không !?” . Trinh liền xoá bỏ ý nghỉ loạn luân đó đi ngay lập tức. Khi cả hai dắt xe ra cửa Trinh nằm trong nhà lên tiếng :
“Chú Phong à ! trước khi về nhà của chú, chú ghé mua cho con một phần cơm nhe ?”
Mẹ Trinh đã đẩy xe ra trước, Phong vừa đẩy xe mình ra vừa khép cửa lại và nói lớn:
“Được rồi , chú sẽ ghé ngã sáu mua cho con một phần, con chờ khoãng nữa tiếng đồng hồ nhe ?”
“Dạ , cám ơn chú .”
Họ đi rồi, Trinh leo xuống giường, rồi lê cái chân liệt đi khấp khiểng vô nhà tắm. Trinh vừa tắm vừa suy nghỉ vu vơ với ý nghĩ ban nãy “Dịp may ngàn năm một thuở .. , nếu không thì mình sẽ không bao giờ biết được .. , làm sao bây giờ .., không biết chú ấy có chịu không .., nếu chú ấy kháng cự thì mình phải chết thôi .., nhưng nếu không thì .., trời ơi mình phải làm sao đây.” Trinh say mê tắm và suy nghĩ vu vơ.
Phong trở lại đẩy cửa vô nhà. Để bọc cơm trên bàn Phong lên tiếng:
“Trinh à, ngủ dậy chưa? chú mua cơm rồi đây, chú để trên bàn đó.”
Nghe tiếng Phong, Trinh hốt hoảng kéo cái khăn quấn ngang người rồi tấp tểnh bước lên nhà. Trinh nhìn Phong tươi cười:
“Chú mua xong rồi hả? Con cám ơn chú nhe .”
Phong nhìn Trinh rồi nói:
“Ừ , ừ ! con ăn đi, chú phải đi về đây.”
Hôm nay Chú ấy trông đẹp trai thế. BANG ! BANG ! ý nghỉ đó lại thoáng ra rất lẹ trong đầu Trinh. Trinh lết tới bàn rồi giả vờ vấp té. Trinh cố tình vung hất cái khăn lông ra xa rồi té rạp xuống. Phong hoảng hồn chạy đến, nhưng Phong khựng lại một giây “Một thân thể trắng bốc , đẹp tuyệt đang nằm xoải trên sàn nhà “. Phong ngồi xuống vịnh vai Trinh, nhìn sóng lưng trắng ngần của Trinh rồi liết lẹ xuống cái mông. Một bên thì tròn lững, còn một bên thì teo lại và lép theo cái chân bên trái. Phong nói lớn để khỏi phải ngỡ ngàng:
“Con , con có sao không vậy? Đau không ?”
Trinh lồm cồm ngồi dậy, cố tình cho Phong nhìn thấy phần trước thân thể của mình. Trinh bò lấy cái khăn lông rồi kéo lên che sơ sài trước ngực. Cầm cái khăn trước ngực Trinh vẫn trần truồng ngồi bẹp và xoảy cái chân teo ra. Phong thoáng nhìn cặp vú khổng lồ của Trinh và đám lông đen tuyền trên mu lồn nàng. Biết Phong nhìn ngực mình, Trinh nhận thấy tình hình có phần tốt đẹp, nàng nói:
“Con chóng mặt qúa , chú bồng con vô giừơng nhe ?”
Phong bồng Trinh lên, đang đi vô nhà trong thì Trinh cố tình làm rơi cái khăn xuống đất. Trinh tỉnh bơ ôm cổ Phong và nhắm mắt lại như là mệt lắm. Một thân thể trong trắng của một trinh nữ nằm trong vòng tay của Phong, Chàng hoang mang không dám ngó Trinh, cứ nhìn thẳng về phía trước và bồng Trinh vô giừơng. Đặt Trinh xuống giừơng, Phong liền kéo chăn đắp cho Trinh. Chàng nói:
“Con có cần chú đi mua thuốc men gì không?”
“Chắc không cần đâu chú, cạo gió được rồi, chú cạo gió cho con đi .”
Nói rồi Trinh hất cái chăn ra, ngồi lên, hất mái tóc qua một bên rồi nằm xấp lại. Trinh cố tình khoe thân thể mình trước mắt Phong. Phong lại thấy cặp ngực khổng lồ của Trinh nữa, chàng bàng hoàng đi lấy dầu và miếng thẻ bài để cạo gió cho Trinh.
Phong cầm chai dầu trở vô, Trinh vẫn nằm xấp trần truồng. Phong nhìn thân thể Trinh từ đầu đến chân . Chàng lắt đầu rồi bất đắc dĩ ngồi xuống cạo lưng cho Trinh. Trinh nằm yên không nói, nàng đang có những suy nghĩ táo bạo, “làm sao đây.., đã đến nước này rồi, mình phải làm thế nào chứ ! .., mình phải làm sao cho chú ấy không nghi ngờ mới được “. Phong vừa cạo gió cho Trinh vừa nhìn cái mông tròn duy nhất của Trinh nhút nhít tưng tưng theo từng động tác cạo gió. Tuy không dám nghĩ bậy bạ, nhưng con cu của Phong cũng từ từ cứng ngắt trong quần.
Một vài phút sau, Trinh la lên :
“Đau qúa , chú cạo lưng con đau qúa. Thôi chú cạo trước cổ con đi.”
Phong chưa kịp nói gì thì Trinh ngồi phắt đậy, nằm ngữa ra giừơng, xoãy hai tay, nhắm mắt rồi ngước đầu ngẩng cổ lên. Phong điến cả người, nguyên một thân hình trắng toát, hai cái vú to như hai trái bưởi, cái bụng cái eo, mớ lông đen tuyền trên mu lồn, và ngay cả cái chân teo đều phơi bày rõ ràng trước mắt Phong. Chàng không nói gì, lo cạo gió trên cổ cho Trinh. Trong lúc đang cạo gió thì cặp vú rung rinh, đẩy tới đẩy lui trông thật hấp dẫn. Phong suy nghĩ “Con bé này muốn gì đây ?, tại sao nó lại trần truồng như thế mà không ái ngại ?, hay là nó muốn .. , bậy qúa, không được đâu , nếu nó la bài hãi thì mình mất mặt hết cả mẹ lẫn con. .., chắc nó bệnh qúa nên không ý tứ gì cả !.., có lẽ nó chưa từng nghĩ đến vấn đề trai gái, có lẽ nó chưa biết gì,.. có lẽ nó còn ngây thơ , vả lại có lẻ nó bị tật quyền nên không bao giờ biết đến vấn đề mắc cỡ .., có lẽ là như vậy”.
Phong tiếp tục cạo nhè nhẹ trên cổ Trinh. Chàng nhìn không chớp mắt thân thể Trinh , bộ ngực vung cao kiêu hãnh, đôi núm vú xinh xinh, đỏ hồng như khiêu khích như đang mời mọc , chúng qúa to lớn so với thân hình bé nhỏ của Trinh, cái lồn thì rất ngây ngô và non nớt với mớ lông đen vung cao, chân bên trái Trinh bị teo nhưng chân bên phải lại rất là đẹp. Phong cố xua đuổi đi những ý tưởng bậy bạ, nhưng con cu trong quần cứ cứng lên như muốn chui ra ngoài.
Bất chợt Trinh mở mắt, Phong luống cuống nhưng Trinh nhoẽng miệng cừơi. Phong hỏi:
“Con bớt chưa, bớt rồi thì chú đi về.”
“Con bớt chút chút rồi, nhưng chú khoan về đã.”
Thật sự thì Phong chưa muốn về. Chàng đang bần thần vì đang tranh đấu với những lý trí trong đầu. Còn Trinh thì bần thần vì không biết phải làm thế nào. Hai người cứ nhìn nhau, rồi cười, rồi cười. Dường như cừơi đã là câu trả lời vô hình cho cả hai.