Chuyện Mẹ và Con Trai làm Tình - Phần 21
Nơi này là một cái gì đó như từ một bài hát phúc âm đất nước cũ xưa. Một nhà thờ nhỏ làm bằng ván ghép, được sơn màu trắng với một gác chuông nhỏ nhưng cao, nằm trong một thung lũng nhỏ ở giữa hai rặng núi thấp. Mẹ và tôi đang ngồi trên một trong những chiếc ghế dài làm bằng gỗ cứng ở giữa đoạn đường lên điện thờ. Chúng tôi nắm tay nhau khi ông mục sư gầy gò, ở độ tuổi trung niên với những động tác nhấp nhô, đang rao giảng về tình yêu của Chúa dành cho chúng tôi và rằng tình yêu đó là những gì chúng tôi thiếu thốn nhất trên thế giới này.
Mẹ siết chặt tay tôi khi ông mục sư nhấn mạnh bài giảng của mình bằng cách đập tay trên bục giảng rằng:
“Chỉ là do tình yêu không tràn ngập trong thế giới tội lỗi này. Và khi các con tìm thấy tình yêu, các con cần phải nắm lấy nó và giữ chặt nhất có thể, vì chắc chắn sẽ là một tội lỗi trong mắt Chúa đối với bất kỳ ai ngăn trở tình yêu. Đó là món quà quý giá nhất của ngài dành cho tất cả chúng ta, đừng để cho tình yêu bị mất và bị bỏ rơi.”
Một số giáo dân của nhà thờ đang lẩm bẩm tiếng cầu xin ‘Amen’. Tôi liếc nhìn mẹ, cảnh tượng của mẹ khiến tim tôi đập nhanh hơn rất nhiều. Tôi nói trong tiếng thì thầm chân thành: ‘Amen’. Ánh mắt mà mẹ nhìn tôi để đáp lại đã khiến tôi lại yêu thương mẹ thật nhiều và thành thật mà nói, đã làm cho cặc tôi cương lên ngay giữa buổi lễ trong nhà thờ.
Mẹ đã yêu cầu tôi đưa mẹ đến nhà thờ, và tôi rất vui khi làm theo ý muốn của mẹ. Chúng tôi đã dậy sớm và lái xe chạy sâu vào vùng núi phía đông bang Kentucky để chở bạn của mẹ, bà Emma, cùng đi theo lời mời của bà ta. Chúng tôi đi lễ nhà thờ vào một ngày sáng Chủ nhật đầy nắng này – cũng chính là nhà thờ ở nơi mà mẹ đã lớn lên. Thật là một ngày đẹp trời – cơn mưa kéo dài ngày hôm qua đã loại bỏ độ ẩm trong không khí và làm cho người ta phải biết ơn chỉ vì còn sống, chưa kể là được ngồi tay trong tay với người phụ nữ mà bạn yêu thương.
Mẹ tôi trông vẫn đáng yêu như mọi khi. Mẹ đang mặc bộ trang phục bảo thủ nhất trong số đồ đạc mà bà mang theo trong chuyến đi này. Nhưng nó không làm mất đi vẻ đẹp gợi cảm của mẹ. Mái tóc đen dài của mẹ được buộc ra sau xoắn lại theo kiểu Pháp và phủ lên vai phải của mẹ. Mẹ đang mặc một chiếc váy mùa hè có màu vàng khác nữa, nó có đường viền cổ hơi vuông, che phần trên cặp vú khiêu gợi của mẹ nổi bật lên đầy tự hào. Vạt váy ở ngay trên đầu gối và khoe đôi chân quyến rũ của mẹ theo cách thu hút ánh nhìn của mọi người đàn ông và cả một số phụ nữ xung quanh. Mẹ tôi trông thật đáng yêu và gợi dục. Thật ra mà nói, tôi nghĩ là mẹ trông rất quyến rũ trong bộ quần áo trái ngược với cơ thể khiêu gợi của bà.
Chúng tôi được chào đón nồng nhiệt bởi vị mục sư, một Đức cha bề trên, người đã sớm tuyên bố về sự hiện diện của chúng tôi trong lời phát biểu của ông trước nhà thờ, trước khi bắt đầu bài giảng của mình.
“Chúng ta rất hài lòng khi chị Carrie đã trở lại với chúng ta trong ngày hôm nay. Chị ta cùng con trai John của mình, và chúng ta hy vọng họ sẽ đến thăm chúng ta một lần nữa. Chị Emma đã nói cho tôi biết rằng họ đang cân nhắc về việc quay trở lại tiểu bang xinh đẹp của chúng ta và theo ý Chúa, có lẽ chúng ta sẽ sớm gặp lại họ vào mỗi Chủ nhật.”
Có vài tiếng xầm xì và nhiều người ngoảnh đầu lại dò xét chúng tôi, những tiếng thì thầm có vẻ tích cực. Bà Emma Johnson mỉm cười hạnh phúc với hai mẹ con tôi từ chỗ dành cho ban đồng ca. Đây không phải là lần đầu tiên, tôi rất kinh ngạc khi có người khác biết rằng hai mẹ con tôi là đôi tình nhân, và họ hết lòng chấp thuận. Khi dàn ca đoàn nhà thờ kết thúc bài hát cuối cùng và họ trở về chỗ ngồi của mình sau khi đoạn điệp khúc cuối cùng phát ra, tôi rất thích thú khi thấy bà Emma ngồi xuống cạnh một người đàn ông trung niên có dáng cao, lớn tuổi hơn bà ta một chút. Cả hai đều mỉm cười một cách tán thành với mẹ và tôi, khi Đức cha bề trên bắt đầu bài giảng của mình.
Một cơn rùng mình xuyên qua người tôi khi tôi được biết rằng bà Emma và anh Bill của bà ta là hai anh em, rằng hai mẹ con tôi không phải là cặp đôi loạn luân duy nhất xung quanh đây. Tôi có thể nhìn thấy sự giống nhau của gia đình họ từ màu tóc, mắt và mũi của họ. Khi Đức cha đang rao giảng, tôi lướt mắt nhìn qua những người thờ phượng và cố gắng hình dung rằng có những người đang ngồi ở đây có thể biết và hiểu được tình yêu mà hai mẹ con tôi đang chia sẻ.
Sau buổi lễ, có nhiều người đến gặp và chào đón chúng tôi. Khi mẹ trò chuyện với vài người, tôi đứng bên cạnh mẹ một cách tự hào, nắm tay mẹ khi mẹ giới thiệu tôi với nhiều người bạn cũ hoặc hàng xóm trước đây. Tôi không biết có bao nhiêu người có thể biết hoặc nghi ngờ rằng hai mẹ con tôi là người yêu của nhau và là bạn tâm giao, nhưng dường như ai cũng chào đón chúng tôi như một cặp vợ chồng. Tôi thấy điều đó thật tuyệt vời và kích thích, mặc dù tôi có một chút xấu hổ khi không thể che giấu chỗ phồng ra ở dưới quần tôi.
Khi chúng tôi bước xuống những bậc thềm của lối vào nhà thờ, một ông già từ phía dưới đứng lên để gặp chúng tôi. Tay ông ta được nắm giữ và hỗ trợ bởi một người phụ nữ, có lẽ lớn hơn mẹ tôi 15 hoặc 20 tuổi. Ông ta thấp và hơi ốm, có mái tóc trắng và mỏng. Ông ta đang đeo kính với ống kính như chai coca, phóng to cặp mắt của ông ta thành hai quả cầu khổng lồ.
“Ôi, cô Carrie Hamilton! Cô đã trở thành một”người lớn”như thế này rồi sao!” Ông lão nói với chất giọng trẻ hơn độ tuổi của mình.
Mẹ ré lên sung sướng và nói với ông già:
“Ôi, Đức cha Simmons! Con đã không nhìn thấy cha khi tụi con vào đây. Thật là tuyệt khi được gặp lại cha!”
Mẹ vội vã đi xuống dưới bậc thềm và ôm chầm lấy ông già. Ông ta cười khúc khích và ôm chặt mẹ.
“Chúa ơi! Cô bé Carrie Hamilton đã lớn thế này rồi sao, đẹp hơn bao giờ hết và cùng với một anh chàng trẻ tuổi đẹp trai!” Ông ta quay sang người phụ nữ bên cạnh mình và nhận xét. “Ba còn nhớ đã đặt tên thánh cho cô bé này khi cô ta được 11 tuổi. Ba cô bé rất tự hào.”
Mẹ đỏ mặt vì hạnh phúc, sau đó mẹ giới thiệu tôi là con trai của bà. Đức cha Simmons lắc đầu một cách nghiêm trang và nói:
“Mẹ cô là một người phụ nữ tuyệt vời, nhưng…” Ông ta dừng lại và nháy mắt với tôi. “Nhưng tôi nghĩ là hai người đã biết chuyện đó rồi.”
Ông ta lại quay sang người phụ nữ trên tay mình và nói với mẹ:
“Carrie, cô còn nhớ Melinda, con gái út của tôi chứ?”
“Rất vui được gặp cô, cô Carrie – John.” Bà Melinda nói. “Ba ơi, chắc là Carrie không nhớ ra con đâu. Con đã chuyển đến sống ở Detroit lúc mà Carrie còn là một cô bé.” Bà ta mỉm cười với chúng tôi và nói. “Tôi về nhà sống với ba tôi khi mẹ tôi mất.”
“Ồ Đức cha Simmons, con không biết! Con rất tiếc khi nghe tin buồn này!” Mẹ vươn tay ra và lại ôm chầm ông già này. “Bà Marilyn là một người phụ nữ tuyệt vời!”
Một biểu cảm buồn bã lướt qua khuôn mặt của ông già.
“Đúng vậy, ngày nào tôi cũng nhớ đến bà ta, Carrie à.” Rồi vẻ mặt ông ta bừng sáng khi quay lại và mỉm cười với con gái mình. “Nhưng Melinda của tôi đã ở bên cạnh tôi mỗi ngày kể từ 9 năm qua và chúng tôi rất hạnh phúc.”
Nói xong ông ta chồm qua và hôn lên má con gái mình. Bà ta cười rạng rỡ.
Một cơn rùng mình chạy xuyên qua người tôi khi tôi đọc được rất nhiều từ những lời nhận xét của ông ta. Mẹ đã từng kể cho tôi biết rằng Đức cha Simmons đã kết hôn với em gái mình và giờ đây tôi phải tự hỏi liệu ông ta có cùng mối quan hệ yêu đương với con gái mình hay không.
Bà Melinda dường như đọc được suy nghĩ của tôi và gần như đã xác nhận những suy đoán của tôi khi cười toe toét và trả lời:
“Đúng, ba tôi đã khiến tôi trở thành một người phụ nữ hạnh phúc trong những năm vừa qua.” Bà ta huých vào ông ta và nói thêm. “Ổng vẫn rất sinh động đối với một thứ già nua như vậy.”
Đức cha Simmons cười ha hả và nói:
“Ái chà, tôi chỉ được thừa hưởng lại thôi mà. Người cha già của tôi đã sống đến 103 tuổi, còn tôi hiện nay mới chỉ 84 tuổi!”
Ngay lúc này, bà Emma Johnson đi tới cùng với chồng mình. Bà ta mời tất cả chúng tôi đi ăn tại một nhà hàng địa phương. Mọi người đều đồng ý gặp nhau ở đó trong nửa giờ nữa. Khi hai mẹ con tôi ngồi trong xe, tôi nhìn mẹ và lặp lại những nhận xét của tôi từ vài ngày trước:
“Mẹ ơi, mình phải chuyển về đây sinh sống thôi!”
Mẹ cười khi chúng tôi rời khỏi bãi đậu xe đầy sỏi và đất, rồi lái xe chạy trên đường cao tốc.
“Đúng, chúng ta sẽ không phải là một vụ bê bối ở đây, phải không nào?”
Mẹ nói và chỉ đường cho tôi chạy xe hướng đến nhà hàng, là một nơi huyền thoại của địa phương về bữa tối cá trê chiên.
“Con trai à, mẹ cũng ướt át như con cương cứng vì tất cả những chuyện này.”
Mẹ kêu lên khi tôi lái xe chạy trên đường. Mẹ kéo váy lên để cho tôi thấy cái quần lót màu vàng, có một mảng nhỏ ướt át tối tăm và bên trong đùi mẹ hơi lấp lánh vì mẹ đang nứng lồn.
“Ngay sau khi ăn tối xong, mẹ sẽ dẫn con đi đâu đó rồi cưỡng hiếp con.” Mẹ nói với giọng trêu chọc.
Tôi chỉ có thể rên rỉ và buộc phải tập trung hết sức lực để rời mắt mình khỏi cặp đùi đẫy đà khiêu gợi của mẹ, chú ý quan sát con đường bị cong lại ở phía trước.
Nhà hàng nằm trong một tòa nhà cũ nát với những bộ bàn ghế cũ đã dùng quá lâu, nhưng đồ ăn thì tuyệt vời. Đó là một bữa tối đáng chú ý khi mẹ tôi, bà Emma và Đức cha Simmons thống trị cuộc trò chuyện. Cùng với việc nói chuyện về thời xưa khi nhớ đến bạn bè và gia đình, rất nhiều người liếc nhìn nhau một cách hiểu biết. Có vài lần tôi đã phải kiềm chế một cơn xung động choáng váng để chỉ đứng lên và hét to: “LOẠN LUÂN THẬT LÀ TUYỆT VỜI!” Nhưng tôi biết không cần phải thực sự nói ra điều đó. Ánh mắt của chúng tôi nhìn nhau – những nụ cười hiểu biết đã nói lên tất cả cho chúng tôi. Chủ đề đó không bao giờ xuất hiện trên bàn và tôi nhận ra rằng mặc dù tất cả chúng tôi đều nghĩ về nó, nhưng đối với hai cặp đôi Johnson và Simmons thì đây là cuộc sống bình thường của họ. Tôi vừa ghen tị với họ vừa thấy mình háo hức mong chờ đến lúc hai mẹ con tôi có thể chia sẻ lối sống chân thật và tuyệt vời của họ.
Mặt mẹ đỏ ửng và mẹ cứ liếc nhìn tôi bằng ánh mắt đòi hỏi nhục dục. Gần như có một sự rung động có thể nhìn thấy đối với mẹ – một điều tôi đã nhận ra là ham muốn tình dục mãnh liệt. Tôi biết rằng nếu tôi trượt tay vào chiếc váy ở giữa hai chân mẹ, tôi sẽ tìm thấy một gò mu nóng chảy của đống thịt lồn ướt át dưới háng bà.
Sau khi bàn ăn được dọn sạch những dĩa đồ ăn tối, chúng tôi đang chờ món tráng miệng.
“Món bánh táo từ thiên đường!” Ông Bill Johnson nói giọng lè nhè.
Tôi xin phép đi vô nhà vệ sinh. Khi tôi vừa rung lắc nước tiểu và suy nghĩ vẩn vơ rằng đối với một nhà hàng cũ kỹ như vầy mà họ lại giữ nhà vệ sinh được sạch sẽ, thì tôi nghe tiếng cửa nhà vệ sinh nam mở ra. Quay lại thì tôi trông thấy mẹ. Mẹ thở dốc và nói:
“Vào trong buồng ngay bây giờ, nhanh lên con trai!”
Trước khi tôi kịp nói lời nào, mẹ tôi đã đẩy tôi vào trong cái buồng vệ sinh duy nhất trong phòng và đóng cửa rồi chốt cửa lại sau lưng chúng tôi. Mẹ vòng tay ôm tôi và hôn tôi thật mạnh và say đắm. Lưỡi mẹ đang đòi hỏi và thọc vô trong miệng tôi để nhảy múa với lưỡi tôi. Tôi cảm thấy cặc mình nhanh chóng cứng lên khi mẹ ép cơ thể khiêu gợi của bà vào người tôi.
“Mẹ cần con ngay bây giờ, John ạ!” Mẹ rên rỉ, đẩy tôi lại và thả cái nắp lên bồn cầu. “Mẹ cần được cảm thấy con cặc cứng của con ở trong lồn mẹ, con trai à!”
Trong một sự náo động của đôi tay mẹ, mẹ cởi quần tôi ra và kéo tuột xuống quanh mắt cá chân của tôi. Sau đó mẹ với tay xuống dưới chiếc váy mình để cởi quần lót ra ngoài. Mẹ đưa nó cho tôi và tôi ngạc nhiên khi thấy nó đang tích cực nhỏ giọt bởi cái lồn ướt át dâm khí của bà. Cặc tôi đã cương cứng hoàn toàn khi mẹ đẩy tôi ngồi lên bồn cầu, rồi mẹ vén váy lên để ngồi dạng chân vào lòng tôi.
“Địt mẹ đi John. Cho mẹ con cặc to đó ngay bây giờ đi.” Mẹ rên rỉ trước khi hôn tôi một lần nữa.
“Ôi mẹ ơi, đúng rồi đó!” Tôi thốt lên.
Tôi cố gắng thở dốc khi cái lồn nóng bỏng ngọt ngào của mẹ đang nhấn chìm con cặc cứng ngắc của tôi. Mẹ từ từ trượt xuống thân cặc tôi đến khi cái lồn lông lá ướt át của mẹ chạm vào đám lông cặc tôi. Bất kỳ lời nói nào khác mà tôi có thể nói ra đã bị lạc mất vì cái lưỡi thơm ngon của mẹ đang cuộn lại trên lưỡi tôi khi hai mẹ con tôi hôn nhau say đắm.
“Mmmm… Chúa ơi!”
Mẹ rên rỉ khi vặn vẹo sung sướng trên cặc tôi, những thớ thịt lồn của mẹ đang xoa bóp thân cặc rộn ràng của tôi. Mẹ hôn tôi thật chặt, kết thúc bằng một cú liếm lưỡi dâm dật tuyệt vời trên đôi môi tôi.
“Mẹ xin lỗi con, con trai à. Mẹ không thể nhịn được lâu hơn nữa. Mẹ sắp la hét đây!”
Nói xong mẹ bắt đầu nhấp nhổm lên xuống trên cặc tôi.
“Chúa ơi… mmm… Dù sao mẹ cũng phải hét lên thôi. Mẹ yêu cặc con nhiều lắm, John ơi!” Mẹ thở dài.
Tôi đặt hai tay lên eo mẹ để giúp mẹ địt tôi. Mẹ nắc lên xuống như pít tông, cố gắng làm cho mỗi khoảnh khắc lồn mẹ quấn quanh cặc tôi lâu nhất có thể. Không có gì sướng bằng cảm giác ngọt ngào tội lỗi nhận được từ cái lồn của mẹ bạn đang trượt vô trượt ra một cách ướt át và nóng bốc hơi xung quanh con cặc đang sưng phồng của bạn.
“Con yêu mẹ, mẹ ơi.” Tôi thì thầm với mẹ.
Tôi thở hổn hển khi mẹ địt tôi thật dịu dàng và chậm rãi.
“Mẹ cũng yêu con, con trai à!”
Mẹ thì thầm trở lại, giọng mẹ căng thẳng và ngập ngừng khi cơn sướng khoái loạn luân bắt đầu áp đảo cơ thể bà.
“Tình yêu ngọt ngào quý báu của em, John ơi, anh là người yêu của em, là con trai của em… Ummm… Mẹ sướng quá, mẹ yêu con nhiều lắm!” Mẹ vừa địt tôi vừa lảm nhảm trong cơn sướng khoái.
Sức nóng từ cái lồn đang nứng của mẹ thật là không thể tin được, như thể nó đang nung chảy cặc tôi trong đó. Và lồn mẹ cũng rất ướt át – khí lồn của bà đang chảy trào ra háng tôi, làm ướt đám lông mu vướng víu của hai mẹ con tôi. Mùi xạ hương kích dục tuyệt vời từ cái lồn ướt đẫm của mẹ đang tỏa lên, khiến cho hai lỗ mũi của tôi phập phồng.
Những động tác chậm chạp của mẹ tôi bắt đầu tăng tốc trong vài phút đến khi mẹ địt tôi thật mạnh. Các cơ trên bắp đùi mẹ đang phình ra khi mẹ hẩy hông tới lui trên con cặc cương cứng của tôi. Hai mẹ con tôi nhìn chằm chằm vào mắt nhau khi mẹ địt tôi. Sau đó chúng tôi hôn nhau và nói những lời ngọt ngào cho nhau. Tôi nhìn thấy tình yêu và dục vọng của chính mình được phản chiếu trong đôi mắt tuyệt đẹp của mẹ tôi, và rồi sau đó là sự cần thiết, sự thôi thúc để đạt cực khoái. Lồn mẹ siết chặt quanh cặc tôi, mấy móng tay của mẹ đào vào vai tôi.
“Gì – John ơi, mẹ đang raaaa… Ôi đúng rồi, mẹ đang ra con trai ơi!”
Mẹ than khóc và sau đó rùng mình trên người tôi. Bỗng mẹ nhấc cả hai chân lên khỏi sàn, để cho trọng lượng của mẹ lái cặc tôi vào thật sâu trong tử cung nhất có thể. Hai đầu gối của mẹ giơ lên áp vào hông tôi.
“Đúng rồi đó, làm cho mẹ ra điiii!”
Lồn mẹ khép chặt quanh cặc tôi, tắm con cặc tôi trong một dòng nước lồn trơn nhớt và nóng rực đến tan chảy của mẹ, thúc giục tôi đạt cực khoái. Tôi vùi mặt vào cặp vú gần như lộ ra ngoài của mẹ, đôi môi tôi hôn lên hai quả cầu đầy thịt mềm mại của mẹ khi cặc tôi bắt đầu co giật trong lồn mẹ, lấp đầy nó bằng tinh dịch nóng hổi của tôi.
Hai mẹ con tôi ôm siết lấy nhau thật chặt, hai cơ thể đung đưa đồng bộ như chỉ có những người yêu nhau mới có thể làm như vậy. Chúng tôi đắm mình trong những thú vui khoái lạc ngọt ngào từ màn địt đéo loạn luân của mình. Tôi và mẹ vui sướng nhìn chằm chằm vào mắt nhau khi dần dần lấy lại hơi thở. Mồ hôi lạnh toát ra trên cơ thể khiến chúng tôi rùng mình thích thú.
Thật là tiếc nuối khi cuối cùng mẹ cũng leo ra khỏi người tôi, khẽ rên lên khi cặc tôi bị tuột khỏi cái lồn đang siết chặt của mẹ với một tiếng kêu ‘póc’ thật ướt át. Tôi cảm thấy một sự hồi sinh đói khát khi mẹ đứng trên tôi, một nụ cười thiên thần hiện lên trên khuôn mặt mẹ khi một tay mẹ giữ cái váy mình còn tay kia mẹ bụm lồn mình lại.
“Chúa ơi, con trai cưng của mẹ ơi, con xuất tinh vô lồn mẹ nhiều quá đi à!”
Mẹ lẩm bẩm khi nhẹ nhàng xoa lồn mình rồi đưa mấy ngón tay dính đầy tinh dịch lên miệng mình và nhanh chóng húp sùm sụp.
Mẹ đưa tay ra và lấy lại cái quần lót mọng nước nhờn rồi khéo léo mặc vào.
“Mẹ không thể tin nổi mình đã làm chuyện này, John à.” Mẹ cười khúc khích. “Không biết mấy người ngoài đó sẽ nghĩ gì?”
Tôi nhún vai và đứng dậy. Tôi hôn mẹ trong khi khóa thắt lưng quần của mình. Tôi có thể nếm được tinh dịch của tôi trên môi mẹ, làm cho cặc tôi cựa quậy hơn nữa. Tôi nói với mẹ:
“Con chắc chắn là họ đang nghĩ rằng hai mẹ con mình đang làm chính xác những gì mà họ cũng đang làm. Chuyện này thực sự có thành vấn đề hay không?”
Mẹ lại cười, liếc nhìn vào gương và cố sửa lại mái tóc ướt đẫm mồ hôi của mình. Mẹ đáp:
“Mẹ đoán là không, con trai ạ. Thật ra, nó lại làm cho mẹ ướt một lần nữa vì biết rằng khi mẹ quay trở lại đó, họ sẽ biết lồn mẹ đang chứa đầy tinh trùng của con trai mẹ.”
Tôi bước đến phía sau mẹ, áp chỗ phồng lên trong quần tôi vào cái đít mềm mại của mẹ.
“Phải rồi, nó cũng khiến cho cặc con cứng lên trở lại rồi nè.” Tôi dừng lại khi vòng tay ôm mẹ. “Mà không đâu, chính mẹ mới làm cho cặc con cứng lên đó. Con yêu mẹ.”
Mẹ ngọ nguậy trong vòng tay tôi và hôn tôi thật nhanh rồi nói:
“Xìu xuống đi, con cọp! Chúng ta sẽ có thời gian cho chuyện đó trở lại thôi, có lẽ vậy. Ngay bây giờ, món tráng miệng của mẹ con mình chắc là đang lạnh lên rồi.”
Tôi trượt một bàn tay xuống dưới váy mẹ và sờ lòng bàn tay của mình vào mu lồn mẹ thông qua lớp vải quần lót. Tôi cảm nhận được sự ẩm ướt hiện giờ trở nên tồi tệ hơn bởi đống tinh dịch bầy nhầy của tôi.
“Con không biết nữa mẹ à. Nhưng mà món tráng miệng của con thì lại cảm thấy rất nóng sốt.”
Bằng cách nào đó, mẹ đã xoay xở để thoát khỏi sự nắm bắt của tôi. Mẹ đỏ mặt và cười khúc khích khi cả hai chúng tôi trở lại bàn ăn, nơi những người khác đang ăn món bánh táo. Đức cha Simmons cười rạng rỡ với hai mẹ con tôi và nói:
“Xin lỗi, chúng tôi bắt đầu dùng món tráng miệng mà không có hai người.”
Ông ta nhìn hai mẹ con tôi qua cặp kính dày cộm, nhướn lông mày một cách dâm dục và tiếp tục nói:
“Hoặc có lẽ hai mẹ con cô đã ăn món gì đó ngọt ngào rồi ha?”
Có những tiếng cười ha hả vang lên. Bà Melinda, con gái của ông ta, đã vỗ nhẹ vào cánh tay của ông ta và nói:
“Kìa ba, ba xem lại cách nói năng của mình đi.”
Tôi cảm thấy mặt mình bỏng rát. Mẹ thì cười toe toét và không nói gì cả, chỉ cắn một miếng bánh táo trên tay phải trong khi tay trái của bà đang trượt xuống dưới bàn và vuốt ve phần đùi trong của tôi.
Chúng tôi thưởng thức phần còn lại của bữa ăn tối. Sau đó chúng tôi rời khỏi nhà hàng. Ông Bill Johnson và Đức cha Simmons tranh giành nhau để trả tiền. Tôi thấy mình đứng một mình với bà Melinda trên hiên trước của nhà hàng, và bà ta đang dò xét tôi cẩn thận. Đối với một người phụ nữ có lẽ khoảng 55 hoặc 60 tuổi, bà ta là một người phụ nữ đáng yêu với dáng người nhỏ nhắn, mái tóc vàng đang chuyển sang màu xám, và đôi mắt màu xanh lục rực rỡ thể hiện niềm hạnh phúc.
Bà Melinda mỉm cười với tôi khi bà ta bước tới nắm tay tôi, siết nhẹ nhàng với vẻ vừa an ủi vừa hồ hởi.
“À, cậu với mẹ cậu… umm… hai người vẫn đang hưởng tuần trăng mật chứ gì!” Bà ta nói rồi thở dài. “Tôi còn nhớ nó như thế nào khi về nhà để chăm sóc cho ba tôi. Trong thời gian đó, tôi cứ tưởng như mình trở lại thời còn là thiếu nữ.”
Cả hai chúng tôi đều nghe rõ giọng nói của ba bà, khi ông đi qua cửa nhà hàng và tay trong tay với mẹ tôi.
Bà Melinda dựa vào người tôi một chút, cặp vú nhỏ nhắn sỗ sàng đang cạ vào cánh tay tôi. Hai núm vú của bà nhỏ nhắn và cứng như đá. Mắt bà dán chặt vào ba mình và nói nhẹ nhàng với tôi:
“Và đối với một người đàn ông ở tuổi của ổng, ổng vẫn làm tôi ngạc nhiên đấy cậu.”
“Có hối tiếc gì không, hở bác Melinda?” Tôi hỏi nhỏ nhẹ.
Bà Melinda chậm rãi lắc đầu và nói:
“Không hề. À, có lẽ tôi ước mình về nhà sớm hơn nữa. Mỗi ngày với ba tôi là thiên đường đối với tôi.” Bà ta quay lại và nhìn thẳng vào mắt tôi. “Có phải đó là con đường của cậu với mẹ cậu?”
Tôi ngạc nhiên khi nghe bà ta nói vậy. Tôi gần như nghẹt thở khi trả lời:
“Dạ đúng vậy, con yêu mẹ con nhiều hơn bất cứ thứ gì trên thế giới này.”
Bà Melinda mỉm cười và gật đầu.
“Vậy thì đó là tất cả những gì quan trọng nhất rồi, phải không nào?” Bà ta đứng nhón chân lên và hôn phớt vào má tôi. “Tôi rất vui vì chúng ta đã gặp nhau. Tôi hy vọng cậu và cô Carrie sẽ chuyển về đây sinh sống một ngày nào đó. Sớm thôi.”
“Này cậu trai, cậu không định cố đánh cắp con gái tôi đó chứ?”
Đức cha Simmons nói với vẻ giận dữ giễu cợt, cười toe toét khi nói.
“Tôi không thể để cho điều đó xảy ra, tôi phải chiến đấu với cậu!” Ông già giơ nắm đấm lên và vẫy chúng lại. “Melinda là của tôi!”
Tôi giơ hai tay lên đầu hàng và cười:
“Không đâu, thưa ngài! Tôi sẽ không bao giờ chen vào giữa một người đàn ông và người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời của ông ta!”
Chúng tôi nhìn nhau trong sự hiểu biết hoàn toàn. Ông ta gật đầu. Nắm lấy bàn tay mẹ tôi từ cánh tay mình, ông ta đặt tay mẹ vào tay tôi và nói một cách nghiêm túc:
“Tôi cũng vậy, cậu John à. Cậu và tôi, cậu bé ơi, chúng ta đã được ban phước rồi đó.”
Ông ta nắm hai bàn tay kết nối của hai mẹ con tôi vào giữa tay mình trong những giây kéo dài rồi nói:
“Cầu chúc cho hai người không biết gì ngoài hạnh phúc suốt ngày!”
Tôi rùng mình khi ông ta nói, nhìn thẳng vào mắt mẹ. Tình yêu mà tôi tìm thấy trong đó gần như tràn ngập và tôi cảm thấy như chúng tôi đã thề nguyện – rằng tình yêu của chúng tôi vừa được ban phước một cách thánh thiện.