Chuyến kinh doanh khó quên - Chương 4
Sự ủng hộ của TDers là nguồn động viên lớn lao, chân thành cảm ơn ạ. Truyện của mình sẽ không đặt nặng vấn đề nhân văn mà thiến hướng về sex, có độ nặng hợp lý để mang lại cảm giác sung sướng khi độc giả đặt mình vào một nhân vật:d
Tiếp..
Khi nhìn thấy mình trong gương tôi hơi sững người lại, mặt và ngực của tôi toàn tinh dịch của Khang. Tôi thực sự ngỡ ngàng với những hành động như một diễn viên phim người lớn chuyên nghiệp mà mình vừa thực hiện với Khang, mọi chuyện cứ như trong mơ, nhưng tinh dịch đàn ông trên cở thể tôi chứng tỏ mọi thứ đã thực sự xảy ra. Sau khi điều chỉnh lại tâm lý, tôi tắm sạch cơ thể và mặc lại váy.
Bước ra khỏi phòng tắm, Khang vẫn đang nằm chềnh ễnh trần truồng trên giường.
Anh vỗ nhẹ vào giường và nói với tôi: “lại đây với anh”
Nhưng tôi tiếp tục tiền về phía cửa phòng và bảo Khang ” em không thể. Giờ đã quá muộn, em phải về phòng với chồng”
Ngay trước khi mở cửa tôi quay lại nói thêm “Chuyện lúc nãy là sai trai. Anh phải hứa không bao giờ nhắc lại và nói điều gì đó với chồng em!”
Khang cười phá lên “Yên tâm, anh sẽ không nói với ai chuyện xảy ra giữa chúng ta thần kèn ạ” khuôn mặt anh vẫn hớn hở đầy dâm đãng cho đến khi tôi rời khỏi phòng anh.
Quay trở lại thang máy, khi về đến phòng vợ chồng tôi, tôi đã cố gắng khẽ khàng để vào giường mà không đánh thức chồng mình nhưng hóa ra anh vẫn thức đợi tôi.
Minh hỏi “Đã quá muộn! mọi chuyện có ổn không? chuyện gì diễn ra sau khi anh về?”
Tôi trả lời “Không có gì đâu. Giờ em chỉ muốn đi ngủ, em mệt quá à”
Mình nói “anh xin lỗi, hy vọng là em không giận anh”
Tôi hỏi: “giận gì ạ?”
Minh áy náy “Chuyện anh bảo em bợ đít anh ta và việc anh đã không nói gì khi anh ta vuốt ve cơ thể em lúc ở bar. Anh thực sự đau lòng khi chứng kiển cảnh đó! Sau đó anh đã rất buồn và xấu hổ vì đã để mặc anh ta làm thế với em.”
Tôi nói “không sao đâu, anh đừng lo lắng về chuyện đó nữa.”
Minh hỏi thêm “Thoa, xin hãy thành thật với anh. Anh biết Khang muốn anh rời khỏi đó để dễ bề sàm sỡ em. Anh chỉ muốn biết anh ta có làm gì em chưa? Anh sẽ không nổi khùng đâu, anh hứa.”
Đây là cơ hội để tôi thú thật, nhưng tôi biết mình không thể kể với với Minh việc tôi đã bú cu và thậm chí liếm đít Khang. Tôi phải biến tấu câu chuyện để chồng mình tin rằng đã không có chuyện gì xảy ra. Tôi nói với Minh việc Khang có “dê bệ” tôi một chút, sau đó chúng tôi đã hôn nhau trong thang máy và Khang vén váy vuốt mông tôi, chỉ thế thôi.
Minh hỏi “Vậy em có hôn lại?”
Tôi trả lời “lúc đó bọn em cũng chếnh choáng vì men say và chuyện diễn ra quá nhanh. Hơn nữa bọn em lại bị phát hiện bởi một cặp vợ chồng lúc cửa thang máy mở ra, vì vậy chuyện đó cũng chẳng kéo dài.”
Giọng Minh ghen tỵ “Nếu không bị họ bắt gặp có khi em sẽ không dừng lại. Ai mà biết điều gì sẽ xảy ra, em đã khen anh ta rất đẹp trai!”
Tôi nói “Có thể lắm vì dù sao anh ta cũng ham muốn em. Nhưng anh biết là mọi việc em làm chỉ để anh ký hợp đồng thuận lợi hơn mà! ”
Sau khi tôi nói vậy, Minh nhận lỗi vì anh cũng có trách nhiệm trong đó. Tôi đề nghị hãy quên chuyện đêm nay vì dù sao bọn tôi cũng đã uống nhiều rượu nên khó mà tỉnh táo. Và rằng chằng có chuyện không tốt xảy ra, có lẽ Khang cũng chỉ nứng và xuất trong quần như nhận xét đùa của Minh trước đó, Khang chỉ có thể ghen tị với chồng tôi mà thôi. Tôi cũng nói thêm việc Khang rất vui vẻ, nhiều khả năng anh ta sẽ cho chồng tôi nhận gói thầu này.
Tôi ngáp “Muộn rồi, chúng mình ngủ đi anh, cả hai chúng ta đã quá mệt mỏi sau một ngày dài, sáng mai anh còn phải đi họp trên tập đoàn mà.”
Minh đồng ý và chúng tôi tắt đèn ngủ.
Điều gì sẽ chờ đón vợ chồng Minh, Thoa vào sáng mai? Sau chuyện Thoa hầu hạ Khang như một ông hoàng, liệu có chắc là mọi việc sẽ chỉ dừng ở đó? Có thực sự một mình Khang nắm toàn quyền gói thầu lớn này? Khang sẽ không yêu cầu Thoa phục vụ nữa chăng khi mà vợ chồng họ còn phải ở lại tpHCM hai ngày nữa mới được quay về Cần Thơ!
Hết phần 1.