Chuyện đời thường ! - Chương 8
A.C.E thông cảm.
tuần vừa rồi mang quần áo, lương thực lên Bản cho các cháu nghèo nên ko viết được.
Dù nói cái này hơi bựa tí. nhưng đi làm từ thiện lại gặp đc 1 cô giáo bản tình nguyện…. hehe.. thôi để khi nào câu chuyện đến lúc đó hãng hay
__________________
Sáng sau dậy sớm, tôi thấy mồm khô khốc, người thì mệt đờ. ốm thật con mẹ nó rồi. Nhìn vào ẻm Liên nằm bên cạnh đến là chán, vú nhão, đầu ti to, da trắng mông thâm, mép lol thì như thâm dài. Mất hết cả hưng thú với cái mặt xinh gái.
Khẽ ghé và tai e nói nhỏ:
“ A có việc phải ra trường sớm, e cứ ngủ đi. Dậy thì đi taxi về nhé”
“ trưa về ăn cơm với e nhé
Biết thế…”
Tôi để 200 lên bàn để cho ẻm đi taxi về. xuống trả tiền phòng rồi phi về nhà trọ nằm. Nhận được ngay quả tin nhắn sớm: “2 thằng tao về dưới nhà “
Thế là chúng nó về quê. Còn mình tôi. Người mệt đờ đéo chịu được, khóa cổ xe trước cửa, tôi phi vào nằm trên giường. cửa vẫn để mở toang. Được cái xóm tôi ở ngõ cụt, an ninh cũng tốt.
Ngủ li bì đến gần 11h trưa, thấy bé Thanh chạy sang nhà gọi.
A ko dắt xe vào nhà mà nằm ngủ?
… ơ ơ.. a ốm à
A bị cảm hay sao ấy, mệt quá.
Tiến lại gần, mạnh dạn sờ tay lên chán tôi. Nó nóng phừng phừng như cái lò.. e chạy về nhà nói với mẹ nấu cháo cho tôi rồi mang sang. Kèm máy viên thuốc cảm.
Bé này mới 18 tuổi thôi mà, tỉnh cảm như người lớn vậy. bắt tôi ngồi dậy ăn ngay bát cháo. Nhưng nóng bỏ mẹ, tôi rát ghét ăn nóng như thế. Em lại ngồi ngoáy lên trước quạt cho nhanh nguội để tôi mau được ăn. Thôi, thì đành cố mà ăn, thứ nhát vì đói, thứ 2 là nghe ẻm lải nhải còn nhức cả đầu.
Cháo cũng chỉ còn hơi ấm, tôi khoắng máy cái hết tô cháo luôn . E thì cười ha há, “ Khiếp, a bị bỏ đói hay sao mà ăn nhanh thế?”
“ Lúc như này mới quý giá nhỉ, có người yêu có phải được chăm ko.
Ai cấm a yêu đâu.
Phải tìm được người xinh, và chăm như em a mới yêu
Xời, e được làm hình mẫu hả. heheh
Ừ, tìm được người như em a yêu luôn.
Thôi đi. Uống thuốc đi.
Ực cái. Hết mớ thuốc em lại chun cái mũi. “ Anh uống thuốc siêu nhỉ, e uống hết mấy viên thuôc đó chắc hết bình nước”
Cảm ơn em nhé. E cảm ơn mẹ cho a nữa?
Cảm ơn mẹ em chứ? Sao lại nói cảm ơn mẹ không.
Ừ, cảm ơn mẹ em hộ a. được chưa nào?
Để e dắt xe sang sân nhà e để cho. Rồi a đóng cửa ngủ đi.
Chìa khóa tỏng túi quần an đó. Rồi em khóa trái cửa vào cho a là đc.
Tôi lại lịm đi. Ngủ miên man đến 5h chiều mới tỉnh dậy. thấy đỡ mệt hơn hẳn. làm tí nhạc nhẹ nhẹ, cắm tí nước nóng để tắm. Khổ cái nhà trọ tôi thêu nó cứ thẳng tuột nhìn từ cửa vào tới cuối. dù các ngăn có cửa nhưg chẳng đóng bao giờ. Nên khi đang tắm, tôi nghe tiếng e gọi nhỏ rồi nhưng giả vờ như bật nhạc ko nghe thấy. e tự mở cửa phòng tôi, đẩy cửa ra cái thấy tôi chưởng cời đang tắm. Mặt e tái mét, kéo cửa rồi chạy về nhà. Hehe
Xong xuôi, ra giường nằm tôi ăn quả tin cho em ngay.
“ Cảm ơn e nhé, a uống thuốc đỡ rồi
Mãi mới nhận được hổi đáp.
“ E gọi ko thấy a nói j, nên mới đẩy cửa vào”
“ Thì đành vậy mà, e thấy hết người a rồi thì a là người của em rồi đấy. bắt đền”
Chẳng nhận được tin trả lời luôn.
1 lát sau tôi sang nhà, e để lấy xe máy. Gặp mẹ em với dì.
“ 2 thằng kia đâu cháu?
Chúng nó về quê cô à?
Thế tối sang cô ăn cơm. Đỡ mệt chưa?
Cháo co nấu ngon quá, cháu ăn xong khỏi luôn rồi. Mà hôm nay cuối tuần, cháu xin cô đưa thanh đi ăn phở cuốn cô nhé. Đi chút rồi về học bài. Thanh thích đi nhưung ko dám nói” ( thực ra là tôi cứ nói đại thế vì biết nhà này phogn cách tây cũng dễ tính mà. Với lại mình cứ nói lịch sự có j đâu)
Thế 2 đứa đi rồi về còn học.
Thanh ngồi trong bếp nghe rõ những điều tôi nói. Từ bếp đi ra lườm tôi 1 cái.
“ E đã đồng ý đâu.
Thì e nói muốn đi nhưng ngại xin mẹ còn j. nên a xin hộ rồi
Nhưng nhìn cái mặt em cũng biết là thích ra trò, vì máy khi đi đâu.
Chào bà mẹ với bà dì, tôi và e lên xa ra đường . ồ. Hôm nay ngồi sau xe tôi ko còn khoảng cách xa nữa. tôi cảm nhận được sự gần gũi đó. Chúng tôi nói luyên thuyên trên đường ra hồ Trúc bạch. Cách nói chuyện ngây thơ của cô bé 18 đương nhiên là thích cách nói chuyện của người nhiều bước chân hơn so với em rồi.
Làm mấy cái kemm rồi sang bên đường ngồi hóng gió xem câu cá.
Dựng cái xe máy 1 bên ngồi xuống ghế đá.
“ Thích a nhỉ? Mà người ta ngồi câu cá thế này ko bị nói nhỉ
A chịu, thấy ngày nào chẳng câu . a chưa thấy ai cấm bao giờ.
Ăn kem xong, tôi nghĩ cách cầm tay thử cái xem thế nào. Mà chưa nghĩ được cách j cả. thì có bà béo lại gần gạ xem bói. Ờ há, có cách đây rồi. từ chối ngay ko xem bói, bà bói dạo đi ra xa tôi mới nói.
“Để a xem tay cho, cần j thầy
Anh xem đc thật hay đùa hả. mà xem tay nào?
Đưa 2 tay đây thầy mới phán được.
Ôi 2 bàn tay mềm mại, thon dài búp măng. Kể ra, nếu em mà trắng thì bàn tay ấy chắc sẽ càng đẹp nữa. vừa cầm tay tôi vừa ngó nghiêng cứ như thật.
“ Ây dà”
Sao ạ
Cái vẻ mặt đăm chiêu ngắm tay của tôi càng làm e tò mò tợn
Sao ạ?
Tôi cứ phán bừa: Số sướng đây …… học hành bình thường… nhưng mà
“Sao ạ? A nói đi
Nhưng mà có khi đúng thật đấy
Thì a nói xem nào
Sắp có bước ngoặt mới rồi đây
Như nào ạ, a nói bừa chứ j
Nó hiện lên tay e đây này, tình cảm, học hành…mà có cái bước ngoặt lớn đây này
A nói mò thì có, e sắp thi đại học chẳng là bước ngoặt”
Thực ra lúc đó tôi cũng nói mà thật nhưng ko ngờ
“ không phải, e đi nước ngoài rồi”
Ồ…. E cũng nghĩ thôi, nhưng ko chắc chắn mà. Nếu ko đỗ chắc e sẽ đi nước ngoài với Dì..
Bàn tay e hiện lên như thế mà.
Như thế buồn lắm, ơ còn tình cảm, thầy phán xem nào.
Cái chuyện này cũng muốn hỏi hả?
Em 18 rồi đấy nhé
Đúng là trẻ con
Vẫn muốn biết ạ.
Rồi, đưa tay xem nào.
Tôi nắm chặt 2 bàn tay em lại tỏ vẻ đăm chiêu… heheh
A nói đi e xem có đúng nữa ko?
Cái này để lúc khác nói nhé
Không, nói luôn cơ”
Nhấc 2 bàn tay e lên cao, khẽ thơm nhẹ vào lòng bàn tay. Tôi nói
“Toàn mùi kem thôi”
Giật phắt tay lại, quay ra phía hồ, mặt trời đỏ lựng của chiều hoàng hôn dần chìm xuống. những ánh nắng đỏ hoe lăn tăn trên mặt hồ, gió thổi nhẹ.
“ Không biết sau này như nào nhỉ? Sang nước ngoài có nhiều người thân có thích không nhỉ, bố mẹ e cugnx muốn e sang đó sống. “
Lần này, tôi ngồi sát hẳn lại, vòng tay qua lưng ôm nhẹ e vào, ghé vào tai em
“ Không biết sau này thế nào, nhưng hiện tại cứ sống thoải mái là được.
Em không biết
Sau câu nói đó tôi thơm nhẹ lên đầu em. Ko có chống cự j cả, định xoay người e lại để thơm lên môi 1 cái thì bất ngờ thằng cha câu cá cách đó tầm 15 m hét toáng lên. Câu được con Chép đại choác tầm gần 3 kg.
Đang đến đoạn hay thì đứt dây đàn, làm e đứng lên chạy lại xem. Thế là chưa kịp hôn j cả. Lại gần xem con cá to mới câu được tôi gạ bừa luôn.
“Bán luôn đê a ơi?
……
Loàng ngoằng mặc cả xong làm con cá đại choác mang về,
“Về nhà e nấu cơm ăn đi a nhé, đằng nào tối nay a cũng có 1m.
Thế e gọi về cho mẹ nhé, “
“ Mẹ à, a Thanh a ấy mua con cá to lắm. tí nấu canh chua nhé. Cho a ấy ăn cớm với. a ấy có 1m thôi.”
Nhà e ở ngõ cầu giấy đó ngay gần chợ cầu giấy mà. Đồ phụ kiện để nấu thì mẹ e chạy ra mua. Tôi với e hào hứng phi về nhà, trên đường đi về tôi mạnh dạn kéo tay e vào ôm. Nhưng mà e ko chịu, giật tay tôi ra, khoanh tay trước bụng, nhưng bù lại e lại dựa hẳn người vào tôi. Thế thì khác địt j ôm đâu. Về đến ngã tư cầu giấy thì mọi thứ lại bình thường, 2 người lại ngồi cách xa nhau. Đỗ xe trước cửa, e mang con cái chép đại bự vào nhà cho mẹ. nhưng tôi vẫn cay cú cái vụ ko được hôn nên nói luôn.
“E mang cá vào đi rồi sang nhà a nhờ bê hộ a cái này nhé.
Tung tẩy chạy vào bếp cười. tôi thì dắt xe vào nhà rồi đi thẳng ra sau bếp nhà trọ
“ A Thanh ơi, bê cái j?
Đây, e xuống bếp đây này
Ánh điện trong bếp vàng nhẹ, tôi đứng chờ sẵn e vừa bước vào ko kịp nói j. tôi cầm tay em kéo lại hôn lên môi luôn. Giật mình đứng ra, e nhìn tôi chăm chăm ko nói j cả. bây giờ tôi nhẹ nhàng kéo e vào gần
“ Lại gần bên cạnh a đi”
Ngoan ngoãn đi tiến lại
“ko biết sau này ra sao, nhưng anh yêu em mất rồi.” tôi lại hôn lên môi em.cái vị ngọt của kem dâu, cái mùi gái mới lớn thật thích thú.
Được mấy giây, e lại giật ra.
“E về nhà đây, ko mẹ với Dì nhìn sang”
E về đi tí a sang”