Chuyện đời thường ! - Chương 2
Cuộc sống sinh viên của tôi bây giờ mới thực sự bắt đầu. . đêm đi chơi thâu, sáng ngủ lăn quay, chiều bò đi học, tối đi lượn đường.. Có lúc đỉnh cao lên voi, có lúc bê tha xuống chó
Ở ngôi nhà trọ đó đc gầ 1 tuần thì bỗng nhiên, chiều hôm đó đi học về. mấy thằng ở cùng phòng cười he hé.
“ Nhà đối diện có em xinh gái lắm, chiều nay hội tao mới thấy”
“ Đm, ở tuần có thấy j đâu mà tự nhiên chiều nay thấy
Thật chứ đùa lằm đéo j, cao , xinh..
Cả bọn cười hô hố với nhau.
Thế là chiều đó cả 3 thằng ko đi đâu, chạy qua quán chè đỗ đen đầu ngõ làm nguyên 1 bình về ăn, mỗi thằng 1 cốc ngồi trước cửa nhà hóng qua bên đó.
Thực ra thì ngõ Hà lội nó bé tí thôi mấy mà. 2 nhà cách nhau có 1,5m. nhưng do nhà e xây để chừa cái cổng lên cảm giác xa xôi thôi.
Òa òa 1 lát sau đúng là thấy thật. Ẻm bế 1 em bé trắng đẹp như tây, mấy ngày sau tôi mới biết đó là con của dì từ nước ngoài về. còn từ hôm tôi lên mà ẻm ko có nhà là do về quê.
Em cao ráo chắc tầm 1m63-65, tên là Thanh năm nay thi đại học. Nước da bành mật chứ ko trắng lắm. cái đó là điểm trừ với tôi ghê gớm. Sở thích của tôi mà trắng mà. Có 1 bên má núm đồng tiền. tóc dài ngang lưng. Nếu đổi lại nước da trắng chắc lúc đó tôi chấm 10 điểm luôn quá.
3 thằng vừa ngồi ăn chè, vừa cười đùa he hé trước cửa. Em có vẻ bạo dạn, bế nhóc lai tây ra chơi đừng cửa thấy chúng tôi cũng mỉm cười lại. Ôi, hàng xóm mới cũng thân thiện ghê gớm. má núm đồng tiền 1 bên đến là yêu. Khuôn mặt trái xoan bầu bĩnh
Thằng bạn tôi nhanh nhẩu
“ Em ăn chè cùng sinh viên nghèo ko?
Dạ, em không ạ?
Tôi, cười tươi: “Em bé xinh thế, cho a bế với.”
Vất, tạch cốc chè xuống yên xe, tôi tiến lại cổng khép hờ ngó ngiêng. Em cũng cười tươi tiến lại, đẩy cổng bước ra. Đưa 2 tay đón bế em bé, tôi cố tình đẩy tay chạm lên 2 bầu vú của em. Vừa bế vừa cười, e chẳng để ý đến điều đó, còn tôi thì phấn khởi ra mặt. Đúng là gái mới lớn, vú gì mà săn cứng thế. Nhưng em cũng thuộc diện vú to đấy.
Bế nhóc con lai tây trong tay, nó xinh thật, da trắng như tuyết vậy. tóc hoe vàng lại còn mắt xanh nữa. nhìn bụ bẫm yêu thế ko biết. Vừa bế, tôi vừa khen xinh
“Cháu của em à?
Không ạ, em của em. Con dì ở nước ngoài về.
Vừa nói thì cũng thấy bà dì và mẹ của em ra cửa hóng chuyện đứng cười.
“ Ôi, xinh thế này sau này bao nhiêu a theo”
2 bà mẹ cười ngất. 1 thằng bạn tôi tiến tới.
“ Xinh nhỉ, cả chị lẫn em đều xinh”
Khuôn mặt e lại cười rạng rỡ .
Được cái 3 thằng chơi với nhau, thằng nào nhìn cũng được. ko đến nỗi xấu giai, tuy giai tỉnh nhưng ăn mặc cũng hợp thời và ko quá lố. đi xe ga thì đương nhiên rồi. Nên mẹ và bà dì của e nhìn chúng tôi cũng thiện cảm.
Quảng thời gian đó, cũng vui hơn. 3 thằng thì thằng nào cũng dẻo mỏ nói chuyện. nhưng trong có tuần từ ngày chúng tôi nói chuyện em đã biết 2 thằng kia có người yêu. Vì người yêu chúng nó cũng đến nhà. Có thể các bạn cũng nghĩ tôi đã có tình yêu đầu tiên, nhưng thời gian đó lại gián đoạn vì lý do loàng ngoằng nên đương nhiên. Tôi là người duy nhất đang cô đơn trong căn nhà trọ đó.
Về căn bản thời gian đi chơi của bọn tôi vẫn vậy ,chẳng có j thay đổi. vẫn lượn đường, bia rượu. nhưng có điều thi thoảng khi học về tôi hay ới sang bế em bé, và nói chuyện với em.
“Em định thi trường j?
E thích bách khoa.
Ái dà, con gái mà thi trường đó là ngoan cố lắm.
Thế ạ, hi
Sao ko thi kinh tế.
Em ko thích lắm, mà biết đâu e ại sang nước ngoài với dì e thì sao
Thi Bách khoa cũng hay mà.
Vâng, nên e mới chọn thi chứ…
Thế đã mua hồ sơ chưa?
Em chưa, xa quá ạ đi nắng em ngại.
Thế để a đi học tiện a mua cho.
Hì a mua họ em nhé
Đúng như hẹn, hôm sau đi học về. mà nói toẹt ra là học được nửa buổi chán quá, tôi bỏ về, lượn qua Bách khoa ngáo ngơ. Làm 3 bộ hs cho chắc nếu có viết nhầm thì còn cái cái làm lại. Háo hức phi về nhà thì thấy e đang ngồi dưới tầng 1, mở cửa dắt xe vào nhà rồi gọi ới sang.
“ Em đi học sáng hả? a mua hs rồi đây
Em học sáng, chiều a ko phải học à.
Hôm nay thầy giáo a lấy vợ nên được nghỉ
A đùa em hả?
Thật chứ đùa j. hehe”
Bao nhiêu tiền vậy a?
Cứ viết đi, chắc j đã viết đúng ngay được. kiểu j a chẳng phải mua thêm rồi tính 1 thể.
Làm j mà khó viết vậy á, bao tiền e đưa.
Thì e cứ viết đi. Thi đỗ a đòi khao luôn thể. “
Tôi lại vào nhà nằm. mãi cũng chán. Dắt xe đi lượn ra cổng KS Kim liên ngồi uống bia. Bắn con tin cho mấy thằng ở lớp nghỉ học chưa? Để ra ngồi tí cho chiều nó lung linh.
Ngồi 1 lúc đợi thằng cu ở quán nó bê đc rau thơm, cốc và bia thì mấy thàng bạn lớp cũng đến. toàn 1 ruộc với nhau nên thời gian nhanh chuẩn lắm.
Vẫn nhớ chiều đó tôi xui cả bọn mỗi thằng góp 50 lô đánh con 90 vì lúc chiều đi mua hs dại gái hết 9 chục. 7 thằng góp,
Thằng Phú lõ “ Cũng đc, nhưngt heo tao đánh 1 đôi đê. 09-90”
Bia rượu vào phấn khởi, ko ngờ tối đó 09 2 nháy, 90 thì xịt. Thôi may hơn hên trúng là đc rồi. ngồi uống bia đợi kết quả mà cười vãi đái. Đến hết giờ có mấy thằng cu bán kết quả chạy ra. Cả bọn ngoài nhắn tin 900 xem, còn mua thểm 1 tờ cười hô hố cả quán bia. Cho thằng cu con bán kết quả 5 chục cho phấn khởi. uống thêm tí rồi ra trà đá. Tôi thấy chán chán, phú lỉnh về nhà trước “ tao đau bùng buồn ỉa quá, hay rau sào kiểu đéo j. tao về trước đây”
Về nhà thì cugnx gặp em đi từ đầu ngõ về mua bột canh hay mì chính j đó tôi ko nhớ rõ. Cười he hé khoe.
“Hôm nay nhờ em mà a có tiền nhé
Sao thế ạ
Thi hôm nay mua hs cho em hết 90 nghìn, a xui bọn lớp nó đánh lô. Thế là trúng luôn. Hội nó còn cho a tiền nữa
Èo, hay nhỉ. Mà a toàn mùi bia rượu thế?
Thì a ko có người yêu nhưu 2 thằng kia để ôm. Ko đi ôm cốc thì biết làm j nữa.
Gớm, hình như ngày nào hội a chẳng đi uống.
Làm j có đâu em. Sinh viên nghèo, tiền đâu ra em.
Thôi e vào nhà đây. Tí viết hồ sơ.
Ừ, a cũng về tắm cái. Nóng quá đi.”
Dắt xe vào nhà, bật cái máy tính làm tí nhạc ku Tuấn Hưng cho “ Tình yêu lung linh nó lên cao phi ra đằng sau nhà tắm.
Quên ko tả cái nhà trọ của tôi cho các bạn nghe nhỉ. Đầu tiên là cửa . Phòng đầu tiên là phỏng ngủ luôn,
Gian giữa là 1 cái bể nước tiếp theo là 1 bếp nấu ăn, và cuối cùng là nhà vệ sinh, mà từ chuyên môn người ta gọi là xí xổm. Bếp thì chẳng có cái mẹ gì. Ngoài xà phòng, dầu gội vất trong đó. Thi thoảng trời mua cũng múc nước vào chậu bê vào đó tắm.
Cái nhà trọ theo đúng nghĩa luôn.