Chuyện đời thường ! - Chương 15
Phải lói nà vào ngõ sau trường Am đó hàng bánh đa cũng đc, và ngắm đc nhiều zai thanh gái lịch Thủ đô ghê gớm.
Oạch, bé này cũng ăn cay ghê gớm, chẳng kém cạnh đàn ông. Lúc ăn cay nhìn mồ hôi chẩy ra, rồi xít xoa trong miệng đến là ngon. Miệng đấy mà mút buồi thì khỏi chê
Tôi thì nhanh gọn đá nhẹ nhàng 2 bát 2 trà đá. Thì e cũng ăn xong 1 bát.
“Anh như kiểu bị bỏ đói cả tháng ấy nhỉ? Sao ăn nhanh thế?”
Chẳng lẽ lại nói thật, cả ngày ăn uống vớ vẩn lại địt bọp cả trưa nên đói.
“ Thì ăn ngon mà em. Tiện thể 1 công đi ăn cho người bán hàng vui đó em
Giờ mình đi loanh quanh café nhé.
Thì đi, mà e xem quán j có ca nhạc mà em hay đi nghe đó. A xem với.”
Vòng qua làm cái kem tràng tiền, rồi dạo mát vòng hồ. phi xuống quán ở cái phố j, giờ tôi đếch nhớ được
Nhưng lúc gần đến quán trời đổ mưa. May vl, ko thì ướt con mẹ nó hết. Đến quán cũng khá sớm mới gần 8h tối.quán chẳng có ai. Mấy thằng ku bưng bê thì ngồi bên trong chúng tôi ngồi phòng ngoài.
Tôi chỉ nhớ ánh đèn vàng trong quán sáng vừa đủ. Quán bầy biện nhẹ nhàng nhưng kết hợp ánh đèn nhìn rất đẹp. chính giữa quán có cái Piano to đùng, đen xì, bóng loáng để cạnh là cây Guitar.
Chúng tôi ngồi quay lưng, ngay sát cây đàn piano. Thực sự là lãng mạn vãi kứt, thằng ku con trong quán ra hỏi, ko nhớ em uống cái j nhỉ. Ca cao nóng hay cái j đó dạng vậy, còn tôi thì làm 1 cốc Mầu trẻ em nó cũng ngớ người ko hiểu là cái j
"A uống nước j ạh?
Mày cho a cốc mầu trẻ em?
Là cái j ạ?
Thì café pha sẵn kèm sữa, nhiều sữa cho đá nhé "
Nó ghi ghi, chép chép vào tờ giấy, còn e bịt miệng cười phấn khởi.
Phải công nhận, em nhìn dễ thương thật. 2 má bầu bĩnh nước da trắng ngần, vú vê nhìn cứ phải gọi là. 1 lát thì nước uống được bê ra.
“ Cho em thử 1 ngụm nào?
…. Oa ngon nhỉ
Anh không biết uống café , nhưng đi với bạn xinh gái thế này ko gọi nó mất oai đi. Hehe
Em biết quán này cũng lâu rồi ở đây hay có a chủ quán hát rất hay.
A thấy em hát ở trường cũng hay mà. Hát a nghe 1 bài.
Thôi ngại lắm. hì
Có ai trong quán đâu. Có mỗi 2 đứa mình. Mà đây là quán nhạc mà ngại gì.
Không được cười nhé
Hát hay thì ko đc cười cổ vũ sao bắt khóc chắc”
Em hát cái khỉ gió gì bài tiếng anh ấy, tôi cũng đếch nhớ. Nhưng đại khái vừa hát, vừa chơi piano hay đáo để.
Hát xong ngồi xuống ghế, 2 má đỏ ửng nhìn đáng yêu kinh khủng. quả đấy nội công tôi ko thâm hậu chắc đứng phắt dậy nhoài người sang hôn 1 cái đấy.
“ Nhà a ở biển thì thích nhỉ?
Bò biển cách nhà a có 50m mà, chiều hè trước vẫn tắm.
Em ko biết bơi. Hehe
Hôm nào a dậy bơi cho. Miễn phí.
Em cũng thích đi tắm, nhưng mà toàn ngồi bên trẻ con thôi
Thế hôm nào đi bơi a dậy bơi cho.
A Thanh có người yêu chưa?
Có rồi thì giờ này đi café với em được sao
Biết đâu ở quê thì sao.
Được thế thì thích quá.”
Vừa nói chuyện, tôi vừa với tay nghịch cái đàn guitar. Thấy dây sai tôi cũng hí hoáy chỉnh lại. thú thực hồi đó tôi cũng chơi đc ít guitar chỉ để nghêu ngao hát cho vui thôi chứ ko phải là giỏi dang j. nhưng ko thể qua đc mắt em, người từng học nhạc. Nhưng hiện tại tôi chẳng nhớ nổi lên dây đàn nó thế nào luôn
“ Ơ, anh biết chơi đàn hả?
A làm gì biết, trước học đàn biết mỗi lên dây thế là bỏ chốn luôn.
Thôi đi, nhìn thế là biết rồi, anh hát em nghe đi
Anh đâu biết hát, đi văn nghệ trường toàn phân công chính cầm quần áo mà thôi.
Anh hát em nghe 1 bài đi. Thôi mà, 1 bài thôi.
Không được cười nhé, cũng may quán ko có khách chứ ko thì người ta đuổi mình mất”
Ngày đó, bài hát mà giới trẻ khá là thích lại được viết ở trong tù. Đó là 1 tuyệt phẩm của nhạc sĩ trẻ bị tử tù hay gì đó tôi không nhớ rõ. Lời bài hát buồn nhưng lại khá hoang dại trong tình yêu. Đại loại nó giống như của “Criminal-Britney Spears”
"Tuyệt tình ca "
:nopity:
“Từng đêm xuống thương em mỏi mòn,
nghìn xa cách yêu em vẫn còn,
vì yêu em anh xót xa, yêu em lẻ loi đêm từng đêm.
Rừng với núi mãi nghe tình ca,
đêm khuya khoắt tim ta vọng xa.
Chờ ta chi hỡi em,
thương em lẻ loi phuớng trời nào.
Thôi em yêu, đừng chờ ta nhé,
khi huơng xuân cuộc đời đang hé.
Mong ta chi ngày về xa lắm,
sẽ mỏi mòn chết trong âm thầm.
Ta mong em tìm vào quên lãng,
quên ta đi một thời phóng đãng,
bao bê tha để rồi chôn kín,
những hạnh phúc dấu yêu âm thầm.
Ôi hạnh phúc miên man xa vời,
như xé nát tim ta nguời ơi.
Ta thèm khát môi em nồnng nàn, ta thèm muốn bóng dáng em dịu dàng.”
Từng gam nhạc nhẹ nhàng sâu lắng, mấy thằng ku nhân viên bưng bê cùng em thu ngân quá, pha nước gì đó cũng ngồi ghê dằng xa nghe. Cảm giác đó càng làm tôi hát máu hơn.
Sao tự nhiên lúc đó tiếng đàn luột thế ko biết.
Khi câu cuối cùng “Ta thèm khát môi em nồnng nàn, ta thèm muốn bóng dáng em dịu dàng.”
Cả hội đó và e cùng vỗ tay :hurray: làm tôi cảm thấy mình như thằng ku Lam trường hát bên sông Sài gòn hồi chưa nổi vậy :coolgleamA:
Có 1 thằng cu mang 1 đĩa bánh j đó và 1 đĩa hạt dưa.
“ Tặng a chị ngày mưa ạ, vợ chồng chị hát hay thật”
Em mới định giải thích thì nó quay vào trong rồi. tôi cười khá trá. Ngoài trời mưa cũng đỡ dần, khách đến quán nhiều thêm. Chúng tôi ngồi trò chuyện thân thiết hơn sau vụ lỗi lời đó
Đến hơn 10 giờ chúng tôi thanh toán rồi đứng lên về, ngoài trời vẫn lâm thâm mưa. Tôi chỉ có duy nhất 1 cái áo mưa.
“ Anh mặc đi, e ngồi chui vào là đc mà”
Cái se lạnh của đêm mưa, cái bàn tay ấm áp đang tì lên lưng tôi, hơi thở ấm nóng phả vào lưng tôi cảm nhận được sự gần gũi đó.
Về đến ngõ
“ Anh đi về cẩn thận nhé, trời mưa mà.
E vào nhà cẩn thân nhé, vào đến nhà thì nhắn tin cho a yên tâm. Hehe
A về đến nhà thì nhắn cho em nhé. Hôm nay vui quá.
Anh về nhé.”
Phi vèo về đến nhà. Mở cửa dắt xe vào, lòng mề phấn khởi thế. Lại 1 tình yêu nữa tăng thêm vào cung bậc cảm xúc.
Tôi nhắm tin cho cả 2 bé luôn
T. “ Anh về rồi này, định ở lại nhưng nghĩ mai mưa, để bé tự đi học nó ko yên tâm nên anh về”
L.A. “ Anh về tới nhà rồi nhé. Hôm nay vui quá”
T. “ Sao anh ko ở nhà bác, đi mưa ốm thì sao?”
L.A” a đi có bị mưa ko? Hôm nay vui thật.”
T.” Được rồi mà. Bé học xong rồi ngủ luôn đi. Còn 3 hôm nữa là đến ngày chuẩn bị thi rồi mà”
L.A “ anh cũng vui. Biết được quán café đẹp”
T. “ Giá mà được nằm ôm anh ngủ nhỉ. Anh ngủ ngon nhé. Yêu anh lắm”
L.A “ E cũng vui, hôm nay được đi ăn uống miễn phí, lại còn được nghe giai đẹp của trường hát nữa”
Thế là bé học sinh ngủ rồi. Chỉ còn mình ẻm Lan Anh.
L.A:” Gì mà quan trọng vậy, lần sau cho em mời nhé
Vâg, lần sau nhé. Hôm nay vui mà anh.
Thế e mệt không, ngủ sớm đi.
Cũng bình thường ạ, nhưng mà sợ ma. E ở nhà 1m như này mấy lần toàn thức trắng đêm thôi.
Có j mà sợ, cần a đến ru em ngủ ko?
A biết lắm thứ thế, biết dậy bơi, còn biết ru ngủ nữa. hehe
Thế ko đi lượn đêm ko? Hình như hết mưa rồi. cho khỏ sợ ma.
Có được ko ạ. E chưa bao giờ đi muộn như này.
Thì đi chứ sợ j. cho em đi uống nước gạo đêm nhé.
Có món đó ạ. Hehe. Vậy em đi.”
Lại rón rén dắt xe ra ngoài. Dắt ra tận đầu ngõ tôi mới nổ máy cho khỏi lộ. phi qua đón em. Tôi cũng đứng ở đầu ngõ, gọi điện cho em ra thôi.
Cái không khí lạnh về đêm sau cơn mưa có cảm giác làm chúng tôi gần hơn.
Em ngồi áp sát vào tôi, 2 tay vòng trước bụng, nhưng khoảng cách đó tôi cảm nhận được rất ngắn.
Mặt đường loang nước, hắt những ánh đèn điện đêm, đẹp như 1 bầu trời sao, thi thoảng có những giọt nước rơi trên lá cây xuống tanh tách lên người.
“ Đêm Hà nội thích anh nhỉ, từ bé tới giờ chưa bao giờ em đi muộn thế này.
Thì hôm nay cho em ngắm đêm Hà nội nhé"
Tôi vòng vèo lên hồ, chạy loanh quanh phố cổ, thi thoảng gặp mấy chú cơ động lượn lờ. nhưng mà tôi đi biển Hà lội mà, kệ mấy chú ẻm việc ai lấy làm, anh còn đang trở gái đi dạo. lòng vòng xuống đường thanh niên, vòng ra qua lăng Bác xuống ks Đai U, rồi lại vòng về hàng Bông, vòng sang Hàng Trung ngồi uống nước gạo. ( khong biết tên đường tôi nhớ còn đúng không nữa).
Dù đã quá đêm 2h sáng mà quán vẫn đông nghịt người. ko ít người muốn đc thưởng thức hương vị đêm như vậy
3 cốc nước gạo được mang ra. Đương nhiên tôi làm 2 cốc rồi
“ ôi cái món này ngon nhỉ? Lần đầu em được uống đó
Vậy biết rồi, sau này sợ ma a lại đưa đi uống.
Hì, lúc nào phải ở nhà đêm 1 mình a đưa em đi nhé. Bây giờ về thôi em buồn ngủ rồi.”
Ngồi lên xe máy, dù ko ôm, nhưng em dựa hản lên vai tôi. Cái xe lạnh gió tạt đằng trước, cái ấm nóng từ cặp vú em tì sau lưng làm tôi phấn khích lắm, tôi cũng cảm thấy buồn ngủ rồi đây. Chắc do hôm nay máu dồn xuống chim nhiều nên đầu óc mệt mỏi kinh. Đưa em về ngõ, chào nói đôi câu tôi phi thẳng về nhà dắt xe vào nằm chỏng khèo.
“ Chúc em ngủ ngon nhé.
E vui lắm, chúc anh ngủ ngon.”