Chuyện đời thường ! - Chương 1
Trong cuộc sống này, thật giả lẫn lộn, nỗn nận chẳng biết thế nào là đủ. Thôi thì cứ bằng lòng với mình đang có, và phấn đấu cái mơ ước là được nhưng đừng có quá hão huyền, viển vông .
Viết chơi đôi -3 dòng để 8 chuyện cho vui rồi viết truyện cho bà con đọc.
Hôm nay tình cờ đọc cái bài nói về gái ngoan và gái hư thấy buồn cười, hay hay, vui vui. Tính bình luận đôi ba câu nhưng đây là DĐ sex nên sẽ nói chuyện sex. Theo tôi nghĩ chỉ có gái Chính chuyên 1 chồng và số còn lại, ngoại trừ đàn bà chưa từng biết đến mùi vị đến lúc về già rồi chết.
Đàn bà nào khi được quan hệ, cũng đều sung sướng dù ít hay nhiều. Còn khi đã đạt được khoái cảm thì Phụ nữ nào cũng tiết ra Oxytocin như nhau, chỉ có điều cảm giác đặt lên đó thế nào. Khi lên đỉnh thì bà nào cũng nói 1 câu “hôm nay sướng quá đi mất, đây là lần thích nhất từ trước tới giờ đấy.”
– Gái chính chuyên: khi nói ra câu đó là họ so sánh rằng hôm nay thứ 4 địt chồng thích hơn hôm thứ 2 thứ 3 mà thôi. Họ chỉ chính sửa tư thế, cảm giác qua từng lần quan hệ với được có 1 chim.
– Gái còn lại: thì phải hiểu rằng; đã chải qua ít nhất là 2 chim, nhiều thì khó tính nên có sự so sánh ngủ với thằng này thích hơn thằng kia. Chim thằng này to nhưng ko sướng, chim thằng kia bé hơn tí nhưng phê. Và đương nhiên, gái này làm tình là chịu nằm để làm tình thì khỏi phải bàn luôn.
Viết truyện tiếp nhé !
Sau hôm chia tay, mà thực ra là bị bỏ của cô giáo Vân và ẻm dị dị lạ thường tôi không biết tên. Được hơn 1 tuần tôi cũng xin phép 2 bác ra ở ngoài. Sống cuộc sống sinh viên cho nó tự lập. Thực ra ở nhà bác cũng thoải mái, đi đêm hôm về thì cả 3 a.e đều ngồi nghe mắng như nhau cả thôi. Ăn ko phải nấu, bát ko phải rửa, tắm xong vất quần áo đấy có người thu đi giặt rồi gấp vào tủ.. kể cũng sướng nhưng mà nó ko thứ vị với đời sinh viên.
Nằn nì mãi cũng xin được ra ngoài. Bây giờ mới thực sự là quãng đời thăng chầm bất ổn của tôi, 1 chân trời mới mở toang, nhưng chắc chắn cũng tang hoang luôn .
Tính đến bây giờ, tôi đã va vấp vào nhiều, rất nhiều đàn bà. Chỗ mất tiền bóc bánh trả tiền không nói. Chỗ tự thân vận động cũng nhiều, nhưng cuộc đời tôi có 5 người phụ nữ mà thực sự tôi không bao giờ quên. Và câu truyện chỉ lướt qua họ mà thôi.
Trong số 5 người đó 4 người nguyên tem tôi khai phá, và trong số 4 người đó;
– Người số 1 là mối tình đầu của tôi kém tôi 2 tuổi. Yêu cô bé khi đang học từ lớp 11 đến năm thứ 3 sinh viên thì chia tay, hàng nghìn lời ước hẹn rồi chẳng đến đâu.
– Người số 2 kém tôi 5 tuổi. định mịnh chớ chêu cho gặp nhau. Đây là cô gái cao nhất trong số 5 người. 1m72 da trắng, xinh xắn…
– Người số 3 hơn tôi 1 tuổi, chúng tôi đã đi mua váy cưới cùng nhau, khám sức khỏe trước hôn nhân 1 cách cẩn thận do cô ấy yêu cầu. Gái lớn tuổi chín chắn gớm.
– Người số 4 là mẹ thằng ku con bây giờ. Hiền lành, đanh đá, người mà tôi nghĩ chẳng bao giờ sẽ lấy. nhưng đó là định mệnh, là số trời bắt phải quay lại gặp nhau và lấy nhau.
– Người số 5, người duy nhất ko còn trinh là đương nhiên rồi vì lớn hơn tôi 2 tuổi, đang có gia đình, có 2 con xinh xắn. 1 phụ nữ thành đạt, nhưng đã có lúc chúng tôi muốn sinh con cho nhau bất chấp mọi thứ.
Cuộc sống thật là điên cuồng. Bây giờ, cơm áo gạo tiền làm mọi thứ tấp lập. bia bọt nhậu nhẹt, ghen ăn tức ở…. Thi thoảng ngồi viết truyện lúc rảnh rỗi để 8 với mọi người chút cho vui.
Ngày đầu tiên tôi ra ở chọ, là ra ở cùng 2 thằng bạn. ở khu xóm chọ Cầu giấy. Chúng nó cũng toàn hội nhà có kinh tế ổn, chúng tôi thuê riêng 1 căn nhà cấp 4 nhưng có chiều sâu nhà 30m. cái ngõ chúng tôi ở chỉ có nhà dân duy nhất có căn nhà của chúng tôi là nhà thuê.
Đối diện với nhà chúng tôi là căn nhà ống 5 tằng cho đại tướng. mấy ngày đầu dọn đến thấy bên đó toàn người lớn tuổi và trẻ em, mà chẳng thấy ẻm nào cả.
Được cái hàng xóm đối diện cũng thân thiện. Nhà có kiều cung j dó. Mới đến nên mấy thằng chưa nắm bắt được.