Chuyện Đời Nhã Phương - Phần 62
‘RẦM’.
Tư lệnh Nhân vỗ mạnh bàn làm người sĩ quan đứng trước bàn giật bắn người.
– Mất tích là thế nào?! – Giọng ông âm trầm như một cơn bão đì đùng sắp kéo đến. – Một chiếc máy bay vận tải to vật vã cách không phận chúng ta vài trăm hải lý… Anh nói mất tích là thế nào?!
– Thưa… thưa… Phía TQ nói họ đã đi được 6 tiếng. – Anh ta lau mồ hôi trán, nói tiếp. – Nhưng chúng tôi đã thử liên lạc… lại không được. Kiểm tra hình chụp Satellite của Đảo Đá chữ thập cũng không thấy đỗ trên đường băng…
– Hừ… Chúng muốn giở trò gì?!
Tư lệnh Nhân siết chặt nắm đấm đến khớp xương cũng kêu răng rắc. Ông nhìn lên người sĩ quan mặt mũi đã tái nhợt, nói:
– Tiếp tục kết nối liên lạc… Và liên tục chụp hình satellite lên cái đảo đó cho tôi… Ba mươi phút một lần.
– Vâng, Tư lệnh.
…
‘Rào’.
Xối một gáo nước mát lạnh lên đầu, Nhất Huy hít hà sảng khoái. Cả người anh nhơ nhớp nóng nực kinh khủng. Hai ngày không tắm quả thật là một cực hình, cũng may suốt thời gian đó anh ngủ mê không biết gì. Chợt cánh cửa buồng tắm ọp ẹp bằng lá dừa bị kéo xệch qua một bên… Nhất Huy không quay đầu lại, cười cười nói:
– Nhớ anh không chịu nổi rồi phải không?!
– Đừng tin tướng… Em chỉ vào kì lưng cho anh thôi…
Giọng nói của Mộc Miên nhẹ nhàng vang lên sau lưng. Nàng dùng một chiếc khăn ướt mát lạnh cọ sát khắp lưng Nhất Huy. Anh thoải mái cả người, cười nói:
– Sau lưng không chưa đủ đâu…
– Vậy phải xem anh có ngoan không… – Mộc Miên bất ngờ choàng chiếc khăn ướt qua đầu Nhất Huy, che kín hai mắt anh.
– Không được nhìn đó…
– Ha ha… Ok…
Mộc Miên xoay người anh về phía nàng. Hai bàn tay nhỏ nhắn mát rượi của nàng có vẻ hơi ngượng ngùng khi cầm lấy vật đàn ông của anh. Nàng dùng nước rửa sạch nó, rồi vuốt ve nâng niu thật dễ chịu. Nàng ngồi thấp xuống, hơi thở nồng nàng sát kề hạ thể anh. Tay đỡ dương vật anh lên, đưa lưỡi ấm áp từ từ liếm quanh hai túi bìu nhăn nheo săn chắc… chậm chậm liếm ngược lên dọc theo khúc thịt đang từ từ cương cứng của anh…
– Ah…
Nhất Huy bật rên khẽ khi dương vật anh chạy qua bờ môi trượt trên chiếc lưỡi ẩm ướt đi vào đến cuống họng nàng. Nàng lại nhả ra, đầu lưỡi không ngừng đánh lên đầu dương vật căng bóng to lớn của anh. Nhất Huy đặt tay lên mái tóc mềm mại của nàng, nhẹ nhàng tận hưởng cảm giác thoải mái tuyệt vời này.
– Ah… Miên Miên hôm nay giỏi quá… – Nhất Huy hít hà sung sướng.
– Có giỏi hơn mọi ngày không?!
Giọng nói trêu đùa của Mộc Miên vang lên bên tai… Nhất Huy vừa định trả lời chợt sững người nhận ra điều bất thường. Mộc Miên sao lại nói bên tai anh, trong khi nàng đang quỳ bên dưới?! Miệng rõ ràng vẫn ngậm cứng dương vật anh, lại nói chuyện được… Nhất Huy giật chiếc khăn ra khỏi đầu. Cả người anh chợt cứng đờ nhìn xuống gương mặt xinh đẹp quen thuộc bên dưới. Nhã Phương nhắm chặt hai mắt, gò má đỏ ửng vì ngượng nhưng đôi môi vẫn không rời khỏi dương vật anh. Bên dưới khuôn mặt xinh đẹp là hai bầu vú căng tròn mơn mởn và hai núm vú đỏ hồng làm cổ họng Nhất Huy khô khốc cháy bỏng.
– Em thật là… – Nhất Huy nhìn qua Mộc Miên đang cười tủm tỉm bên cạnh, cười khổ.
– Nhã Phương đang thay Trần Minh đền bù cho anh đó… – Mộc Miên nói nhỏ.
– Đền bù… cái gì… – Nhất Huy hơi mất tập trung vì cảm giác đê mê bên dưới.
– Trần Minh vì để Hoàng Thái tử tin tưởng… hắn đã làm… làm chuyện đó với em… – Mộc Miên mặt đỏ ửng, ấp úng nói.
– Hả?! Còn dám giấu anh?! Sao lần trước không kể luôn?! – Nhất Huy kéo ghì vòng eo mềm mại của nàng, gầm gừ hỏi tội.
– Anh hung dữ quá mà… Mới kể có Hoàng Thái tử, anh đã vật em cả đêm… Kể luôn cả Trần Minh thì còn sống nổi không?! – Mộc Miên bĩu môi.
– Hừ… Đêm nay em… cũng… vậy… Ah…
Nhất Huy vừa định buông lời đe dọa, chợt nét mặt đờ đẫn… Anh đưa tay muốn ngăn Nhã Phương lại, nhưng nàng cố giữ chặt hai chân anh… Miệng nuốt dương vật anh sâu đến tận gốc…
– Phương… Ah…
Nhất Huy nghiến răng không nhịn nổi rùng mình. Từng đợt tinh trùng nóng bỏng phun xối xả sâu trong miệng Nhã Phương. Gương mặt nàng ửng đỏ, nhắm chặt hai mắt, cổ họng không ngừng nuốt xuống…
– Ahhhh…
Nhất Huy xuýt xoa, nhìn xuống đôi môi đỏ hồng của Nhã Phương chậm chậm trượt ra trên thân dương vật bóng nhẫy ẩm ướt của anh. Nàng che miệng, mặt đỏ ửng tránh ánh mắt anh, quay đi múc nước súc miệng. Mộc Miên lại quỳ xuống, hai bầu vú tròn trịa mát rượi cọ nhẹ vào chân Nhất Huy. Nàng nhẹ nhàng nâng khúc thịt ẩm ướt của anh lên, ánh mắt nhìn lên anh như thiêu đốt, chậm chậm nuốt vào miệng…
– Ah…
Nhất Huy hít hà sung sướng. Hai cô gái này đúng là ma quỷ muốn hút cạn đàn ông. Vừa xuất tinh một lần, dương vật chưa kịp mềm xuống lại muốn cứng lên lần nữa…
Nhã Phương đã đứng lên, gương mặt đỏ ửng ngượng ngùng, cơ thể trần truồng tuyệt đẹp nép sát vào Nhất Huy. Nàng muốn mở lời, nhưng không biết bắt đầu từ đâu… Thôi thì cứ để mặc cảm xúc dẫn dắt. Bầu vú căng tròn mơn mởn của nàng phơi bày trọn vẹn trước mắt anh… Dù sao cũng không phải lần đầu anh thấy nó… Nhưng lần đó nàng còn là một cô gái trong trắng trinh nguyên, còn bây giờ… Chợt bàn tay của Nhất Huy đặt lên ngực nàng, xoa nắn nhẹ nhàng… Một cảm giác ấm áp dễ chịu làm lòng nàng xoa dịu mê đắm. Nhã Phương vô thức ưỡn ngực ra dâng trọn vào tay anh. Nàng gối đầu lên vai anh, thổn thức.
– Ah…
Nhất Huy nhìn xuống Mộc Miên, tay anh mân mê xoa nắn hai bầu vú mềm mại tuyệt đẹp của Nhã Phương. Cảm giác e ngại khi xưa đã không còn, trong đầu anh hiện giờ Nhã Phương là một vưu vật căng tràn nhựa sống cần phải chiếm đoạt. Hơi thở nàng ấm áp, không ngừng phả nóng lên cổ anh. Nhất Huy cúi xuống trám kín đôi môi mềm mại của nàng. Lưỡi anh mạnh mẽ lùa vào như quét sạch mọi cảm giác ngượng ngùng của nàng. Đầu óc Nhã Phương trống rỗng, choàng qua cổ anh, hôn rít lấy môi anh.
– Ứ… Em nữa…
Một đôi môi khác lại tới… Mộc Miên nhón chân lên cao, hai bầu vú đè chặt lên ngực Nhất Huy, chiếc lưỡi nhỏ của nàng chen vào giữa hai người. Nhất Huy ôm ghì lấy hai vòng eo mềm mại, say mê hôn hai đôi môi thơm ngát khao khát… Dương vật anh căng cứng nằm trong hai bàn tay luân phiên vuốt ve khiêu khích… Hai tay anh đưa xuống mân mê xoa nắn hai cặp mông trần trụi không ngừng uốn éo nũng nịu. Gian phòng tắm chật hẹp, ánh đèn dầu heo hắt chập chờn làm ba cơ thể trần truồng dính chặt vào nhau hổn hển xuýt xoa.
– Ba đứa mình… ra ngoài… đi anh… – Mộc Miên thở dốc thì thào.
– Không được… Cái giường ngay sát vách Bác Ba… Muốn phá giấc ngủ của người ta à?! – Nhất Huy nói.
– Em nói… ra ngoài… là… ra biển…
– Em… hắc hắc… Được nha… – Nhất Huy cười gian tà.
– Nhưng… – Nhã Phương ấp úng.
Mộc Miên kéo nhẹ cánh cửa, thò đầu nhìn quanh. Làng chài đã tắt đèn tối om, mọi người ai cũng chìm vào giấc ngủ. Nàng bước ra ngoài, vươn vai thoải mái, cơ thể không mảnh vải che thân đi thẳng xuống biển. Nhất Huy dắt tay Nhã Phương, nàng liền vùng ra, lắc đầu lia lịa. Anh cúi xuống, bế xốc cả người nàng lên, đi thẳng ra ngoài.
– Người ta thấy đó… Trời ơi… – Nhã Phương giấu vào ngực anh, rít lên.
– Em la to lên là cả làng ra xem đó…
– Em chết mất…
Đêm khuya thanh vắng, ánh trăng sáng tỏ làm cả bãi cát trắng như phát ra một tầng hào quang huyền ảo tuyệt đẹp. Biển đêm thật êm ả, vắng lặng. Qua một ngày hấp thụ ánh nắng, làn nước thật ấm áp dễ chịu. Mộc Miên và Nhã Phương nép người vào nhau dâng trọn bốn bầu vú căng tròn cho Nhất Huy say mê ngậm mút. Hai cánh tay anh dưới nước chui vào giữa hai cặp đùi của hai nàng, mân mê sờ nắn vùng da thịt mềm mại ấm nóng. Miệng lưỡi Nhất Huy say mê đón lấy từng cái núm vú xinh xắn, mút sâu vào, rồi lại chuyển qua cái khác… Chưa bao giờ anh biết một cảm giác phấn khích tuyệt vời như lúc này. Anh vục mặt vào bốn bầu vú no tròn trắng lóa dưới ánh trăng, tận hưởng cảm giác mềm mại ôn nhu nhất trần đời.
– Ư…
Mộc Miên gục lên đầu anh, thở dốc. Tay nàng không rời khúc thịt nóng bỏng cứng như sắt đá của anh. Nhất Huy đứng thẳng người, bế xốc Mộc Miên lên, để hai chân nàng quặp quanh eo. Anh dắt tay Nhã Phương đi lên bờ biển. Nhã Phương lúc này đã như một con mèo nhỏ lạc lối, không phản kháng e ngại, mà chỉ biết đi theo.
Nhất Huy nhẹ nhàng đặt Mộc Miên xuống bãi cát, lật cơ thể nàng lại, nâng cao bờ eo nàng lên. Nhã Phương cắn môi đứng tồng ngồng bên cạnh liền bị kéo xuống… Hai người con gái quỳ gối trên cát bên cạnh nhau, hai cặp mông tròn trịa cong vểnh lên phơi bày hai cái âm hộ đỏ hồng xinh đẹp về phía Nhất Huy. Anh thầm nuốt nước bọt. Bất ngờ cúi xuống ngậm kín lấy âm hộ Mộc Miên, mút lấy hai mép thịt mềm mại có mùi nước biển mằn mặn của nàng. Tay anh đặt lên âm hộ Nhã Phương, ngón tay miếc dọc hai mép thịt trơn nhẵn ẩm ướt của nàng.
– Ư…
– Ôi…
Hai tiếng rên rỉ cùng lúc vang vọng cả bãi biển đêm vắng lặng. Nhất Huy say mê ngậm mút hai cái âm hộ nhòe nhoẹt, tay anh bóng nhẫy nước nhờn liên tục kích tình khám phá bên trong người Mộc Miên và Nhã Phương. Hai nàng rên siết mãnh liệt, cơ thể lõa lồ quỳ mọp trên cát mặc tình Nhất Huy đưa từng người lên chín tầng mây.
Nhất Huy quỳ thẳng người sau cặp mông tròn trịa của Nhã Phương, nhìn xuống dương vật căng cứng của mình đang chậm chậm ép căng hai mép âm hộ của nàng. Đầu khất to lớn của anh như bị bóp nghẹt, một cảm giác khít khao ấm áp thật tuyệt vời. Nhất Huy bóp nghiến lấy cặp mông tròn trịa của Nhã Phương, thúc mạnh.
– Ôi…
Nhất Huy vừa thúc dương vật vào âm hộ Nhã Phương, hai ngón anh vừa xâm nhập cửa mình của Mộc Miên. Nàng quỳ mọp cả người, mặt áp trên cát hổn hển… Hai ngón tay anh bóng nhẫy ướt đẫm nước không ngừng ra vào trong âm hộ nàng… Nhìn xuống hai gương mặt xinh đẹp quay vào nhau đờ đẫn hổn hển, Nhất Huy phải hít hà kềm nén cơn sung sướng. Anh bất ngờ rút người lại, hai ngón tay liền thế chỗ sâu trong người Nhã Phương. Anh chuyển người qua, cầm dương vật lập tức trám kín âm hộ Mộc Miên.
– Ưmmmm…
Mộc Miên rên siết mãnh liệt. Hai bàn tay nhỏ bé của nàng vọc sâu vào cát, vò nát lại vò nát… Cơ thể nàng nảy lên từng hồi theo từng cú thúc sâu của Nhất Huy. Nhã Phương bên cạnh chợt lật người ra, chui xuống dưới người nàng, hai tay vò nắn, há miệng ngậm lấy núm vú nàng mút say mê…
– Ưmmm… Ôi…
Mộc Miên rên lớn, cơ thể ưỡn cong lên đón nhận từng cú thúc mạnh như vũ bão của anh. Ngực nàng ưỡn ra, hai núm vú săn cứng ray rứt trong miệng Nhã Phương. Một cơn sướng khoái mãnh liệt nhất từ trước đến giờ dâng lên ào ạt… Âm hộ nàng co thắt mãnh liệt, tuôn trào như suối…
– Ôi…
Để Mộc Miên lõa lồ nằm thở dốc trên bãi cát, Nhất Huy quay lại với Nhã Phương. Anh nằm xuống, để nàng cầm lấy dương vật mình tự đưa vào cửa mình.
– Ưmmm…
Nhã Phương chống tay lên bộ ngực vạm vỡ của anh, hai đùi kẹp chặt lấy hông anh, nhấp nhổm lên xuống. Nhất Huy hít hà sung sướng, tay anh vò nắn hai bầu vú căng tròn, đùa nghịch hai nhụy hoa đỏ hồng xinh xắn của nàng.
– Ưmmm…
Chợt cơ thể trần truồng trắng nõn của Mộc Miên chồm đến. Nàng gác chân qua người Nhất Huy, xoay lưng về phía anh. Mộc Miên cúi vục mặt vào ngực Nhã Phương ngậm lấy núm vú nàng, mút vào thật sâu. Nhã Phương bấu chặt lấy đầu Mộc Miên, cả người nhấp nhổm thật nhanh, hai bầu vú ưỡn cong lên rên rỉ như muốn ngất đi…
– Ưmmm…
– Ôi… Anh ơi…
Tiếng rên rỉ của Mộc Miên lại hòa cùng với Nhã Phương. Bên dưới Nhất Huy lại ngậm kín lấy nơi đó của nàng. Lưỡi anh vét sâu vào như muốn, môi áp chặt như muốn lấy hết những giọt hương tình ái bên trong nàng. Mộc Miên chới với ghì chặt lấy eo Nhã Phương, bờ eo vô thức ưỡn cong ra sau đón lấy cái lưỡi hư hỏng của anh.
– Ưmmm… Ôi…
Nhã Phương chống tay lên chân Nhất Huy, cơ thể hẩy ngược lên cong cớn. Hai bầu vú căng tròn mơn mởn của nàng liên tục nảy tưng từng đợt lên xuống thật nhanh… Chợt Nhã Phương gồng cứng người, hơi thở tắt nghẽn. Âm hộ nàng như một bàn tay mạnh mẽ co bóp nhào nặn dương vật Nhất Huy. Anh rùng mình… Một dòng tinh dịch nóng bỏng phun tràn lấp kín âm hộ Nhã Phương.
– Ahh…
Bãi biển đảo Chim Yến đêm nay thật vắng lặng… chỉ có tiếng sóng rì rào xen lẫn âm thanh rên rỉ không ngừng.