Chuyện Đời Em Chi - Phần 75
Ngày một – Còn ba ngày đến cuộc họp cổ đông Elite:
Một trận cuồng phong lại quét ngang các mặt báo trong hai ngày liên tục.
“Hai công tử nhà Thời trang và Điện ảnh đầu thú…”
“Hai công tử khai ra đồng phạm: Nguyệt Nhi bỏ trốn”
“Tìm thấy lọ thuốc tại nhà mẹ Nguyệt Nhi: khả năng cao là bằng chứng hại chết ông Đỗ Hạnh”
“Cái chết của ông Đỗ Hạnh: âm mưu thâm độc của một nữ diễn viên trẻ”
“Thùy Chi Lollipop không liên can đến cái chết của ông Đỗ Hạnh”
… Bạn đang đọc truyện Thùy Chi tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/thuy-chi/
Ngày hai – Còn hai ngày đến cuộc họp cổ đông Elite:
Báo chí càng điên cuồng hơn khi sự việc mỗi lúc một nghiêm trọng.
“Lọ thuốc hại chết ông Đỗ Hạnh: in đầy dấu vân tay của Nguyệt Nhi.”
“Chấn động: ông Nguyễn Nhật Thành, bác sĩ riêng của ông Đỗ Hạnh bị đâm chết tại nhà…”
“Cái chết của ông Nguyễn Nhật Thành: nghi án bịt đầu mối.”
“Hiện trường vụ án giết ông Thành có dấu vân tay của Nguyệt Nhi…”
“Lệnh truy nã toàn quốc: Diễn viên trẻ Nguyệt Nhi”
“Thùy Chi Lollipop là nạn nhân của một âm mưu thâm độc…”
“Thùy Chi Lollipop đã nhận tội thay anh ?!”
“Thùy Chi về nhà… Fan chào đón chật đường gây ùn tắt xe nghiêm trọng.”
Báo chí là thế đó. Hôm qua họ chửi mắng bạn thậm tệ cứ như mình là người chứng kiến từ đầu đến cuối. Hôm nay lại tung hô như phải rồi, tôi biết một con người đàng hoàng như bạn sẽ không bao giờ làm chuyện đó. Âu cũng là một cái nghiệp tung hứng tin tức để thu hút dư luận.
Thùy Chi về đến nhà… Ba ôm nàng khóc sướt mướt, chỉ có mẹ là ngơ ngác không hiểu ất giáp gì… Fan đến chật cả con hẻm, tung hô tên Thùy Chi vang dậy rung trời. Thùy Vân cũng không thể ngây ngô đến mức không đoán ra Thùy Chi vừa trải qua một biến cố lớn. Mười ngày tù ngục của con gái, bà lại bị chồng lừa rằng con bé đi công tác nước ngoài. Thùy Chi quay ra ngoài cửa, hai bên là Ngọc Hà và Nico… Nàng vừa cười vừa tặng chữ ký…
Thùy Chi không hề biết rằng trong đám đông chen chút, có một ánh mắt thương yêu nhìn ngắm nàng từ xa… rồi lặng lẽ quay người rời đi.
… Bạn đang đọc truyện Thùy Chi tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/thuy-chi/
– Khốn kiếp…
Trong văn phòng tại nhà của ông Đỗ Hạnh, âm thanh loảng xoảng vỡ vụn vang lên liên tục. Chị Tám lấm lét đứng nép ở góc cầu thang, tay cầm cây chổi, chần chừ không dám bước tới. Ông Đỗ Hạnh khi xưa không bao giờ có chuyện giận dữ đập phá đồ đạc như vậy… Duy nhất một lần bà thấy ông lớn tiếng là lần cô Thùy Chi vừa từ Hàn Quốc trở về.
Đỗ Thụy đang rất tức giận chuyện Đỗ Vân đi đầu thú… Nó ở tù thì mặc xác nó, nhưng nó lại mang theo 45% cổ phần thừa hưởng của cha vào trong đó…
Còn Thùy Chi lại như “quan trạng về làng” bao nhiêu ô nhục đều xóa sạch, còn được tung hô như liệt nữ. Thậm chí có báo chí còn tự suy luận rằng trước đây Thùy Chi ký lời khai vì nhận tội thay cho Đỗ Vân… Danh vọng nàng bay cao như Phượng hoàng tung cánh. Người ta so sánh hình tượng Thùy Chi như một sự trong sáng tuyệt đối, hy sinh và vị tha… Có báo còn ví von nàng như một bông sen trắng “thân nhúng vào bùn mà vẫn không hôi mùi bùn”… Dĩ nhiên, Đỗ Thụy không hề biết rằng hầu như tất cả bài báo đó đều được ông Hà Châu chi tiền. Hình tượng của Thùy Chi phải thật bóng bẩy, sáng chói mắt trước khi bước lên đài danh vọng.
Ngay cả Cty Dong Yong bị những bài báo trong nước tác động, đang trong quá trình thương lượng rút thương hiệu Lollipop về nước, liền quay một trăm tám mươi độ muốn trực tiếp ký hợp đại sứ độc quyền với Thùy Chi. Ông Hà Châu cũng không hỏi ý kiến Đỗ Thụy, trực tiếp từ chối. Hai ngày nữa, Thùy Chi đã không còn là một bông sen trong ao nữa rồi.
Đỗ Thụy hậm hực ngồi xuống sofa. Hôm qua, hắn đã biết luật sư Hà Châu chơi khăm mình khi tình cờ tra cứu luật trên mạng. Pháp luật không hề có quyền giám hộ tài sản thừa kế đối với người có đầy đủ hành vi dân sự. Hắn không biết ông ta lừa gạt mình để làm gì. Nhưng Thụy cảm thấy bầu không khí quanh mình mỗi lúc càng ngột ngạt khó thở. Hắn thấy mình như lọt vào một ma trận đang siết lại từ từ… Tình hình này, với số cổ phiếu trong tay, hắn đừng mơ tưởng cạnh tranh ghế Chủ tịch Elite với bà Việt Nga trong cuộc họp ngày mai. Đỗ Thụy bắt đầu hối hận vì mình dùng quá nhiều thời gian cho việc mưu toan chiếm đoạt thừa kế của hai người em.
“Reng…” – Tiếng chuông điện thoại reo vang.
Nhìn thấy số điện thoại của đám sát thủ ăn hại kia, Đỗ Thụy gầm lên, ném chiếc điện thoại lăn lốc trên sàn.
“Reng… Reng… Reng… ”
Nhưng tiếng điện thoại không dứt, lại càng làm Đỗ Thụy điên tiết hơn. Hắn bước qua cạnh bàn làm việc, cúi xuống nhặt điện thoại. Chợt cả người hắn dừng sững lại, ánh mắt chằm chằm nhìn vào một thiết bị màu đen có ánh đèn li ti chớp sáng. Khuôn mặt Đỗ Thụy chậm rãi chuyển sang sắc đỏ giận dữ… Hắn không chạm vào nó mà đứng lên nhấc máy điện thoại.
– Có chuyện gì ?!
“Có một tin tức này có lẽ anh sẽ rất quan tâm…” – Giọng nói của gã đại diện nhóm sát thủ bên kia, chỉ mình Đỗ Thụy nghe được.
– Nói đi…
“Hai trăm triệu…”
Đỗ Thụy nghiến răng căm giận, nhưng vẫn kềm nén.
– Được…
“Người của tôi phát hiện ông Hà Châu và Thùy Chi có một buổi gặp mặt bí mật tại phòng riêng cafe Vườn Đá… Hai người họ họp với 12 vị cổ đông lớn của Blue Jeans… Nếu anh muốn tên họ đầy đủ và hình ảnh của những người đó… Thêm năm mươi triệu nữa.”
– Được…
Cả căn phòng chìm trong một bầu không khí u ám. Đỗ Thụy nhíu chặt lông mày, nhìn chằm chằm vào danh sách vừa nhận. Hắn uổng phí bao nhiêu năm học hành không nối nghiệp cha, để bây giờ những cái tên này thật lạ lẫm không gợi lên chút ý niệm gì. Nhưng khi hắn nhìn sang những tấm hình của 12 vị cổ đông… Bất ngờ, Thụy nhổm người thẳng dậy. Trong số những người này, Đỗ Thụy nhận ra bốn người… Họ là bạn học chí thân của cha hắn, từ khi ông còn học bên Nga… Lúc hắn còn nhỏ, bốn người này thường xuyên đến nhà chơi.
Trong đầu Đỗ Thụy chợt lóe lên một khả năng mà hắn không muốn tin tưởng. Mười hai người này là những quân cờ tối hậu mà cha hắn để lại… Cùng với ông Hà Châu chủ trì thao túng, mười ba người như một đội ngự lâm quân càng quét mọi chướng ngại dẹp đường cho một hoàng đế mới đăng cơ… Nhưng vấn đề là tại sao hắn đến giờ phút này vẫn không hay biết gì ?! Chỉ có thể giải thích rằng, người đăng ngôi vị không phải là Đỗ Thụy hắn.
“Vậy là ai ?! Ai mới có thể được cha tin tưởng trao lại tâm huyết cả đời của ông ?! Dứt khoát không phải Đỗ Vân… Chỉ có khả năng là một người… Một kẻ ngoài huyết thống… Thùy Chi.” Đỗ Thụy siết chặt nắm tay, nghe được cả tiếng xương cốt răng rắc. Liên kết với những hành động đánh bóng tên tuổi như giông bão suốt hai ngày qua, hắn càng tin tưởng suy luận của mình là đúng.
“Không… Không thể để cơ nghiệp của cha lọt vào tay một con bé không có quan hệ máu mủ… Không… Ta không chấp nhận chuyện này….” Đỗ Thụy nghiến răng, ánh mắt tóe lửa nhìn qua phía chân bàn gỗ. Nơi đó một cái thiết bị nghe lén chớp lóe sáng… Trong căn nhà này, người có khả năng cài đặt thứ đó chỉ có Nico. Hắn còn làm việc cho ai, ngoài Thùy Chi.
Sự đố kị lan tràn xâm chiếm cả đầu óc, đang dần đẩy Đỗ Thụy bước lên một con đường không lối thoát. Hắn hoàn toàn không nghĩ rằng, Elite đã vuột khỏi tầm tay hắn. Mà Thùy Chi lại chính là người đang giành lại Elite từ tay người khác.