Chuyện Đời Chuyện Người - Chương 41: Là ngu hay là kẻ khôn nhất quả đất
Tôi mở mắt ra khi cảm giác tay mình tê tê….. Giang nằm gọn trong vòng tay ôm tôi ngủ say sưa như một thiên thần…. Giang là người con gái thứ hai mang lại cho tôi cái cảm hạnh phúc ngoài Như…
Tôi nhìn cô bạn đanh ngủ say xưa mà lòng đau… không biết khi tỉnh dậy biết mình bị đứa bạn mà cô tin tưởng hạ dâm dược bằng nước hoa thì sẽ ra sao? Đúng là tôi không cố ý đấy nhưng là thằng đàn ông thì phải có trách nhiệm về hành động của mình?
Tôi nhẹ nhàng hết sức để nâng cái đầu Giang lên rồi nhẹ nhàng đưa bàn tay về.
Xin lỗi Giang nhé….. ước gì Anh có thể, có thể bỏ mặc tất cả để đến bên cậu…. nhưng cậu có yêu mình đâu nhỉ…. tôi nói rồi đặt lên trán cô bạn một nụ hôn thật sâu….
Tôi dậy vệ sinh cá nhân rồi chạy ào ra ngoài mua suất ăn sáng để sẵn trên bàn cùng hộp sữa lạnh ….
Tôi lặng lẽ ra nét ngồi… hôm nay sinh viên đã bắt đầu đi thi môn đầu tiên nên cũng chỉ có đâu mươi máy….
Tôi vào face…. bấm loạn xã cái bàn phím….. nội dung rất dài …..
Giang à…. chuyện lúc tối Anh không biết nói sao và cũng không dám cầu xin cậu tha thứ cho cái tội lỗi ấy. Có lẽ cậu không biết nhưng hành động của cậu hôm qua là do chính nước hoa mình vô tình xịt mà nên…. Nói thế nào nhỉ? Nước hoa đó là một loại dâm dược dành riêng phái nữ… khi ngửi lại lâu thì sẽ tăng ham muốn cơ thể lên hàng trăm lần….. Anh thực sự vô tình xịt lại vì cứ tưởng nước hoa thông thường và khi về đã cố đuổi Giang về… nhưng rồi hai đứa trêu đùa đi lại quên mất…. bây giờ có nói gì giải thích sao cũng không thể trốn trách đi trách nhiệm bản thân? Anh không muốn vì mất cậu, mất đi tình bạn tốt đẹp bấy lâu của chúng ta… Thật ích kỉ khi bảo cậu hãy bỏ qua tất cả để ta có thể vô tư như trước và mình cũng không dám nói sẽ chịu lấy trách nhiệm? Mình yêu Như… rất yêu và nếu nói tớ sẽ chịu trách nhiệm cho lỗi lầm ấy gây ra thì tớ lại một lần nữa lừa dối cậu. Cậu đẹp, đáng yêu, hiền lành nên bao nhiêu chàng trai chỉ hi vọng được lọt vào mắt xanh của cậu dù chút hi vọng mỏng manh…. mình cũng vậy…. nhưng mình ích kỉ lắm…. mình không thể để mất Như? Rồi còn người yêu cậu nữa… và mình biết cậu chỉ xem mònh như một người bạn thân thiết mà thôi? Bây giờ mình có thể làm gì để cậu có thể tha thứ và giảm bớt sự dằn vặt trong lòng đây?
Tôi viết một tràng dài ơi là dài….. nhưng do dự mãi chưa chám gửi… rồi tôi cũng nhấn nút….. thoát face đi và đi đâu đó để đầu óc đỡ căng thẳng? Bây giờ tôi chưa dám đối diễn cô bạn?
……….
Đi đá ps với thằnh bạn tận đầu giờ chiều tôi mới về để ôn thi cho môn thi đầu tiên…. nói là ôn chứ cũng xem lại một số thứ và đặc biệt cố vẽ lại mấy hình vẽ ấy mà thôi…..
Căn phòng gọn gàng ngăn nắp tinh tươm như không hề có việc gì xảy ra vào tối hôm qua. Mấy bồ đồ trong phòng tắm cũng đã nằm yên trên dây phơi đồ…..
Tôi bấm số…. nhưng rồi lại tắt máy đi. Nếu Gianh gọi điện hay nhắn tin chưởi thì có thể tôi sẽ nhẹ nhõm hơn……
Tôi lao đầu vào học….. học…… rồi lăn ra ngủ nhoài…..
Ông tê….. ông lợn…… dậy dậy…… đi ăn nào? Cái Linh vỗ cửa ầm ầm khi máy tôi thuê bao?
Tôi trùm chăn kín đầu giả vờ như không biết để trốn tránh…..
……….
Sáng sớm tôi dậy đi tập gym và tranh thủ trốn đi thi sớm nhất vì như tôi biết sáng nay Giang cũng thi tiết một như tôi……
Chém gió là nghề khi bộ khung sườn đã nắm hết nên tôi nhanh như cái máy hí hoáy viết…. nói chung là môn thi đầu tiên thành công mĩ mãn….
………..
Về đến quán tôi ngó ngược ngó suôi rồi tranh thủ vào lướt xem tin tức với face một lúc. Thấy cô bạn đã xem nhưng không rép lại….. tiêu rồi…. tiêu thật rồi…… tôi nản chí đứng dậy làm điếu thuốc rồi lủi thủi đi về phòng trước cái mắt như muốn rớt ra… mồm há hóc của con Hương……
Cả ngày hôm đó tôi trốn trong phòng không khác gì gấu ngủ đông? Hết nằm ngủ lại dậy đọc truyện hay đọc sách…..
Đến ăn tôi cũng không thèm ….. nhưng đến tối muộn tôi cũng không chịu được nên trùm kín đầu đi làm bát ăn khuya….
………….
Tôi mở máy ra sau hơn ngày tắt máy….. mấy tin nhắn lẫn… chủ yếu là tin nhắn cái Linh chưởi bới với cái Thảo hỏi mượn đề cương…..
Tôi đâm nản cái cục gạch chỉ nghe gọi với mấy bài nhạc với cái thẻ nhớ 2gb này mất thôi. Thế là tôi quyết định phải tẩu con cảm ứng để lên face chứ cứ muốn lên là phải chạy ra quán….
Lên face rep lại tin nhắn em với mấy người bạn cùng chém gió mấy cái thì thấy Giang đăng stt….: chấm hết!
Tôi không dám like không dám comment mà lặng lẽ tắt máy đi về phòng.
………..
……………
Sáng hôm say tôi lịch vẫn tập gym rồi về làm ít trận lol chứ gần tuần rồi ông đánh đấm gì cả. Không có cái gì giải trí tốt và trút dận sướng bằng lính và tema bạn cả….
Alo… ông đâu đó? Con Linh bám giai như địa đói…
Tôi đáng đá ps trên đường Nguyễn Văn Cừ, sao đó bà? Tôi cụt hứng bỏ xừ vì đang gặp trận Cr7 phong độ đỏ mà cứ goị hoài không nghe không được?
Về đi? tôi có chuyện gấp cần nhờ, nhanh nha? Nói xong cô nàng chết bằm chuyên phá đám tắt máy cái rụp….
Thôi thôi tau về cái… mày thanh toán đó hộ nha…dãy trọ hình như có biến? Nói xong tôi hốt hoảng chảy về ….
Sao đó bà? Tôi chạy ào vào hỏi khi chưa kịp tháo cái mũ bảo hiểm?
Hôm nay sinh nhật cái Giang mà tôi quên mất… tôi gọi ông về để chuẩn bị chi? cái Ginag năm nay không tổ chức, hình như nó với thằng sở khanh đó chia tay nhau rồi? Cái Linh làm một tua khi đang hí hoáy viết cái gì đó.
Trời đât, bà làm tôi cứ tưởng chuyện quái gì? Mà đi sinh nhật cái Giang à… tổ chức đâu đây? tôi hỏi khi tháo cái mũ chạy làm cốc nước hạ họa…
uk…. mà lo sinh nhật cho nó xong tôi mới tính đến cái tội của ông sao? ông cũng gan lì ghê gớm, không đùa được? Linh nói mà nhìn tôi bằng con mắt sát thủ xuyên tim….
Tôi chở Linh sang chở sinh viên mua hoa quả với đặt bánh sinh nhật rồi tôi tranh thủ đi mua cái quà với hy vọng chuộc lỗi trong mắt hai mỹ nhân?
Alo …….anh Long ơi anh biết chộ nào bán gấu đẹp đẹp không?
Có… mà chú mày cũng có gái để tặng hả? Ông này chuyên gia sóc óc..
Hihi…. cho em cái địa chỉ đi….. tôi nói vọng vào?
Ok…. em lên chộ facebook làm li cafe anh nói tí việc, còn gấu của chú sẽ có người đưa đến tận nơi, không đẹp không làm anh chú? Ông này hay sóc óc nhưng làm được việc thôi rồi…cánh tay đắc lực của anh Hùng mà….
Ok….. em qua liền…. gọi gấu cho em đi nha… không là không kịp… tôi nổ máy xe vừa nói …
Ok…. lên đi…. nói xong ông cúp máy cái rụp.
Anh có có chuyện gì sai bảo thằng em vậy? Tôi lên đến nơi lạnh thun vòi nên châm chọc lại ông anh tí…
Không dám không dám….. ông làm li sữa nóng cười nói.
Hihi….em chào các anh. chị ơi cho li ca cao nóng nhé…. Tôi ngồi xuống thảm nói chuyện tỉnh bơ.
Ông Long người săm trổ đang ngồi với ba bốn anh cũng rông rắn và hai cô gái nhìn ăn điệu sang chảnh….
Khi nào em về nhà vậy? ông Long mặt nghiêm túc hẳn hỏi..
Chắc thi xong về luôn anh…có chuyện gì à anh… tôi hỏi vì thấy nghi nghi….
À… chị Thơm đây có ông anh họ mới nhập trại trong đó nên nhờ em về gửi gắm hộ ông anh cái ấy mà…. Ông Long nhìn tôi chằm chằm nói chuyện như kiểu từ chối sẽ ăn thit luôn vậy.
Anh cứ tâng bốc em vậy? anh biết em đâu có cái bản lĩnh ghê gớm vậy…. tôi gãi đầu kiểu thơ ngây vô số tội…
Này này…. chú không phải giả nai ở đây? Đây toàn là anh em thân thiết anh mới mở lời nhờ chú… anh biết chú sống có nguyên tắc nhưng không thể một lần vì anh mà phá vỡ à….
Chuyện này em không dám hứa……………
P/s : tạm tạm từng này