Chuyện Đời Chuyện Người - Chương 33
Đúng là kẻ ăn không hết người làm không ra… mà tôi cũng chỉ là vô tình vớ lại bí kíp thôi chứ cũng đâu có ý định đen tối như vậy?
Cô Linh thì do hoàn cảnh đưa đẩy đến bên tôi. Một người con gái trẻ đẹp mặn mà và thành thục… làm tình thì chỉ có phê. Cái cảm giác làm tình với cô giáo mình với vợ người khác làm con người ta kích thích đến điên người nhưng may sao tôi lại được sự cho phép của thầy chứ không lại bị bầm dập mất….
Như là tình yêu là sự dâng hiến của em cho tình yêu. Trái tim tôi chỉ thuộc về em chứ không phải bất kì người con gái nào khác nhưng tôi lại không thể để thằng em thuộc về một mình em được… đơn giản vì đó là đời…. con gái xinh tươi tự nguyện đưa đến miệng mà không xơi thì thằng đó gọi là gì các bác nak…
Chị Thư, Trang đến với tôi có lẹ vì đúng cái nghĩa tình dục. Cả hai bên không hề có cái gì ràng buộc với nhau… thích thì đến với nhau trong sung sướng rồi lại trở về với thực tại.
Ông trời đã quá ưu ái khi những người con gái đã từng đến với tôi đều xinh và đẹp. Và có lẽ vì tôi o thiếu cái gọi là lồn để thoả mãn nên nhiều lúc con người ta quá tự kiêu tự đại…
Em và tôi mới cãi nhau…. tôi gào cái điện thoại khi lúc chiều tối em nói đi liên hoan với lớp. Tôi nhắn tin thì em bảo em hôm nay đang uống rượu, em uống để đỡ nhớ tôi…. uk thì tôi không bao giờ hẹp hòi ba câi khoản đó nhưng đến hơn 10h tôi gọi em lại không nghe máy… gọi bao nhiêu cuộc cũng không nghe….. Trái tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vì lo lắng cho em… tôi gào lên trong căn phòng như một thằng điên. Có bác nào đã từng có cái cảm giác ấy chưa…. nó đau nó thốn khó chịu đến tận cùng.
Khoảng 30phut sau em gọi nói đi hát bạn không cho nghe máy. Tôi gào lên trong điện thoại… tôi nạt em. Đúng, đây là lần đầu tôi nói em nặng lời đến như vậy…. Em khóc nức nở xin lỗi nhưng tôi tắt máy mặc em gọi lại…..
Tôi tức tôi dận nhưng trong lòng giờ này lại nhẹ nhõm lắm…. tôi nở nụ cười trên hàng nước mắt chảy chưa kịp ráo….
Alo ai đây? Một số lạ gọi đến.
Anh là bạn của Như.. lúc nãy đi hát anh không cho Như nghe máy nên mong em thông cảm. Một giọng nam cất lên bên kia.
Uk… không có gì. Mà hình như đó cũng không phải là chuyện của anh. Nói xong tôi tắt máy mà không thèm để ý đến đầu dây bên kia.
Em gọi, số lạ gọi liên tục nhưng tôi mặc kệ. Tắt máy rồi tôi ra quán nét ngồi với vê mặt như thằng cô hồn…
Giang và Linh chào hỏi tôi cũng ợm ờ cho qua chuyện…. Bây giờ tôi và hai đứa nó khá thân…
Đang mặc kệ đời vào cày bộ phim vua hải tặc thì cái Giang đến bên tôi ngồi mở máy ra từ khi nào?
Ê, ông xem này? Cái Giang lay tôi rồi chỉ về màn hình nó.
Face… đúng là face? Một stt trên dòng thời gian của tôi từ em…
Tôi đứng dậy rồi mở máy gọi điện thoại cho em vì sợ trong men say em làm bậy.
….
……..
Tôi đi vào với sắc mặt dễ coi hơn nhưng cái mặt con Giang lại xa sầm….
Tối đó chúng tôi đi ăn khuya…. mà Giang không hề nói lấy một câu…
Có chuyện gì đó bà? Cái Linh hỏi với giọng gắt gỏng nhất.
Un… không sao? Hơi mệt tí….
Rồi cả bầy về thì Giang lên phòng nghỉ để tôi và Linh ngồi nét….
Đang xem phim hay thì lại bị con Linh kêu nhìn sang máy nó…
Con Giang với dòng stt cảm thấy buồn: Quá gần nhưng lại quá xa!
Tôi không hiểu gì tháo cái tai phon ra để hỏi Linh: sao đó bà? có chuyện gì à?
COn Linh nhìn tôi cười nhếch mép: đúng là bọn đàn ông rồi tiếp tục đánhl lol…
Cái con điên này nữa tự nhiên kêu người ta quay sang đọc stt của con Giang rồi sau đó lại chưởi mình là đồ đàn ồng này đàn ông nọ, bố mày mới là con trai thôi chữ đã lên chức đâu…
Thôi cũng đăng nhập ngay face để rép lại hai dòng stt của hai cô gái …
Trả lời một chuỗi tin nhắn của em… chủ yếu là xin lỗi với hứa này hứa nọ… uk thì anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà… làm hoà thôi.
Ngủ đi bà… thức khuya xấu như ma đó…Dòng bình luận vô tư trên face ấy lại mang lại tai hoạ trời giáng …
Ông bảo ai xấu hả… uk… thì Giang xấu đâu được xinh đẹp như người yêu ông.. Ông vui thì ông tìm đến bọn tôi chơi, không vui thì ông mặt này mặt noj… MỘt chuỗi tin nhắn của Giang gửi đến…
Tôi kéo tay bà Linh… Giang nó thất tình hả bà … hất hàm chỉ vào dãy tin nhắn rồi hỏi…
Con Linh cười cười rồi không nói gì chỉ tập trung đánh lol…..
Đkm, bố mày mà hiểu được con gái nghĩ gì trong lòng chắc không cần thi nhà nước cũng cấp cho cái bằng giáo sư tâm lí học mất….
……..
…………..
Hai hôm sau thái độ con Giang vẫn vậy… lạnh lùng và như kiểu tôi đã lừa dối Giang chuyện gì không bằng….
Khó chịu tôi mặc độc cái quần đùi với áo phông chạy lên phòng hai đứa dù trời đã lạnh buốt rồi….
Con Giang đâu bà …cho cốc nước lọc ấm ấm coi…lạnh quá… tôi vừa vô là hỏi ngay khi hai tay không ngừng xoa xoa vì lạnh?
Haha…. đang nằm trên kia kìa… ai nhủ trời lạnh còn thích khoe dáng? Con Linh lém lỉnh trêu chọc tôi…
Mà tôi làm gì để Giang nó dận vậy bà? bà cho tôi biết được không? Tôi hỏi con Linh như nói rõ to để người còn lại trong căn phòng nghe thấy…
Linh nhìn tôi ngườm ngườm rồi cất cái giọng thanh thót: ông không biết hay giả ngu không biết vậy hả? ông…..
Con Linh chưa kịp nói gi thềm từ trên gac xép truyền đến âm thanh chói tai: bà LInh bà nói thêm câu nưã thì từ giờ đừng bao giờ nhìn mặt nhau nữa, còn cậu không có việc gì thì về để người ta ngủ…. Con Giang thò cái đầu xuống nhìn chằm chằm con Linh mắng..
Ơ ơ… tôi làm gì sai bà nói cái coi. Chứ tôi không hiểu gì cả tê? tôi khải khải đầu rồi hỏi…
Ông không sai gì hết… ông về đi tôi muốn ngủ và không muốn gặp ông nữa. Vậy thôi. Giang quay đầu đi rồi nói..
Uk… thế thôi. Tôi ỉu xìu rời khỏi phòng và nói nhỏ con Linh: tôi chịu con gái các cậu rồi…. Sau đó lửng thửng về phòng….
Chán nản vì hai đứa bạn duy nhất trong xóm trở mặt nên tôi quyết định sẽ về nhà chơi mấy ngày nghỉ… nghĩ là làm nên alo cho chị Hằng rồi sẽ về ..ai ngờ chỉ bảo đến chộ chị chị có việc nhờ…..
P/s: chắc trên đời này thứ khó nhất là lòng dạ con người… và trong cái long dạ con người ấy đầu bảng về độ khó chính là con gái.