Chuyến Đi Công Tác Đặc Biệt - Phần 5
Nhưng càng lúc Mình càng tỏ ra mất hứng hơn khi chính vợ mình hoàn toàn không có cử chỉ hay hành động đáp trả lại, ôm hôn hay làm tình với một khúc gỗ, cho dù có là một người đàn bà trần truồng cũng hoàn toàn không thể mang lại cảm hứng cho Minh.
– Em không không muốn sao?
– Em mệt, anh muốn làm gì thì làm đi…
Cách nói cho xong chuyện của Thoa đã khiến Minh vừa cụt hứng, lại vô cùng chán nản, anh cố cúi xuống hôn lên ngực vợ mình vài cái và tỏ vẻ không còn tha thiết gì tiếp tục làm tình nữa. Minh chồm dậy bước xuống giường một cách thất vọng, chỉ kịp buông lời nữa trách hờn Thoa: “Em mệt thì thôi, anh chuẩn bị đi họp đây, em tự lo ăn sáng nhé”. Thoa vẫn nằm đó, nhắm mắt hờ đi cho xong chuyện, nhưng mọi âm thanh xột xạo trong phòng đều lọt hết cả vào tai nàng. Thoa kéo chiếc mền trùm kín cả đầu lẫn chân, nằm im đó cho đến khi thiếp đi khi nào hoàn toàn không để ý.
Minh mang cái tâm trạng chán chường đó đến cuộc họp. Tại một trung tâm sự kiện rộng lớn, anh nhận ra cuộc họp của tổng công ty thật đông ngoài sức tưởng tượng của anh, và tất nhiên Minh phải cố gắng lắm khi kìm nén bản thân mỗi khi ánh mắt liếc nhìn thấy Khang.
Quả thật phiên họp của tổng công ty có khác, toàn những nhân vật cỡ bự mà chính Khang là một trong số đó, có những người mà Minh chỉ có dịp thấy trên trang web của tổng công ty, biết họ là sếp cao cấp chứ chưa được gặp mặt bao giờ.
Đang trong buổi họp, sự tập trung của Minh bị quấy rầy bởi một mùi hương thơm nhẹ thoảng qua, không ai để tâm đến nhưng không hiểu sao thứ mùi hương thoang thoảng đó lại thu hút sự chú ý của Mình.
Và rồi, chiếc ghế bên cạnh Minh được kéo ra, một người phụ nữ với mái tóc dài uốn mềm mại ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt gật đầu chào lịch sự như thể muốn nói “chào anh, xin phép cho tôi ngồi đây được chứ?”.
Minh cũng lịch sự gật đầu chào lại, và anh nhanh chóng nhận ra thứ hương thơm nhẹ dịu đó chính là mùi nước hoa thoát ra từ thân thể của người phụ nữ ấy. Liếc nhìn lên ngón tay áp út thấy có một chiếc nhẫn, Minh thầm đoán chị ta đã có gia đình. Chỉ bấy nhiêu sự tò mò thế thôi và anh lại tiếp tục hướng sự chú ý về nội dung cuộc họp đang diễn ra.
Buổi trưa, Minh được Khang giữ lại để dùng cơm tiện thể làm quen với hai người khác cũng vừa từ Trung ương vào để dự hội nghị, tất nhiên là Minh nhận lời ngay vì đây là cơ hội không thể tuyệt vời hơn để làm quen và ghi điểm với các sếp lớn, anh vốn cẩn thận nên trong cặp luôn có sẵn dự án hợp đồng của mình, tiện đây sẽ trình bày luôn.
Và tất nhiên Khang yêu cầu Minh gọi Thoa đến cùng dùng cơm trưa, có hơi miễn cưỡng nhưng Minh trước sau không thể từ chối được, đánh chấp nhận lấy điện thoại bấm gọi cho Thoa.
Thật ra không biết tự khi nào mà Khang đã có số điện thoại của Thoa và đã nhắn Thoa đến cùng ăn cơm trưa với chồng, nên khi nhận được điện thoại của Minh, Thoa không hề bất ngờ, hơn nữa lại đang chuẩn bị ra khỏi khách sạn hướng về trung tâm hội nghị để gặp Minh.
Minh đang luyên thuyên về dự án hợp đồng mà anh đang xây dựng, hòng cố công thuyết phục Khang và 2 gã sếp to béo kia thì Thoa xuất hiện, ngay khi Minh nhìn thấy Thoa anh chưa kịp phản ứng thì Khang đã nhanh chóng đứng dậy kéo ghế mời Thoa ngồi.
– Coi kìa, chờ nãy giờ người đẹp mới tới đó nhé, ngồi đi em, muốn ngồi kế bên chồng hay ngồi kế tụi anh đây.
Thoa có chút ngượng ngùng trước lời cợt đùa có phần khiếm nhã của Khang, những vẫn miễn cưỡng cười rồi ngồi cạnh chồng mình.
Thoa lại mặc một chiếc đầm đen khoét hơi sâu ở ngực, đến cả lấp ló đôi gò bồng đào bầu tròn tạo thành đường kẻ hết sức quyến rũ, chiếc đầm đen càng tôn lên nước da trắng nõn nà của Thoa, Minh càng khó chịu hơn khi vị trí ngồi của vợ mình ngay trực diện ánh nhìn của Khang, thế này thì chẳng khác này cho cái tên ấy rửa mắt.
Có lẽ Minh cũng đang ấm ức vì vợ mình đang dần dần cứ như thứ đồ chơi quyến rũ trong tay Khang, trong khi anh thì không làm gì được, còn cái hợp đồng, còn công việc, còn thăng tiến, Minh nghiến răng tiếp tục trình bày mà không hề nhận ra rằng ngoài Khang ra, anh mắt của hai gã sếp kia cũng thỉnh thoảng xoáy vào bầu ngực của Thoa, cái thứ ánh mắt dam đãng đến thèm thuồng như thể nếu ở đây không có ai chúng sẽ vồ lấy Thoa mà ăn tươi nuốt sống cho thỏa mãn…
…
Cho đến khi giờ ăn trưa kết thúc, ai lại quay về việc nấy, trước khi chia tay Khang không quên mời vợ chồng Minh tối đến căn biệt thự của hắn ta ở phí ngoại ô để cùng dự tiệc party, tất nhiên là không có lý do nào để Minh và cả Thoa từ chối.
7h tối, chiếc taxi đưa Minh và thoa đừng đúng địa chỉ mà Khang cho biết, một khu biệt thự rộng rãi với bảo vệ ở ngoài, đây chính là nơi mà Khang thuê lại để làm nơi nghỉ chân cho hắn và những gã từ trung ương mỗi khi vào công tác, hôm trước do chưa kịp thu xếp nên Khang đành phải trú tạm trong khách sạn, chỉ là trong khách sạn thôi mà hắn đã dám gạ tình Thoa rồi, giờ chuyển vào căn biệt thự này có trời mới biết hắn ta còn dám làm cái gì nữa.
Đúng là tiệc party có khác, rất đông khách, cũng như trong cuộc họp có những người khách mà Minh chưa từng quen biết, Thoa khoác tay anh và cùng chồng bước vào bên trong đại sảnh đông đúc.
Thấy có khách đến Khang nhanh chóng ra đón và không khó khăn gì để nhận ra hai vợ chồng Minh, vừa lúc đó Hương cũng vừa vào đến, chị đi một mình.
Cuộc nói chuyện xã giao nhanh chóng được bắt đầu, duy chỉ được vài phút thì tiếng nhạc Jazz nhẹ nhàng vang lên, thứ âm nhạc khi nghe người ta đều biết đó là âm thanh để các cặp khiêu vũ những vụ điêu đong đưa với nhau.
Vốn không có ý định nhảy nên Minh và Thoa vẫn ngồi yên, định sẽ ngồi như thế để nói chuyện với Hương.