Chuyện của Tôi - Chương 5
Sáng hôm sau, gặp nó tại bàn ăn, mới đầu tôi còn có chút e dè nhưng con nhỏ thì như chẳng có chuyện gì vẫn chào hỏi tôi một cách vui vẻ, giống như chuyện ngày hôm qua chưa hề xảy ra để tôi cũng thoáng được an tâm.
Bữa sáng trôi qua, còn đang tính về phòng đọc kịch bản, tôi lại nhận được tin nhắn từ Minh An. Cô ấy lại gửi cho tôi một bức ảnh mặc đồ bơi khiến tôi giật mình suýt rơi cả điện thoại. Bởi bức ảnh chụp khi cô ấy đang mặc đồ lót còn dùng tay nâng phần ngực dưới hướng về phía camera khoe trọn nửa trên bầu ngực căng tròn trông vô cùng kích thích.
Còn chưa kịp hiểu sao đối phương gửi cho mình bức hình nóng bỏng vậy. Điện thoại báo chuông, màn hình hiển thị báo Minh An gọi đến. Tôi mau chóng bắt máy từ đầu kia chuyền tới giọng nói có phần gáp gáp :" Anh…anh đừng mở tin nhắn nhé..tại…bạn em..nó phá nên gửi hình linh tinh…anh đừng coi nha..!!".
"À…!!" tôi ngập ngừng mất mấy giây, chẳng biết nên nói sao. "Anh coi rồi hả !?…trời ạ…vậy anh..xóa đi nha…bạn em nó…em …em chào anh…!!" giọng cô ấy ngắt quãng dường như có chút bối rối vội cúp máy, chắc cô ấy phải ngượng lắm. Nhưng mà ngu gì tôi xóa đi, giữ lại mà làm tư liệu chứ. Trong đầu vừa bắt đầu có những suy nghĩ dâm đãng. Điện thoại trên tay tôi lại đổ chuông thêm lần nữa. Lại là Minh An, tôi lập tức bắt máy .
– A lô, Minh An ? Anh xóa hình đó rồi, thật đó anh không có xem mà xóa đi luôn rồi…
– Hì hì…!!Sao giọng anh gấp vậy ? Em có nói gì đâu.
– À !! Tại…tại anh tưởng…mà có chuyện gì vậy em..
– Tại cả tuần nay không gặp anh ở công ty…nên em hỏi thăm vậy thôi ạ…
– Ra vậy, cũng không có gì. Anh có chút chuyện riêng nên mới không qua thôi. Mà em đang ở công ty sao ?
– Dạ ! Nay em có buổi chụp hình…nãy thay đồ, bạn em kêu tạo dáng thử ai dè nó bấm chụp rồi gửi cho anh luôn…
– À…ra vậy…Được rồi em cố gắng nha, anh…
Thấy cũng không còn chuyện gì để nói, tôi động viên lấy lệ rồi tính cúp máy, phía bên kia Minh An chợt cắt ngang lời tôi.
– Đợi…đợi chút…giờ anh có rảnh không ạ !?. Có thể tới buổi chụp hình cùng em không ?
Bởi hôm nay cái Trâm được nghỉ, thấy cũng rảnh rỗi nên tôi nhận lời Minh An đến buổi chụp hình của cô ấy. Sau khi đến công ty, chào hỏi một vòng rất nhanh tôi tới được phòng chụp.
– Minh An, cong mông lên một chút đẩy ngực ra mới gợi cảm..!!
– Nâng chân lên, môi phải hững hờ thêm nữa đi, ánh mắt khiêu gợi một chút…
Lúc tôi vào trong, buổi chụp hình đã bắt đầu. Minh An đang đứng trước trong khu vực chụp, đằng trước là nhiếp ảnh đang ra sức quát nạt chỉnh tư thế cho cô ấy. Không muốn làm gián đoạn, tôi tự tìm một góc khuất đứng đợi. Mới đứng được vài phút, có người vỗ vai tôi từ phía sau, nghe tiếng tôi liền nhận ra người ấy là quản lý của mình tên Vũ.
– Ơ !?, LMP tới xem chụp hình sao ?
– Dạ, sẵn tiện tới công ty nên em ghé qua xem chút.
– Ừ , nay có buổi chụp của Minh An , làm mẫu cho cửa hàng bên Khanh đấy.
Nhớ tới người tên Khanh đang có chủ ý với em mình, buộc tôi phải để tâm đôi chút.
– Mà cậu ta đâu ?
Nghe tôi hỏi, Vũ ngó nghiêng xung quanh lại gần hạ giọng nói :
– Chắc là đang hú hí với Anh Thư ở đâu đó rồi. Chuỗi cửa hàng này cũng là do ông già thằng Khanh mở cho nó, nên nó đâu có thèm chú tâm.
Tôi gật đầu hiểu được. Đúng lúc này bên chỗ chụp cũng cho nghỉ giải lao để setup. Minh An thấy tôi liền vẫy tay rồi vui vẻ đi tới .
– Em còn tưởng anh không tới nữa.
– Thì… anh cũng đang rảnh lại có việc cần gặp giám đốc nên tiện ghé qua mà.
Tôi sĩ diện chẳng dám nhận là mình đến chỉ vì nghe lời cô ấy.
– Vậy… em còn tưởng anh đặc biệt đến vì em nữa chứ.
Minh An cúi đầu hạ thấp giọng nhưng đủ để tôi cùng anh Vũ nghe được. Anh ta quay ra nhìn tôi mỉm cười ánh mắt như chợt hiểu rồi khẽ gật đầu.
– Ủa? LMP đến thật này.
– Không ngờ Minh An lại mời được anh đó nha.
Một nam, một nữ chợt lên tiếng phía bên trái tôi. Giọng người nam nói trước có vẻ bất ngờ, còn giọng cô gái lại như có phần châm biếm. Tôi quay qua hướng đó, chỉ thấy người nam là Khanh còn người nữ kia là Anh Thư mà hôm đó tỏ thái độ khó chịu với cái Trâm. Bộ dáng hai người như không mấy chỉnh tề, nhất là Anh Thư tóc tai còn có chút hỗn loạn, phía quai áo lót còn lệch ra khỏi vai áo. Có lẽ do vội vàng nên cả hai không thể chỉn chu đã phải bỏ ra ngoài.
Vốn không có hảo cảm với hai người nên tôi chỉ mỉm cười gật đầu xem như chào hỏi họ, tính nói chuyện với Minh An một chút rồi ra về. Nhưng cô gái có vẻ không vui với thái độ của tôi liền lên tiếng bới móc :
– Ủa !? hôm nay, anh không dẫn bạn theo sao ?
– À, phải đó, LMP tôi cũng muốn làm quen với cô gái hôm trước. Có thể cho giúp đỡ chút được không ?
Khanh nói, rồi gã bày ra bộ mặt có vẻ hèn mọn nhìn tôi cười. Ráng kiềm chế để khỏi gây hấn với gã, sao tên này có thể trơ trẽn vậy được nhỉ ? Dù cho không biết đó là em gái tôi, nhưng gã thực nghĩ tôi có thể đẩy bạn mình tới một kẻ phóng túng như gã ?
Cô gái bên cạnh Khanh khẽ huých vào mạn sườn gã như cảnh cáo, nhưng tên này chẳng có vẻ quan tâm vẫn háo hức đợi câu trả lời từ tôi. Chẳng muốn ở quá gần hạng người này. Tôi làm như không nghe thấy quay qua Minh An hỏi về buổi chụp hình.
– Thấy chưa, rõ ràng đó là bạn gái của anh mà. Vậy còn chối…
Tôi ngỡ ngàng quay qua nhìn cô ta đầy khó hiểu, chuyện quái gì với cái đứa con gái này vậy ? Nó được cái quái gì khi mà dồn ép tôi như vậy ?
– Đó là bạn của LMP thôi, đừng nhiều chuyện vậy chứ ha.a.ha…!!
Vũ liếc mắt , miệng cười mà mặt nghiêm trọng ý cản cô ta lại. Nhưng cô ả như chẳng hay biết vẫn cắn chặt không buông :
– Nếu là bạn thì sao giấu giếm mà không giới thiệu cho anh Khanh đi..
– Vậy tại sao là bạn tôi thì phải giới thiệu cho cậu ta ?
Liên tục bị làm phiền, tôi bắt đầu nổi nóng vặn hỏi lại. Thấy tình hình dần trở lên căng thẳng Vũ lập tức đứng ra can ngăn nhưng cô ta như bị điên vậy, vẫn tiếp tục buông những lời lẽ hàm ý chất vấn không chịu ngưng. Hết cách Vũ cùng Minh An đành kéo tôi đi khỏi phòng chụp để khỏi bị cô ta làm phiền.
– Sao em bạo vậy ? Dù sao anh ta cũng là ca sĩ nổi tiếng đó…
– Xì..cái hạng hát nhép đó mà ca sĩ gì. Lên sân khấu chỉ có biết uốn éo rồi mặc dăm ba bộ đồ màu mè ra vẻ. Ở đó mà làm phách.
– Ghê vậy…!! Em nhỏ tiếng thôi, bộ không sợ người khác nghe được sao ? Ảnh hưởng tới công việc đó.
Khanh tuy nói vậy nhưng hầu như chẳng làm ra chút động tác ngăn cản.
– Cả cái showbiz ai mà không biết, nếu không phải sợ bị đám fan nó công kích thì mọi người đã thi nhau bóc mẽ nó rồi.
Bực mình với vụ việc ở công ty, vừa về đến nhà thì có chuông báo tin nhắn tới. Lại là những tin nhắn xin lỗi của Minh An. Khi ở công ty không biết cô ấy nói xin lỗi bao nhiêu lần nhưng có vẻ cô ấy chưa hết áy náy lại gửi tôi lời nhắn kèm icon mặt mếu rất đáng yêu. Vốn dĩ tôi đâu có giận hay nghĩ xấu cho cô ấy, ai mà kiểm soát mồm mép một đứa xấu tính được cơ chứ.
Nên tôi gửi lại cho Minh An một vài icon mặt cười kèm nội dung tỏ ý không sao kèm vài câu bông đùa.
Sau hôm đó, Minh An dường như nhắn tin cho tôi nhiều hơn trước, thường xuyên buông những câu mập mờ làm trái tim một thằng trai tân như tôi cứ thấp thỏm, đoán già đoán non. Nhưng chuyện này cũng để tôi thấy có chút quái lạ, bởi chẳng thấy cảnh cáo nào từ phía công ty. Ý tôi là, trước đây cũng thi thoảng sẽ có người tiếp cận hay những người tôi muốn tiếp cận. Vào lúc này phía công ty sẽ ngầm ám chỉ hay cảnh cáo trực tiếp để tôi phải giữ khoảng cách không để ảnh hưởng tới công việc chung. Nhưng chuyện chúng tôi thường nhắn tin qua lại chắc hẳn đã tới tai giám đốc tuy nhiên cô ta lại chẳng làm ra chút phản ứng, đúng là kì quái mà. Mà càng quái lạ hơn, đó là không những phía công ty không ngăn cản chúng tôi mà trái lại còn thường xuyên để chúng tôi xuất hiện chung từ sự kiện tới những show truyền hình.
Đang nhắn tin vui vẻ cùng Minh An, tôi nhận được tin nhắn của cái Trâm kêu tôi lên phòng nó. Con nhỏ dở hơi, cùng một nhà mà nhắn tin làm gì không biết. Lật đật lên phòng nó trên tay tôi vẫn còn cầm điện thoại nhắn tin trêu đùa cùng Minh An.
– Gì đó ? sao không xuống nhà kêu mà bắt anh lên phòng vậy.
– Anh nhìn coi em thế này xuống nhà được không ?
Tôi chỉ thấy nó nằm sấp trong bộ đồ ngủ quen thuộc, hai tay gối cằm chân duỗi thẳng, chẳng hiểu ý nó là sao nữa. Tuy nhiên cũng phải công nhận tư thế con nhỏ lúc này hấp dẫn thiệt, nhất là hai vai nó nâng cao để sống lưng cong tôn lên cặp mông tròn lẳng đầy khiêu khích nhìn mà chỉ muốn tét một cái cho bõ ghét.
– Rồi…bị sao mà không đứng dậy xuống lầu được.
– Chiều qua em đi gym, thử bài mới nên giờ đau lưng quá…
– Em đi tập ở đâu ? Mà, rồi gọi anh làm gì ?
– Thì gọi anh lấy cao xoa giùm chứ sao nữa. Em giờ có nhổm dậy được đâu.
– Thế để anh gọi má…
– Má đi chợ mất rồi, anh quên à ?
Nó nói mới nhớ, mải nhắn tin với Minh An nên tôi chẳng để ý xem má đi từ lúc nào. Mà má tôi cũng kì , rõ ràng tuần nào cũng đi siêu thị mua đồ mà không bao giờ mua thức ăn trong đó, cứ nhất quyết phải ra chợ, nói rằng cứ phải tươi sống mới tốt.
– Mà anh làm nhanh lên chiều em còn đi tập tiếp. Chứ đau thế này không chịu được.
Tôi ậm ừ, lấy lọ cao quay lại chỗ nó, mở nắp, xoa cao đều ra tay.
– Giờ đau lưng đó hả ?
– Đúng rồi, ở chỗ mạn sườn đó anh.
Con nhỏ nói rồi nằm bệt xuống giường. Có kinh nghiệm lần trước, lần này tôi cũng không đắn đo, trực tiếp leo lên giường quì giữa hai chân nó. Khẽ lấy hơi chuẩn bị tinh thần. Tôi xoa hai tay vào nhau thêm lượt nữa rồi, bắt đầu áp lòng bàn tay lên eo nó. Vẫn là cái cảm giác trơn mịn, mát lành như đợt trước. Lòng bàn tay tôi lại khẽ miết kéo dài từ dưới lên giữa lưng, tấm áo mỏng bị tôi đẩy lên cao tới giữa lưng cũng nhờ vậy mà tôi biết con nhỏ không mặc áo lót. Suy nghĩ đồi bại lạy dấy lên trong tôi.
Bỗng dưng làm tôi nhớ tới mấy lần xem phim có phân đoạn mát xa, mấy đầu ngón tay người ta thường co lại chỉ dùng khớp để miết. Nghĩ vậy tôi liền bắt chước làm thử, ngón tay tôi co lại rồi từ giữa sống lưng miết sang hai bên mạn sườn. * Ứ….* con nhỏ chợt phát ra tiếng họng. Cách này làm nó thấy dễ chịu hay sao ? Tôi lại lần nữa lặp lại như kiểm chứng. * Ư…* con nhỏ lại phát ra tiếng kêu khẽ.
– Dịch xuống chút đi anh…
Lần đầu thử làm theo trên phim, chẳng dè lại có hiệu quả. Tôi thích thú làm theo lời con nhỏ. Bàn tay lại khẽ dùng sức vừa di chuyển xuống dưới vừa miết nhẹ.
– Á..chỗ đó đó…anh ấn mạnh chút..
Nghe con nhỏ thốt lên, tôi lập tức ra sức ấn xuống rồi kéo về hai bên, mà tim đập nhanh dần. Bởi lẽ bàn tay tôi lúc này đang nằm ngay vị trí hõm venus của con nhỏ cách mông nó có một chút xíu, cổ tay tôi chỉ cần hạ xuống một chút là có thể chạm tới . Thế là vừa di chuyển đôi tay mình, tôi lại vừa phải chống lại cám dỗ từ cặp mông tròn lẳng đầy khiêu gợi kia.
*Ứ…ư…* vài phút trôi qua, mỗi lần tôi khẽ dùng sức nó lại thốt ra những tiếng gợi dục như vậy. Đến là khổ cho tôi…chính xác thì là cho thằng em tôi cứ đứng thẳng bị cái quần lót chèn ép mà chẳng làm sao được. Nhưng phải thừa nhận, tôi không ghét chuyện này dù có khó chịu đôi chút. Ít nhất cũng nhờ có vậy mà tôi có thể tự do ngắm nhìn cùng đụng tới cơ thể nó một cách chính đáng, dù chỉ giới hạn có chút xíu nhưng với tôi vậy cũng đủ để tôi thấy thỏa mãn được phần nào.
Thấy cao bắt đầu rít lại, tôi lại lấy trong hũ ra một ít cao nữa thoa đều lên tay.
– Anh thoa lên chân cho em nữa đi…
– Ờ..ờ…
Tôi lắp bắp, khẽ lui lại phía sau, lại một lần nữa tôi được nhìn gần như trọn vẹn cặp mông nó, không hiểu do ảo giác hay tôi nhầm lẫn mà lúc này mông nó như nhô cao hơn so với lần trước. Với đôi tay run run, tôi áp hai lòng bàn tay ôm trọn bắp đùi nó vuốt khẽ. Làm tôi lại nhớ tới lần trước cũng ở tình thế này mà lỡ tay chạm lên giữa hạ bộ nó. Cái cảm giác mềm mại ấy tưởng như đã quên lại bỗng nhiên hiển hiện rõ ràng trong tâm trí tôi.
Tôi cũng nhớ lần đó nó không phản kháng cũng chẳng tỏ thái độ gì. Thế rồi tôi lại chợt nghĩ nếu mà tai nạn hôm đó lặp lại liệu có phải tôi cũng có thể chạm tới nơi đó thêm lần nữa hay không ?
Thế rồi cầu được ước thấy, mải mê suy nghĩ tay tôi bất giác lại trượt dài về phía trước. Chợt nhận ra theo phản xạ hai tay tôi chợt siết chặt lại bóp mạnh bắp đùi nó, dừng ngay sát hạ bộ nó cách chừng có vài phân. Tim tôi giật thót tưởng chừng như rớt khỏi lồng ngực vậy. Giây lát qua đi, con nhỏ như chẳng biết tới tai nạn khi nãy vẫn nằm im thở đều. Thái độ có phần dửng dưng giúp tôi dần bình tâm, lại tiếp tục siết bắp đùi nó kéo nhẹ xuống dưới. Làm hết lượt từ đùi cho tới chân, rồi tôi chuyển sang bên chân còn lại tiếp tục làm giống như bên kia. Có điều kinh qua chuyện ban nãy, như bị thôi thúc, mỗi lần đưa tay lên cao tôi lại không tự chủ dừng lại được, cứ vậy mà đẩy lên cao dần, cao dần. Cho tới lại một lần nữa, bàn tay tôi cách khu vực nhạy cảm kia chừng vài phân. Tôi khẽ nuốt nước bọt, hai bàn tay xoay tròn quanh bắp đùi quanh quẩn một lúc lâu không sao rời tay được. * Ư…* Bỗng con nhỏ kêu lên khẽ nhích chân làm tôi hết cả hồn.
– Bôi cả đằng trước đi anh…
Nói rồi, nó xoay người nằm ngửa lên để lòng bàn tay đặt ngang bụng, vẫn giữ hai chân mở rộng như vậy. So với một người đang bị đau lưng thì động tác của nó cũng nhanh thật chứ. Mắt liếc nhìn phần tam giác đùn lên trước mặt. Tôi ráng bình tĩnh mau chóng đặt tay lên đùi con nhỏ để khỏi bị phát hiện mình đang đang địa hàng nó. Rồi lại làm như vừa rồi, tôi dùng lòng bàn tay siết lấy di chuyển lên xuống. Đầu tôi cúi gằm tránh để nó nhìn thấy mắt mình tập trung săm soi trên hạ bộ nó. Tầm mười phút trôi qua, tôi vẫn nhiệt tình xoa bóp bắp đùi nó từ bên này lại qua bên kia, thi thoảng tôi lại chỉnh vị trí đôi chút để có thể ngắm nhìn khối thịt nơi hạ bộ được rõ ràng.
Bất chợt, điện thoại tôi báo tin nhắn tới, đoán chắc là Minh An gọi, tôi liền nhờ nó lấy giùm trên cái tủ đầu giường vì ban nãy tôi tiện tay để lên đó. Chẳng dè con nhỏ lại than đau lưng không muốn với tay buộc tôi phải tự mình làm lấy. " Con em lười biếng " tôi mắng thầm trong bụng, lập tức đứng dậy. Ngờ đâu nãy giờ quì gối ở một chỗ nên tôi không phát giác, bất chợt đứng dậy gần như ngay lập tức tôi cảm thấy hai chân tê cứng không thể cử động nổi. Thế là mất đà, tôi bổ nhào về phía trước, đè thẳng lên người cái Trâm. Hai tay tôi theo quán tính mà đè lên ngực nó, thằng nhỏ còn đang cương lên cũng vì vậy mà áp tới múi thịt mềm mại ngay dưới bụng con nhỏ.
Không có tiếng la hoảng cũng chẳng có chút nào kháng cự, đến khi tôi nhận thức được tình cảnh lúc này, tôi chỉ thấy con nhỏ đang chăm chăm nhìn mình. Rồi e thẹn quay đầu sang một bên với gương mặt ửng hồng. Cái cử chỉ vừa như cam chịu lại như thẹn thùng để tôi phải nhìn tới thất thần. Trong lòng tự nhủ nó là em gái mình, không được có suy nghĩ đồi bại nào với nó. Nhưng đầu thì nghĩ vậy mà thằng em tôi bên dưới như chẳng thèm để tâm. Hông tôi bất giác dịch chuyển, thậm chí lòng bàn tay cũng không chịu nổi cám dỗ bắt đầu bóp nhẹ. Lần đầu tôi mới được nhào nắn bộ ngực một đứa con gái, cái cảm giác căng mềm đầy thích thú khiến tôi chẳng muốn rời tay, dù cho biết việc mình đang làm là sai trái.
Qua một lúc, con nhỏ vẫn nằm im chịu trận, đón nhận hạ bộ tôi cọ sát vào phần múi thịt mềm mại của nó, chốc chốc con nhỏ lại nhắm nghiền mắt thở hắt ra từng hơi dài. Hai tay tôi cũng không yên phận, hết giày vò , bóp méo, hai ngón tay cái lại gẩy lên xuống liên hồi, không ngừng chòng ghẹo hai hạt đậu nhỏ vừa mới cứng lên, nhô khỏi lớp áo mỏng. Dần dà cơ thể hai đứa dần ướt đẫm mồ hôi, hai chân con nhỏ lúc này co lên cao mở rộng hết nấc giúp dương vật tôi đâm thẳng vào ngay giữa múi thịt nơi hạ bộ. Giống hệt như tình tiết tôi từng đọc thấy trong một truyện trên diễn đàn thiên địa. Rồi cái buồn buồn dần chạy xuống bụng dưới báo hiệu tôi đang dần tới đỉnh khoái lạc. Thâm tâm tôi bắt đầu gào thét, chỉ mong con nhỏ dừng mình lại. Tôi lo sợ một khi thực sự đạt tới một bước kia, tôi sẽ chẳng còn cơ hội nào để ngăn lại cái suy nghĩ loạn luân đáng phỉ nhổ đang lớn dần trong tâm trí mình.
Đúng vào lúc này, khi tôi đang chuẩn bị gồng mình phát tiết. Bỗng nhiên, tiếng điện thoại báo cuộc gọi tới vang lên như cọng rơm cứu mạng sau cùng. Đánh thức tôi tỉnh khỏi dục vọng giúp tôi không rơi vào tình cảnh đầy tủi hổ.
Tôi vội vàng buông nó ra, mà lao xuống giường trên tay chụp lấy cái điện thoại rồi chạy về phòng mình. Mở máy nói chuyện với Minh An một hồi, cuộc trò chuyện vui vẻ giúp tôi dần trấn tĩnh cũng như quên đi cảm giác tội lỗi khi nãy. Nói một hồi Minh An dò hỏi tôi về game show ngày mai mà công ty sắp xếp. Tất nhiên tôi sẽ không tham gia nhưng vẫn hứa sẽ tới ủng hộ cô ấy .