Chuyện của Tôi - Chương 4
Minh An.
Món quà rắc rối của con em
Ngày hôm sau nữa, tôi lại được gọi lên phòng giám đốc. Chẳng hiểu nghỉ ngơi kiểu gì khi mà tôi cứ phải đến công ty suốt vậy nữa.
-Hôm trước , cháu đến phòng tập cùng ai vậy ?
-Thì với em gái cháu ấy mà, nhưng hôm đó cháu cũng nhận nó là bạn. Có chuyện gì vậy cô ?
Trong phòng không có ai ngoài tôi và cô ta nên không có gì phải che giấu. Nghe tôi nhắc đến cái Trâm cô ta liền gật đầu hỏi thăm con bé.
– Nhưng từ giờ cháu đừng cùng Trâm xuất hiện trước mặt người ngoài. Kể cả trong công ty cũng không nên, hôm qua nghe Vũ báo lại hai con nhỏ kia còn tính tung chuyện này để câu kéo. Mà hai thằng Khanh với Du cũng như rất thích con bé. Cháu hạn chế để nó tới đây thôi, tránh bị hai thằng đó đeo bám.
Tôi khẽ cau mày không vui khi biết hai đứa cùng công ty có ý định lợi dụng tin tức về mình. Nhưng tôi cũng hiểu chuyện này là bất khả kháng, nên đành chép miệng cho qua. Tự nhủ sau này nên hạn chế tới gần hai đứa con gái đó.
– Còn chuyện gì nữa ạ. Chắc cô không gọi cháu tới đây chỉ vì muốn hỏi chuyện kia thôi phải không ạ ?
Thấy cô ta cứ im lặng không nói tiếp, tôi cảm thấy có chút mất thì giờ liền lên tiếng hối.
– Cái thằng này, đợi chút nữa cô muốn cháu gặp con bé mới vào công ty mình.
Tôi thấy hơi lạ, bởi bình thường mấy chuyện thế này cũng không cần đặc biệt gọi riêng để giới thiệu, chắc hẳn người đó có liên quan tới kế hoạch sắp tới của công ty dành cho tôi.
Vài phút sau có tiếng gõ cửa, chắc hẳn là người đó. Giám đốc liền lên tiếng mời vào.
-Dạ, thưa cô cháu mới tới…
Cô gái mới bước vào phòng khá đẹp, chiều cao vừa phải chắc tầm mét sáu, tóc đen buộc đuôi gà, phần mái uốn nhẹ để lệch một bên. Ánh mắt to tròn, trong trẻo cùng đôi môi đỏ mọng với khóe miệng hơi cong rất tươi tắn. Nhìn có vẻ cũng cùng độ tuổi với cái Trâm .
Vừa thấy tôi, cô ta vội cúi chào rồi từ tốn lại gần đứng cạnh tôi trước bàn làm việc của giám đốc.
-À, LMP đây là Minh An, lúc trước có làm mấy clip trên youtube được nhiều người yêu thích lắm đó. Mới ký hợp đồng với công ty, từ giờ hai đứa thân thiết một chút vì sắp tới sẽ để cả hai xuất hiện cạnh nhau nhiều đó.
Tôi vâng dạ, rồi mỉm cười chính thức chào Minh An. Rồi tôi cũng được biết cô ta cũng được sắp xếp một vai diễn trong bộ phim sắp tới, tuy là vai phụ nhưng lại là bạn thân của nhân vật chính nên kịch bản của chúng tôi có nhiều cảnh diễn chung. Cũng vì vậy cả hai xem như có đề tài để nói, trò chuyện cả buổi tôi mới tạm biệt ra về.
Từ hôm đó, tôi với Minh An thường nhắn tin qua lại. Ban đầu chỉ là đối phương hỏi chuyện trong công ty, rồi những phần trong kịch bản, nói chung đều xoay quanh công việc của cả hai. Rồi quen dần chúng tôi bắt đầu trao đổi những sự việc diễn ra xung quanh mình. Tất nhiên đa phần là chia sẻ của cô ấy, tôi còn phải giữ bí mật nên đâu thể nói quá nhiều. Nhất là những việc xảy ra quanh tôi gần đây đều có bóng dáng của má và đứa em gái xinh đẹp.
– Anh hai có bạn gái đúng không ?
Giữa buổi ăn tối, thấy tôi cười mỉm nhắn tin, cái Trâm huých nhẹ vào vai tôi nháy mắt nói. Má nghe vậy cũng dừng đũa, hào hứng nhìn tôi chăm chăm.
– Gì ? không, không có. Gì mà má nhìn con vậy, nhỏ đoán bừa đó…!!
– Còn giấu em, kiểu mà vừa nhắn tin, vừa cười gian như vầy chắc chắn là đang nhắn tin với bạn gái rồi. Đúng không má !
– Phải đó, mà con có bạn gái thì cứ chia sẻ. Má với em giữ bí mật được mà.
Má tôi cũng nháy mắt, tỏ vẻ cảm thông , như khích lệ tôi vậy. Mà ban nãy tôi cười gian lắm hay sao ? bất giác tôi lại nhoẻn miệng cười, để hai người càng ra sức chèo kéo, hối tôi thú nhận.
-Không, không phải. Cái này là về công việc thôi, bộ phim sắp bấm máy nên con vui…cười vậy thôi mà. Anh mày cười gian chỗ nào.
Tôi nói rồi gõ yêu lên đầu con bé.
-Ra vậy, làm má còn tưởng con có bạn gái nữa chứ.
-Không thể nào… Chẳng phải trước đó nói anh không thích đóng phim sao. Còn than thở, mà giờ lại cười vậy chỉ vì bộ phim sắp bắt đầu quay hay sao. Lừa đảo .
Nó hếch mũi ra điều không tin. Rồi vừa ăn cơm vừa ngó tôi ánh mắt chất chứa vẻ tò mò. Tôi cũng không dám nhiều lời vội lùa cơm rồi trở về phòng mình.
Tắm rửa xong xuôi, trong đầu tôi lại chợt nhớ tới hình ảnh Minh An trong bộ đồ tắm mà hồi chiều tôi ghé qua buổi chụp hình thấy được. Thực không ngờ bình thường cô ấy luôn mặc đồ kín đáo nhưng lại có thân hình gợi cảm như vậy. Ngoại trừ phần eo có chút mỡ thừa chứ không được thon gọn gợi cảm như cái Trâm thì vòng một, và vòng ba hoàn toàn chẳng kém cạnh chút nào. À không, còn một điểm theo tôi thấy thì không hấp dẫn được bằng em gái tôi. Nói ra có chút thô bỉ, ấy là cái phần tam giác, vùng đó của cái Trâm thì nhô lên cao nhìn rất đầy đặn hấp dẫn. Còn nơi đó của Minh An lại có phần…bình thường quá. Tuy nhiên ấy cũng chỉ là điều nhỏ nhặt chẳng đáng để bận lòng.
Lại như một thói quen, tôi khởi động máy tính lướt qua facebook một lượt, comment vài câu bông đùa. Tất nhiên tài khoản của tôi không liên quan gì tới cái tên LMP, bởi tài khoản chính chủ LMP có người chuyên dùng để đăng tải thông tin cũng giữ tương tác với fan bằng danh nghĩa của tôi. Nên tôi có thể dùng một tài khoản vô danh thỏa thích bình luận cũng như làm bất cứ thứ gì mình thích mà chẳng lo ảnh hưởng tới hình tượng. Thậm chí có lần tôi còn vào kích động gây mâu thuẫn, chửi nhau với đám nhóc trong fanclub của tôi nữa kìa. Thực sự chưa bao giờ là chán khi thấy cảnh chúng chửi loạn vì muốn chứng tỏ bản thân là bigfan.
* Cộc…cộc…cộc *
– Anh hai, em nhờ xíu nào.
– Chuyện gì ? cửa anh không khóa đâu, vào đi.
Con nhỏ bước vào, hôm nay nó mặc bộ đồ ngủ dài kín đáo khiến tôi chợt có chút tiếc rẻ.
– Gì vậy Trâm ?
– Máy tính của em bị sao đó, nên sang xem anh có dùng máy không cho em mượn xíu.
– Ừm, em dùng đi anh cũng chỉ lướt web bình thường thôi.
Tôi mỉm cười , thoát tab face rồi nhường ghế cho nó ngồi, bản thân thì ra giường với cuốn truyện đọc.
" Á…!!" vừa mới vào máy gõ gì đó, con nhỏ lập tức kêu lên, tôi nhìn phía màn hình chợt ngớ người nhớ ra vì là máy tính cá nhân, nên tôi không có thói quen dùng tab ẩn danh. Con nhỏ vừa gõ vài chữ cái, trên khung liền hiển thị một loạt gợi ý. Tất nhiên đều là vô vàn những Website người lớn tôi thường truy cập rồi. Cha nó, bọn google khốn nạn tích hợp cái gợi ý làm quái gì kia chứ.
Xấu hổ tột cùng tôi vội chạy lại tính tắt trình duyệt đi, mà thế quái nào con nhỏ bấm enter làm cái khỉ gì vội. Thế là trước khi tôi kịp xử lý, trang web quen thuộc đã lập tức tải xong. Chết tiệt, tôi nên trách bộ vi xử lý máy mình hay trách bọn nhà mạng làm ăn tốt quá bây giờ.
Trang chủ website hiển thị một loạt hình ảnh video với những cái tựa tiếng việt đầy…dâm dục. Nào là Chú cuội đụ chị hằng…Loạn luân-ông phịch các cháu…có cái còn oái oăm hơn ghi rõ Chuyện tình anh trai và em gái lại còn phải fullhd, khiến tôi muốn độn thổ cho xong.
– Anh hai này…kì quá đi.
Nó vừa nói vừa lấy tay che mặt quay đi chỗ khác, mà tôi nghe ra ý cười trong giọng nó nói làm tôi lại càng thêm khó xử.
– Không, không… phải cái này…là do…
Nghĩ mãi cũng chẳng ra được lí do cho hợp lý tôi chỉ biết lắp bắp đóng tab lại mở một cái mới.
– Hay em muốn xem gì, anh tìm cho…
– Ừm, để xem nào… em muốn tìm…
Con nhỏ ngừng lại một chút như ngẫm nghĩ, buộc tôi phải ngừng lại tập trung lắng nghe.
– Chuyện tình anh trai và em gái…haha
Con nhỏ nói một lèo rồi phá lên cười khiến tôi đỏ mặt, nhất là ban đầu chưa nghe hết câu tôi còn kịp gõ vào mấy chữ "Chuyện tình an…".
Nhận ra tôi bị hớ nó lại càng phá lên cười. Nếu phải minh họa cho gương mặt mình lúc này thì chỉ có bốn chữ để diễn tả là đỏ như đít khỉ. Bị quê xệ mà không biết phải làm sao, chẳng hiểu tôi nghĩ gì liền kích động chọt eo nó chọc lét, luôn miệng nói :
– Thôi chưa, thôi chưa…
Cũng không biết nó nghĩ gì, miệng vẫn không ngớt cười. Bị tôi chọc lét liền lách người tránh đi. Nhưng tôi vẫn chẳng tha cứ đuổi theo nó mà nhắm tới eo con nhỏ. Trốn tránh quanh phòng một hồi nó bị vấp, té nhào xuống giường. Nhưng ma xui quỉ khiến làm sao, tôi chẳng dừng lại tiếp tục nhào tới "tấn công" nó. Con nhỏ còn chưa ngưng cười, bị tôi chọc tới lại tiếp tục cười lớn hơn. Cứ như vậy lăn lộn một hồi, tới lúc nhận ra tôi đã đè trọn lên cơ thể nó. Lúc biết mình đang gần gũi với con nhỏ thế nào thằng em tôi cũng lập tức bật dậy. Lại một lần nữa, thề chứ không hiểu sao lúc đó tôi lại làm ra hành động đáng khinh tới vậy. Cái hông tôi nó như bị mất kiểm soát chợt hẩy liền mấy cái trong vô thức.
Như nhận ra tình thế lúc này, nó im bặt mắt mở lớn hai mắt nhìn tôi. Cả tôi và nó như rơi vào khoảng lặng không ai nói câu gì chỉ chăm chăm trao nhau cái nhìn đầy bỡ ngỡ. Hông tôi vẫn chẳng chịu ngưng lại, cứ ngu ngốc đẩy tới đẩy lui cọ xát thằng em vào điểm mềm yếu của con nhỏ mãi không ngừng.
Qua giây lát, Tôi bỗng rùng mình vội buông con nhỏ ngồi bên thành giường lắc mạnh cái đầu lấy lại nhận thức. Không , đừng có hiểu lầm, tôi còn chưa…ra. Chỉ là bỗng nhiên nhận thấy việc làm sai trái nên tôi rùng mình vậy thôi.
Tôi buông ra con nhỏ cũng ngồi dậy, đỏ mặt, chẳng nói lên lời. Cứ thế hai anh em tôi ngồi đó im lặng với những ý nghĩ mông lung.
– À em… cứ dùng máy…anh…anh đi…
Cũng không dám nhìn mặt con nhỏ, tôi đứng dậy bỏ một mạch xuống lầu lấy chai nước lạnh tu liền một hơi dài. Thật khó để hình dung cảm giác trong tôi lúc này, là ngượng ngùng, hổ thẹn hay lo âu ? Không, chẳng hề có một chút cảm xúc nào như vậy, tôi chỉ cảm thấy bình thản. Phải bình thản một cách trống rỗng. Giống như…chưa từng xảy ra chuyện gì vậy, dẫu cho tôi vẫn nhớ được phần nào tình cảnh khi đó.
– Ái…
Còn đang miên man tự vấn cảm xúc của mình, thì đột nhiên từ phía buồng tắm dưới lầu có tiếng má tôi kêu lên. Vội vàng chạy tới sát cửa, tôi gõ hai cái lo lắng hỏi :
– Má à? có chuyện gì vậy ?
– Con…không có…gì ! Con gọi cái Trâm xuống giúp má với…
Tiếng má nói ngắt quãng như đang phải nín nhịn khiến tôi càng thêm lo lắng. Tính đi gọi cái Trâm lại nhớ tới chuyện vừa rồi, không biết con nhỏ nghĩ gì. Mình gặp nó có ổn hay không ?
– Chắc…chắc cái Trâm ngủ rồi…con giúp được không ?
– Vậy…vậy à…
Nói đến đó, má tôi lại ngừng để tôi chẳng biết nên làm thế nào. Còn tính gõ cửa hỏi lại, bên trong lại truyền ra tiếng người ngã nhào nhưng không có tiếng má tôi kêu lên. Nhận ra sự chẳng lành tôi vội vàng xoay thử cái nắm cửa. Cánh cửa không khóa, tôi lập tức bước vào.
Dưới sàn nhà tắm má tôi giờ ôm chân đầy đau đớn, tôi vội vàng la hoảng gọi cái Trâm. Vứt lấy cái khăn tắm che cơ thể má lại, tôi bế bà ra khỏi phòng tắm đặt lên sofa. Vừa lúc cái Trâm cũng xuống đến nơi, nó kêu lên rồi vội vàng chạy lại. Có vẻ má tôi không bị đụng đầu nhưng cái chân thì bị va đập mạnh tới tím bầm. Tôi vội vàng gọi cấp cứu, cái Trâm cũng nhanh chóng mặc đại cho má bộ đồ ngủ rộng rãi. Xe vừa tới nơi nó vội cùng nhân viên dìu má lên xe. Còn tôi thì chỉ biết lo lắng ở nhà đợi tin tức, cũng bởi vì lo lắng cho công việc của tôi mà trước khi nhân viên cấp cứu tới bà đã ngăn tôi không được xuất hiện.
Suốt cả đêm không nhận được cuộc gọi nào từ cái Trâm, gọi cho nó hai ba cuộc nhưng chẳng có một lần nhấc máy làm tôi lại càng thêm nóng ruột. May mắn sao đúng lúc tôi chuẩn bị nhịn không được muốn tới bệnh viện thì cả hai về tới nhà.
-Má sao rồi…sao lại phải bó bột. Bị gãy xương sao ?
-Không đến nỗi vậy đâu con, chỉ bị rạn xương thôi. Bác sĩ nói hai, ba tuần là khỏi rồi.
Nghe má nói, có vẻ cũng không quá nghiêm trọng. Tôi yên lòng cùng cái Trâm dìu má vào giường trò chuyện một hồi rồi mới ra ngoài để má nghỉ ngơi.
-Thuốc của má đâu Trâm ?
– Dạ, đây rồi để em bỏ vào tủ thuốc mai lấy cho má uống.
Con nhỏ đưa gói thuốc tôi xem rồi đi cất thuốc. Cũng không còn việc gì, tôi liền bỏ về phòng. Vừa mở cửa, phía sau tiếng bước chân nó huỳnh huỵch chạy lên cầu thang. Tôi vừa quay qua đã thấy nó ở ngay trước mặt.
-Từ từ…đợi…đợi em chút…
Cánh cửa không đủ lớn để cả hai bước qua, tôi lỡ chắn ngang cửa nên nó buộc phải đẩy người tôi để vào trong. Thấy có mùi ám muội, tôi nổi hứng liền chạy nhanh tới trước máy tính trong tiếng la hốt hoảng của con nhỏ. Vừa nhìn tới màn hình, tôi chợt nhói tim vì kích động. Trời ơi, con nhỏ vào lại trang web ban nãy, mở bộ phim với tiêu đề "Địt mẹ và em gái một lượt". Nhân lúc tôi còn đang bị bất ngờ, con nhỏ toan chạm tay vào con chuột muốn tắt trình duyệt đi. Nhưng gần như ngay lập tức tôi nắm lấy cổ tay nó giữ chặt. Đơn thuần tôi chỉ muốn trả đũa nó vụ nó chọc quê tôi ban nãy thôi.
-haha…làm gì đó…để xem em mượn máy anh làm gì nào…
-Không đừng mà..đừng xem…
Một tay tôi giữ cổ tay nó kéo dang ra, tay kia bấm sang tab tiếp theo vì tôi thấy nó còn mở tới bốn, lăm tab nữa. Tab tiếp theo tôi mở ra thấy nó đang truy cập vào chủ đề trên ThiênĐịa có cái " Truyện thằng Long ", tab nữa thì là "Truyện của Tiên" tiếp đến là một trang hentai hôm trước tôi đọc giở. Chắc con nhỏ bấm xem phần lịch sử nên mấy trang tôi truy cập nó đều xem qua cả.
Đến giờ tôi cũng sững người rốt cuộc không biết có nên tiếp tục đem chuyện này ra mà chọc nó nữa hay không. Vì suy cho cùng người thực sự truy cập vào mấy trang này là tôi, con nhỏ như chỉ lần theo vì tò mò mà thôi. Nhận ra điều ấy, tôi nhanh tay bấm tắt trình duyệt đi, bối rối ngó quanh phòng. Con nhỏ cũng vậy, tối nay đã hai lần anh em tôi rơi vào tình huống khó xử thế này…
-Haha..haha..!!
Con nhỏ chợt bật cười. Tôi cũng ngây ngốc cười theo dù không mấy rõ ràng.
– Anh hai biến thái thật, toàn xem mấy thể loại gì không thôi…
– Đâu có, tại trên mạng họ toàn đăng những thể loại như vậy đó chứ.
Thế là hai anh em tôi bắt đầu cái chủ đề tưởng như nhạy cảm ấy một cách vô tư. Cũng nhờ con nhỏ chủ động mà khúc mắc giữa anh em tôi cứ vậy mà tan biến.
Sau tối hôm đó, biết nói sao nhỉ, cảm giác như hai anh em trở lên gần gũi hơn trước rất nhiều. Cứ như thể chúng tôi có thể chia sẻ với nhau bất cứ điều gì vậy, dù là những chủ đề tế nhị cũng chẳng còn khiến hai đứa tôi quá khó xử như trước.
Một tuần sau đó, chân má tôi còn chưa khỏi đi lại không tiện, cái Trâm thì phải tới trường nên đa phần đều là tôi chăm sóc bà. Mấy hôm đầu con nhỏ còn hăng hái kêu sẽ phụ một nửa việc nhà, mà được hai buổi nó đã than mệt với chán hoài, kết qua là lại đùn cả cho tôi. Từ nấu ăn tới dọn dẹp nhà cửa, thì…cũng không phiền lắm bởi cái đó chẳng làm khó được một thằng đã quen sống tự lập như tôi.
– Má ơi, ăn cơm thôi.
Tôi mở cửa phòng của má, muốn dìu bà ra ngoài bàn ăn. Nhưng trong phòng không có ai, đoán chừng má chắc đang trong phòng vệ sinh. Không muốn làm phiền, nên tôi định sẽ trở ra phòng khác chờ thêm một lát mới lại kêu má sau.
Đúng khi tôi ra khỏi phòng, từ nhà vệ sinh lại truyền tới thanh âm đổ vỡ , tôi vội vàng chạy tới gõ cửa lên tiếng hỏi.
– Không, má không sao..! Má làm đổ cái lạng chống ấy mà.
– Vậy má có…có cần con giúp gì không ?
– Con…nếu vậy con vào giúp mà đặt nó lại được không ?
Nghe vậy, tôi liền mở khóa vào trong phòng đúng lúc nghe tiếng giật nước bên trong. Má tôi còn đang ngồi trên bồn cầu, cái lạng thì rơi xuống đất phần cán nằm ở phía ngoài cũng bởi cái chân đau nên má tôi không cúi người lấy lại được.
Cầm lấy cái lạng nhấc lên, tôi nghĩ bụng muốn giúp má đứng dậy được dễ dàng liền tiện tay toan xốc nách má .
-KHông…không..cần đừng…
-Không sao mà má, để con dìu cũng được mà.
Nghĩ bụng chắc má từ chối chỉ vì không muốn làm phiền mình nên tôi nhiệt tình ra sức nhiều hơn. Chẳng dè má nhẹ hơn tôi tưởng, do bất ngờ dễ dàng bị cánh tay tôi kéo đứng lên. Rồi ngỡ ngàng đập vào mắt tôi là phần lông đen bóng rậm rạp. Hóa ra má tôi chưa có kéo lại quần, tôi cũng thấy mình ngu thiệt, không đứng lên được thì làm sao kéo quần nhất là còn vừa mới giải quyết xong nữa chứ.
– Con…con…
Tôi lắp bắp, quay mặt hướng khác, rồi mau chóng dựng lại cây lạng vào gần đó, bối rối chạy ra ngoài. Lát sau, má tôi từ nhà vệ sinh chầm chậm chống lạng đi ra. Tôi không dám nhìn má, làm bộ chăm chú đọc tạp chí.
– Con đã…ăn cơm chưa ?
– Dạ..chưa…con ra đây ạ.
Suốt cả bữa ăn, hai má con tôi đều không nói được câu nào. Cứ mỗi lần tôi muốn mở miệng nói gì đó là cái hình ảnh ban nãy lại lướt qua làm tôi ngượng nghịu không nói lên lời. Tình trạng này kéo dài cả mấy ngày mới dần nhạt bớt. Nhưng thi thoảng hình ảnh về chùm lông đen dưới háng má tôi lại xẹt qua khiến tôi ngượng đến nóng người.
Vào một buổi tối, khi gia đình tôi còn đang dùng bữa, bên ngoài chợt có tiếng chuông cửa. Vừa nghe thấy cái Trâm lập tức háo hức chạy ra. Bình thường vẫn vậy, không phải má tôi thì là nó. Nghe tiếng bên ngoài tôi đoán chắc là người giao hàng, con nhỏ nhận xong một cái hộp vuông liền chạy ngay về phòng mình cất trước rồi mới trở lại bàn ăn.
– Mua gì đó con ?
Má tôi hỏi nó, tôi cũng tò mò nhìn theo.
– Đâu có gì đâu má, mấy cái đồ điện tử đó mà…
Không hiểu sao con nhỏ nói xong, tôi lại thấy nó lén nháy mắt với mình cười gian, chẳng hiểu ý nó ra sao. Mọi người ăn xong tôi đứng dậy thu dọn chén đũa đi rửa, còn nó thì dìu má về phòng. Xong xuôi, nó trở ra huých vai tôi cười nói :
– Anh hai, lát vào phòng em nhé.
Con nhỏ lại nháy mắt lần nữa, vẫn cái kiểu kì quái ban nãy, làm tôi thấy tò mò, khó hiểu. Làm hết việc dưới lầu, tôi liền đi lên phòng nó, xem con nhỏ bày trò gì.
*Cộc..cộc…*
Tôi gõ cửa phòng nó, cái Trâm mở cửa nhìn tôi cười rồi kéo vào trong. Tôi bật cười trước thái độ mập mờ của con nhỏ :
– Chuyện gì mà em làm như buôn bạc giả thế..
– Anh hai xem trong này nè…
Con nhỏ đưa tôi một cái hộp bìa đã được mở sẵn. Lấy làm khó hiểu, tôi liền mau chóng mở nắp hộp ra. Bên trong ngoài một đống túi bóng còn có một hộp nhựa hình trụ màu đen. Với một đầu to hơn hẳn giống như nắp đậy, nhìn chung cái hộp giống một cái đèn pin loại lớn.
– Em mua đèn pin làm gì !? còn phải bí mật vậy nữa ?
Tôi bỏ cái hộp bìa sang bên, cầm lấy cái mà mình cho là "đèn pin" trong tay thắc mắc.
– Hahaha…đèn pin gì ? đưa em cho xem, đừng có vui quá mà hét lên đó.
Con nhỏ lại ra điều bí mật, giật lấy cái "đèn pin" trong tay tôi. Nó hướng phần đầu to ngay trước mặt tôi rồi làm vẻ mặt đầy bí ẩn chầm chậm vặn nắp.
– Taddaaa…!!
Mở hết nắp ra thấy tôi đang lúc tập trung, con nhỏ liền lập tức giật cái nắp làm tôi giật mình. Nhưng giờ nhìn kĩ phần bên trong, tôi còn hết hồn hơn nữa. Bên trong cái hộp là một màu hồng lợt, với phần nếp gấp bên ngoài mô phỏng hình hai múi thịt với hình dáng vô cùng quen thuộc. Chỉ giây lát tôi lập tức nhận ra thứ trong tay con nhỏ là cái gì. Hai mắt mở lớn vì kinh ngạc, tôi cố ghìm giọng thật nhỏ hỏi nó :
– Em điên à ? sao lại đi mua… cái này…
– Em thấy ở trên mạng có giao hàng online. Lại kêu sẽ bọc kín giữ bí mật nên mua đó. Sao hả ? anh hai thấy kích thích không ?
Kích thích cái đầu nó, giờ trong tôi chỉ có kinh ngạc cùng khó xử. Có ai không vậy cơ chứ, tự nhiên bị đứa em gái cầm cái đó khoe ra trước mặt, không ngượng ngùng mới lạ. Dù cho tôi và nó có thân thiết hay thoải mái đến mấy chăng nữa thế này cũng có chút hơi quá phận…Tình huống trước mắt hoàn toàn vượt ngoài tầm nhận thức, để tôi nhất thời cũng chẳng biết nên phản ứng thế nào.
– Sao anh không nói gì thế ?
– Chứ mày muốn anh nói gì bây giờ ? Tự nhiên mua cái này là sao ?
– Thì em mua cho anh chứ sao nữa !! Em nghĩ rằng dù sao cũng tốt hơn so với việc anh tự…
Con nhỏ nói còn làm cái vẻ mặt… Nhưng không khó để tôi hiểu ý nó. Tuy là hiểu được cũng không vơi đi cảm giác kì quái trong tôi. Thế rồi con nhỏ vặn lại nắp, dúi món đồ đó vào tay tôi và đẩy ra khỏi phòng. Nó còn "chu đáo" đến nỗi dặn tôi phải vệ sinh sạch sẽ khi làm xong nữa chứ. Không cần phải soi gương thì tôi cũng biết được mặt mình giờ đang đỏ mức nào. Bỏ về phòng, tôi đóng cửa lại, đến giờ vẫn khá mông lung với tình huống ban nãy.
Thở phào một hơi, tôi cố kiềm chế để khỏi hét lên. Kì thực ban nãy đúng là có chút xấu hổ, nhưng khi cầm thứ này trong tay tôi không sao ngăn lòng khỏi khấp khởi với ý nghĩ sắp được phần nào nếm trải cái cảm giác bên trong một cái âm đạo thực thụ.
Rồi tôi nôn nóng, bật máy tính mở lên một video mà tôi sưu tầm lúc trước. Chẳng cần phải ngồi xuống , cũng chẳng mất nhiều thời gian thằng em tôi lập tức trở lên cứng ngắc. Vội vàng mở nắp, nhìn vào miếng silicon màu hồng với hình dáng kích thích. Tôi run run đẩy đầu ngón tay mình vào bên trong. Không có hơi ấm, tất nhiên rồi, nhưng bên trong lại chứa đầy gợn sóng lớn nhỏ khác nhau đầy mềm mại làm tôi khẽ run lên vì phấn khích.
Không thể kìm chế với cái suy tưởng con cặc mình bên trong cái lỗ kia. Tôi gấp gáp đặt phần đầu vào ngay nơi đó. Tôi còn thử nghịch ngợm cầm lấy phần gốc thích thú miết dọc đầu khấc lên mép ngoài hệt như trong mấy bộ phim vậy.
Phần đầu khấc có vẻ hơi lớn hơn lại không trơn tru lắm vì chỉ có nước từ dương vật tôi rỉ ra. Có chút khó khăn nhưng tôi vẫn cố nhét được nó vào bên trong. Nhưng càng đẩy vào tôi mới lại thấy có chút không ổn vì tôi dần chẳng nhích thêm được chút nào bởi nó cứ khít rịt bám chặt lớp da. Tôi chưa từng trực tiếp nhìn thấy, tất nhiên là chưa từng dùng qua nên chẳng biết phải làm thế nào cả. Nếu nó cứ thế này sao họ nhấp vào được nhỉ ? Loay hoay một hồi, dương vật tôi giờ vào được quá nửa nhưng càng nhích tôi lại càng chỉ thấy khó khăn chứ chẳng phải cảm giác sung sướng như vẫn tưởng. Tôi cần nó phải trơn tru hơn nhưng chỉ có nước nhờn từ dương vật tôi thì chẳng đủ được.
-Anh hai, quên mất em chưa…
Cánh cửa phòng bật mở, cái Trâm đứng trước cửa lặng người nhìn tôi đồng thời tôi cũng mở lớn mắt ngỡ ngàng nhìn nó. Phải, tình cảnh thật oái oăm khi mà bạn phải đứng trước mặt đứa em với phân nửa dương vật kẹt trong một cái âm đạo giả. Tuyệt, chút sĩ diện cuối cùng cũng mất luôn. Tôi bất chấp vội dùng sức giật cái đó ra khỏi nhưng nó như dính chặt vào trong nhích được chút xíu lại kẹt lại. *Á…* tôi bất chợt kêu lên vì phần da dưới đó bị kéo mạnh.
– Anh có sao không ?…
Nó chạy lại gần hỏi bất chấp tình thế có phần khó xử của tôi.
– KHông…không sao…em…ra đi…
– Em quên không đưa anh lọ gel bôi trơn, không có thì không dùng được đâu…
– Thì em để đâu đó được rồi…ra ngoài trước đi…
Tôi xoay người tránh để hình ảnh xấu xí kia tiếp tục xuất hiện trước mắt nó. Vì gấp gáp tôi kéo mạnh mấy cái muốn giật nó ra nhưng nó cứ như mắc kẹt lại cứ ôm lấy thằng em tôi chẳng chịu buông ra.
– Sao…sao vậy…bị kẹt sao…
– Anh không biết…nhưng em có thể ra ngoài …trước được không…
– Mà anh có sao không…? không rút được ra hay sao ?
Nó vẫn đứng đằng sau tôi lo lắng hỏi.
– Hay anh đổ chút gel vào xem sao nè…
Nó đưa tôi lọ gel đã được mở sẵn. Hết cách, tôi đành cầm lấy rồi đổ vào ngay chính giữa. Nhưng có vẻ phần miệng bị lấp đầy nên gel chẳng chảy vào trong được. Loay hoay một hồi chẳng có kết quả. Cái Trâm như nóng ruột lại hỏi :
– Anh rút ra…được chưa ?..
– Chưa…cái này bị sao đó…anh không…bên trong nó rít lắm không kéo được.
– Thôi để em…!!
Để cái gì cơ ? Còn chưa kịp hiểu ra. Con nhỏ lập tức nhào qua cầm lấy cái cốc âm đạo. *Á…á..* trời ạ, nó cầm cái cốc mà xoay, dương vật tôi cũng như bị nó vặn ngược vậy, nó thốn một cách kinh khủng. Nghe thấy tôi kêu nó liền ngưng tay, nhìn tôi áy náy. Rồi lại tiếp tục "ngắm nghía" tìm cách giúp tôi rút ra. Mặc dù biết nó có ý tốt, nhưng dù sao tôi cũng là một thằng con trai, với sinh lý bình thường làm sao tôi ngăn được ý nghĩ đồi bại khi con nhỏ đứng ngay trước mặt đối diện con cặc tôi cơ chứ. Thế là nó cứ ra sức rút kéo, tôi thì lại ngập tràn hoang tưởng, khiến dương vật tôi căng lên còn cứng hơn lúc trước làm cho sự việc càng khó khăn hơn.
– Kì thiệt đó, sao mắc vào được hay vậy. Không lẽ do của anh to quá nên vậy…
Con nhỏ cười, sao nó cười trong cái hoàn cảnh rối ren này cơ chứ. Mà tôi nào biết của tôi to bé thế nào, tôi có dịp được thử nghiệm quái đâu.
– Thôi em bỏ ra đã…để anh…
Kì thực tôi muốn nó bỏ vì tôi có cảm giác như mình đang sắp sửa ra vậy. Bởi dù không được làm một cách trơn tru, nhưng với những gợn sóng bên trong cọ sát lên đầu khấc cùng với sự góp mặt của nó tác động nên tôi cũng dần thấy khoái cảm dâng trào. Tôi sợ nếu còn tiếp tục e là chút sĩ diện còn sót lại cũng mất sạch trước mặt nó.
– Không sao đâu, cũng tại em mua phải đồ này…chắc sắp được rồi…
Con nhỏ nói rồi cầm lấy cái cốc lay qua lay lại liên tục. Bỗng nhiên tôi thấy có chút dịch nhẹ ở đầu ngay phần đầu khấc, cũng vì mừng rỡ mà tôi vội la lên.
– Ra…ra rồi…
Con nhỏ ngơ ngác chắc là hiểu lầm sang vụ kia, bỗng nhiên mặt nó đỏ bừng. Giờ nó mới thấy xấu hổ ? Nhưng tuy vậy nó cũng không nỡ ngừng tay, tiếp tục lay sang hai bên như có đà lập tức cầm cái cốc rút mạnh.
Một cảm giác thoải mái chạy khắp dương vật, nó như được giải thoát căng bật lên trước mặt đứa em gái. Theo cái cảm giác thư thái ấy tôi ngửa mặt lên đầy sung sướng. Chợt nhớ tới nhỏ em còn trong phòng tôi vội cúi xuống toan che lại cái vật đáng xấu hổ kia. Nhưng khi tôi cúi đầu bắt gặp ánh mắt nó đang chăm chăm quan sát dương vật tôi đến ngẩn người. Giờ tôi mới chợt nhận ra mình đang trong hoàn cảnh kích thích đến nhường nào. Cũng vì nhận ra điều ấy mà khoái cảm trong tôi đột nhiên biến mạnh. Từ dưới hạ bộ bỗng chuyền tới cảm giác căng tức co giật. Nhưng không kịp để tôi phản ứng, từ đầu khấc một dòng nước dịch trắng đục trào ra vọt thẳng phía mặt em gái tôi.
Đợt đầu qua đi đầy bất ngờ, nó chỉ kịp kêu lên mà chẳng kịp tránh, liền dính trọn toàn bộ. Một ít văng lên trán nhiễu xuống má nó, một ít lại bám ở trên môi trên mũi con nhỏ. Tôi vội lấy tay che phía trước ngăn lại, nhìn nó mà lòng đầy khủng hoảng. Con nhỏ chớp chớp mắt vội lấy tay gạt đi rồi chạy phắt vào buồng vệ sinh trong phòng. Đến lúc nó xong xuôi đi ra, tôi cũng đã kịp kéo lại quần áo, thấy con nhỏ tôi bối rối chẳng biết nói gì chỉ áy náy nhìn nó. Vẫn tưởng nó sẽ giận nhưng con nhỏ chỉ hơi đỏ mặt, nhìn tôi cười ngượng rồi bỏ về phòng mình.