Chuyện Của Thu - LL Cha Con - Chương 2
Chap 2:
Ngay buổi tối hôm ấy bên trong một ngôi nhà……
Á…bố ơiii…con biết rồiii…lần sau con không dám…aaa…ưmm…bố tha cho con
Mày chừa chưa… còn dám theo traiii…nữa không…mày…mày lại… định giống con…mẹ…Aaaa….mày à….hừ…hừ… mới nứt…phạch…phạch…nứt mắt….ra….mà .. ….mà mày ….đã đú…đởn…trai… gái…. phạch… phạch….cho mày chết này….
Ốiiiii…..bố ơiii…bố tha…. cho con đi ạ… ư..ư… con biết rồi…con…con nghe lời…bố… ư..ưm…con chết mất bố ơiiii….
Á…aaaaa
Mày…này…cho mày…chừa tội…traiii…Gáiii …Grừ.ừ..ừmmmm….
Sau những âm thanh cao vút là lúc cả hai cơ thể cùng co giật liên hồi, khi người cha mất nhân tính đã xả hết những gì từ trong cu vào sâu cơ thể bé nhỏ đang thoi thóp và co giật thì lão lồm cồm bò xuống khỏi giường, lão đứng dưới nền nhà nhặt cái quần đùi khi nãy lão vứt ra mà lồng chân vào, trước khi đi thì lão quay lại ném cho Thu một câu.
Lần sau mà tao còn thấy mày đi với thằng nào thì về nhà đừng có trách!
Lúc này cơ thể Thu như giã rời sau trận làm tình thô bạo của bố thì cũng kéo cái vỏ chăn bên cạnh mà chùm lên cơ thể đang lõa lồ của mình, ở bên dưới cái âm đạo bé nhỏ của Thu dòng tinh dịch của bố cùng với dâm thủy của mình đang từ từ đùn ra mà chảy dài xuống khe đít, còn phía trên thì những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt thùy mị của Thu kèm theo đó là những tiếng nấc từ sâu trong lòng cô gái bé nhỏ, từ trong thâm tâm Thu lúc này đang kêu gào dữ dội.
Mẹ…. mẹ ơiiii….sao mẹ nỡ bỏ con mà đi…để bây giờ đời con khổ thế này? Bao giờ con mới được gặp mẹ đây. Mẹ ơiiii… Hức…hức…hu…hu….
Thảo mẹ của Thu đã bỏ đi từ năm Thu mới 10 tuổi cũng bởi không chịu nổi thói vũ phu từ Đăng chồng của nàng cũng là bố của Thu hiện tại. Họ cùng học chung trường cấp 3 trên huyện, vào thời đó gã cũng là một trong những người theo đuổi Thảo, gã học thì khá nhưng chỉ cái tính tình hơi khô khan thô lỗ, còn Thảo thì lại là một cô gái xinh đẹp nổi tiếng và cũng có thể được coi là hoa khôi trong trường, ngoài Đăng ra còn biết bao kẻ luôn theo gót chân Thảo, trong số đó thì Vũ đã may mắn lọt vào mắt xanh của nàng học trò xinh đẹp ấy, Vũ học giỏi cùng với vẻ ngoài đẹp trai, nam tính cộng thêm tính tình galang chịu chơi vì nhà có điều kiện nên Thảo đã nhanh chóng bị khuất phục khi Vũ tỏ tình với cô, và rồi cặp đôi Vũ – Thảo đã nhanh chóng trở thành đề tài bàn tán trong trường, trước những con mắt thán phục, ngưỡng mộ cặp đôi “ trai tài – gái sắc” thì cũng không ít con mắt ghen tị với cả hai, một trong số đó là Đăng.
Mặc dù biết Thảo đã yêu Vũ nhưng Đăng luôn tìm cách tiếp cận Thảo, ngược lại thì Thảo lại luôn tìm cách né tránh để khẳng định “hoa đã có chủ”, với tính cách lì lợm và cố chấp của Đăng thì cơ hội cũng đã đến. Thời đó vẫn còn truyền tai nhau câu nói “giàu đi Đức, trí thức đi Liên Xô”, gia đình có điều kiện nên đã cho Vũ đi Liên Xô để học sau khi tốt nghiệp cấp 3 xong, và trước khi đi thì Vũ – Thảo cũng như bao cặp đôi yêu nhau khác, họ đã trao tất cả những gì cho nhau và hứa hẹn khi Vũ trở về cả hai sẽ cùng làm đám cưới. Trong thời gian này thì Đăng liên tục tiếp cận Thảo, nhưng trong lòng Thảo thì chỉ có Vũ nên mọi quan tâm của Đăng cũng chẳng thể lay động nổi con tim luôn ngày đêm hướng về phương trời Âu của Thảo. Nhưng ở đời nào ai biết trước được điều gì, những lời hứa hẹn đó lại không thể thực hiện được khi mà vào thời điểm những năm đó Liên Xô và các nước Chủ Nghĩa Xã Hội ở Đông Âu sụp đổ, Vũ đã ở lại Ukraina mà không về Việt Nam nữa, vậy là bao ước mơ và dự định của Thảo đã tiêu tan, Thảo đã bao đêm cạn nước mặt khi nhớ đến người yêu và những lời hứa hẹn, rồi trong lúc thất vọng cùng cực thì Đăng cũng biết tự tạo cơ hội cho mình mà tiếp cận Thảo mạnh mẽ hơn, quan tâm nhiều hơn, tần suất đến nhà chơi và thăm hỏi bố mẹ Thảo cũng nhiều hơn. Để rồi Đăng cũng có được thành quả nhất định khi đã giành được thiện cảm từ bố mẹ Thảo, và phần nào cũng làm con tim Thảo bắt đầu lay động.
Sau tám năm Đăng miệt mài theo đuổi cùng với áp lực từ bố mẹ thì Thảo cũng nhắm mắt gật đầu đồng ý lấy Đăng, và rồi vào mùa thu năm ấy, một đám cưới được tổ chức linh đình trong niềm hân hoan của gia đình hai bên cùng với niềm vui vô bờ bến của Đăng nhưng từ trong sâu thẳm thì Thảo lại có một nỗi buồn cùng với đó là nỗi lo sợ khi phải đối diện, sống chung với một người thô lỗ cố chấp và có phần gia trưởng của Đăng, mặc dù vậy nhưng Thảo vẫn nuôi hi vọng rằng đó chỉ là do mình đang suy nghĩ quá nhiều mà thôi và mong rằng sau này chung sống cùng nhau thì tính tình của Đăng sẽ được thay đổi……….
Đêm hôm đó sau khi công việc đã xong xuôi, mọi người đã chìm vào giấc ngủ sau hai ngày mệt mỏi, lúc này Đăng đã ngà ngà rượu mà đi vào trong buồng dưới ánh sáng vàng nhạt của cái bóng điện quả nhót, trên chiếc giường nơi Thảo đang nằm đã được trải tấm thảm lót sáng màu càng làm không gian như lung linh huyền ảo, lúc này Thảo đang nằm nghiêng quay mặt vào trong tường trên người đắp cái chăn mỏng ngang lưng với tâm trạng lo lắng thấp thỏm, hiện tại Đăng cũng háo hức bởi gã đã chờ đợi giây phút này quá lâu rồi, nên khi nhìn thấy Thảo thì gã cũng nhanh chóng tụt bỏ quần áo trên người mà leo lên giường, khi chui vào trong chăn nằm cùng Thảo thì cũng là lúc bàn tay gã đã luồn vào bên trong mà xoa bóp hai bầu vú của Thảo, mặc dù không muốn nhưng Thảo lại chẳng có lý do gì để từ chối việc đòi hỏi của chồng trong đêm tân hôn cả, sau khi xoa bóp chán chê hai bầu vú thì bàn tay Đăng lúc này dần di chuyển xuống bụng mà xoa, tiếp đến là bàn tay được thò vào bên trong cái quần thun mỏng, gã sướng đến run người khi bàn tay chạm vào thảm lông mượt mà trên mu lồn của Thảo, nơi mà trước đây gã luôn mơ ước nhưng chưa bao giờ gã được động đến…….
Dường như không thể chịu đựng thêm được nữa thì gã ngồi dậy cầm thun quần ở hai bên hông mà kéo xuống, mặc dù gã còn ngà ngà rượu nhưng khi quần được kéo ra khỏi hai chân của Thảo, dưới ánh sáng mờ ảo thì mắt gã lại sáng lên, gã cười hềnh hệch rồi đưa tay thô kệch của mình xuống mà xoa xuống thảm lông mượt mà đó, không chỉ vậy mà gã còn bóp bóp hai bên mu lồn của Thảo, trước hành động thô lỗ của Đăng thì Thảo đưa tay xuống như muốn ngăn bàn tay đó lại, đồng thời đôi mắt Thảo như ngấn lệ khi trong đầu lúc này là hình ảnh Vũ đang hiện lên, Thảo đang nhắm mắt nhớ đến lúc ở bên người yêu, khi đôi môi chiếc lưỡi của Vũ du ngoạn đến khắp hang cùng, ngõ hẹp trên cơ thể Thảo, nó khác xa lúc này khi hành động thô lỗ của chồng nàng đang bóp và xoa khắp cơ thể mình………
Khi hình bóng của Vũ xuất hiện trong đầu thì lại vô tình kích thích Thảo, làm cho nước từ sâu bên trong cơ thể của Thảo cũng bắt đầu tiết ra, trong hơi thở cũng có phần nặng hơn, Đăng thấy Thảo như vậy thì nghĩ mình đã làm cho vợ ham muốn nên chẳng ngần ngại, cũng không muốn chờ đợi thêm nữa mà gã quỳ hai gối giữa háng, tay cầm con cu thô ráp kê xuống cửa lồn của vợ, trong khi Thảo đang mường tượng đến Vũ thì bất chợt bên dưới cửa lồn bị con cu của Đăng tách ra, chưa kịp định thần thì …Ót…. con cu lao vào lút cán với tốc độ nhanh nhất có thể, từ sâu bên trong cổ họng Thảo chỉ kịp phát ra tiếng…Hự.ư.ưmm.
Khi Đăng đang háo hức chờ đời giây phút thần tiên này, thì gã bất chợt khựng lại khi con cu đã ngập lút cán mà không gặp bất cứ trở ngại nào, gã nhìn xuống khuôn mặt đang như ngấn lệ của Thảo rồi nhổm dậy cho con cu đang găm trong lồn Thảo tuột ra, gã hơi lùi lại sau đó cúi xuống giữa hai chân Thảo mà nhìn vào, như không tin vào mắt mình nên gã đã thọc ngón tay vào trong lồn Thảo rồi rút ra nhìn. Lúc này đã chắc chắn cho suy nghĩ của mình là đúng nên mắt gã vằn đỏ lên mà nói.
Cô…cô đúng là đồ lăng loàn….đồ…đồ đĩ thỏa, uổng công tôi đã yêu cô…theo đuổi cô bao năm nay, vậy mà cô…cô đã ăn nằm với nó từ bao giờ…. tôi tưởng cô cao sang thế nào…cô cũng chỉ là một con đàn bà lăng loàn…đồ con đĩ…..
Sau khi xả một tràng thì gã mặc quần áo đi ra ngoài hết đêm mới về, bỏ mặc Thảo đang nằm với khuôn mặt đẫm lệ. Từ đó về sau mỗi khi những điều gì làm không vừa ý thì gã lại đay nghiến sỉ vả Thảo, còn khi đêm về thì gã cũng chẳng cần bận tâm Thảo mệt hay khỏe, ngày thường hay đến tháng, chỉ cần lúc nào gã nổi hứng là lại đè Thảo ra mà thúc cu vào lồn Thảo, gã coi Thảo chỉ như công cụ để xả tinh trung, coi lồn Thảo cũng chỉ như mấy con đĩ không hơn không kém. Thảo cũng chẳng dám một lời than vãn một lời, hễ mở miệng ra là gã lại đay nghiến Thảo, nên nàng chỉ còn biết chấp nhận số phận khi đã gật đầu để gã bước chân vào cuộc đời mình. Ấy thế nhưng trước mặt mọi người và nhất là trước hai bên gia đình thì Đăng lại tỏ ra chiều chuộng, yêu thương chăm sóc vợ, điều đó càng khiến Thảo ghê tởm gã chồng thú tính của mình.
Sau mấy tháng thì Thảo cũng mang thai Thu, trong thời gian này thì gã cũng có phần nhẹ nhàng hơn chút, những lời đay nghiến cũng bớt đi phần nào, Thảo cũng bớt khổ tâm hơn thời gian vừa qua , những tưởng đứa bé trong bụng Thảo sẽ thay đổi được tính tình của gã thì nào ngờ gã lại quay ngoắt lại như xưa khi biết cái thai trong bụng Thảo là con gái. Lão lại đối xử với Thảo như lúc mới cưới về, cho đến tháng gần sinh gã cũng mặc kệ Thảo mà chẳng thèm quan tâm, hôm nào đi làm về mà chưa có cơm ăn thì gã lại chửi bới sỉ vả Thảo.
Ngày Thảo sinh Thu thì gã cũng bỏ mặc để Thảo tự đi, lấy lý do bận việc ở công trình nên gã đã ở đó cả tháng trời mà chẳng thèm về nhà quan tâm hay chăm sóc vợ con. Càng ngày thú tính trong người gã càng bộc lộ rõ rệt, gã bắt đầu lao vào cờ bạc, rượu bia gái gú ở công trình, mỗi lần về nhà mọi người cũng nhắc nhở và tham gia với gã nhưng đâu lại vào đó khi có người thì gã nhẹ nhàng tình cảm còn lúc không có người khác thì gã lại sinh sự với mẹ con Thảo, nhiều lúc gã to tiếng khiến đứa con gái bé nhỏ đang ẵm ngửa phải giật mình khóc thét lên, làm Thảo phải dỗ dành mãi mà chẳng được, những lúc đó thì gã lại chửi bới, đay nghiến và sỉ vả Thảo…………………………………………….
Cuộc sống như trong địa ngục của mẹ con Thảo cứ diễn ra như vậy ngày này qua ngày khác, gã cứ đi khỏi nhà thì chớ, về đến nhà là không khí ngột ngạt lại diễn ra, Thu lúc này cũng đã lớn, cô bé đang học năm cuối của tiểu học, nhưng gã thì vẫn tính tình như xưa, ngày càng bê tha, đã vậy từng ấy năm mà Thảo lại chưa chịu đẻ cho gã một đứa con trai, cho dù mỗi lần về là gã lại đè vợ ra đút cu vào lồn mà địt rồi bắn ầm ầm ở bên trong mà chẳng hề hấn gì, bởi vậy những lúc ở công trình hoặc ngồi chè chén gã lại hay bị mọi người trêu và gọi gã là “ ông ngoại” điều đó càng làm cho gã điên tiết, tất cả những bực tức bị dồn nén thì về nhà gã đền trút lên vợ con………………….
Rồi đến một ngày nọ! Đó chính xác là buổi sáng hôm đó, Thảo đưa Thu đi học như mọi hôm, bình thường thì khi Thu vào sân trường là Thảo quay xe về nhà, nhưng hôm nay sau khi Thu xuống xe thì Thảo lại đứng trước cổng trường nhìn theo đứa con gái bé nhỏ của mình một lúc lâu đến khi Thu vào hẳn trong lớp thì Thảo mới quay đi, trước khi đạp xe thì Thảo chỉ kịp đưa tay lên mà quệt đi dòng lệ đang trào nơi khóe mắt, miệng chỉ lẩm bẩm “mẹ xin lỗi con”…….
Buổi trưa sau khi tan học Thu không thấy mẹ đến đón, đợi một lúc không thấy thì Thu định đi bộ về, lúc này cô giáo đi qua gặp nên đã chở Thu về tận nhà. Lúc Thu về nhà không thấy mẹ đâu, cô bé đã tự đi nấu cơm thay cho mẹ, nhưng đến lúc cơm chín ngồi đợi mãi mà chẳng thấy mẹ về…. chiều cũng vẫn vậy chẳng thấy mẹ đâu mãi đến tối mịt thì Thu mới chạy vào nhà ông bà nội để nói cho mọi người biết, lúc này thì mọi người cũng đi tìm Thảo mà không có kết quả, đêm đó bà nội phải ngủ với Thu cho cô bớt sợ, đó là đêm đầu tiên trong đời Thu không có vòng tay của mẹ bên cạnh.
Sáng hôm sau thì bà nội phải đánh điện cho bố của Thu về để đi tìm Thảo, ngày hôm đó cả nhà ông bà ngoại của Thu cũng được gọi lên để đi tìm Thảo mà không có kết quả cho đến mấy ngày sau cũng vẫn vậy, khi nghe thông tin Thảo bỏ nhà đi thì có người trong làng nói đã nhìn thấy Thảo lên một chiếc xe khách có dán chữ đi bến xe Mỹ Đình vào buổi sáng hôm ấy, khi có được thông tin đó thì ngay hôm sau Đăng đã đứng ở đường quốc lộ đợi chiếc xe đó chạy qua để hỏi, nhưng khi hỏi thì cả lái và phụ xe đều nói Thảo đã xuống khi xe mới bắt đầu đến Hà Nội mà không xuống ở bến, như một gáo nước lạnh dội xuống đầu nên Đăng đành lững thững ra về………………………
Đã ba tháng sau khi Thảo bỏ nhà đi, lúc này cũng là gần tết rồi mọi người chỉ còn biết mong chờ tin tức của Thảo báo về, thì một hôm đang đang trên lớp học, Thu đã được cô giáo mang đến một phong thư, mở ra xem thì là thư của mẹ viết và gửi cho với nội dung chỉ ngắn gọn.
Con yêu của mẹ! Mẹ xin lỗi vì đã bỏ con mà đi, nhưng mẹ không thể chịu được người cha ác độc của con nữa rồi, hiện tại mẹ vẫn khỏe, con phải cố gắng học thật giỏi để đỗ đại học sau này thì mới gặp được mẹ, lúc đó mẹ sẽ về đón con. Và con cũng đừng cho bất cứ ai biết mẹ đã gửi thư cho con nhé! Hãy nhớ lời mẹ nhé. Mẹ yêu con!
Sau khi đọc xong bức thư thì Thu cất vào trong cặp sách với tâm trạng vui buồn lẫn lỗn, vui vì biết mẹ vẫn còn khỏe và không bỏ rơi mình, nhưng buồn vì biết bao giờ mới đỗ đại học để được gặp mẹ. Nhưng từ sâu trong lòng thì Thu đang có một quyết tâm rất lớn đó là phải gặp được mẹ, và cô bé cũng đã bắt đầu theo đuổi ước mơ đại học từ khi mới lên mười…………!