Chuyện Của Liên - Chương 14: Thị dâm và khám phá
Liên có tệ quá không? Liên có dâm đãng quá không? Trong lúc dầu sôi lửa bỏng thế này, gia đình thì như thế, con cái thì như vậy. Thế mà Liên vẫn thủ dâm với hình ảnh cái dương vật của con trai mình. Đành rằng lúc trước Liên vẫn thường hay làm thế, nhưng khi đó khác, khi đó Liên tìm đến hình ảnh của con trai chỉ như một thứ gia vị thêm vào đời sống tình dục của mình. Nhưng bây giờ không chỉ đơn giản như thế. Nó trực tiếp hơn, nó trần trụi hơn rồi. Mặc dù mọi thứ xung quanh mình giờ đây quá mức tàn nhẫn. Nhưng cái tuổi 40 ơi, cái cơ thể 40 tuổi ơi, cái cơ thể vào độ chín mọng nhất, thành thục nhất, ham muốn nhất của Liên ơi! Sao nó không bị hoàn cảnh xung quanh tác động mà giảm bớt ham muốn đi cơ chứ.
Liên luôn tự nhắc nhở mình phải kiềm nén, phải che đậy nhu cầu tình dục, bởi hoàn cảnh đơn thân như Liên bây giờ không phải là điều kiện tốt để giải tỏa sinh lý. Chồng không ở bên cạnh, mà cuộc sống vẫn phải tiếp diễn, Liên vẫn phải đi làm, vẫn phải giao tiếp với mọi người, nam có nữ có, già có, trẻ có. Nếu không có nghị lực thì Liên sẽ bị xa ngã, Liên sẽ bị những đòi hỏi của cơ thể làm mình trượt ngã vào bến bờ tình dục ngoài luồng không lối thoát.
Ở một góc độ nào đó Liên đã làm được. Vẫn cái cơ thể khát khao ấy, Liên vẫn làm việc bình thường. Vẫn có những ánh mắt thèm thuồng của khách hàng, của đồng nghiệp, vẫn có những chàng trai bám đuôi mỗi lần Liên đi trên đường. Nhưng Liên đã bỏ qua được tất cả, vẫn giữ được tôn nghiêm của mình.
Nhưng một góc nhỏ còn lại, Liên lại không thể giữ được mình với Tuấn, con trai của mình. Liên biết giải thích thế nào đây. Khó nói lắm, Tuấn và Liên không phải quan hệ thông thường, là hai mẹ con. Tuấn được Liên mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày, nỗ lực vượt cạn bên bờ sinh tử để Tuấn nhích từng centimet từ dạ con chui ra, vượt qua âm đạo ngắn ngủi nhưng dài hàng ngàn cây số đối với hai mẹ con khi đó để đến với thế giới này. Giữa hai mẹ, lần tiếp xúc đầu tiên lại chính là thông qua chỗ kín đáo nhất, nhạy cảm nhất của người phụ nữ. Có một sợi dây vô hình nhưng bền chắc vô cùng tồn tại giữa Liên và Tuấn. Và chỉ cần hai người, hoặc một trong hai người kéo sợi dây ấy ngắn lại là hai mẹ con lại trở về bên nhau, hòa nhập vào nhau cả tâm hồn và thể xác.
Liên đã suy nghĩ như vậy sau những gì mình đã trải qua đến thời điểm này, đó cũng là cách mà Liên lý giải được những suy nghĩ tình dục của Liên đối với Tuấn thời gian qua. Và từ lúc đọc những suy nghĩ của Tuấn đối với mẹ qua những bức ảnh trong điện thoại, Liên càng khẳng định điều mình suy nghĩ là đúng, là chính Tuấn cũng bị sợi dây vô hình ấy kéo về bên mẹ. Rồi sẽ ra sao đây?
Trăm suy trăm tính không bằng trời tính!
Không biết chị Mỹ Anh và Thùy Trâm có suy nghĩ giống như Liên không?
Tồn tại trong một con người luôn luôn có phần con và phần người, có thiện và ác, có lý trí và con tim, những thứ tưởng chừng như đối lập nhau ấy lại cùng tồn tại song song trong một thực thể. Luôn luôn có sự giằng xé, có sự đấu tranh để phân thắng bại. Nhưng cuộc chiến giữa hai phần đối lập ấy chưa bao có bên nào, và có lẽ sẽ chẳng bao giờ có bên nào giành được chiến thắng cuối cùng. Lúc thì phần con thắng, như lúc vừa nãy Liên đã thủ dâm với ảnh dương vật Tuấn. Lúc thì phần người sẽ thắng, như lúc này đây, khi cơn cực khoái đã qua. Liên nhận biết, chuyện quan hệ tình dục giữa mẹ và con trai đó là vi phạm luân thường đạo lý, là loạn luân không được xã hội loài người ở bất kỳ thời kỳ nào chấp nhận. Nó thuộc về phạm trù đạo đức.
Khi lý trí trỗi dậy, Liên tự bảo mình phải tiếp tục đọc nốt các bức ảnh, phải thật hiểu được con trai mình, nó đang suy nghĩ gì, nó muốn làm gì. Những bức ảnh đến hơi muộn, khi sự việc đã diễn ra rồi mới biết. Nhưng cũng hy vọng rằng nó đến không quá muộn, vẫn còn cơ hội để làm cho con trai trở lại bình thường, đi đúng đường mà một người đàn ông, một người con cần phải đi. Phải đọc hết trong tối nay, sáng mai biết phải làm gì vì chị Mỹ Anh hẹn 9 giờ sáng mai qua nhà chị để mấy chị em bàn bạc đối sách.
Sau khi tắm lại một lần, gột rửa những mùi nồng nàn và dâm thủy trên người, Liên lại trở lại trên giường. Bắt đầu đọc bức ảnh tiếp theo.
Tin nhắn đầu tiên là của Minh: “Tuấn, hôm nay lúc mày ở lại gặp cô chủ nhiệm, cô bảo sao? Cô có đồng ý không?”
Quang: “Chắc là không rồi, cô mà đồng ý thì thằng Tuấn đã bô bô lên ngay rồi.”
Tuấn: “Hết giờ học, tao có xin cô ở lại gặp riêng tao. Tao bảo cô là ba thằng tụi mình muốn học thêm môn Hóa vì cảm thấy môn này khó.”
Minh: “Thế cô bảo sao?”
Tuấn: “Cô bảo nhà trường không cho phép giáo viên dậy thêm.”
Quang: “Thế là mày thôi à? Tao đã dặn là không được bảo là học thêm mà phải bảo là kèm riêng cơ mà.”
Tuấn: “Thì sau đó tao cũng bảo thế. Tao bảo là bọn em chỉ cần học 1 buổi/tuần vào thứ 7 hoặc chủ nhật thôi. Vì bọn em yếu môn này nên muốn cô phụ đạo thêm. Nhưng cô bảo là mới bắt đầu vào năm học, chưa cần thiết phải học thêm. Ít nhất phải giữa kỳ, lúc đó nếu vẫn cần phụ đạo thì cô bố trí thời gian. Nhưng chắc là phải vào buổi tối ngày thường vì thứ 7 và chủ nhật cô phải dành thời gian cho con gái cô”.
Minh: “Ờ, thế là vẫn còn cơ hội. Đành phải chờ thôi chứ làm sao bây giờ. Đm, tao bấn quá, hay là bọn mình đi chơi gái đi, như hôm nọ bàn ấy. Tao có gần 5 lít rồi.”
Quang: “Tao cũng có từng ấy. Tiết kiệm mãi. Công chúa nhà tao quản lý tiền chặt lắm”
Tuấn: “Tao có 1 củ, 3 thằng hùn vào cũng được 2 củ rồi. Cuối tuần này đi luôn đi. Đm, tao cũng muốn xem cái lồn bằng xương bằng thịt nó như thế nào.”
Minh: “Chốt”
Quang: “Chốt, cuối tuần.”
Đọc đến đây, tự nhiên Liên lại có cảm giác ghen mới lạ chứ. Tự nhiên Liên không muốn Tuấn làm tình với một người đàn bà khác, đặc biệt là cô gái trong ngành dịch vụ tình dục. Theo như Tuấn nói thì Tuấn chưa bao giờ được làm tình thực sự, vậy là lần đầu tiên của Tuấn lại trao cho cô gái ngành hay sao? Trong người cứ ức ức kiểu gì đó khó chịu vô cùng.
Trinh trắng của người đàn bà đương nhiên quan trọng hơn của người đàn ông, đó là quan niệm. Nhưng có thế nào, Liên với tư cách là mẹ cũng không muốn con trai mình mất tân vào tay một cô gái ngành.
Chắc bức ảnh sau chúng sẽ kể cho nhau nghe về chuyện đi chơi gái, giờ có can cũng không kịp nữa rồi vì sự kiện đã được diễn ra. Liên hồi hộp mở bức ảnh tiếp theo. Quả đúng như vậy, chúng nói về việc đó. Lại là thằng Minh kêu ca đầu tiên, Liên thở phào khi đọc xong dòng thứ nhất.
Minh: “ĐM, đen như chó. Thằng Quang, mày đặt kiểu gì mà ba thằng vác buồi về không? Lại còn mất trăm rưỡi tiền phòng.”
Quang: “Thì tao đặt trên mạng, chọn loại ngon nhất, nghe bảo còn đang là sinh viên. Giá 2 triệu bao tiền phòng.”
Tuấn: “Nhưng mày không bảo là 3 đứa chơi chung, ngu thế.”
Minh: “Gạ mãi mà chị ấy không đồng ý, nói là 2 triệu chỉ 1 đứa thôi, nếu 3 đứa thì chị bớt cho 1 triệu còn 5 triệu. Tiền đéo đâu ra.”
Quang: “Thì tao có biết đâu, đã làm bao giờ đâu mà biết. Cứ tưởng là mình thuê như thế thì muốn làm gì thì làm.”
Tuấn: “Thôi để lần sau rút kinh nghiệm. Giữ lại đời trai dành cho mẹ. Mà tao cũng nghĩ lại rồi. Tao muốn dành lần đầu tiên cho của mình cho Liên của tao.”
Quang: “Cứ thế này thì biết đến bao giờ đây?”
Minh: “Ê thằng Quang, hôm nay mày bảo có kế hoạch 2 rồi mà, triển thôi. Bà chủ ngày nào cũng ăn tinh trùng rồi.”
Tuấn: “Ừ, kế hoạch thế nào nói đi”.
Quang: “Có rồi, nhưng để mai giờ ra chơi tao nói cụ thể. Giờ học bài đi, mai kiểm tra 1 tiết Toán đấy.”
Minh: “Úp úp mở mở, không nói rõ nhưng gợi ý đi.”
Quang: “Kế hoạch 2: Thị dâm”.
Tuấn: “Là sao?”
Quang: “Kế hoạch 1 là “Bện hơi”, bọn mình cho mẹ ăn tinh trùng, quen với tinh trùng rồi. Gọi là đã bện hơi của mình rồi. Giờ phải đến giai đoạn để cho các mẹ biết là bọn mình đã lớn. Không biết mẹ chúng mày thế nào chứ Công chúa nhà tao lúc nào cũng tưởng tao còn bé tí. Phải để cho mẹ biết là bọn mình đã lớn, đã trưởng thành, đã có thể địt được rồi. Hiểu chưa?”
Minh: “Hơi hơi hiểu rồi, nhưng phải làm thế nào đây?”
Tuấn: “Ừ, phải làm thế nào, cái này nguy hiểm phết.”
Quang: “Mai tao nói. Học đi”.
Hết bức ảnh, Liên cảm thấy nhẹ nhõm đi một chút, vậy là kế hoạch đi chơi gái của bọn chúng tính tới thời điểm đó là vẫn chưa thực hiện được. Nhưng sự căng thẳng vẫn còn bao trùm. Kế hoạch “Bện hơi” mà chúng nói là cho Liên uống tinh trùng, cho Thùy Trâm đắp mặt nạ tinh trùng, cho chị Mỹ Anh tắm nước tinh trùng. Còn kế hoạch “Thị dâm” của chúng là gì đây.
Liên tò mò mở bức ảnh tiếp theo.
Minh: “Đm, hồi hộp vãi cả đái. Xong việc rồi, vừa xong. Tao căn tầm 9h là Bà chủ sẽ từ cửa hàng về nhà. Lần nào cũng thế, Bà chủ phải lên phòng tao kiểm tra tao học bài xong mới về phòng. Tao cố tình mở hé cửa. Nếu đứng từ cửa phòng của tao nhìn vào trong phòng thì nhìn thấy nửa dưới của giường ngủ, không nhìn thấy nửa trên vì vướng tường nhà vệ sinh.
Tao nghe thấy tiếng mở cửa ở dưới tầng là phi lên giường, tụt con mẹ nó quần ra rồi xóc lọ. Đm, mãi mới cứng lên được vì hồi hộp, lần đầu tiên cho Bà chủ chiêm ngưỡng cặc mà. Lúc tao đang xóc, nhìn qua gương thì tao biết chắc là Bà chủ đang đứng ở cửa và nhìn vào bên trong. Lúc đó tao vừa sợ vừa nứng. Chỉ sợ Bà chủ nhìn thấy vào đập cho một trận. Nhưng không ngờ, Bà chủ không tức giận, ngược lại bà chủ còn đứng ngây ra nhìn vào buồi tao. Bà chủ ôm miệng vì kinh hãi, chắc Bà chủ thấy buồi tao to quá nên ngạc nhiên đây mà.
Hơn mười phút sau thì tao mới bắn tinh, khiếp, tao chưa bao giờ sóc lọ mà sướng như thế chúng mày ạ. Phọt một đống lên tít trên cao rồi mới rơi xuống bụng. Ngày nào tao cũng thủ dâm nhưng hôm nay tao bắn nhiều ơi là nhiều.
Đến khi bắn tinh xong thì tao mới nhìn thấy Bà chủ rời đi. Đm, thế là thành công rồi phải không? Bà chủ đã biết tao có buồi to, bắn tinh nhiều, xóc lọ lâu ra như thế chắc Bà chủ cũng thích phải không?”
Thì ra kế hoạch của bọn chúng là như thế, chính là để cho các mẹ biết chúng đã lớn thế nào. Đọc đến đoạn này, Liên nhớ lúc đó Thùy Trâm kể là “em nhìn thấy thằng Minh đang xóc lọ, chỉ nhìn một lúc là đi ngay”. Giờ Minh lại kể là Thùy Trâm xem rất lâu, đến khi thằng Minh xuất tinh mới rời đi. Ai là người nói dối đây?
Tiếp nào, là tin nhắn của Quang: “Công chúa thường lấy đi giặt trong phòng tao lúc ăn cơm xong. Lần này tao cố tình xuất tinh ra đầy quần sịp, sau đó còn lộn ngược lại rồi để lên trên cùng. Công chúa lấy đồ chắc chắn sẽ nhìn thấy tinh trùng của tao. Nhà chỉ có tao là đàn ông, Công chúa chắc chắn sẽ biết tinh trùng trên đó là của tao.
Lúc tao từ dưới nhà đi lên phòng thì nhìn thấy Công chúa đi ra, trên tay Công chúa không cầm cái gì, biểu hiện lại hình như là ngại, cố tình tránh nhìn vào mặt tao. Tao mới hỏi là “Mẹ tìm con à?”. Công chúa ấp úng mãi mới trả lời: “À ừ, à không. Mẹ định lấy quần áo bẩn ở phòng con đi giặt nhưng chợt nhớ là có việc phải đi ra tạp hóa mua ít đồ. Để lát mẹ giặt sau.
Nói xong Công chúa đi mất.
Tao vào phòng mình, vào trong WC thì thấy cái rổ đựng quần áo bẩn vẫn còn y nguyên. Tao mới cầm cái quần sịp lên. Chúng mày biết sao không? Tao chắc chắn Công chúa đã sờ vào cái quần này, vị trí đã thay đổi so với lúc tao đặt vào. Và còn một điều nữa, tinh trùng đã không còn, chỉ còn lại vết ướt bình thường thôi. Tao không biết là Công chúa đã làm gì với số tinh trùng đó. Có lẽ nào, Công chúa đã ăn hết rồi không chúng mày.”
Minh: “Tao chắc chắn là cô Mỹ Anh đã ăn hết tinh trùng của mày rồi.”
Tuấn: “Khả năng này rất cao vì nếu cô gạt tinh trùng ra, hoặc giặt qua trong nhà vệ sinh thì cái quần sẽ ướt hết. Chỉ có 1 khả năng xảy ra, cô Mỹ Anh đã liếm hết tinh trùng của mày.”
Lại nhớ lại lúc chị Mỹ Anh kể chuyện, chị ấy nói là nhìn thấy tinh trùng của Quang ở đáy quần sịp, nhưng chị ấy hoàn toàn không kể là chị ấy đã làm gì với số tinh trùng ấy. Nghe Tuấn phân tích rất hợp lý và lô gic. Giả sử nếu người đó là Liên, một khi đã quá lâu rồi không được ngửi tinh trùng thực sự như hoàn cảnh của chị Mỹ Anh, Liên sẽ liếm hết.
Vậy giữa Quang và chị Mỹ Anh, ai là người nói dối đây?
Giờ đến lượt Tuấn kể, chưa giở sang bức ảnh tiếp theo, Liên mới nhớ lại hôm đó, cái buổi tối hôm chị Mỹ Anh và Thùy Trâm kể chuyện vừa rồi thì chính buổi sáng hôm đó Liên mặc áo dài sang gọi con dậy, Liên đã nhìn thấy dương vật của Tuấn một cách trọn vẹn, phơi trên giường. Không lẽ ….. không phải là Tuấn lúc đó còn đang ngủ sao? Thì ra đó chỉ là giả vờ, giả vờ giống như lần Liên ngủ cùng con. Trời ơi, vậy mà Liên cứ tưởng ……….
Tuấn: “Rồi, không phải giục, để tao kể. Tao còn được khuyến mại nữa cơ.
Mọi ngày tầm 6:30 là Liên sẽ sang phòng gọi tao dậy đi học. Sáng nay tao đặt chuông điện thoại 6:20. Tao dậy rồi gạt chăn ra, tụt quần đến nửa đùi. Đéo phải làm gì thì buồi tao đã dựng mẹ nó lên rồi, sắp triển kế hoạch, cũng là lần đầu tiên cho Liên biết tao có buồi to và dài như thế nào nên hứng tợn, với lại buổi sáng lúc ngủ dậy thì kiểu gì chả cứng, phải đi đái xong mới xìu xuống được.
Đúng 6:30 thì Liên sang. Liên chỉ gõ cửa vài cái cho có lệ rồi mở cửa vào luôn. Tao hồi hộp và lo lắng, lại phải nhắm mắt giả vờ ngủ, gáy như đúng rồi. Không dám mở mắt ra tẹo nào luôn.
Khi Liên gọi tao mấy câu, tao không trả lời. Rồi tao cũng không nghe thấy tiếng Liên gọi tiếp. Tao chắc chắn là Liên bị bất ngờ vì nhìn thấy buồi tao. Liên im lặng không nói gì, chắc là đang mải nhìn. Tao muốn mở mắt ra nhìn biểu cảm của Liên lúc đó nhưng lại không dám. Vẫn giả vờ ngủ. Phải đến hơn 1 một phút sau, lúc Liên ra kéo rèm, ánh sáng vào và gọi to tao mới dậy.
Lúc tao mở mắt ra, ôi trời ơi, tao xuýt chút nữa thì xuất tinh, lúc đấy tao chỉ cần xóc chục cái thôi thì chắc chắn tao xuất tinh. Bởi vì tao nhìn thấy Liên mặc áo dài, đứng ở cửa sổ, ánh sáng từ ngoài chiếu vào làm tao nhìn rõ thân hình của Liên, nhìn thấy rõ mông của Liên đang hướng về phía tao, lưng của Liên dài thượt. Lúc đó tao chỉ muốn lao đến chỗ Liên và điên cuồng làm tình ngay lập tức.
Liên không dám quay lại nhìn tao mà chỉ nhìn ra cửa sổ rồi giục tao đi đánh răng rửa mặt.
Chưa hết đâu. Mọi ngày, Liên gọi tao dậy xong là ra khỏi phòng. Nhưng khi tao đánh răng rửa mặt xong ra ngoài thì tao thấy Liên vẫn còn ở trong phòng. Đm, đéo biết có phải Liên cố tình gạ gẫm tao không mà khi tao ra, tao nhìn thấy Liên đang chổng mông ở giường gấp chăn. Lúc đó thực sự tao nứng vô cùng, rồi tao chợt làm liều, tao đi về phía Liên rồi giả vờ chân nọ đập vào chân kia. Tao muốn tạo ra một hoàn cảnh để tao ngã về phía Liên, để được đè lên lưng Liên, để buồi tao được chạm vào mông Liên trong bộ áo dài đó.
Nhưng càng bất ngờ hơn nữa là, khi nghe tiếng tao ngã từ phía sau thì Liên lại quay người lại. Thế là tao xô thẳng về phía Liên, đè Liên nằm ngửa ra giường. Buồi tao chọc được vào háng Liên chúng mày ạ. Ngực tao đè vào ngực Liên. Tất cả diễn ra chỉ khoảng 5 giây đồng hồ. Nhưng đến bây giờ tao vẫn còn sướng. Cảm giác buồi mình được chọc vào háng Liên, nhất là lúc Liên đang mặc áo dài, đó là mơ ước của tao.
Liên lồm cồm bò dậy, nhanh chóng ra khỏi phòng, đi mà như chạy, có lẽ Liên ngượng chúng mày ạ. Có phải là Liên cũng cảm thấy được buồi tao chạm vào lồn mình không?”
Thì ra là vậy. Thì ra là thế. Những lời miêu tả của Tuấn trùng khớp với thực tế xảy ra. Đúng như câu hỏi của Tuấn. Lúc đó Liên đã cảm giác thấy buồi Tuấn chọc vào háng mình, lúc đó Liên sướng lắm, sướng đến mức mà sắp đạt được cực khoái cơ mà. Sự bất ngờ luôn mang đến sự thăng hoa một cách nhanh chóng. Lúc nhìn thấy buồi của Tuấn cứng cáp, trẻ trung, tưng tưng chỉ thẳng lên trần nhà là lúc những cơn sóng vô biên bất tận đập vào bờ, từng bước từng bước đạt được khoái cảm cao trào, rồi khi con đực đè sấp con cái xuống thì đó là sóng thần hất tung mọi thứ, mọi rào cản, ngăn trở đều bị phá vỡ. Và nếu Tuấn chỉ đè Liên thêm một chút thôi kèm theo vài cái dập mô phỏng động tác địt thật mạnh mẽ là Liên sẽ đạt được cực khoái. Lúc đó, Liên rồi khỏi phòng Tuấn mà như trốn chạy. Đó là sự thật. Tuấn không nói dối.
Minh: “Chắc chắn là cảm thấy rồi, chỉ sợ mày chọc trượt thôi.”
Quang: “Nhìn phản ứng của cô Liên là biết rồi.”
Tuấn: “Trượt là trượt thế đéo nào. Buồi tao còn cảm thấy êm êm mà.”
Minh: “Nhất mày đấy Tuấn ạ. Trong 3 thằng mình, mày là được gần lồn mẹ nhất, 2 lần rồi còn gì.”
Quang: “Một lần hôm cô Liên sang ngủ chung, mày úp thìa cô ấy. Lần thứ 2 là sáng nay. Đéo biết bao giờ tao và thằng Minh mới được như mày.”
Tuấn: “Đừng sốt ruột, phải từ từ và có cơ hội nữa. Cứ theo kế hoạch mà làm.”
Minh: “Giờ tiếp theo thế nào đây?”
Quang: “Chúng mày cứ theo kế hoạch mà làm. Đừng làm liên tục và 1 kiểu, phải nghĩ ra các cách khác nhau, thời điểm khác nhau. Nói chung là phải làm sao để mẹ mình biết là mình đã lớn, đã biết địt nhau và đang rất thèm được địt”.
Quả đúng như kế hoạch mà bọn chúng đã vạch ra, sau hôm ấy, rất nhiều lần Liên lên gọi Tuấn dậy thì đều được nhìn thấy buồi của Tuấn. Mà nhiều lần Liên muốn Tuấn tự đặt chuông báo thức để mẹ không phải sang gọi. Nhưng lần nào Tuấn cũng mè nheo không chấp hành, bắt Liên phải sang gọi. Mà Liên thì phần là chiều con, phần cũng muốn nhìn thấy “nó” nên vẫn làm. Đuổi bắt – đuổi bắt – không biết là ai đuổi ai bắt đây?
Còn về phần Minh và Quang, không biết chúng giở trò gì để “thị dâm” Thùy Trâm và chị Mỹ Anh đây? Không thấy chị em nhà ấy kể. Tới đây thì Liên đã có một đúc kết. Mặc dù có thể nói là 3 chị em “Hội 3 mẹ tâm lý” có thể kể cho nhau nghe nhiều chuyện, kể cả những chuyện thầm kín nhất mà có khi chị em ruột cũng chưa chắc đã chia sẻ cho nhau được, nhưng tựu chung lại vẫn chưa kể hết. Liên cũng vậy, chị Mỹ Anh và Thùy Trâm cũng thế. Có những điều, không thể chia sẻ cùng ai. Ví dụ rõ ràng nhất, Liên chưa bao giờ chia sẻ với chị em chuyện Liên có mộng tình với Tuấn, Liên đã cầm buồi Tuấn xóc lọ đến phọt tinh trùng. Và rất, rất có thể, chính Thùy Trâm và chị Mỹ Anh cũng vậy, cũng như Liên.
Liên giở bức ảnh tiếp theo. Chắc chị Mỹ Anh đã lược bỏ nhiều đoạn chat, vì thời gian bắt đầu của bức ảnh thứ 3 cách thời điểm hiện tại 20 ngày, khoảng khoảng thời gian Liên bị đuổi khỏi nhà.
Quang: “Thôi mà Tuấn, đừng buồn nữa, chuyện của người lớn nhiều khi bọn mình không hiểu được đâu”.
Minh: “Cả ngày hôm nay mày như thằng mất hồn ấy Tuấn ạ.”
Quang: “Cô Hồng mặc áo dài, mông mẩy cứ chổng xuống như thế mà nó còn chẳng thèm nhìn kia kìa.”
Tuấn: “Địt mẹ, chúng mày ở hoàn cảnh của tao mà xem. Địt mẹ, nhìn thấy Liên bị đánh mặt xưng húp như thế chúng mày có chịu được không?”
Quang: “Thì tao có nói gì đến chuyện đấy đâu. Công chúa của tao mà bị đánh thì có tử hình tao cũng chơi chết thằng đánh Công chúa”.
Minh: “Bọn tao chỉ muốn mày vui vẻ hơn thôi mà. Rồi vài hôm nữa cô Liên lại về nhà thôi. Mày đừng lo lắng quá. Cô Liên hiền lành như thế thì chú Trường không giận lâu được đâu.”
Tuấn: “Đm, lúc tao nhìn thấy mặt mẹ tao, biết là bố tao đánh mẹ tao như thế, chúng mày biết lúc đó tao nghĩ gì không? Tao hận bố tao, tao không muốn ai động đến dù chỉ là một sợi tóc của mẹ tao.”
Quang: “Bọn tao hiểu mà. Thôi để vài bữa nữa xem thế nào. Mà mày chẳng nói là mẹ mày bảo đấy chỉ là chuyện hiểu lầm thôi mà. Đã là hiểu lầm thì sẽ có giải thích. Yên tâm đi.”
Minh: “Chỉ tiếc là giờ cô Liên chuyển ra ngoài, mày thì ở nhà, mẹ con không gặp nhau thường xuyên thì kế hoạch “Thị dâm” khó thực hiện rồi.”
Tuấn: “Giờ còn tâm trí nào mà nghĩ đến chuyện ấy nữa.”
Quang: “Mẹ con mày vẫn gặp nhau thường xuyên đấy thôi, lo gì.”
Tuấn: “Thôi, tao off đây, giờ chẳng còn tâm trí nào mà nói chuyện nữa.”
Quang: “Ừ, mày off đi.
À quên, có kế hoạch 3 rồi đấy, chúng mày có thực hiện không?
Minh: “Có rồi à? Đúng đấy, Bà chủ giờ đã quá quen với buồi tao rồi. Tiếp đi mày”.
Tuấn: “Nói sơ qua đi. Tao chưa chắc đã theo được vì mẹ tao không có ở nhà.”
Quang: “Kế hoạch 3 có tên gọi: “Khám phá”. Tao hỏi chúng mày nhé. Chúng mày có muốn nhìn thấy mẹ trần truồng không, muốn nhìn thấy vú, thấy lồn không?”
Minh: “Địt mẹ, hỏi ngu vãi đái. Cái đó thì ai chẳng muốn. Tao có nhắm mắt cũng nhìn thấy Bà chủ trần truồng.”
Tuấn: “Hỏi thừa. Nói đi.”
Quang: “Cụ thể mai tao nói nhưng đại khái là: Cho mẹ uống thuốc mê, rồi khám phá cơ thể.”
Minh: “Ôi, đéo”.
Tuấn: “Đm, thế khác đéo nào hiếp dâm.”
Quang: “Bình tĩnh. Tao biết trước chúng mày phản ứng như thế. Nhưng nghe tao nói hết đã.”
Minh: “Nói nhanh, nguy hiểm là tao đéo làm đâu. Thuốc mê, đm, nghe như phim ấy, uống vào rồi lăn quay ra đấy thì hận cả đời. Tao thèm thì thèm thật nhưng tao không bao giờ làm cái gì có hại tới Bà chủ đâu.”
Tuấn: “Tao cũng thế.”
Quang: “Tao tìm hiểu rồi, có một loại thuốc gây mê mà người uống sẽ ngủ say trong khoảng 6 tiếng đồng hồ. Là loại cao cấp hơn so với thuốc ngủ bình thường thôi. Chúng mày yên tâm, tao cũng không bấn đến nỗi mà cho Công chúa của tao uống cái gì có hại sức khỏe đâu.”
Minh: “Nhưng tao cứ thấy lo lo, ngộ nhỡ ….”
Tuấn: “Đm, thuốc mê hay thuốc ngủ gì cũng là hại sức khỏe hết, ít hay nhiều thôi.”
Quang: “Tao tính rồi, để cho chắc ăn, tao tình nguyện uống thử trước. Tao đã đặt mua được 1 gói, chủ nhật này Công chúa đi vắng từ sáng tới tối, chúng mày sang nhà tao, lúc đó tao sẽ uống thử 1 gói. Xem thế nào.”
Minh: “Hy sinh thân mình vì sự nghiệp lớn. Like mạnh”.
Tuấn: “Hay là mà để tao uống cho. Dù sao thì tao cũng cao to hơn mày, sức đề kháng cũng tốt hơn.”
Quang: “Không, để tao, chính vì tao sức khỏe không tốt bằng mày nên tao sẽ thử vì thể trạng của tao tương đương với các mẹ hơn chúng mày.”
Minh: “Hồi hộp phết. Được rồi. Quyết định vậy đi. Chủ nhật này bọn tao đến.”
Tuấn: “OK”.
Quá choáng váng! Bọn chúng thực sự dám đem cả mạng sống ra mà thử thuốc. Liên dựng ngược tóc gáy. Để thực hiện được kế hoạch đánh thuốc mê mẹ của mình, ba đứa con đã dám mua thuốc mê rồi thử trước xem có hại gì không? Những chuyện như thế này, có nát óc Liên cũng không bao giờ nghĩ ra, không bao giờ nghĩ đến. Mà hình như là trên truyện, trên phim, trên báo đài cũng chưa bao giờ có chuyện này.
Ấy vậy mà Quang, Tuấn, Minh, 3 đứa trong mắt các mẹ là ba đứa con ngoan trò giỏi lại nghĩ ra, lại dám làm. Và còn đánh cược cả mạng sống của mình nữa. Tất cả chỉ để nhằm một mục đích duy nhất, đó là được khám phá cơ thể của mẹ chúng. Thực sự là quá mức điên rồ. Vượt qua mọi giới hạn, mọi suy nghĩ và phán đoán của Liên, chắc chắn là chị Mỹ Anh, Thùy Trâm cũng như vậy. Nếu không phải biết rằng ở thời điểm hiện tại, cả 3 đứa vẫn đang khỏe mạnh thì có lẽ Liên đã điên thật rồi.
— Hết chương 14 —