Chuotchit phiêu lưu ký - Nhật ký xếp hình không biên giới của chuotchit - Chương 27
Chào buổi tối các bác, hôm nay em xin phép mang đến cho các bác 1 đóa hoa đến từ núi rừng Tây Nguyên. Bạn Y tá mình sắp kể dưới đây là 1 cô nàng mà mình đã đồng hành trong suốt 1 hành trình phát triển của em ấy – tên TT gọi tắt là T nhé, câu chuyện bắt đầu từ cái ngày cả gia đình bạn ấy chuyển từ BMT xuống Saigon từ năm bạn ấy học lớp 11 – 17 tuổi bẻ gãy sừng trâu nhưng lại bẻ ko nổi chim ánh thép và bị chim ánh thép đưa vào đời…
Thời điểm em gặp T em mới đi học ở Singapore về, phong cách lúc ấy chỉ hợp với mấy cô nàng teen teen ham chơi, T là cô nàng vốn chuyển từ vùng đất Tây Nguyên nắng gió tới vùng đất Saigon đô hội nên háo hức và khoái chụp choẹt lắm, nhà em nó thì ngay gần cv Phú Nhuận ở PĐL ấy, nên em nó hay ra đó chụp chụp choẹt, một buổi chiều mùa thu tháng 8 (em văn vẻ tý, Saigon làm éo gì có mùa thu) thì hôm đấy đi cv gần cv PN, ngay cv có 1 quán nước mía em bay vô đó uống, vừa uống nước mía em vừa thả hồn theo mây gió, ngồi quay vào cv buổi chiều từng dòng người đi bộ tấp nập, định bụng dòm xem có em nào đi bộ 1 mình ngon ngon mình bay vào thả thính, ngồi uống hết 1 ly chả có vẹo gì, sang ly thứ 2 thì bỗng dưng có biến, 1 cô bé nhìn xinh vl, da ngăm, tóc dài cột đuôi gà, thân hình đầy đặn, lốp căng, áo thun xanh Đoremon, quần ngố xanh nhìn hay lắm – đi cùng với 1 thằng nhóc chừng 6,7 tuổi, hai chị em có vẻ phởn lắm chụp hình các kiểu bằng 1 con dt Samsung gì gì đó, đại loại là cô chị cứ chê thằng em chả biết chụp, toàn rung, làm hỏng hết cả hình, máu dê của em nổi lên, thế là em bay vào xung phong chụp hình cho cô chị.
Xong cái vụ làm thợ chụp hình bất đắc dĩ (cố ý chứ) thì em cũng có Fb và số dt của cô chị. Lại nói về Fb, Fb của em cũng kiểu khoe cảnh, khoe người và thả thính tý, em nó gái dân tộc mới lớn nữa, cái kiểu thích em lắm lắm. nhiều khi có đêm em thấy cả mấy chục like vào những album du lịch cũ. Phần em, sau khi biết em nó gái dân tộc mới hơn 16 tuổi thôi em lại thấy ngại ngại. Mà cái giống đời em càng tránh em nó càng kiếm, cái kiểu đáng yêu như con nít ấy. Em định bụng cũng để em nó học xong 12 mới làm gì thì làm nên cũng chỉ bảo này nọ, rồi môn tiếng Anh em nó kém nhất em cũng kèm riêng cho em nó, sau bận quá mới phải cho em nó đi học trung tâm. Em nó thì lại kiểu ham chơi ko thích học, mẹ T xuống đây làm Y tá bv Từ Dũ rồi nên cũng nhắm học cái bằng y tá ra rồi vào làm thôi.
Tình cảm của em dành cho em nó khá là trong sáng, cứ như là em nuôi ấy. Mà ở đời, nuôi con gì thì đến lúc chả phải thịt. Một ngày cuối năm, lúc em ấy sắp sang tuổi 17 rồi, gia đình em ấy về quê cả nhà có việc. bạn ấy chưa được nghỉ nên ở lại Saigon. Xuống Saigon mấy tháng rồi mới ở lại Saigon 1 mình nên em với tư cách anh nuôi sang thăm em nó thường xuyên. Em nó xuống đây học ko xin được vào mấy trường công nên phải học trung tâm GDTX, mà khổ cái ở mấy cái TT này toàn mấy bé quậy phá vl, gần mực có lẽ sẽ đen nên sau mấy tháng T tò mò đủ thứ, hỏi em cả 1 số chuyện mà em nó được nghe bạn bè kể. Đm, em đang cố ăn chay mà em nó cứ kiểu mơi ngủ mặn, 1 buổi tối em nó đi học về em mua chè qua cho em nó ăn, hai đứa cứ bàn chủ đề này nọ, sau thế éo nào vớ vào chủ đề người lớn, ngồi nc 1 lúc lâu thì thằng chim ánh thép chịu ko nổi
" anh ơi chiến cmn đi, em nó chắc cũng máu rồi" – " chú cứ nóng, đợi em nó lớn đã" – "em là em éo muốn đợi đâu, gái teen dân tộc, lốp mông căng vl thế mà ko chịch có mà bê ah" – phần này em tự thoại
Rồi em và em nó hôn nhau, cũng sờ mò nhau, cái bộ đồ thun ở nhà mỏng mỏng ko che hết vẻ hấp dẫn non tơ của em nó. Em lột mie áo em nó ra nó cũng im cho lột, hix, cái vú kiểu gái teen nó mềm mềm, thơm thơm sao ấy, đầu ti hồng hồng nhạt, vài sợi lông lơ thơ nhìn thèm vãi cả ra, thế là em đè em ấy ra em nút, người em ấy cứ oằn oại lên xuống, gái teen mà, bú vú thế chịu thế éo nào nổi, một lúc sau em thò tay vào trong quần thấy bím em nó nhoe nhoét cả, bím gái dân tộc thường múp mu cao, lông ít nên mò sướng vãi, em cứ rà rà bên ngoài mà nước em nó ra ướt cả tay, cứ mỗi lần em rà thì người em nó cứ uốn éo như kiểu diễn viên múa dẻo vậy, cà vào hột le người em ấy cong lên, thèm quá em lấy ngón tay giữa rà rà rồi nhấp vào trong, lúc này đây có vẻ em nó đau các bác ạ, đang thấy em ấy mơ màng vậy mà tay em nó đã chụp lấy tay em giữ lại
"anh ơi, em đau, em sợ lắm"
"không sao em ạ, ai cũng phải trải qua khoảng khắc này thôi, mọi thứ sẽ rất tuyệt em ạ"
"nhưng liệu có sao ko anh, em thấy sợ, lỡ có thai thì sao…" – đoạn này em nó hỏi 1001 câu hỏi các bác ạ.
Gái teen lại chưa xếp hình bao giờ, lần đầu nó hay sợ thế.
Em sau khi trấn an tinh thần em nó xong thì lột quần áo mình và rút chim ánh thép ra chuẩn bị đưa em nó vào đời. Em thì kinh nghiệm abc với vài em lần đầu rồi nên cũng ko bỡ ngỡ, bao kinh nghiệm em áp dụng vào T để viết những nét chữ đầu tiên vào cuộc đời con gái của nàng.
Xoa này, bóp này, liếm này, làm mọi cách thì T vẫn cứ cứng cả người, rồi em cũng banh được chân T ra và cà cà. nhấp nhè nhẹ rồi rút ra, rồi lại nhấp nhè nhẹ, thấy em nó có vẻ thả lỏng người em nhấp mạnh 1 cái em nó la lên và bấu chặt lấy người em nước mắt dàn dụa
"anh ơi em đau quá, chết em rồi anh ơi" – lúc này phần thấy em nó la to quá, phần thì em nó khóc quá nên em ôm em ấy giữ im, chả hiểu sao lúc này chim ánh thép thấy tội lỗi hay sao mà xìu cmn xuống. Không biết có ai đang phang phập mà thấy em nó đau quá, khóc quá mà chim xìu xuống ko nhỉ? em bị ko chỉ 1 lần.
Rồi thì trấn an và dỗ dành em nó, em đi vệ sinh thì thấy chim bình thường éo có máu gì cả, chả hiểu sao em nó còn trinh mà ko bị chảy máu nhỉ! rồi thì mình cũng về nhà nghỉ ngơi. Vừa đi vừa tự hỏi bản thân: "wtf, mình làm cái gì vậy nhỉ, tu thì tu cmn đi, ko tu rồi thì phang phập cmn đi, còn cứ nửa vời" về đến nhà em nó dt báo là có máu ở bím em nó sợ lắm, mình lại phải ca bài trấn an em nó. Rồi nó cứ sợ, em lại phải vác chim sang động viên em nó.
Sang đến nơi thấy cô nàng vẫn ngồi nước mắt ngắn dài
"anh ơi em bị sao rồi anh ạ" "a làm em sao vậy" "rồi em có sao ko anh" "mình làm vậy có sớm quá ko"… dcm lại cả ngàn câu hỏi, các bác ạ nhiều khi em thích chơi mấy nàng có kinh nghiệm tý chứ xếp hình mấy bạn first time này vừa mất sức vừa hại não vl ra ấy.
Ôm nhau vào lòng, nằm trong phòng em ấy máu dâm em lại nổi lên, lại xoa lại, lại hôn, lại bóp vú, lần này thì mọi thứ có vẻ ổn hơn. Em lại lột đồ và móc chim ánh thép ra tiếp, cà cà lên bím em nó, nước nhờn T lại ra, lúc này nó hòa thêm cả chút máu tươi nữa nhìn là lạ sao ấy, rồi em cũng đút ngập chim vào bím T, cái bím gái mới lớn mà phải chịu đựng nguyên cả cây chim ánh thép có vẻ hơi quá sức, em nó cứ bấu vai và ôm ghì lấy mình, mình rút nhè nhè, nhấp nhè nhẹ vào bím em nó, người em nó thì vẫn ghì lấy mình, phang phập kiểu này mất sức vl ra.
nhấp nhè nhẹ 1 hồi thì mọi thứ dễ dàng hơn, em thì cũng ko muốn em nó đau nhiều quá nên cố nhấp liên tục rồi về đích, bắn đầy tinh trùng và cái bím trinh nguyên, em nằm phủ xuống ôm lấy em nó
"chúc mừng T, giờ em đã trở thành đàn bà rồi em nhé" lúc này T chả thấy khóc cm gì cả chỉ thấy mặt ửng hổng, mắt long lanh nhìn yêu éo chịu được. Rút cu ra tinh trùng trào ra kèm theo cả máu tươi, ai bảo bóc tem là sướng, rồi còn mua tem gì gì ấy nữa, em thấy bóc tem cực vl ra ấy, mất sức, hại não gấp mấy lần phang phập bình thường ấy chứ.
Sau lần đầu tiên ấy, sinh nhật 17 của T cũng là ở bên mình, tối đầu tiên của tuổi 17 của T em cũng chào đón em nó bằng 1 shot kinh điển, các bác ạ, sau lần đầu đau đớn cực khổ ấy thì mấy em nó sau khi hưởng mùi trần hay thèm và ham muốn lắm, cái giống đời, tha ko thử sex thì thôi chứ đã thử rồi mà con phang phập ngon lành nữa thì mấy nàng mê lắm.
Em thì ở bên cạnh T, vẫn coi T như 1 người em nuôi để chăm sóc, T ngoài việc trên giường ngày càng good ra thì tính tình vẫn còn con nít. Rồi T cũng học và có bằng Y Tá, giờ làm ở BV Từ Dũ cùng với mẹ, vài lần phang phập nàng trong bộ đồ đồng phục màu hồng, mọi thứ nhiều thay đổi nhưng cảm xúc vẫn còn nguyên ấy, mình thì ko đủ tốt để giữ T cho riêng mình, nên mình quyết định khi em ấy trưởng thành là rời xa em nó..
Thật sự vẫn tiếc cái mông chắc nịch, cái vú tròn đầu ti nho nhỏ đỏ đỏ hồng hồng, nhớ cái bím mu cao ít lông, nhưng cs mà nếu mình ko cho em ấy hp được thì nên rời xa để cho em ấy hp. Quả thật với T mình là chính là 1 phần ko thể thiếu trong quá trình trưởng thành của em ấy, cũng thấy buồn khi phải lạnh nhạt khi tìm cách rời xa em nó, cho em nó buồn, cho em nó tự từ bỏ…
T ạ, anh mong rằng anh mãi là 1 phần ký ức đẹp trong cuộc đời em, anh hy vọng dù thế nào em cũng sẽ có được hp của riêng mình, có thể hp ấy ko phải là cùng anh nhưng a tin sẽ có người xứng đáng hơn để ở bên em em nhé. Be happy TT.