Chồng ơi ! Em Xin Lỗi ( Phận Nàng Dâu ) - Chương 44
Vân mãn nguyện, nằm như chú mèo trong lòng chồng.
Dưới bướm nàng tinh dịch vẫn dịn ra.
Chồng à.
Mình có em bé nhé.
Đức hơi giật mình, vì đề nghị đó, Vân đã bảo 2 vợ chồng kế hoạch cơ mà.
Em muốn có con cho vui cửa vui nhà. Bà ngoại cũng sắp nghỉ hưu rồi, khi vợ đẻ để bà giữ giùm.
Vợ nghĩ kĩ chưa vợ.
Vân im lặng 1 chút,
Chuyện vừa qua, vợ thấy chúng mình lên có em bé rồi.
Nhìn bé con nhà cái Loan vợ thích.
Uh, chồng sẽ cố gắng vì 2 mẹ con.
Gì mà 2 mẹ con, nếu em sinh đôi, sinh 3 thì sao. Hihi……..
Không khí đang vui chưa ngủ được, lại đang như tuần trăng mật,
Vân, lũi xuống cuối giường, cầm con cặc vẫn còn vết tinh dịch và dâm thuỷ bao quanh.
Vân sóc nhẹ, rồi hôn lên đầu khấc.
Đừng, bẩn mà vợ, để chồng đi tắm đã .
Không cần, vợ yêu chồng mà, để vợ dùng lưỡi rửa sạch cu cho chồng.
Vân lè lưỡi liếm quanh đầu khấc, nàng làm nhẹ nhàng, rồi cái lưỡi đi quanh khắp thân cặc.
Con cặc vẫn mềm nhũn.
Vân ngậm cả con cặc vào trong miệng, giờ nó nhỏ lên rất dễ dàng, nàng mút vào nhả ra, di chuyển nhanh dần, rồi chậm rãi, gần 10 đồng hồ rồi mà Đức vẫn chưa cứng được.
Đức thấy làm xấu hổ với vợ, thôi vợ ơi, chồng xin lỗi.
Để sáng mai vậy.
Vân có vẻ tiếc nuối, nhưng vẫn vờ như không.
Không sao mà chồng, vợ thấy đủ lắm rồi, vợ chỉ muốn chồng sướng thôi.
Đức hôn lên trán vợ,
Ngủ đi vợ yêu, sáng mai mình làm tiếp.
Vân nằm ôm chồng, nàng hơi thất vọng,
Nàng muốn cho chồng sướng nữa, có thế thôi…..
Nhưng khi mút mãi mà Đức ko dựng lên được, thì chợt những cảm xúc ở Cát Bà với Huy ùa về.
Nếu Đức cũng khỏe như Huy thì thế nào nhỉ,
Đức cũng hùng hục 2 đến 3 lần liên tiếp thì thế nào nhỉ.
Vẫn cứ nghĩ lan man, nàng ngủ lúc nào không biết.
…………..
Năm học mới lại bắt đầu, tiếng trống trường đã điểm.
Sáng nay đây Vân tung bay trên tà váy, thướt tha trong bộ áo dài Việt Nam.
Vân đi qua ,biết bao ánh mặt các thầy, các cô, đặc biệt là những bạn học sinh.
Học sinh nữ thì thầm ghen tị với sắc đẹp và dáng người của giáo Vân ,
Còn các bạn Nam thì chẳng biết nghĩ gì, nhưng con cặc trong quần cứ ngóc đầu lên thôi.
Sáng nay, vừa tới Sở, Đức đã gặp giám đốc, ông cười nhạt rồi bảo Đức.
Vào phòng chú, có việc cháu nhé.
Đức không biết việc gì.
Ngồi xuống ghế, ông giám đốc cầm cốc nước ra mời Đức.
Cháu uống nước đi, mình trao đổi chút.
Ông chầm ngâm, rồi cầm tờ giấy trên bàn làm việc đưa cho Đức.
Chú hết cách rồi, chú cũng nói với lãnh đạo Bộ và các đồng chí bên uỷ ban.
Nhưng không ai đồng ý cả,
Vì bộ mặt của Bộ giáo dục, lên đã quyết định cho cháu thôi việc.
Nhưng ,chú đã xin cho cháu được hưởng 3 tháng lương, vì công sức cháu đóng góp cho Sở…..
Đức bước ra khỏi phòng, tâm trạng trĩu nặng, chào mọi người anh em trong Sở, Đức xách cặp ra khỏi chỗ mà anh đã từng ước mơ và hoài bão của mình.
Lang thang trên đường, Đức lại vào công viên ngồi, không biết đã bao nhiêu người qua lại, anh vẫn ngồi đó.
………..
4 giờ chiều, Đức về tới nhà,
Vân hôm nay không có tiết, nàng chạy ra đón chồng,
Nhìn vẻ mặt đưa đám của chồng Vân thấy sợ.
Anh sao vậy chồng, anh bị ốm à.
Đức không nói gì, mở cặp đưa tờ giấy mà giám đốc đưa sáng nay.
Vân đọc xong, rồi ôm trầm lấy chồng.
Không sao mà anh, còn có em bên anh.
Người ta không chấp nhận, muốn đẩy mình đi thôi mà.
Đức cũng trả thèm ăn cơm, lên giường nằm.
Vân ngồi một mình, dưới nhà lòng cũng chua sót.
Chẳng hiểu sao có hôm ở quán bar, Đức đánh nhau với 3 thằng kia lại bị quay lại và bos lên mạng.
Lãnh đạo đã xem và quyết định cho Đức thôi việc, dù anh đã có bản tường trình và còn bị thương.
…………………..
Một tuần trôi qua kể từ ngày Đức bị xa thải.
Đúng là dậu đổ bìm leo,
Vân và Đức đang định ăn cơm chiều thì có 2 người tìm tới.
Đức như chết đứng, họ đưa giấy tờ, hình ảnh về ông Vinh, trước kia có nhận tiền để chạy biên chế cho nhưng không được, mà ông Vinh lại không trả lại tiền.
Cả những bức hình ông quan hệ với 1 số giáo viên, giờ họ quay lại kiện ông Vinh.
Đức như không giám nhìn mặt vợ nữa, anh thấy xấu hổ rất nhiều. …….
Nằm bên chồng, Vân muốn tâm sự cùng chồng nhiều hơn.
Mình phải nghĩ cách thôi mình, tìm đủ 1 tỷ rưỡi trả cho người ta thôi.
Nếu họ kiện thì mình vừa phải trả lại tiền , mà bố lại…… Vân không giám nói hết câu.
1 hồi, Đức mới nói.
Anh tính rồi, mai anh đi gặp bố, có khi mình phải bán nhà vợ à.
Nét mặt Vân buồn thêm, mình xoay sở cũng được mà anh.
Em gọi cho vợ chồng cái Loan, kiểu gì cũng vay được nhiều nhiều.
Ông bà ngoại, rồi………
Đức quay người ôm chặt vợ.
Số tiền lớn quá, người ta cho mình có 1 tuần .
Mà anh cũng muốn thay đổi chỗ ở……..
Vâng, mai mình đi gặp bố .
…………………
Ông Vinh lắm tay Đức, cứ quyết định vậy đi con.
Bố xin lỗi…
Lắm chặt tay Vân,
Bố xin lỗi 2 con.
Cố gắng lên con nhé, chăm sóc sức khỏe cho chồng và con cho tốt.
Chúc mừng con nhé, bố sắp có cháu nội rồi.
Đã có giọt nước mắt rơi, nhưng tay ông vẫn chưa buông tay Vân.
Ông vẫn lắm chặt, bàn tay kia như xoa xoa lên mu bàn tay Vân như chêu đùa.
Thế là Đức bán căn nhà được 2 tỷ rưỡi.
Khi trả người ta, giờ 2 vợ chồng đi tìm nhà.
Mãi rồi Vân quyết định mua nhà trung cư.
Tòa nhà 18 tầng, gần nhà vợ đẻ hơn, vì nàng có em bé rồi, gần bố mẹ sẽ tốt hơn.
Nhưng đi làm thì xa hơn mấy km.
Hơn 2 tháng nay, đúng là những ngày u ám cũng gia đình bé nhỏ của Đức và Vân.
Đức đã đi xin việc vài nơi, nào là không phù hợp, không thích việc , nhiều chỗ khi thấy Đức trên mạng thì không nhận hồ sơ,
Mỗi lần đi xin việc về là Đức như buồn hơn.
Thương vợ, anh cố gắng cười, có nói chuyện vui vẻ, nhưng thật trong lòng như hàng ngàn tảng đá.
Ngày mai là sinh nhật Vân, Đức đang cố gắng suy nghĩ lên làm gì cho Vân, dạo này tuy không khí gia đình không vui lắm, nhưng Vân có 1 niềm vui mới, đó là đứa con trong bụng.
Đức lấy điện thoại nhắn tin cho Loan.
Em đang làm gì thế ,có bận gì không
Loan….. Em rảnh, có việc gì ạ.
Đức…… Uh thì định rủ vợ chồng em, mai là sinh nhật Vân, 2 gia đình đi Đồ Sơn chơi. Không mất nhiều thời gian đâu.
Loan…. Vâng được, để em bảo chồng em.
Đức…..OK, chiều mai qua đón vợ chồng anh.
Loan…. Ok, mai gặp.
Đức thấy vợ đang ngồi giường xem điện thoại. Đức lại gần, cầm tay vợ.
Mai là sinh nhật vợ rồi, mình đi biển chơi nhé vợ.
Vân nhìn chồng, thôi chồng , vợ bầu bí rồi đi biển để mà thèm tắm à
Đức……. Vợ mới có bầu 2 tháng thôi, mới có tí bụng à…..
Vân……. Nhưng, nhưng, bộ áo tắm kia giờ mặc sao được nữa.
Đức đứng dậy, mở tủ lấy ra bộ đồ tắm màu trắng bi đưa cho Vân.
Vân ngạc nhiên, cười nhìn chồng.
Chồng chuẩn bị hết rồi hả.
Uh. Chồng lên mạng, thấy những bộ dành cho bà bầu đẹp lên mua cho vợ.
Vân hôn 1 cái lên môi chồng.
Anh rủ vợ chồng cái Loan thôi, mình đi tắm biển, xong giờ ăn luôn ở bãi biển cho khác mọi lần.
Vân thấy Đức vẫn rất tâm lý, dù tâm trạng anh dạo này không tốt lắm .
Yêu chồng chết mất thôi……….