Chơi mẹ vợ . - Chương 2
Không biết sao những năm gần đây , kiểu cách gia đình vợ cảm giác khó chịu.Nhất là bà mẹ vợ. Nhà cửa lúc nào cũng đòi hỏi sắm sửa. Thì bọn em cũng lo mua này nọ…. rồi tiền bạc lúc nào cũng kêu khó khăn thiếu thốn( nhưng gia đình vợ cũng không phải là nghèo nàn khổ sở) . Bọn em thì cũng biết điều nên những chuyện sắm sửa trong nhà , thiếu gì mua nấy, từ tủ lạnh tivi …. em thấy nhà thiếu là mua. Không đợi mẹ vợ lâu lâu bóng gió này nọ. Nhìn chung quanh thôn xóm đều kiện sinh hoạt của nhà không kém mà có khi đầy đủ tiện nghi hơn những nhà khá giả . Trong khi bọn em làm xa ở thì thuê nhà lương thì không cao.
Chưa kể vụ tiền bạc, lúc thì nói thiếu tiền mua này nọ…. em cũng cố gắng biếu tặng cho dù không phải lễ tết.
Những khi ấy mẹ vợ vui vẻ hòa nhã , nhưng khi yêu cầu không được thì nhăn nhó sau lưng. Trong khi ấy bà là mẹ vợ kế. Em cũng không hiểu, chị vợ giàu có nhà cao cửa rộng nhưng mẹ vợ lại không yêu cầu này nọ, mà cứ nhắm vào chúng em.
Em cũng tức nhưng không bao giờ hẹp hòi. Vậy mà bà mẹ vợ không biết điều.
Cũng chính những năm gần đây tự nhiên bà thích ăn diện , không xiêm y , váy lụa là. Nhưng áo quần phải tươm tấc đồ bộ , hay đồ lửng thoáng mát. Đi chợ thôi là bà cũng phải mang dép cao gót, cũng phải xoa trắc lớp phấn mặc bộ quần áo giả vét trung niên,Rồi mới đi chợ.
Chị vợ , với vợ em cũng hay sắm sửa gửi vải cho may quần áo này nọ.
Vậy đó mấy năm nay bà mẹ vợ em cứ xem như chúng em là cái kho hàng hóa.
Mỗi khi về nhà vợ , mẹ vợ làm gì em cũng phải làm theo phụ giúp từ cuốc đất trồng rau , chăm sóc vườn cây ăn quả cũng như chăn nuôi lợn gà.
Năm mấy tuổi rồi mà bà mẹ vợ làm nông còn khỏe hơn em. Tay làm thoăn thoắc , cuốc đất xới cỏ lẹ làng. Vươn tay vác lên vai từng bó cây hay bó cỏ rất nhẹ nhàng.Còn em thì không phải yếu mà chủ yếu sức bền bỉ không bằng. Trăm hay không bằng tay quen. Vậy mà bả hay lẩm bẩm bảo em làm biếng, việc nặng nhọc không phụ giúp gì hết. Nghe nhiều thì cũng khó chịu , nhưng em quan niệm dù sao bả cũng là mẹ kế vợ nên kiểu như thủ tài lợi cho bản thân , nên em cũng không quan tâm bả nói cái gì.
Nói sơ thì các bác cũng ngầm hiểu rồi.
Làm thì mệt đổ mồ hôi , bả lom khom cuốc đất sợ dây chuyền vàng 5 chỉ đeo lủng lẳng đưa qua đưa lại bả lấy nhét vào cổ áo . Em nhìn ban đầu không có ý gì , chỉ nghĩ bà này khoe của , đeo dây chuyền vàng ra kiểu có của ăn của để. Và nhiều lần vô ý thế em thấy vú bà lòng thòng trong cái áo khi bà lom khom. Nhưng lúc ấy em cũng không có ý nghĩ sâu xa gì hết.
Mồ hôi chảy đầy mặt , bà kéo tà áo đưa lên lau mặt lộ ngấn eo bụng trăng trắng em cũng thấy luôn.
Cứ lặp đi lặp lại thế . Mà dạo 2, 3 năm nay. Lúc nào thấy vậy nhất là mỗi khi đi đâu bả đeo nhẫn vàng, dây chuyền . Nhưng lúc nào cũng than ngắn thở dài. Nên khi ra đồng phụ giúp , thấy kiểu nhét dây chuyền vàng vào cổ áo, em cũng tức nghĩ thầm vàng đeo đầy cổ mà cứ bòn rút của con cái( em không hẹp hòi, dù không than thì bọn em cũng cố gắng lo). Than thở mà cứ khoe của . Sau em nghĩ gớm mà sao bà thích khoe , rồi đi đâu cũng chải chuốt.
Em căm nhưng nghĩ bụng rằng bả xí xọn vậy có lẽ thích , bả làm ra của thì bả muốn gì kệ bả. Mình không có quyền nói. Thì có quyền suy nghĩ. Nhớ mỗi khi bả lom khom cái dây chuyền lủng lẳng thấy cái vú hiện lên trong đầu, thêm với khi kéo tà áo lau mồ hôi khoảng bụng trống huơ trống hoác trăng trắng . Làm em cũng xốn xang trong lòng.