Chơi Free Nhờ Con Chó - Phần 7
Đang nhấp đều đều, tôi thấy mợ cúi đầu xuống, thấy thế tôi nhấp nhanh và mạnh hơn thì mợ khụy xuống ngồi xổm, hai tay trượt trên tường miệng kêu:
– Ui. Ui… khá dài.
Thằng nhỏ của tôi đang ở một nơi mềm mại, ấm áp và trơn nhớp thì bị bật ra ngoài quét qua đít mợ tưng lên tưng xuống khi mợ tôi ngồi xuống. Chắc là mợ lên đỉnh rồi, tôi rướn người lên nhìn qua khe cửa thấy không có gì thì cúi sát xuống đất nhìn thấy lỗ đít mợ đang co bóp liên hồi, có hai ba dòng nước chảy từ từ, từ trong âm hộ của mợ xuống chóp mông và nhỏ xuống nền đất thành từng giọt nhớt nhớt. Ái chà, chắc chắn là mợ lên đỉnh rồi, tôi nghĩ thầm rồi lấy một ngón tay xoa nhẹ vào khe âm hộ của mợ từ phía sau và ghé sát vào tai mợ nói nhỏ:
– Sướng không mợ? Mợ thở hổn hển nói:
– Mợ cũng không biết nữa, bủn rủn hết cả chân tay rồi đây này. Đừng nghịch nữa, mợ buồn quá.
– Thôi mợ chổng mông lên cho cháu địt tiếp đi.
Mợ tôi chổng mông lên một cách vất vả. Tôi lại cho thằng nhỏ vào trong, vừa cắm sâu vào trong thì:
– Ứ. Tiếng ứ như bị kiềm chế phát ra hơi nhẹ của mợ.
– Mợ không sao chứ?
– Ừ mợ không sao, cháu làm nhanh lên đi.
Lúc này thì mợ thở bằng miệng rồi, cũng không thèm để ý bên ngoài nữa nên tôi thấy lo quá. Vừa nhấp vừa căng mắt nhìn qua khe cửa ra ngoài canh chừng, không được nhìn vào nơi giao hoan nên tôi không sướng, tôi bảo mợ:
– Mợ để ý bên ngoài kìa mợ.
– Ừ, mợ quên mất, mà cháu làm nhè nhẹ thôi, mợ không chịu nổi mất.
Nghe lời mợ tôi không dần hết thằng nhỏ vào sâu mà để hở một ít. Tiếng bạch bạch kết thúc, nhưng thay vào đó là tiếng nhép nhép nơi âm hộ nhầy nhụa của mợ. Cuối thân thằng nhỏ dần dần xuất hiện một cái vòng bằng bọt mịn và trắng, càng lúc càng nhiều và dầy hơn. Bỗng nhiên âm hộ của mợ co thắt dồn dập, chắc mợ lại sắp lên nữa, tôi ôm chặt lấy eo của mợ nhấp nhanh và mạnh hơn, tôi há hốc mồm mặt ngửa lên trên tay tôi thả lỏng để chuẩn bị xuất thì:
– A a a…
Mợ rên lên khá to định khụy chân xuống, nhưng tôi lại ôm chặt lấy eo đỡ mợ lại đồng thời xuất tinh ào ạt sâu bên trong âm hộ của mợ.
– Ôi ôi. Mợ rên lên nhẹ nhẹ.
– Hà hà.
Tôi thì thở phì phò gục đầu xuống lưng mợ, mắt lim dim tận hưởng khoái cảm. Rồi hai tay mềm ra buông thõng, mợ tôi khụy xuống thì thằng nhỏ của tôi từ trong âm hộ của mợ tuột ra ngoài và phát ra một âm thanh đánh Pậc bóng lưỡng, nhưng vẫn cứng.
Tôi cúi xuống nhìn từ phía sau thì thấy một dòng tinh trùng màu trắng đục nối từ cuối lỗ âm hộ của mợ xuống đến nền đất, ngay cái vũng nước nhờn nhờn khi nãy. Mợ thì ngồi xổm, hai tay và hai đầu gối của mợ ép sát vào ngực, miệng thì rên đứt quãng:
– Ôi…. ôi.
Biết là mợ đang tận hưởng cảm giác sung sướng tôi cười thầm rồi ghé sát tai mợ thủ thỉ:
– Mợ có sướng không?
Mợ không trả lời.
– Úi, bỏ mẹ.
Tôi đứng bật dậy nhòm qua khe cửa thấy không động tĩnh gì. Chà mải tận hưởng mà tí quên mất việc quan trọng là cảnh giác. Tôi thở phào nhẹ nhõm quay lại nhìn mợ thì thấy mợ nhìn tôi như muồn biết tình hình bên ngoài.
– Không có gì mợ ạ.
Chà hú vía. Tôi ngồi xuống cạnh mợ bảo:
– Địt nhau sướng mợ nhỉ?
– Nỡm, làm người ta bủn rủn hết cả chân tay rồi đây này!
Rồi mợ nhìn xuống âm hộ với hai cái mép sưng đỏ đang mở ra của mình rồi bảo:
– Mới sáng ra mà đã phun vào người ta nhiều thế này rồi, khiếp quá!
Mợ định dùng ngón tay quệt dòng tinh trùng đang bám vào lỗ âm hộ thì tôi cản lại:
– Ấy mợ đừng, để đó cho cháu.
– Thôi đi ông tướng, chỉ giỏi nghịch.
– Thì Mợ cứ để cháu. Mợ ép hai đùi lại đi.
Mợ tôi ngồi ép hai đùi lại thì hai cái mép âm bị nén lại khép kín. Tôi dùng ngón tay trỏ lách sâu vào âm hộ một chút rối vuốt xuống phía dưới kéo theo dòng tinh trùng đặc sệt đi ra. Mợ tôi đinh đứng dậy kéo quần lên thì tôi giữ lại:
– Từ từ đã mợ.
– Nghich gì nữa, để mợ vào nhà tắm rửa cho sạch.
– Hì, cháu định nghịch thêm tí nũa, Bím mợ đẹp quá!
Vừa kéo quần lên mợ vừa nói:
– Lúc thì bướm lúc thì bím
– Thế mợ thích cháu gọi cái ấy của mợ là gì?
– Tôi không biết, ông nỡm ạ, ông thích gọi là gì cũng được, nhưng bây giờ tôi phải đi rửa cái ấy của tôi đã.
Mợ dí ngón tay vào trán tôi lém lỉnh nói, rồi rón rén bước ra ngoài, tôi thì chưa thể ra vội ngay được. Được một lát thì mợ nói thầm qua khe cửa:
– Được rồi ra đi ông tướng.
Tôi bước ra đi theo mợ, vừa đi vừa nói:
– Mợ đừng gọi cháu là ông tướng nữa, nghe mất cảm xúc.
Mợ liếc nhìn tôi nói lí nhí:
– Đè đầu cưỡi cổ người ta ra không gọi là ông tướng thì gọi là gì nữa?
– Đâu mà đè đầu cưỡi cổ. Cứ mợ cháu như bình thường đi mợ ạ. Mà cháu biết mợ cũng sướng bỏ sừ đi còn giả vờ. Mợ rửa chim cho cháu nhé (Tôi đế thêm).
Mợ tôi liếc tôi mỉm cười.
– Vào trong đó lại đè mợ ra như đêm qua chứ gì, thôi ra sân giếng mà rửa. Mợ còn phải thay cái quần nữa, ướt hết rồi khó chịu quá.
– Chẹp, thôi cũng được.
Mợ tôi lên nhà lấy cái quần khác, còn tôi thì đành rửa thằng nhỏ ở sân giếng. Rửa xong tôi đi lên nhà thấy bà vẫn đang ngồi bế đứa bé, còn thằng Trường đang nằm trên giường tay ôm khư khư lấy trùm nhãn.
– Làm gì mà lâu thế cháu, lại mà ăn sáng đi.
Tôi giật mình tim đập thình thịch:
– Dạ cháu đi vệ sinh, với cả xem cái chuồng lợn. Lợn cũng sắp xuất chuồng rồi bà nhỉ?
– Gần tháng nữa mới xuất được.
– Được giá không bà?
– Ôi xời, cũng chả được là bao. Bảo chúng nó làm đôi lợn nái về nuôi cho nó đẻ có chịu đâu.
– Dạ vâng.
– Tí nữa cháu có xuống dưới nhà thăm chú không?
Úi, bỏ mẹ, từ hôm mình về đã 2 ngày rồi mà chưa về nhà nội. Ông bác mà biết thì có mà bỏ mẹ, chắc không cắm rễ ở đây lâu hơn được. Tôi nghĩ thầm:
– Dạ tí nữa cháu xuống bà ạ!
Giả vờ như chợt nhớ ra điều gì tôi bảo:
– Chết, tí nữa thì quên việc quan trọng.
Tôi lục túi lấy ra cái phong bì đưa cho bà:
– Bố mẹ cháu có biếu bà ít tiền để bà mua quà sáng. (Mải lo nghĩ về âm mưu, kế sách để được phang mợ nên tí tôi quên việc này).
– Gớm, lần nào về cũng biếu tiền.
Tôi cười xòa:
– Thế xuống dưới ấy luôn hay ăn cơm trưa xong mới xuống.
– Dạ, chắc cháu xuống luôn.
– Bây giờ xuống luôn thì chắc là chú thím ấy không có ở nhà đâu, cháu phải đợi đấy.
– Dạ vâng.
– Nhớ là chiều lại lên đây mà ngủ, về chơi với bà cơ mà.
– Ây dà, cháu cũng không biết nữa, để xem sao đã bà ạ.
– Xem gì nữa, xuống đấy thắp hương rồi ăn với chú bữa cơm, chiều lên đây.
Tôi ưỡn người ra sau không nói gì:
– Thế hôm nay Hoàng về dưới nội à? Mợ tôi đi lên nhà hỏi.
– Dạ vâng. Tôi ngồi dậy trả lời.
– Thế cháu ăn sáng đi rồi đi. Bà tôi giục.
– Cứ từ từ bà ạ, mới có 8 giờ. Tôi nhìn đồng hồ rồi bảo.
Đang ngồi nhai xôi thì thấy mấy đứa trẻ con trông nhếch nhác mỗi đứa đi một chiếc xe đạp được xuất xưởng từ thế kỷ trước. Đứa nào mặt mũi cũng lem luốc, da đen đen, tóc tai thì ngả vàng vàng do bêu nắng nhiều. Có thằng nhóc chạy vào trong nhà đứng ở cửa ra vào, chắc là thấy tôi nó lạ nên cứ đứng nhìn tôi, tôi cũng nhìn nó thì thấy trong lỗ mũi của nó chảy ra thứ nước màu xanh đặc sánh, chảy xuống gần đến cằm thì “sịt”, cái thứ nước ấy lại chui tọt vào mũi nó. Khiếp thật, tí thì tôi nôn, mẹ nó mình đang ăn mất cả ngon. Tôi vẫy tay gọi nó:
– Này lại đây anh cho xôi gấc này, ăn đi em.
Thằng nhóc tiến lại gần từ từ rồi chìa tay ra, tôi đặt nắm xôi đang ăn dở vào lòng bàn tay dính đất của nó:
– Sao tay em bẩn thế, ra giếng rửa tay đi rồi vào ăn.
Chả nói chẳng rằng nó cướp luôn nắm xôi trên tay tôi biến thẳng ra đứng ở ngoài sân. Bà tôi thấy thế cười như nắc nẻ, tôi cũng chỉ mỉm cười, vừa buồn cười vừa thấy thương chúng nó mà nghĩ lại tuổi thơ của mình cũng chả khác bọn này là mấy. Thằng Trường chạy ra ngoài theo lũ trẻ thì mợ gọi:
– Đi chơi nhớ trưa về ăn cơm đấy!
– Dạ.
– Bọn nó chơi ở đâu thế bà.
– Chắc lại ra sân kho.
Tôi đứng lên vươn vai:
– Ái chà, ăn no quá, cháu ra hè ngồi cho thoáng.
Tôi ngồi ở đầu hè sát với cửa buồng của mợ giở điên thoại ra nhắn tin cho thằng bạn. Ngồi một lúc thì thấy một bà lão lệnh khệnh đi vào sân gọi:
– Bà Dung có nhà không đới. (Giọng ở quê hơi ngọng, đấy thành đới).
Tôi đứng lên chào:
– Cháu chào bà, mời bà vào chơi, bà cháu đang ở trong nhà đấy ạ.
– Ờ, mày là con thằng nào mà tao thấy lạ thế nhỉ.
Bà tôi trong nhà đi ra cửa bảo:
– Con cái Mai mới ở trên Hà Nội về đây chơi.
– À thế ra mày là con mẹ Mai hả?
– Dạ vâng ạ. Tôi trả lời.
– Khiếp lớn thế nhỉ. Lấy vợ chưa cháu?
– Dạ cháu còn lâu, cháu vẫn đang đi học bà ạ.
– À thế à.
– Thôi bà vào đây uống nước.
– Vâng.
Bà lão lại khệnh khạng đi vào.
– Lan ơi, ra mà bế con mày đi này.
– Dạ. Mợ tôi từ trong buồng nói vọng ra.
Tôi ngó qua cửa nhìn vào buồng mợ thấy mợ đang bế đứa bé ru nó ngủ. Tôi lại ngó qua cửa sổ thấy hai bà đang nói chuyện trên trời dưới bể. Tôi lại thấy hứng nữa mới chết. Tôi nói to:
– Bà ơi, cháu ra sau nhà một lúc nhé.
– Cẩn thận chó nhé cháu. Bà tôi nói vọng ra.
– Dạ vâng.
Xem tiếp phần sau: “Sự Vụng Trộm Suýt Chết”