Chơi Bà Chủ Nhà Trọ - Phần 16
Dân rón rén mở cửa vào nhà, nó không muốn chị Dung biết nó đi chơi mấy giờ về. Dân nhẹ nhàng cởi quần áo rồi rải đệm ra và đắp chăn đi ngủ. Nằm chưa được mấy phút thì chị Dung đi ra và chui vào chăn nằm ôm nó, chỉ thỏ thẻ:
– Ở nhà một mình thấy sợ thế. Chờ mãi anh mới về.
– Tưởng em ngủ rồi nên anh không muốn lên tiếng.
Chị Dung ôm chặt nó rồi chân chị khều khều cái chân của Dân đặt vào giữa háng chị rồi ấn ấn. Tay chị cùng lúc cũng đưa xuống chỗ quần sịp vuốt ve cái dương vật đang mềm vì đã được ăn nó.
– Sao hôm nay mềm thế này? – Chị Dung hỏi.
– Thì phải sóc nó mới lên được chứ. – Dân lo lắng sợ chị Dung phát hiện ra.
Tay chị Dung liên tục vuốt ve và vọc con cặc của Dân ngoài quần, cái mu của chị cũng dí sát vào cái ống đồng của Dân.
– Đang nứng lồn à?
– Uh.
– Nứng thì cũng có làm được gì đâu. Cứ vuốt ve như thế nó dựng đứng lên rồi không được địt thì anh làm sao ngủ được.
– Có thích mút không em mút cho? Đang cứng lên rồi đây này.
– Uh em mút đi. Mút cho anh sướng đi nào.
Chị Dung tụt chiếc quần sịp của Dân ra và chị ngồi dậy cúi xuống tay cầm con cặc vuốt ve một hồi rồi cho vào mồm bắt đầu mút. Dân đang cảm thấy sướng khi được cái lưỡi âm ấm quận tròn con cặc thì chị Dung nhả cặc của nó ra và chị nhăn nhó:
– Sao mùi thế? Lúc đi chơi thấy tắm rồi cơ mà. Vừa chơi con nào về đúng không?
– Có con nào đâu mà chơi… hihi… mấy hôm không được địt nên vừa nãy về anh phải thủ dâm cho nó ra để dễ ngủ.
– Thảo nào vừa nãy mềm oặt ra. Khổ thân tình yêu của em. Đợi mấy hôm nữa em bù cho nhé.
– Thì phải đợi chứ biết làm thế nào được. Em mút tiếp đi, anh đang phê!
– Nhưng mùi lắm. Anh đi rửa qua rồi em mút cho.
– Thôi anh ngại dậy lắm. Mà cũng vừa ra 1 cái rồi nên cũng đỡ thèm. Tối mai em phải mút cho anh đấy nhé.
– Vâng. Đêm nay em ngủ ở đây với anh nhé.
– Em nhớ để chuông báo thức mà dậy trước khi anh Minh đi làm về đấy.
– Tất nhiên là thế rồi.
Dân mỉm cười sung sướng khi vừa mới được địt Hương xong bây giờ lại được nằm ngủ có tấm thân khác nằm bên cạnh để ôm. Tay nó chui vào trong áo chị Dung đặt lên ngực chị xoa nắn một lúc rồi cả hai cũng từ từ chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau Dân và chị Dung cùng ra khỏi nhà để đi làm, nhưng có một điều bất ngờ mà Dân đã không tính được đó là khi hai chị em vừa bước ra đường thì đập vào mắt Dân là chiếc audi trông quen quen. Cửa kính mở ra một cô gái với khuôn mặt xinh xắn trắng trẻo đeo chiếc kính đen sang trọng trông vô cùng quyền quý bảo nó lên xe. Dân hơi ngại vì có chị Dung đi bên cạnh, nó cố tỏ ra bình tĩnh nói với chị Dung:
– Chị em mình lên xe đi, chị đừng ngại, đây là bạn em.
– Thôi em đi đi, chị đi xe bus một mình cũng được. – Dung tỏ ra hơi khó chịu.
– Chị hâm à! Đừng có nghĩ lung tung. Thôi lên xe đi. Chị không đi em giận đó.
Dù không muốn chút nào nhưng Dung có vẻ cũng hơi ngại cô gái đó nên miễn cưỡng lên xe cùng Dân đi nhờ. Không khí trên xe giữa ba người trở nên hơi ngột ngạt vì chẳng ai biết nói cái gì. Dân không muốn hai người phụ nữ nghi ngờ nên nó cố tìm cái để nói:
– Đây là Hương, bà chủ của em đấy. Nhà cũng gần ngay đây nên thỉnh thoảng em cũng hay đi nhờ xe về.
Hương và Dung cũng chẳng biết nói gì, chỉ ậm ờ hay nói vài câu cho có nói. Dân ngồi thì chẳng biết trong đầu hai người phụ nữ đang suy nghĩ gì nữa, nhưng nó linh tính điều gì đó không hay sắp đến rồi và nó cũng tính kế để đối phó với hai cơn ghen chuẩn bị nó phải đối mặt.
Khi Dung vừa xuống xe thì y như rằng Hương bắt đầu hạch họe nó:
– Ai đấy? Bắt cá hai tay đấy à?
– Hai cái đầu em ý. Đừng có nói linh tinh không lại mang tiếng oan cho chị ấy. Anh ở cùng với vợ chồng chị ấy và buổi sáng hai chị em thỉnh thoảng hay đi làm cùng nhau thôi.
– Thật là không có chuyện gì không? Trông nghi lắm.
– Làm gì có chuyện gì. Chồng chị ấy kè kè bên cạnh, muốn nát xác hay sao mà động vào. Với lại chị ấy trông không phải là xấu lắm nhưng anh không có cảm tình chút nào. Đến em xinh như vậy mà lúc đầu anh còn bơ nữa là chị ấy.
Hương được Dân khen nên cái sướng làm hết cái nghi ngờ. Hường cười và cũng thấy Dân không phải thuộc dạng thấy gái mà hau háu như những thằng đàn ông khác nên cô thôi không tra khảo nữa.
– Cứ liệu hồn đấy! – Hương chốt một câu rồi cho Dân xuống đi bộ ở một chỗ xa xa quán để mọi người đỡ nghi ngờ.
Khi Dân xuống xe, nó thở phào nhẹ nhõm khi đã qua được một cửa ải. Nhưng nó vui chưa được bao lâu thì điện thoại kêu có tin nhắn. Dân biết là ai nhắn tin, nó hồi hộp mở ra đọc và y như rằng chị Dung đang xả hết cơn ghen vào các dòng chữ gửi cho nó. Dân chẳng biết nói gì, cuối cùng nó chỉ nhắn cho chị vỏn vẹn vài câu: “Em đừng có suy nghĩ vớ vẩn được không? Anh đang làm việc rồi, có gì tối về nói chuyện.”
Dân về đến nhà, nó mở cửa và chuẩn bị sẵn tâm lí để tranh luận với chị Dung. Nhưng bao nhiêu những câu dự định sẽ mang ra đối đáp của nó tan vào mây khói khi căn nhà im lặng một cách đáng sợ. Không ánh đèn, không nghe tiếng chặt thịt, không có mùi thơm thức ăn bốc ra tận cửa như mọi khi. Dân đi vào trong nhìn cái bếp lạnh tanh, mấy cái bát đũa vứt ngổn ngang chắc anh Minh ăn xong để đấy.
Dân đi đến phòng chị Dung, nó gọi chị mấy câu nhưng không ai trả lời. Dân mở cửa nhưng cửa đã được khóa bên trong, nó biết chị ở trong đó nhưng chắc giận nó nên chị không thèm trả lời. Linh tính cho Dân biết là chuyện sẽ căng như dây đàn, nó đứng ngoài giải thích cho chị nhưng chị vẫn giữ im lặng. Đang không biết làm thế nào để chị lên tiếng thì tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên, Dân lẩm bẩm đưa lên nhìn thì nó thấy số của Hương gọi. Dân cầm điện thoại đi vào trong toalet để nói chuyện, nó muốn tắt máy vì đang không có tâm trạng để buôn nhưng Hương thì không tha cho nó, Hương cố tình nói chuyện thật lâu để kiểm tra hoặc là để phá nó nếu như nó với chị Dung có dan díu với nhau thật.
Dân thở phào sau 15 phút Hương cũng chịu tắt máy, nó đi ra thì đã thấy chị Dung đứng ở ngoài đợi nó rồi.
– Sao còn chối nữa không? Gặp nhau ở cửa hàng chưa chán hay sao mà còn về nhà chui vào nhà vệ sinh tâm sự. Hay anh định nói anh vừa tâm sự với mẹ anh? – Giọng Dung trở nên đanh đá khi cơn ghen tràn lên não.
Dân đứng im, nó biết là không thể dấu được nữa rồi nên nó đã thú nhận. Dân cố ôm lấy chị Dung nhưng chị đã đẩy nó ra, chị chẳng thèm đôi co với nó nữa và chị lại nhốt mình trong phòng, chị khóa cửa không để cho nó vào giải thích này nọ.
Dung nằm trên giường, cô cũng không ngờ mình lại ghen với Dân như vậy. Vì trước đây Dung vẫn suy nghĩ là chỉ có tình cảm chút xíu với Dân, cô cũng không muốn hai người đi quá xa trong chuyện yêu đương, đơn giản Dung chỉ muốn Dân là người tình giúp cô được thỏa mãn chuyện tình dục. Nhưng chuyện hôm nay xảy ra, Dung mới biết là cô cũng đã yêu Dân mất rồi, cô thấy tức giận thật sự khi biết nó đã léng phéng với Hương.
Cả tuần liền mấy ngày tiếp theo Dung giận không thèm nói chuyện với Dân. Dân cũng khờ khệch trong chuyện tâm lí phụ nữ, nó thấy chị giận chẳng nói chuyện thì nó cũng im lặng chẳng biết nói gì. Mất cái này thì lại được cái khác. Ở nhà có chiến tranh lạnh với chị Dung thì ở quán nó lại có tình yêu từ Hương. Cứ nhìn thấy nhau là Hương hết cười với lườm yêu nó. Từ ngày có Dân, Hương đâm ra yêu đời hơn. Không những tươi cười cả ngày mà Hương còn ăn mặc đẹp hơn để cho người yêu được ngắm.
Dân vì đã có Hương nên một phần cũng làm nó xao nhãng với Dung. Cứ đến tối về là Hương ngày nào cũng nhắn tin chát chít hoặc gọi điện nên Dân biết đã đến lúc chỉ được chọn một. Lúc này chị Dung giận nó nên Dân cũng đành kết thúc mối tình lén lút với chị để mọi chuyện được êm đẹp. Còn Hương thì càng ngày càng mê nó như trúng phải bùa, lúc nào cũng quan tâm đến nó, lúc nào có cơ hội là hai cơ thể dính vào nhau không dời. Nó nhớ lại chiều hôm qua Hương lại kêu nó đi mua đồ cho quán. Ở trong siêu thị, hai người cứ đi đến gian hàng nào vắng người khuất khuất là lại đứng ôm hôn mút lưỡi. Cái cảm giác hôn tranh thủ nó cũng đem lại cho hai người thực sự rạo rực và thèm khát nhau.
Hương vừa đi vừa cười khi tay cô cứ nắn cái buồi của Dân ngoài quần và thấy nó lúc nào cũng trong trạng thái cương cứng. Nhiều lúc Dân thấy hành động của hai người là hơi liều vì nhỡ may mà gặp người VN quen biết thì họ sẽ nhìn thấy hết. Nhưng Hương thì lúc nào cũng hưng phấn, hưng phấn đến nỗi cô chẳng sợ gì, cứ hết nắn cặc nó thì lại đưa tay ra sau xoa với cả vỗ mông nó.
Đến chỗ khuất thì Hương cứ bắt dừng lại và chủ động ôm hôn, những cái hôn thèm khát mà sau đó cả hai cứ phải đưa tay lên lau miệng vì dính nước bọt của nhau. Chiều nay Dân vừa đi về, nó đang đi ra chỗ bến xe bus thì đã nhận được ngay tin nhắn của Hương, cô ấy chờ nó ở một chỗ và cả hai đi uống cà phê.
Trong quán hai người gọi hai chai coca, nhưng co ca thì chẳng uống mà toàn uống nước bọt của nhau. Ba mươi phút trong quán tranh thủ, Dân cứ ôm ghì lấy Hương để hôn ngấu nghiến với bóp lồn dưới gầm bàn. Dân biết hai thằng nhân viên rất khó chịu vì cái hành động của hai người trong quán nhưng nó mặc kệ, lúc đó nó nứng cặc quá nên cũng hùa theo với Hương vào những cái nút lưỡi đầy gợi dục. Khi cái tay của Dân ở dưới gầm bàn đã chui vào trong quần Hương để sờ cái lồn xinh xắn đã ra quá nhiều nước thì thằng nhân viên đi đến, nó kêu hai người đây là quán và chúng mày về nhà mà làm chuyện người lớn. Dân hơi xấu hổ, nó trả tiền rồi nắm tay Hương đi về.
Mọi chuyện cứ tưởng chỉ có vậy nhưng điều Dân không ngờ là nó phải chuyển đi tìm một nơi ở khác. Cái đau hơn với nó khi nó biết được sự thật về vợ chồng chị Dung. Những ngày sau khi anh Minh làm ca ngày, buổi tối anh ở nhà và chị Dung không ngờ cái ghen của chị lại làm mọi chuyện gặp rắc rối. Mấy ngày liền anh Minh nhìn thấy vợ mình cơm chẳng muốn ăn, làm tình cũng không có hứng nên anh đã tìm hiểu mọi chuyện và biết vợ mình đang nghen. Anh Minh đau lòng khi thấy mọi chuyện đã đi quá tầm kiểm soát. Anh cứ nghĩ Dung chỉ coi Dân là nơi giải tỏa nhu cầu sinh lí, nhưng thấy hành động buồn bã ghen tuông của vợ thì anh đã biết Dung đã yêu Dân thật rồi.