Chiều Cô Vợ Dâm - Phần 8
Nguyên ngày hôm sau tôi thực sự căng thẳng nghĩ về những việc đã xảy ra và có thể xảy ra. Trong lúc làm tình với vợ, tôi đã đồng ý với ý muốn điên rồ của em là được khám phá con chim của Sơn ngựa. Nhưng giờ nghĩ lại tôi thấy việc đó thật nguy hiểm. Tôi sợ Sơn nó sẽ đắm đuối vợ mình như đã từng dính vào con vợ sếp của nó, rồi tôi nghĩ đến việc vợ nó phát hiện ra sự việc sẽ làm ầm ĩ lên thì sẽ huỷ hoại hết thanh danh gia đình tôi. Và cuối cùng nổi lo sợ lớn nhất là tôi sợ cái buồi của Sơn sẽ cướp mất em khỏi vòng tay tôi. Nên tôi quyết định không thể cho vợ tôi quan hệ với Sơn được.
Nhưng vẫn còn một trăn trở mà suy nghĩ đau đầu tôi vẫn không tìm được phương án giải quyết, đó là tôi không nghĩ ra câu chuyện gì để ứng phó trong trường hợp Sơn báo cho tôi biết việc nó nhìn thấy Linh ôm trai lạ trong khách sạn. Chắc chắn không thể nói là tôi biết nhưng vui vẻ, còn nếu giả ngây ngô không biết gì và nói rồi sẽ tìm hiểu và rồi sau đó chắc chắn là cho qua, thì nó sẽ đánh giá hai vợ chồng tôi như thế nào…
Chính thế cứ mỗi lần điện thoại đổ chuông là tôi lại hồi hộp nhìn xem có phải số Sơn không. May rồi cũng hết một ngày nó không liên hệ.
Rồi ngày tiếp theo, rồi tuần tiếp theo, cũng không thấy nó liên lạc, tôi dần thở phào, những căng thẳng dần được trút bỏ. Tôi đoán chắc nó là người biết nghĩ, sợ tôi bị tổn thương khi biết chuyện nên không báo lại tôi. Xem như đúng câu nói: “mắt không thấy thì tim không đau” mà tay sếp của nó là một thực tế.
…………………………………………///////////////////////////
Rồi công việc bận bịu cũng giúp tôi quên hết chuyện liên quan đến Sơn. Thời gian này việc dồn nhiều, do công ty đang tập trung xây dựng kế hoạch tăng doanh thu bán hàng giai đoạn cuối năm. Ngoài ra tôi còn sắp xếp để tuần sau sang Pháp công tác.
Chuyến này 1 phần do thành viên đoàn cán bộ công ty có thay đổi, 1 phần vợ tôi không xin cắt được phép để đi cùng, nên mặc dù sang Châu Âu mà tôi cũng không thấy hào hứng, thậm chí nhiều lúc còn buồn khi nghĩ đến việc phải xa vợ đến 7 ngày liền.
Nhưng phải công nhận giai đoạn này tình cảm vợ chồng tôi rất mặn nồng. Chuyện giường chiếu cũng cải thiện rõ rệt, cách đây một năm thôi, có khi cả tuần tôi mới đụng đến vợ được một lần, thì giờ phải bốn năm lần, chất lượng cũng nâng lên, tôi có thể kéo dài thời gian làm tình đến cả tiếng đồng hồ. Vụ này chắc phải cảm ơn đôi Hùng Vân nhiều. Hai cặp chúng tôi vẫn duy trì việc Swing với Some thường xuyên tuần một lần. Giờ tôi cũng mê cả việc làm tình với Vân nữa, em nó cũng kết tôi lắm, bằng chứng là vẫn nhất định chưa chịu tham gia Swing mở rộng với đám bạn Hùng. Nhiều tối, đang nằm cạnh vợ chợt nghĩ đến thân hình bốc lửa và cái bướm dâm dật của Vân là tôi lại nứng lên, lại có hứng thú để đè vợ ra quan hệ. Linh của tôi cũng thế, em thủ thỉ với tôi là em chỉ cần hai con chim của tôi với của Hùng là thoả mãn lắm rồi.
//////////////////////////////////////////////////
Đang chìm đắm trong các hồi tưởng ái ân thì tiếng chuông điện thoại réo lên cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi. Là số của bà sếp, tôi vội nghe máy ngay:
– Tuấn à, cậu lên phòng chị có việc gấp nhé.
– Vâng chị.
Mở cánh cửa phòng sếp Hương, tôi thấy sếp đang ngồi cùng một cô gái nữa đang quay lưng về phía tôi. Sếp gọi tôi ngồi cùng luôn để bàn công việc. Lúc này tôi đã nhận ra Băng Thanh – hoa khôi của công ty tôi, nàng giữ vị trí Trưởng phòng Thiết kế thời trang. Tuy làm cùng công ty nhưng chúng tôi chưa có dịp làm việc cùng nhau vì mỗi người ở một mảng việc khác nhau. Khẽ gật đầu chào em rồi tôi ngồi luôn xuống ghế Salon phía đối diện. Đang hơi băn khoăn về việc sếp gọi mình nhưng tôi vẫn có chút xao xuyến trong lòng – Lâu nay vẫn biết Băng Thanh có tiếng xinh nhất công ty, nhưng thực lòng tôi không quan tâm lắm, giờ khoảng cách giữa em và tôi chỉ là chiếc bàn kính trong suốt, dục tính thằng đàn ông trong tôi như bị đánh thức trước vẻ đẹp sexy của em. Em có gương mặt đẹp y như các nữ diễn viên của Hàn Quốc, mái tóc nhuộm màu hung đỏ uốn nhẹ lòa xòa phía trên vai, cặp lông mày của em khá đậm, bên dưới là đôi mắt rất đẹp, long lanh như nước hồ lấp lánh trong sáng mùa thu nhìn rất hút hồn. Mũi em thì cao và rất thanh tú, đôi môi xinh được đánh màu hồng bóng đậm nhìn chỉ muốn cắn thôi. Bên dưới chiếc cổ cao trắng ngần em diện một chiếc áo đen cổ tròn, nhưng từ phần ngực trở lên hoàn toàn bằng ren hoa, dưới là chiếc váy bó màu ghi xám khá ngắn, tôi còn thoáng thấy màu đen của chiếc quần lót em ẩn hiện khi thay đổi tư thế ngồi. Nhưng sếp Hương đã lên tiếng, giúp tôi trở về thực tại.
– Tuấn này, còn đúng một tuần nữa là chị em mình sang Pháp rồi, toàn bộ bộ hồ sơ giới thiệu về Công ty và sản phẩm chị đã cho in mới theo đề xuất của bộ phận Marketing. Tuy nhiên có một số mẫu mình mới đưa vào Catalogue nhưng trên thực tế chưa sản xuất đại trà, vì sản phẩm này mình đang nhắm tới thị trường tương lại tại Châu âu, giờ Băng Thanh sẽ hỗ trợ em nắm bắt thông tin kỹ thuật, tính ưu việt của từng sản phẩm để em giúp chị thuyết trình với phía đối tác.
– Vâng, em sẽ cố gắng hết sức.
– Ừ, chị rất tin tưởng em. Giờ hai đứa về phòng rồi phối hợp cùng nhau nhé.
Cả 2 đứa đều đồng thanh vâng chị rồi nhẹ nhàng ôm bộ hồ sơ rời đi, tôi đề nghị Băng Thanh về phòng tôi nhưng em bảo, anh qua chỗ em đi, vì chỗ em còn có mẫu thực tế và ma-no-canh làm đạo cụ để em hướng dẫn anh cho dễ. Giọng em rất ngọt ngào và chắc chắn là hợp lý rồi nên tôi đồng ý ngay.
Em bước lên trước, tôi cố tình chậm lại để ngắm nhanh bờ mông em, nó căng tròn và ngúng ngẫy làm mê muội mọi ánh nhìn, đôi chân em dài và thẳng tắp, màu da trắng mịn màng càng khiến vẻ đẹp của em thêm hoàn mỹ. Bất giác tôi thấy thèm muốn, thằng cu em lại căng cứng lên. Tôi nhanh chóng tự chấn tĩnh và tự nhủ phải ưu tiên cho công việc nên vội bước nhanh để song hành cùng em:
– Anh Tuấn sướng, chuyến này được sang Pháp ăn chơi nhé.
– Hi hi, đi một mình thì cũng chán mà em, với đi công việc chứ có phải đi chơi đâu.
– Cả sếp tổng đi cùng anh còn la một mình.
– Hi hi, đi với sếp thì càng mất tự do.
– Hi, thế anh chưa hiểu chị Hương rồi, chị ấn thân thiện và cũng tâm lý lắm.
– Thế á, anh thì thấy lúc nào chị ấy cũng chỉ quan tâm đến công việc thôi.
– Hi, sếp có đam mê với công việc mà anh. Em mãi tháng sau mới được sang, chứ đi cùng anh đợt này thì thích hơn.
– Hi hi, thế tháng sau anh cũng sang tiếp đấy.
– Vậy à? Sao số anh sướng vậy nhỉ, xuất ngoại liên tục luôn.
Sáng hôm đó thực sự là một buổi làm việc đấy hứng khởi của tôi từ khi về Công ty này, tôi vừa nghe em truyền tải nội dung công việc vừa say mê ngắm em. Được cái nội dung cũng khá dễ nên tôi cũng nhanh chóng nắm bắt được. Khi kết thúc phần hướng dẫn của mình, em hỏi tôi:
– Anh Tuấn nắm bắt được hết nội dung không ạ?
– Tạm thời thì ổn em ạ, sợ tý nữa quên thôi.
– Hi hi, thế anh ghi lại số điện thoại của em đi, có vấn đề gì cần thì gọi em nhé.
– Ok em – anh em tôi nhanh chóng trao đổi số cho nhau.
Nhìn đồng hồ, tôi giật mình, hơn 12 giờ trưa rồi. Bên em thời gian trôi nhanh quá:
– Băng Thanh ơi, cùng quá trưa rồi, anh mời em đi ăn trưa nhé.
– Hi, cảm ơn anh, tiếc quá trưa nay em lại có hẹn mất rồi, để dịp khác vậy anh nhé.
– Ok em – vậy để dịp khác nhé, chúc em một buổi trưa vui vẻ.
– Vâng, em cũng chúc anh buổi trưa vui vẻ.
Tạm biệt Băng Thanh với cảm xúc lâng lâng, tôi cũng vội vàng đi ăn trưa để tập trung cho công việc còn lại.
//////////////////////////////////////////////////////
Chỉ còn cách ngày bay sang Pháp 2 ngày thì tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ Sơn, tôi bấm máy nghe mà trong lòng hơi có cảm giác bất ổn, nhưng vẫn cố tỏ ra vui vẻ:
– Ơi, chào thằng bạn, lâu lắm không thấy tăm hơi, mày vẫn khoẻ đều đấy chứ hả?
– ừ, mọi thứ vẫn ổn. Mày thì sao rồi?
– Tao ổn, nhưng công việc thì lu bù quá nên nhiều lúc muốn ới mày tý mà công việc nó cứ cuốn đi.
– Nay mày rảnh không, gặp nhau tý đi.
– Thế để tao thu xếp công việc, đúng 1 tiếng nữa gặp ở quán coffee Hoa Giấy nhé.
– Ok.
Hoa Giấy là quán coffee quen thuộc của bọn tôi hàng chục năm rồi. Quán là căn nhà cũ bài trí đơn giản theo lối xưa, tận dụng không gian sân vườn và cây xanh làm điểm nhấn, đặc biệt thêm một giàn hoa giấy khá lớn quanh năm nở hoa phủ kín cổng vào, quán như một ốc đảo giữa phố phường tấp nập. Mỗi lần ngồi quán, nhâm nhi ly coffee, nghe bản nhạc ghi ta không lời, bọn tôi thường thấy dễ trải lòng chia sẻ tâm sự, nhận từ bạn lời tư vấn hoặc động viên.
Khi tôi đến quán thấy Sơn ngồi ở đó rồi, nhìn sơ mặt nó đã thấy sự suy tư, tôi hỏi nó luôn:
– Nay tự nhiên gọi tao chắc có việc quan trọng gì hả.
– Hi, cũng có tý việc, nhưng không quan trọng đâu,
– Thật hả, làm tao lại hơi băn khoăn không biết có việc gì. Mà mày dạo này thế nào, cả gia đình và công việc?
– Công việc ổn, gia đình vui vẻ.
– Được vậy thì tốt rồi, tao thì dạo này nhiều việc quá.
– Thế còn chuyện gia đình?
Hơi chút lo lắng nhưng vẫn làm ra vẻ bình thản, tôi trả lời:
– Hi, thì vợ chồng vẫn hạnh phúc đều mà.
– Ừ, thế thì tốt quá rồi, đàn ông thì cứ phải song hành cả công danh và hạnh phúc gia đình. Nó dừng lại có vẻ suy nghĩ tý rồi lại tiếp lời:
– Tao có vụ này hay hay định rủ mày. Chẳng là đợt này Công ty tao kết hợp với Công ty BĐS Z thực hiện xây dựng một căn hộ chung cư thương mại, tao có mấy suất giá ưu đãi nội bộ, ít nhất rẻ được 500 triệu mỗi căn so với giá bán ra, nên tính đưa mày một suất mà đầu tư kiếm lãi.
– Để tao nghiên cứu đã, nhưng chắc cũng khó đầu tư giai đoạn này vì cách đây mấy tháng tao cũng mua một lô đất dự án dưới Hà Đông rồi. Với thực sự tao cũng không thích đầu tư chung cư lắm…
– Ừ, thế mày cứ nghiên cứu đi, thấy được thì ới tao.
Trong thâm tâm tôi cũng định hỏi nó vụ bồ bịch thế nào rồi, nhưng ngại nói nhiều lại hở ra chuyện của mình nên tôi tảng lờ, chủ yếu chuyển đề tài BĐS cho dễ nói, nhưng tự nhiên không hỏi mà Sơn tự khai:
– Chỗ tao với Lan vợ thằng Hải (vừa là sếp vừa là bạn nó) cũng ổn rồi, phần vì cảm xúc đam mê ban đầu cũng qua đi, phần vì nghĩ đến gia đình, sự nghiệp. Giờ thích thì tao đi check hàng thôi, bọn PG nhiều con đẹp lắm mày ạ, tao với thằng Hải cũng hợp món này. Mà mày có thích không, hôm nào đi tao gọi.
– Hi, tao giờ chán chuyện gái gú rồi, phục vụ vợ thôi.
– Ha ha, thế thì chúc mừng thằng bạn nhé, được như thế là hạnh phúc rồi.
Tôi thật sự xúc động, thầm cảm ơn Sơn. Nó thực sự là một thằng bạn tốt.