Chiều Cô Vợ Dâm - Phần 10
Linh im lặng liên tưởng đến mùi cơ thể của chồng… thì Sơn lại tiếp:
– Với vợ chồng ở cạnh nhau, làm tý cũng dễ ngủ hơn em nhỉ… hi hi.
– À này, chuyện tối hôm trước anh em mình gặp nhau ở khách sạn ấy, em xem như là không có nhé. Anh không nói gì với Tuấn đâu. Anh nghĩ chuyện này giờ bình thường mà, giờ hầu như ai cũng thế, không biết thì không sao. Như anh giờ cũng có người tình chứ, nhưng bọn anh bí mật nên tất cả mọi người cùng vui.
– Mà thôi, muộn rồi, em đi ngủ đi. Anh cũng đi gặp vợ và gặp cả người tình trong mơ đây.
– Chúc em ngủ ngon và có giấc mơ về chuyện đấy đẹp nhé… hi hi
Tự nhiên Linh thấy tay Sơn này cũng hay hay, nói chuyện có vẻ có duyên và vui tính, lại còn tâm lý nữa chứ. Lúc đó cô mới bấm vào nốt Đồng ý kết bạn với Sơn…
Lúc này, đã bước sang 0 giờ sáng, vẫn không thấy Tuấn gọi về, nhưng Linh không còn nôn nóng chờ đợi như lúc trước nữa, có vẻ nhờ cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Sơn làm tâm trạng Linh cũng thoải mái hơn, cô loay hoay một lúc rồi cùng chìm vào giấc ngủ muộn.
//////////////////////////////////////////////////////////////////////
Linh đang soạn đồ để đi tắm thì có tiếng chuông cửa, cô đặt quần áo vừa chọn xong xuống giường rồi đi xuống nhà dưới mở cửa xem ai gọi. Cô ngạc nhiên khi thấy Sơn xuất hiện ngay khung cửa nhà mình. Anh nhìn cô cười trìu mến rồi nói:
– Tuấn nó nhờ anh qua đón em rồi anh em mình lên sân bay đón nó luôn.
– Ui may quá, em đang không biết lên đó bằng cách nào. Anh vào nhà ngồi chờ em tý nhé.
Linh mời Sơn ngồi rồi bưng ra ly nước lọc mời khách:
– Anh Sơn ngồi uống nước đợi em tý nhé, em tắm ù cái rồi anh em mình đi thôi.
– Ừ, em cứ thoải mái tắm rửa cho sạch sẽ, thơm tho đi, để tý gặp chồng còn làm tý chứ. Còn hơn 2 tiếng nữa máy bay mới hạ cánh mà.
– Hi, vâng anh.
Linh chạy lên tầng 2 và bước luôn vào nhà tắm. Cài cửa xong cô bắt đầu trút bỏ quần áo, rồi nhanh chóng xối nước cho ướt hết thân mình. Linh xoa một lượt sữa tắm khắp người và bắt đầu kỳ cọ. Xoa xoa hai bờ vai xong cô xoa xuống bầu ngực, vừa xoa cô vừa tranh thủ ngắm mình qua chiếc gương, cô thầm tự hào với cặp vú thiên phú của mình, mặc dù đã có con nhưng vẫn y như thời con gái, hai đầu ti vẫn giữ được màu hồng tươi, đôi vú thì vồng lên như đôi bát tô úp. Tự nhiên cô thèm cảm giác được bàn tay ai đó bóp bóp ngực mình ngay lúc này. Trong vô thức cô trượt tay luôn xuống bên dưới mân mê cái bướm của mình. Hơn một tuần nay rồi, con bướm của cô luôn trong tình trạng thèm muốn, cô lại thèm một vật gì đó lấp đầy luôn lỗ bướm mình, và dưới làm nước mát từ vòi sen cô tự cho tay mình vào bướm để móc máy, do đã lâu không được thoả mãn nên chỉ cần miết miết vài đường Linh đã thấy sướng âm ĩ, không kìm chế được nữa, Linh ngồi bệt xuống nền nhà để tăng tốc độ vọc, cơn sướng ập đến làm Linh rên hừ hừ.
Phút tự suớng trôi qua, sực nhớ ra Sơn đang chờ mình bên dưới, Linh vội vàng đứng dậy xối nước cho sạch bọt sữa tắm. Tắt vòi nước xong Linh mới giật mình nhớ ra đã để quên quần áo và khăn tắm ở trong buồng. Chết thật, tại ông Sơn đến đột xuất quá làm mình vội, giờ đành liều cởi chuồng đi ra thôi, chứ không thể gọi ông ấy để nhờ được. Mà ông ấy ngồi dưới nhà nên chắc không thể nhìn thấy mình trần chuồng đâu. Nghĩ thế, nên Linh mở cửa và bước luôn ra ngoài.
Nhưng Linh chợt khựng lại, mặt đỏ bừng xấu hổ. Sơn đang trần chuồng đứng chắn ngay trước mắt cô, chỉ kịp đưa hai tay che ngực Linh lắp bắp không lên lời. Sơn nhanh chóng áp sát vòng tay ôm lấy cô, Linh hét lên, nhưng không thành tiếng vì miệng cô đã bị miệng Sơn áp đặt một nụ hôn rồi. Linh bủn rủn, Sơn lại càng siết chặt thân hình cô ép vào anh ta. Lúc này cô mới ý thức bụng dưới mình đang bị một vật cứng như thanh củi cạ vào. Cảm giác như có dòng điện chạy qua người, Linh như mụ mị đi khi Sơn lên tiếng:
– Linh ơi, em đẹp quá. Anh thèm muốn em từ lâu lắm rồi.
Không hiểu sao cô lại thích nghe Sơn nói những lời như thế. Còn Sơn rất dứt khoát vòng tay xuống chân và bế bổng cô lên:
– Linh ơi, cho anh yêu em nhé.
Linh không phản kháng gì, chỉ nói rất yếu ớt:
– Đừng anh.
Sơn bế Linh vào giường, đặt cô nằm xuống anh phủ thân mình lên cô và hôn cô một cách say đắm, bàn tay ma quái của anh thì rờ rờ khắp người cô, tay Sơn đi đến đâu, cô cảm giác mình nổi da gà đến đấy. Anh xoa mông cô, rồi từ bên dưới mông anh dùng tay chọc chọc vào bướm cô mân mê. Phia trên con cắc cương cứng của anh ép xuống bụng cô, Linh cảm thấy thật sướng, bướm cô không ngừng ứa nước. Sơn tụt hẳn xuống bên dưới và vục mặt vào bướm cô, môi và lưỡi Sơn ra sức miết vào âm hộ, Linh không kìm chế được nữa, cô la lên: ui, em sướng, anh làm em sướng quá Sơn ơi.
Sơn đứng dậy, buồi anh đang dương cao ngạo ngễ. Linh trố mắt nhìn chết chân vào cái dương vật khổng lồ đó. Ui chao, sao lại có cái buồi to đến thế, nó còn to và dài hơn cả cánh tay cô.
Như đoán được ý nghĩ của Linh, Sơn lấy tay cầm gốc cặc mình và đập đập đầu khấc vào bướm Linh, rồi Sơn lại day day đầu khấc khổng lồ vào phía lỗ lồn. Linh thấy mình như tê dại, cô cảm nhận được dâm thuỷ mình đang trào ra. Linh thều thào:
– Sơn ơi, em không chịu được nữa rồi, anh cho nó vào trong em đi.
– Cho gì em?
– Cho cặc anh vào lồn em đi, làm em sướng đi anh.
– ừ, anh cho cặc vào lồn em đây, đâm toét lồn em luôn đây.
Sơn ấn mạnh cặc mình vào, Linh trân người đón nhận, cặc đi đến đâu Linh sướng râm ran người đến đấy. Rồi Sơn bắt đầu nắc mạnh, con cặc quá khủng như muốn xé lồn cô, nhưng thật kỳ diệu, trong cô chỉ có cảm giác sướng và sướng. Linh rên to thành lời:
– Ôi, sướng qúa Sơn ơi, ư ư
– Cặc anh tuyệt vời quá, ư ư hự hự
Cô đang thấy người mình như bồng bềnh trong khoái cảm, thì đột nhiên có tiếng đạp cửa rầm rầm, rồi tiếng chửi tục vang lên, Linh giật mình nhìn lên, cô chết sửng người, Tuấn đang đứng ngay giữa phòng, một tay cầm dao, một tay chỉ thẳng vào mặt cô quát to:
– Con dâm dật kia, tao sẽ giết mày, giết hết chúng mày.
Rồi Tuấn lao tới, tay vung lên, Linh sợ quá, cô thét lên kinh hoàng,
Cứu … cứu … cứu tôi với. …
Linh vùng vẫy và bừng tĩnh, cô nhìn quanh, không gian hoàn toàn yên ắng, bên cạnh cô thằng bé vẫn ngủ say… Linh chép miệng, may quá, chỉ là một giấc mơ. Cô nhìn lên tường, đồng hồ đang chỉ 4 giờ sáng…
////////////////////////////////////////////////////////////
Hương và Tuấn bước chân ra khỏi trụ sở Tập đoàn bán lẻ Ancho với nét mặt khá vui vẻ, mặc dù chưa biết được kết quả nhưng cả hai đều khá hài lòng với những gì mình đã chuẩn bị và thực hiện thuyết trình cũng như giải đáp các băn khoăn của đối tác. Phía đại diện Tập đoàn Ancho cũng đã có lời đánh giá cao về sản phẩm chào hàng của Công ty. Hương không dấu được niềm vui, nàng quay sang nói với Tuấn:
– Trong thương vụ này, kể cả Ancho chưa ký hợp đồng với chúng ta thì chị vẫn nghĩ mình đã thành công rồi em ạ. Chị có niềm tin sản phẩm của mình sẽ sớm có mặt tại thị trường Châu Âu.
– Hi, em cũng nghĩ thế, em thấy sản phẩm của chúng ta đạt tiêu chuẩn về chất lượng, lại có phần ưu thế về mẫu mã và giá cả cạnh tranh.
– Chị có ý kiến này, xem như phần công việc tuần này ta đã hoàn thành rất tốt, chị em mình phải tổ chức ăn mừng tý bù lại mấy ngày vất vả trên đất Paris chứ nhỉ.
– Hi, hay quá, em ủng hộ hai tay.
– Thế em có biết địa điểm nào đông vui hay hay không đấy?
– Em cũng có thông tin vài điểm đấy chị. Nhưng hôm rồi chị có nói chưa đi ngắm phố thời trang Saint-Honore nên giờ chị em mình đến đó đi, ở đó cũng có mấy quán Bar. Tối em sẽ đưa chị đến một điểm cực kỳ vui nhộn.
– Ok, chị thống nhất là cứ theo em thôi, hi hi.
Vậy là Tuấn làm hướng dẫn cho Hương, hai chị em lượn một vòng con phố thời trang sầm uất nhất Paris, chủ yếu đi chơi là chính nên không ai sa đà vào mua sắm. Khi đã thấm mệt, lại đang dừng chân ngay đường Faubourg Saint-Honore, nơi có quán bia L’Avenue nổi tiếng nên cả hai đổi ý tìm quán Bar mà vào luôn L’Avenue để vừa thưởng thức bia vừa ngắm phố xá. Lúc này mới khoảng 17 giờ nên quán còn thưa người, Tuấn quan sát nhanh và tìm ngay được một bàn góc có view đẹp nhìn thẳng ra hai con phố giao nhau, gọi 2 ly bia đại cùng ít salat và thịt hun khói 2 chị em ngồi nhâm nhi. Suốt sáu ngày gần gũi, hầu như đi đâu cũng có nhau nên tình cảm giữa hai chị em giờ đây rất gắn kết, nhấp một hớp bia lớn, Tuấn nheo nheo mắt trọc Hương:
– Em không nghĩ có ngày em rung động trước chị đâu đấy.
– Ý em là gì, đã uống mấy bia đâu mà say.
– Ha ha, không phải em định tán chị đâu mà hiểu nhầm nhá. Nhưng phải công nhận chị đẹp. Nhưng chị có biết sao giờ em mới phát hiện ra không?
– Cạnh khóe gì chị phải không?
– Hi hi, em thấy chị hợp với mấy kiểu váy bó sát và hở hở tý như này này, chứ như mọi khi lúc nào cũng thấy chị như trong cái thùng kín, đã thế còn nghiêm túc quá mức cơ…
Rồi Tuấn lại hấp háy mắt hướng về cái khe hở quyến rũ trước ngực của Hương tiếp tục tếu:
– Mà đúng ra sếp của em phải thuộc Top tốn trai mới đúng, đằng này… quá lãng phí tài nguyên.
Hương cười tít, nhưng gương mặt đỏ bừng hết lên:
– Đồ quỹ sứ, biết gì mà lắm lời thế, uống đi nào.
– Ha ha, ý là chị cũng có tốn nhưng bí mật chứ gì?
Hương không trả lời, nàng nhấp bia rồi thủng thẳng buông một câu:
– Kể ra chú cũng nhiều cái được đấy chứ nhỉ, nhưng cũng chả biết đâu, có khi cái cần được lại không ra gì, hi hi…
– Hi hi, em tự tin toàn diện đấy chị, không tin chị có thể kiểm tra…