Chi phi ngân hàng - Chương 15
Trong khi Hải đang say sưa thưởng thức liếm láp âm hộ của Huyền, Thu nhanh chóng rời khỏi bàn ăn và tìm kiếm laptop của Hải. Nàng tìm thấy nó trong phòng làm việc của Hải. Mật khẩu sử dụng laptop, nàng khẽ mỉm cười, gắn chiếc usb màu hồng nhỏ xíu trong có cài phần mềm bẻ password mà Huyền đã lập trình sẵn. Truy cập vào máy, nàng phát hiện ra nhiều đoạn phim Hải ghi lén cảnh làm tình với các cô gái mà đa phần bị hắn ép buộc phải lên giường với hắn. Thu nhanh chóng xóa sạch mọi thước phim trong đó có cả đoạn phim mà nàng là nhân vật chính. Xong việc, nàng thở phào nhẹ nhõm. Vẫn không có gì phải vội, khi cuộc chơi giờ đây nàng đang nắm thế chủ động. Thu rút từ trong bóp ra một chiếc máy quét nhỏ mà nàng đặt hàng cho Tuấn mua qua biên giới Campuchia. Mở máy rà khắp xung quanh căn hộ, Thu phát hiện tín hiệu báo liên tục qua đèn đỏ nhấp nháy ngay tại bức tranh khổ lớn chụp hình 2 vợ chồng Hải treo ngay trong phòng ngủ. Đằng sau nó là một camera bí mật được gắn chuyên dùng để ghi lại cảnh ân ái mây mưa của Hải với các cô gái. Sau khi vô hiệu hóa nó, Thu tiếp tục kiểm tra thật kỹ căn hộ của hắn. Các lọ thuốc ngủ dạng nước được Thu đánh tráo một cách cẩn thận. Khi mọi việc đã xong xuôi, Thu trở lại bàn ăn và nói khẽ vào một chiếc micro nhỏ xíu không dây làm ám hiệu cho Huyền. Thông qua tai nghe nhỏ gắn vào trong lỗ tai, Huyền biết Thu đã xong nhiệm vụ của mình. Từ nãy giờ, Huyền đang lên cơn phấn khích với việc Hải liếm láp vùng kín của mình. Lưỡi Hải rà rê khắp xung quanh âm hộ nàng, có lúc hắn lại hôn đáo hôn để vùng lông rậm rạp của nàng. Hai đùi nàng kẹp chặt lấy hắn, hai tay nàng tự xoa lên bầu vú của mình. Giọng Thu vang lên kéo Huyền về với thực tại. Nàng khẽ đẩy Hải ra, mỉm cười và bảo: "Tý nữa em sẽ chiều anh hết. Giờ mình quay ra kẻo bạn em chờ lâu." Hải gật đầu đồng ý. Hai người vừa bước ra, Thu giả vờ hỏi: "Hai người làm gì trong đó mà lâu quá trời à?" rồi nàng nháy mắt một cách tinh ranh. Thu lấy lý do mình no rồi và không dùng bữa nữa. Hải đề nghị mọi người chuyển sang dùng tráng miệng. Dọn sạch sẽ bàn tiệc, một dĩa trái cây được Hải mang lên. Không quên pha cho 2 người đẹp 2 ly đá chanh với lý do uống giải rượu, Hải ngấm ngầm bỏ thuốc ngủ vào trong. Nhưng hắn không ngờ thuốc mê đã bị đánh tráo cả rồi. Huyền và Thu vừa ăn trái cây ướp lạnh, vừa nhấm nháp ly đá chanh, trong khi Hải vẫn nhấm từng ngụm rượu vang đỏ, mắt nhìn chăm chăm vào Thu. Những câu chuyện phiếm thi thoảng dừng lại nhường chỗ cho tiếng nhạc du dương vang lên từ chiếc máy nghe đĩa trong phòng. Những ngón tay của Hải khẽ nhấp nhấp trên đùi theo tiếng trầm bổng của nhạc, mắt hắn lúc này him híp lại có vẻ như đang say rượu. Thu để ly xuống bàn, hai tay xoa nhẹ lên thái dương; nàng bảo với Hải tự nhiên thấy trong người hơi mệt. Hải giả vờ bảo để hắn dìu nàng vào trong phòng nghỉ cho lại sức, có lẽ rượu làm cho nàng hơi choáng váng đầu óc. Thu xua tay bảo nàng vẫn ổn ngồi một tý sẽ khỏe lại ngay thôi. Một lúc sau Thu ngả người lên ghế xalông và giả vờ thiêm thiếp ngủ say. Về phần Huyền nàng ngồi một lúc với Hải rồi xin phép cho nàng đi nằm một tý cho đỡ mệt. Hải dìu Huyền vào phòng ngủ của hắn. Được một lúc Huyền cũng giả vồ say nồng giấc. Lay 2 người đẹp không thấy phản ứng gì, Hải nhoẻn một nụ cười nham hiểm. Không ngờ đêm nay, được thưởng lãm cả 2 người đẹp cùng một lúc. Hải bấm điện thoại gọi đám bạn thân nhất của hắn đến. Thu nằm im nhưng nàng vẫn lo thon thót trong bụng. Việc này nàng không dự tính tới. Phải đối phó với vài tên nữa không biết nàng và Huyền có thắng nổi hay không. Một ý nghĩ nhanh chóng thoáng qua trong đầu nàng. Hải tranh thủ vào buồng tắm, tắm táp qua loa một tý cho sạch sẽ. Nhân cơ hội này, Thu tranh thủ trao đổi nhanh với Huyền qua chiếc micro không dây đính kèm sau làn áo. Thu cũng nhắn tin bảo Tuấn tới ngay nhằm tăng thêm người chi viện cho nàng. Hải tắm xong, cả người chỉ quấn mỗi khăn tắm quanh người. Hắn tiến đến sát bên Thu và ngồi cạnh nàng. Bàn tay hắn vuốt nhẹ lên má Thu. Một nụ hôn không quên đặt lên môi nàng. Bất ngờ hai chân Thu từ đằng sau tung lên kẹp chặt lên cổ của hắn và quật hắn ngã sấp xuống chiếc ghế xalông. Hai chân nàng vẫn siết chặt lấy cổ hắn. Quá bất ngờ vì tưởng Thu đang mê man vì thuốc ngủ, hắn hầu như không có phản ứng gì. Huyền cũng nhanh chóng từ đằng sau chích nhanh một mỗi thuốc mê vào người hắn. Đoạn nàng dùng tay giữ chặt hai chân hắn lại. Sau mấy phút định thần lại, Hải cố vùng vẫy để thoát ra. Hai tay hắn bóp mạnh vào ngừoi Thu hòng để nàng buông hai chân đang siết cổ hắn ra. Huyền vàThu gồng hết mình cố giữ thật chặt hắn lại, mặc cho hắn đang cố thoát ra. Thu dùng tay của mình bẻ ngoặt tay Hải ra sau khiến hắn rú lên trong cổ họng. Một lúc sau thuốc mê đã có công hiệu. Hải nằm im bất động. Tuấn tay sai của Thu cũng vừa mới tới. Hắn mang theo đủ dụng cụ cho cuộc chơi đêm nay. Hải được đặt ngồi vào ghế ở bàn ăn, chân hắn xích lại bởi sợi xích đủ dài cho phép hắn đi lại xung quanh phạm vi khu vực bàn ăn mà không được phép bỏ trốn. Giờ chỉ còn chờ đám bạn của Hải tới nữa là trò chơi đêm nay có thể bắt đầu.
Lát sau có tiếng bấm chuông, Thu ra dấu cho mọi người. Huyền tiến ra mở cửa. Trước mặt nàng là 4 gã đàn ông rất bảnh bao. Huyền lên tiếng:
-"Mấy anh là bạn của anh Hải?"
-"Hải gọi tụi anh tới chung vui với nó." gã có vẻ lớn tuổi nhất trong bọn xởi lởi trả lời.
Huyền khẽ mỉm cười và mời bọn họ vào trong nhà. Vừa bước vào khi cánh cửa cũng vừa đóng sập, một họng súng đen ngòm trên tay của Tuấn chĩa thẳng vào bọn họ. Trên tay Huyền cũng lăm lăm một khẩu do Tuấn mang tới. Đối với nàng sống lâu năm trên đất Mỹ súng đạn không phải là vấn đề lớn. Nàng có thể sử dụng thành thạo các loại súng thông dụng. 4 gã hơi choáng váng và có phần khiếp sợ trước sự việc bất ngờ này. Họ được lệnh tiến về phía bàn ăn và ngồi xuống những chiếc ghế xung quanh. Trên những chiếc ghế đều có sẵn những sợi xích với một đầu khóa chặt vào chân ghế, họ được lệnh cột chân vào đầu kia của xích nhằm đảm bảo không ai bỏ chạy trong khi trò chơi chưa kết thúc. Xong xuôi cả, Thu mới xuất hiện. Huyền và Tuấn đứng hai bên bàn ăn với khẩu súng ngắn lăm lăm trên tay. Thu ngồi xuống ghế đầu bàn ăn và cất giọng: "Rất vui vì mọi người đã tới tham gia dự cuộc vui đêm nay. Trong khi chờ nhân vật chính của chúng ta đây tỉnh lại do ngấm thuốc mê, có lẽ mọi người ăn một chút gì đó trong ấm bụng. Ai có ý kiến gì không?" 4 gã đàn ông có phần sợ sệt đảo mắt nhìn nhau. Thu ra hiệu cho Tuấn, hắn bưng lên 4 dĩa thịt bò xào cho 4 người đàn ông. "Mọi người nên ăn một tý để có sức. Trò chơi đêm nay sẽ dài đấy." Thu nói với bọn họ. Cả 4 tên ngồi một lúc thật lâu, rồi lần lượt xúc lấy phần của mình mà ăn. Thu rót cho mình một ly vang đỏ và nàng tự nhấp nháp thưởng thức nó. Một lúc sau Hải tỉnh lại. Hắn đảo mắt nhìn quanh và có phần bất ngờ khi thấy mình rơi vào tình huống trớ trêu này. Hắn thấy bạn hắn và hắn đều bị xích chân. Huyền và Thu không bị dính thuốc mê. Lại thêm một nhân vật lạ là Tuấn xuất hiện. Đặc biệt khuôn mặt lạnh tanh cùng với họng súng trên tay Tuấn làm Hải hơi ớn lạnh.
-"Chuyện gì vậy em? Anh không hiểu sao lại thế này." Hải nói nhẹ gần như thều thào.
Lát sau có tiếng bấm chuông, Thu ra dấu cho mọi người. Huyền tiến ra mở cửa. Trước mặt nàng là 4 gã đàn ông rất bảnh bao. Huyền lên tiếng:
-"Mấy anh là bạn của anh Hải?"
-"Hải gọi tụi anh tới chung vui với nó." gã có vẻ lớn tuổi nhất trong bọn xởi lởi trả lời.
Huyền khẽ mỉm cười và mời bọn họ vào trong nhà. Vừa bước vào khi cánh cửa cũng vừa đóng sập, một họng súng đen ngòm trên tay của Tuấn chĩa thẳng vào bọn họ. Trên tay Huyền cũng lăm lăm một khẩu do Tuấn mang tới. Đối với nàng sống lâu năm trên đất Mỹ súng đạn không phải là vấn đề lớn. Nàng có thể sử dụng thành thạo các loại súng thông dụng. 4 gã hơi choáng váng và có phần khiếp sợ trước sự việc bất ngờ này. Họ được lệnh tiến về phía bàn ăn và ngồi xuống những chiếc ghế xung quanh. Trên những chiếc ghế đều có sẵn những sợi xích với một đầu khóa chặt vào chân ghế, họ được lệnh cột chân vào đầu kia của xích nhằm đảm bảo không ai bỏ chạy trong khi trò chơi chưa kết thúc. Xong xuôi cả, Thu mới xuất hiện. Huyền và Tuấn đứng hai bên bàn ăn với khẩu súng ngắn lăm lăm trên tay. Thu ngồi xuống ghế đầu bàn ăn và cất giọng: "Rất vui vì mọi người đã tới tham gia dự cuộc vui đêm nay. Trong khi chờ nhân vật chính của chúng ta đây tỉnh lại do ngấm thuốc mê, có lẽ mọi người ăn một chút gì đó trong ấm bụng. Ai có ý kiến gì không?" 4 gã đàn ông có phần sợ sệt đảo mắt nhìn nhau. Thu ra hiệu cho Tuấn, hắn bưng lên 4 dĩa thịt bò xào cho 4 người đàn ông. "Mọi người nên ăn một tý để có sức. Trò chơi đêm nay sẽ dài đấy." Thu nói với bọn họ. Cả 4 tên ngồi một lúc thật lâu, rồi lần lượt xúc lấy phần của mình mà ăn. Thu rót cho mình một ly vang đỏ và nàng tự nhấp nháp thưởng thức nó. Một lúc sau Hải tỉnh lại. Hắn đảo mắt nhìn quanh và có phần bất ngờ khi thấy mình rơi vào tình huống trớ trêu này. Hắn thấy bạn hắn và hắn đều bị xích chân. Huyền và Thu không bị dính thuốc mê. Lại thêm một nhân vật lạ là Tuấn xuất hiện. Đặc biệt khuôn mặt lạnh tanh cùng với họng súng trên tay Tuấn làm Hải hơi ớn lạnh.
-"Chuyện gì vậy em? Anh không hiểu sao lại thế này." Hải nói nhẹ gần như thều thào.