Chị Nam - Phần 85: Bến bờ vô vọng
Một năm về trước, sau trận lũ kinh hoàng gây nên cái chết thương tâm cho mẹ chị Len và Trí tiếp theo đó là cảnh phiêu bạt ly tán của gia đình người anh rể khi ấy chính xác rằng nhà ông Bằng cũng đã bắt đầu bị “quả báo”bởi những việc làm bất nhân bất nghĩa không còn tính người do ông chủ mưu cầm đầu điển hình như vụ cướp đi mảnh đất gia phả thiêng liêng của anh chị ông, tụ tập con cái giữa đêm khuya đi phá lúa nhổ đậu hàng xóm láng giềng mà ông cho rằng đối nghịch là kẻ thù của ông…; đầu têu là cái chết bất đắc kỳ tử đầy uẩn khúc lần lượt diễn ra từng cuộc tình loạn luân tội lỗi giữa đám con ông, hết đứa này với đứa kia rồi đứa kia với đứa nọ chẳng khác gì cái đẻn kéo quân cứ mãi miết vòng tới vòng lui lại tự động quay trở về điểm cũ không hề có lối thoát. Hai vợ chồng ông có đến tất cả tám người con mà điểm đặc biệt nhất ở nơi chúng được lập đi lập lại trùng khớp đó là mỗi người đểu cách nhau đúng hai tuổi, chị cả năm nay vừa đúng ba mươi bốn tuổi còn em gái kế út nhỏ hơn chị đúng một con giáp cùng với chị ba ba mươi tuổi và chị tư hai mươi tám ; còn lại bốn anh con trai đó là anh hai ba mươi hai, anh năm hai mươi sáu, anh sáu hai mươi bốn với em trai út hai mươi cà thảy tám người con ông tuy rằng bản tính mỗi người mỗi khác chẳng ai giống ai nhưng chung quy lại họ dòng máu chảy trong huyết quản họ đều có cái gen tàn ác của bố cho nên bất cứ chuyện gì dẫu sai trái đi nữa họ vẫn nhanh nhẹn làm được mà không bao giờ chần chừ, e ngại. Đến hôm nay trừ chị cả và anh hai đã có gia đình riêng với năm đứa cháu nội cháu ngoại “vửa nếp vừa tẻ”, sáu anh chị em còn lại vẫn sống kiếp độc thân nương tựa vào bố mẹ bắng đủ thứ nghề tự do như bẻ măng, hái trúc, trồng rau…; vì đất đai hương hỏa ông bà để lại cho bố cùng với diện tích rừng được nhà nước cho phép khai thác chuyển đổi thành đất thổ cư chẳng đến nổi chật hẹp gì lắm lại được cộng thêm miếng đất cướp đi trắng trợn của nhà chị gái nên toàn bộ chừng ấy người kể cả “hai bầu đàn thê tử kia”đều xây nhà dựng cửa quây quần sống gần gũi xung quanh với nhau chứ tuyệt nhiên chẳng hề có ai muốn đi xa cả khi đám con càng ngày càng nhận ra bố mẹ chúng chẳng còn trẻ trung nữa nghĩa là “đến một ngày nào đó dẫu muốn dẫu không rồi họ cũng sẽ đi xa”. Trông từng “tấc đất tấc vàng”của bố mẹ, tám người con ông Bằng tuy chưa nói ra nhưng đứa nào đứa nấy đều ngấm ngầm “mưu bá đồ vương” cố gắng nhẫn nhịn qua ngày đoạn tháng để đợi đến lúc “đăng quang” được thay thế bố mẹ làm chủ mảnh đất phì nhiêu tốt tươi này hay cùng lắm thì ít ra cũng là “hưởng sái” chút ít chứ chẳng phải là ra rìa mướn đất thuê ở nhà trọ ; do “hai bậc sinh thành” vẫn còn sống sờ sờ ra ấy cho nên chẳng ai dám làm trời làm đất, trước mặt họ chúng ngoài mặt giả vờ như yêu thương nhau đến bến bờ vô vọng còn đối với người ngoài chúng không ngần ngại gì mà không liên kết lại với nhau thành một đội quân hùng hậu vô song mãnh liệt. Nói không ngoa chi, hàng xóm láng giềng trong mắt họ chúng chẳng khác gì “một bọn xã hội đen”, hễ thấy chúng ở đâu hay làm gì thì dù không ai bảo ai đều “tránh voi chẳng xấu mặt nào”hoặc nhanh chân lánh đi nhất quyết chẳng chịu dúng tay vào thề không đội trời chung với chúng ; họ biết gia đình chúng vốn có “ô dù”cỡ lớn che chở từ xa nhất là sau vụ việc bọn vô nhân đạo ấy cướp đoạt trắng trợn mảnh đất hương hỏa của vợ chồng ông Lân thì khoảng cách giữa họ và chúng càng ngày càng trở nên xa xôi vời vợi, cảm thương gia cảnh bố chị Len vừa mất vợ và con trai sau cơn lũ lại phải dắt díu tay xách nách mang cùng con gái rời làng ra đi chằng những căm giận chúng họ còn muốn ăn gan uống mật chúng…”Thôi kệ-họ thầm nghĩ-dẫu sao nếu không ra mặt đánh chó thì chó cũng đâu có cắn càn, những việc gì chúng làm trước sau gì rồi cũng có hậu quả báo ứng chứ chẳng chơi!” Tập 85 truyện Chị Nam này là tập mở đầu cho những cuộc tình loạn luân tội lỗi lần lượt xảy ra giữa tám người con ông Bằng mà bốn cô con gái có tên Thanh, Quế, Ái, Bích và bốn anh con trai là Tường, Thương, Ân, Bình ; tập này đặc trưng diễn tả cuộc tình éo le, nghiệt ngã ở cặp đôi chị gái thứ ba Vũ Thị Ngọc Quế cùng em trai thứ năm Vũ Trần Thương.
Ở tuổi ba mươi, như những cô gái khác ngang lứa trong làng ai nấy cũng đều có chồng và chí ít là một mụn con nhưng với chị Quế nhà ta trước sau sớm muộn vẫn cứ “phòng không chiếc bóng”, có điều chị chẳng hề âu sầu buồn bã trái lại cuộc sống của chị quả thật là năng động và sôi nổi với những toan tính lọc lừa ; thấy bố mẹ cất nhà riêng cho vợ chồng chị cả Thanh và anh hai Tường, chị liền làm trận làm thượng khiến hai ông bố bà mẹ ban đầu còn án binh bất động đề bàn mưu tính kế đối chọi lại cuối cùng rồi cũng phải chịu thua tự động đứng ra cắt đất làm cơ ngơi cho cô con gái thứ ba bởi lẽ một điều cả hai người đều phải khuất phục bởi “miệng gian ngoan lưỡi lọc lửa” của chị vả lại họ sớm thấy nếu mà lần chần thì chẳng những phần thua sẽ thuộc về họ mà hơn nữa đấy là họ còn phải tốn kém nhiều hơn nữa, chính xác là vậy! Oan nghiệt thay bởi vì dựng nhà cho chị chưa đâu vào đâu thì lại đến lượt anh Năm Thương ra mặt phân bì, lên tiếng ganh tỵ với chị ngay lập tức, rằng vì lý do gì mà chị Ba tuy vẫn còn độc thân chưa chồng chưa con nhưng lại được bố mẹ ban cho một đặc ân đến đỗi từ trước tới giờ dẫu có nằm mơ đi nữa anh cũng chưa bao giờ thấy nữa là, vậy còn năm anh em còn lại trong đó có anh sẽ như thế nào đây, chẳng nhẽ lại bị ra rìa hay sao làm “mất mặt bầu cua” quá đi! Thói đời là vậy, thường những người im hơi lặng tiếng đa phần chẳng khi nào được gì cả chứ cỏn ai mà nổi loạn “đập bàn phá ghế” thì “vớ bở như chơi”, bởi vì không còn đường nào khác chẳng bao lâu mấy bày sau ngay bên cạnh căn nhà của chị Quế vừa mới dựng lên chưa kịp ăn mừng tân gia lại bắt đầu giăng dây khoanh 6m đất bề ngang, 50m chiều dọc lại chuẩn bị trở thành tư gia của anh Thương gần như chỉ trong chớp mắt mà thôi, “cây đẻn thần Aladin đã giúp cho anh được toại nguyện một cách vẹn toàn mà không cần phải hao hơi phí sức gì mấy! Cũng chính vì có cơ sự như vậy nên hoàn cảnh sau này mới dần dần níu kéo, trói buộc cả hai chị em vào với nhau trong vòng vây loạn luân, tội lỗi, oan khiên ngút tận trời xanh và đến đây, tôi xin chuyển để tài để mô tả một chút về nhan sắc nhân vật nữ chính trong tập truyện này xem chị đẹp xấu thế nào nhé các bạn? Gia đình ông Lân có chị Len xinh đẹp, dễ thương bao nhiêu thì song song ngay bên cạnh đấy nơi nhà ông Bằng cô con gái thứ ba của vợ chồng ông lại càng trắng trẻo, mịn màng ngồ ngộ bấy nhiêu ; nói rằng nhan sắc chị Quế trông giống như tiên nga thì hơi ngoa nhưng thực sự mà nói chị mười phần thảy đều sắc sảo, mặn mà cả mười nổi bật nhất là mái tóc dài nếu chị không kẹp gọn lên ắt hẳn phủ kín cả lưng chị lúc nào như lúc nấy cũng luôn óng ả, thướt tha, mếm mại và êm ái chẳng khác chi vầng mây bàng bạc trôi lang thang lững lờ ngang trời vậy! Mái tóc ấy gọn gàng ôm trọn lấy một khuôn mặt trái xoan đầy góc cạnh bướng bỉnh ngang tàng, từ vầng trán khá cao xuống chút nữa là cặp mắt lá răm long lanh ngời sáng như hai vì sao hôm xa thẳm tới sống mũi cao kiểu dọc dửa một cách thanh tao chẳng khác nào một cô gái người Hà Lan hay Đan Mạch gì đó ; nằm hai bên là hai gò má xương xương nhô cao hai lưỡng quyền trông thật dữ dằn và tôn thêm phần nữ tính cho chị cuối cùng nằm cách trên chiếc cằm lẹm xinh xắn đấy không gi khác hơn hai vành môi hình trái tim dày mọng, thắm đỏ một cách tự nhiên mà không cần phải dùng đến son môi đẹp tựa chừng đóa hồng nhung đang thời nở rộ trong vườn dưới ánh sáng mặt trời ban mai rực rỡ, chói chang. Hai bờ vai nuột nà, hai gò ngực vun tròn phía trước cùng vầng lưng tôm thon thả phía sau, hai bờ mông khêu gợi với cặp đùi đầy đặn và cặp giò thon dài tận cùng là hai bàn chân múp míp tất cả như hòa quyện vào nhau dưới bàn tay tài nghệ của tạo hóa được biến tấu thành pho tượng Thần Vệ nữ kiêu sa, đài các ; nơi xứ trà vùng cao Lạng Sơn, bố mẹ nắn hình tạo vóc cho chị ngày qua ngày, tháng đoạn tháng chị trưởng thành lớn lên mà da dẻ máu thịt chị luôn luôn không ngừng thẩm thấu vị trà thơm lừng, mà hai buồng phổi chị mãi mãi lắng đọng hương trà ngan ngát giữa ngày trời thu ảm đạm hay dưới cái nắng hè oi oi thiêu đốt.
Vì nguyên nhân nào mà cuộc tình cuồng loạn dại dột giữa chị Quế và anh Thương lại quá đỗi bất ngờ xảy ra một khi hai chị em cũng như sáu người còn lại trong gia đình lúc nào cũng như lúc nào cũng đều chẳng khác chi mặt trời với mặt trăng, chỉ cần hở ra một chút là lao vào nhau cắn xé nhau, ăn tươi nuốt sống lẫn nhau tựa chừng bầy chó cùng lũ mèo vậy! Chuyện này khá dài dòng nên lần lượt tôi sẽ kể lại trình các bạn độc giả theo dõi kỹ càng, cẩn thận từng chi tiết để dẫu sao có thể hiểu được bởi lẽ một điều bởi tại tình yêu mà biết bao nhiêu đổi thay trên cuộc đời này lần lượt xuất hiện hết chuyện này đến chuyện khác dù loạn luân tội lỗi đi chăng nữa ; âu có thể cũng là duyên phận éo le trớ trêu mà lẽ ra ông tơ bà nguyệt phải kết xe chị với anh chàng nào đó trong xóm cùng tuổi chị chưa vợ chưa con còn anh thì buột nút cùng cô gái con một gia đình danh giá cỡ như hai vợ chồng bố Bằng nhưng thực sự chẳng ngờ kết cuộc hóa ra lại tồi tệ đến mức độ như vậy! Mọi việc bắt đầu từ cái chết oan uổng bất đắc kỳ tử của bà mẹ tên Hồng mà chính chị Ba là người phải chịu trách nhiệm liên quan chứ chẳng ai vào đây nữa cả ; một buổi trưa sau khi vào rừng chặt trúc về, do nhà đã hết nhẵn cả thức ăn nên chị thoắt đi từ nhà đến nhà bố mẹ, thấy bốn bề vắng lặng chẳng hề lai vãng bóng dáng ai chị liển len lén lần vào bếp định bụng kiếm thứ gì đó dằn bụng cho đỡ cơn đói giấc trưa chờ đến chiều sẽ ra chợ xã mua đồ ăn cho cả ngày hôm sau luôn thể (từ trước tới giờ lẽ đương nhiên đây chẳng phải là lần đầu chị lại ngang nhiên có hành động như vậy!). Bất thình lình, chị nhác trông thấy mẹ đang lom khom ngồi trước bếp xoay lưng về phía cửa ra vào mà vì vậy bà không hề hay biết rằng cô con gái vừa bước vào chăm chăm nhìn cho rõ bà một tay cầm cây sắt khơi than xới xới đống tro còn tay kia vùi một vật gì đó chị chưa xác định được vào dưới lớp tro xám dày. Bán tín bán nghi, chị vội vội vàng vàng nhào tới ngay bếp chụp lấy tay mẹ bởi vì dẫu rằng chưa cần biết thứ mẹ chị giấu là gì nhưng rõ ràng đấy chính là bí mật của bà và chắc chắn rằng bí mật ấy ít nhiều cũng sẽ giúp chị kiếm chác được kha khá nếu bà không muốn bị lộ tẩy, bật mí điều đó có nghĩa là có người khác trong nhà biết được điểu bà giấu giếm ; nhác thấy có bóng người bước vào và xấn tới chổ mình ngồi, vừa xoay mặt lại thấy cô con gái thứ ba bà Hồng liển vụt đứng ngay dậy dùng cả hai tay để ngăn cản chị. Trứng sao chọi lại được với đá, mặc dù bà vẫn còn mạnh khỏe chưa đến đỗi nào lọm khọm, suy sụp nhưng nếu so cùng chị Quế thì rõ ràng bà chẳng thể nào là đối thủ của chị bởi sức vóc chị -một phụ nữ ba mươi tuổi khỏe khoắn vô song ngay cả tới trâu cũng chưa chắc thắng được chị nữa là ; vì vậy, chưa gì chị đã chụp được hai tay mẹ rồi sẵn trớn, chị gạt đẩy bà một cái hơi mạnh về phía bên phải nhưng ngờ đâu dẫu rằng chị không hề vô ý trái lại vì vậy mà mẹ chị bị bay thằng vào vách bếp rồi va đầu vào cây cột nhà. Có lẽ là một vị trí yếu nhược nào đó nơi phần dưới đỉnh đầu trên gáy bà bất thình lình bị chấn động mạnh bởi tình huống vửa rồi thành thử cho nên bà từ từ quỵ ngay xuống nền bếp nằm xoãi tay bất động ; trong khi đó, cô con gái thứ ba vẫn cứ quyết tâm khám phá bí mật của mẹ bằng cách dùng cây sắt mẹ cầm lúc nãy đào xới lớp tro xám dày và chẳng mấy chốc, chị đã cầm gọn lấy thứ mẹ giấu trong bàn tay chị. Đấy chỉ là một tờ giấy gấp tư ghi lại kết quả xổ số đài phát thanh truyền hình tỉnh Lạng Sơn trực tiếp chiều hôm qua, nhớ lại gần một tháng qua và giống như mấy anh chị em trong nhà, chị không thể nào không nghe thấy lời qua tiếng lại giữa bố và mẹ mà nguyên do là bà ghiền chơi số đề gồm số đầu và số đuôi ; mỗi ngày bà nướng hết khoảng 50.000đ vào hai khoản chi trên, nếu không thì bà ăn không ngon ngủ chẳng yên rồi cho đến một ngày một khi ông Bằng lên tiếng cấm đoán, bà vẫn âm thầm lén lút theo đuổi sở thích của mình nhưng dẫu sao bà vẫn sợ ông thành thử cho nên bà đành phải giấu đi những tờ dò số như thế này-chứng tích cho trò chơi đỏ cờ đen bạc đang càng ngày càng gậm nhấm, bào mòn đi lý trí bà…Chợt giây phút này, bỗng dưng đầu óc chị Ba lại chẳng màng gì đến việc bắt chẹt mẹ nữa, chị gấp lại tờ giấy kia vùi xuống tro như cũ bởi vì nãy giờ chẳng hiểu vì lý gì mà má chị cứ nằm sóng xoài chẳng khác chi đã chết?
Chị Quế lật đật chạy tới bên bà Hồng ngồi xuống dùng tay lay bà nhưng bà vẫn cứ mãi bất động, bán tín bán nghi chị liền lần ngón tay trỏ phải đặt ngang mũi bà và khi nhận ra không còn thấy hơi thở hắt ra từ mũi bà nữa thì chị mới bắt đầu thực sự sốc nặng ; mặt chị tái nhợt lại không cỏn một chút máu bởi vì không còn nghi ngờ gì nữa rằng mẹ chị đã đột ngột vĩnh biệt cõi trần do cú xô vô tình ác ý của chị, chị toan la lên báo động nhưng vốn bản chất từ nhỏ cho đến lớn lên chị là một người vửa toan tính vừa gian manh, quỷ quyệt chị nghĩ nếu giờ mà chị la làng thì chẳng khác nào “lạy ông con ở bụi này” và điều này đồng nghĩa với việc ngay lập tức chị sẽ mất đi miếng đất riêng của chị, không cỏn gì nữa cả…”Tốt hơn hết là cứ để mẹ nằm đây, trước sau gì rồi cũng có người trong nhà biết mà thôi” -nghĩ vậy chị đứng dậy lẳng lặng rời khỏi gian bếp nhà bố mẹ đi về nhà chị rồi khoảng mười phút sau, chị cầm dao phát đi vào rừng chặt trúc với thái độ hết sức thản nhiên như chẳng hề có việc gì xảy ra ; ngay lúc ấy chị cả Thanh từ đồng trà về ghé nhà mẹ xin mấy cọng chỉ để vá áo quần, thấy nhà vắng lặng chị cất tiếng gọi mẹ nhưng vẫn im hơi bặt tiếng, chị lần xuống bếp thấy mẹ nằm bất động dưới đất tưởng mẹ bị trúng gió chị liền bồng mẹ lên đặt trên chiếc đi văng nơi nhà trước. Chị chạy sang nhà anh y sỹ Đức gần đấy nhờ anh qua khám cho bà Hồng, anh ta liền tất tả qua cầm tay bà bắt mạch và thông báo ngay cho chị Thanh rằng bà đã tắt thở từ lâu rồi, chị khóc òa lên trong nỗi niềm thương tiếc buồn bã rồi đi báo cho ông Bằng cùng các em ai nấy lần lượt tề tựu về nhà xắn tay vào việc tồ chức tang mẹ mà người sau cùng dĩ nhiên không ai khác…đó là chị Quế nhà ta đấy ạ! Theo lời anh y sỹ khẳng định chắc chắn rằng bà Hồng vào bếp chẳng mai bị trúng gió té xỉu đập đầu vào cột nhà nhằm ngay chổ hiểm nên thiệt mạng, vì vậy nên tất cả người nhà lẫn hàng xóm láng giềng cũng như chính quyền xóm ấp ai nấy đểu chẳng thể nào ngờ rằng đấy chính là án mạng do chính cô con gái thứ ba trong gia đình vô tình gây ra cho mẹ mình ; thế đấy, tuyệt nhiên không hề có một chút gì gọi là nghi vấn, đám tang bà Hồng diễn ra đúng theo mọi nghi thức cũng như thủ tục tại địa phương một cách êm thắm suốt 48 giờ đồng hồ sau đó bà được đưa về hỏa táng ở trung tâm huyện, xong xuôi rồi như trước kia, guồng sống lặng lẽ thủ đoạn ai lo phận nấy lại tiếp tục trở lại trong nhà ông Bằng giữa ông và tám người con, giữa mấy anh chị em họ Vũ…Một tối nọ, đang ngù ngon giấc chợt anh Năm Thương bị dựng ngay dậy bởi mấy tiếng la lối mê sảng của chị Ba Quế vì giường ngủ nhà anh cách phòng riêng nơi nhà chị không đầy đến 3m “Má… oi, con hổng…có… cố ý… đâu má!”; ban đầu anh cũng chẳng lấy làm lạ bởi vì ngay đến chính anh lâu lâu cũng nằm mơ nói sảng như vậy ; tuần sau nữa, anh lại nghe chị nói mê lúc giữa đêm hôm khuya khoắc “Má… oi, con hổng…có… giết má… đâu má!” và lần này, anh chẳng thể nào chợp mắt cho được với biết bao nhiêu ý nghĩ vẩn vơ trong đầu vì chẳng nhẽ cái chết của mẹ lại có vấn đề hay sao, sự thực chị Ba anh có dính líu gì đến sự cố ấy mà chị lại nằm mơ nói sảng những hai lần… Anh trằn trọc mãi đến gần sáng mới chìm đắm vào giấc ngủ mỏi mòn, khi thức dậy anh định bụng phải làm ra nhẽ trắng là trắng, đen là đen thế là anh bắt đầu tự vạch ra một kế hoạch theo dõi chị mình vào đúng ngày hôm nay là ngày cúng 49 ngày cho mẹ ; anh nghĩ nếu mà anh có được minh chứng khẳng định được rằng chính chị là nguyên nhân làm cho mẹ phải qua đời đột ngột thì anh sẵn sàng lấy đó bóp chẹt chị để lấy không mảnh đất của chị một cách dễ dàng mà không cần phải dùng đến sức lực, thủ đoạn nào nữa. Thật đúng là “vỏ quýt dày có móng tay nhọn”, dẫu cho chị có đền trăm ngàn mưu ma chước quỷ thì so với anh cũng chẳng thấm vào đâu một khi anh gian ác, tàn độc đến mức độ như trên ; đấy là anh sẽ giữ im lặng cho chị không hề tiết lộ cho ai biết việc làm tác tệ của chị đổi lại chị sẽ không đắn đo gì cả mà mang cuốn sổ chủ quyền đất chị đứng tên dâng cho anh không hề nuối tiếc một chút nào cả nhưng nào ngờ, mọi việc lại xảy ra hoàn toàn không theo ý muốn của anh bởi vì người tính không bằng trời tính…
Từ trước tới giờ, vốn được bố mẹ cho học cao hơn các anh chị em bằng chứng là trong nhà chỉ mỗi có mình chị Quế là tốt nghiệp lớp 12 còn lại thì cao nhất như chị Thanh cũng chỉ xong lớp 10 và không những thế, chị lại cỏn có biệt tài viết chữ đẹp nhất nhà ; để tự thể hiện và khẳng định được bản thân mình, từ năm lên mười tám tuổi mãi cho đển hôm nay tuy đã đến tuổi ba mươi, mười hai năm trời chị vẫn giữ được thói quen viết nhật ký. Chị sắm một quyển sổ tay dày có kích thước bằng quyển vở học trò, cứ cách hai ba ngày khi màn đêm buông xuống bên cạnh ngọn đèn đầu vàng vọt lờ mờ chị lại hý hoáy ghi lại vào sổ những tình huống xảy ra trong thực tế mà chị đã được chứng kiến hay trực tiếp tham gia, viết lại cảm nhận của chị về những kỷ niệm vui buồn lẫn lộn ; từ một anh chàng nào đó ở xã láng giềng cạnh bên chị để ý đến nhưng hoàn toàn không hề được hồi âm một chút nào cả từ phía anh ta đến cô bạn mà mấy năm nay chị giận dỗi chưa muốn làm hòa…và lẽ đương nhiên, cái chết bất đắc kỳ tử của bà Hồng cũng không thể nào không xuất hiện trong này. Mặc dù tính tình khá dữ dằn, ngang tàng nhưng chẳng hiểu vì sao chị lại cảm thấy quá đỗi hối hận, ăn năn vì chính chị đã lỡ tay…làm mẹ thiệt mạng và những đêm nằm mơ thấy mẹ rồi nói sảng vô tình anh Thương ở nhà bên cạnh nghe được, tỉnh dậy chị cảm thấy sợ hãi thực sự ; mỗi lần đi vào rừng hay tối đến một mình trong nhà, cứ như rằng chị thấy rõ mồn một bóng dáng mẹ đang đứng nhìn mình cười một cách đau đớn, thảm thê…sự việc ấy kéo dài cho đến ngày cúng thất tuần, ba tháng mười ngày cứ thế hành hạ dày vò tâm trí chị khiến chị ăn không ngon, ngủ chẳng yên nhưng riết rồi theo thời gian ngày tháng, cảm giác ám ảnh ấy nơi chị rồi cũng dần dần phai nhòa đi chỉ cỏn lại dấu vết mờ ảo trong ký ức chị mà ngày hôm nay chị phác thảo lại thành những trang nhật ký. Với những dòng tự bạch, chị xin lỗi bà Hồng, rằng chị không có hề có ác ý giết chết bà mà chẳng qua là chị lỡ tay, viết xong những trang chữ về mẹ chị thấy yên lòng hơn trước và khi đêm đến, chị ngủ ngơn hơn cũng như chị không còn nắm mơ thấy mẹ hiện về nữa ; chị chẳng ngờ việc làm của chị bắt đầu từ những lời nói mê của chị khi ngủ đã bị anh Thương để ý thăm dò, quyết tâm khám phá nguồn cơn xem thực hư như thế nào, với ai thì có thể bỏ qua chứ còn anh này chắc chắn từ trước tới giờ chưa lần nào anh từ chối bất kỳ việc gì mà anh muốn hiểu muốn biết. Một đêm nọ đi soi ếch ngang qua nhà chị Quế, tình cờ nhìn qua cánh cửa liếp nhỏ thấy chị đang ngồi nơi bàn hý hoáy vừa viết lách gì đó dưới ánh đèn dầu vừa thút thít khóc khiến anh sinh nghi ; sáng hôm sau thừa lúc chị đi chợ, anh liền lẻn vào nhà chị để tìm hiểu xem chị viết những gì mà tâm trạng chị lại bất ổn đến mức độ như vậy và quyển nhật ký thay vì cất kỹ vào tủ như những lần trước chị lại bỏ quên trên bàn. Dĩ nhiên anh chẳng cần phải xem hết cuốn sổ riêng tư dày cộm ấy của chị làm gì cho mất công phí thời gian, anh chỉ cần xem kỹ mấy trang trong cùng thôi là ngay lập tức anh đã mường tượng được tình huống xảy ra đến mức độ khủng khiếp như thế nào giữa mẹ và chị anh trong khoảng thời gian 3 tháng về trước ; dầu sao anh cũng tin rằng trước sau gì thì chị chỉ là lỡ tay mà thôi chứ nào phải cố ý nhưng vì anh quá thèm muốn miếng đất của chị cho nên anh quyết chẳng thể nào tha thứ cho được, phải lấy cuốn nhật ký này làm bắng chứng chống lại chị ta mới được! Anh Thương liền mang “tang vật” của vụ án mẹ bị ngộ sát về nhà giấu, một lát sau thấy chị trở về anh bước sang nói chị theo anh vào rừng vì anh cần nói chuyện với chị, trước giờ hai chị em như mấy anh chị em khác vốn không được thân thiện lắm họa hoằn lắm mới nói với nhau vài lời ; lần này thấy vẻ mặt nghiêm trọng của anh, chị nhận ra có gì đó hết sức quan trọng đối với chị chứ chẳng thể nào là đùa giỡn cho được thành thử cho nên anh đi trước, chị theo sau vào rừng trúc đến một chổ vắng vẻ bên bờ suối. Tại nơi này, anh lên tiếng rằng anh đã xem hết những gì chị viết ra tự bạch về cái chết của mẹ và anh hiện đang giữ bằng chứng ấy, liệu chị hãy suy nghĩ cho kỹ đi nếu không muốn thêm một người thứ ba nào đó trong nhà hay biết được!
… Đọc truyện tại TruyenVKL (.) com
Chỉ nói thế thôi, thấy chưa chi mà chị Quế đã sụp xuống quỳ lạy van xin mình một cách thống thiết, anh Thương toan nói ra yêu cầu của anh về miếng đất chị làm chủ nhưng vì thấy ngại nên anh định bụng mai mốt sẻ nói cũng chưa muộn ; anh về rồi còn lại một mình, chị cảm thấy sợ hãi hoang mang tột độ chẳng khác gì con thuyền trôi xa hút hẳn bến bờ vô vọng, biết phải làm sao đây để anh có thể tha thứ cho chị và im lặng giùm chị? Ngồi thừ nơi bờ suối hơn cả tiếng đồng hồ sau, khóc hết cả nước mắt chị lần xuống vục nước lên rửa mặt, vừa nhìn thấy dung nhan in bóng dưới dòng suối xanh trong bất chợt chị đỏ mặt lên bởi vì chị vừa nghĩ ra một phương sách rất ư là hoàn hảo chắn chắn lèo lái được em trai chị ; đấy chính là kế mỹ nhân bởi vì dẫu sao chị cũng đã quá lứa lỡ thì rồi, có giữ gìn đi nữa thì cũng vậy thôi vậy là chị nhanh nhảu trở về nhà bắt tay ngay vào việc thực hiện những dự định mới vừa nung nấu… Vì sáng mới vừa đi chợ về nên chị vào bếp xào món giá với cật rất ngon rồi chị trút hết vào đĩa mang qua nhà bên cạnh cho anh để cầu hòa cùng với tờ giấy chị ghi mấy chữ gấp lại, do không có anh nên chị đặt đĩa thức ăn lên bàn lấy lồng bàn đậy lại còn lá thư chị gửi thì dằn lại cạnh bên. Chị trở về và từ lúc ấy mãi cho đến chiều ngày hôm sau, chị lúc nào như lúc nấy cũng đều cảm thấy bồn chồn, lo lắng vì chị đang đợi chờ anh trả lời nhưng chẳng hiểu vì sao mà anh vẫn cứ im hơi lặng tiếng như vậy ; trong thư, chị thằng thắn nói rằng chị có thể lấy thân thể và tình yêu của chị ra để mong đổi lấy sự thông cảm và sự bỏ qua từ anh có được không? Tất nhiên, chị Quế thực sự chẳng thể nào ngờ được rằng mỹ nhân kế của chị chưa chi đã có tác dụng ngay với anh Thương ngay vào buổi trưa hôm ấy ở vườn trà về, anh nấu cơm ăn với dĩa giá xào ấy và canh rau muống dậm thêm còn lá thư chị viết gửi tới anh cũng đã xem qua ; trưa hôm ấy, anh chẳng thể nào đi làm nổi mà cứ nằm thừ người ra trên giường mãi cho đến xẩm tối mới ngồi dậy nấu tạm mì gói ăn qua bữa và sỡ dĩ như vậy đấy là do anh bị người chị gái ba mươi tuổi ế độ làm chấn động đến tâm sinh lý của anh- một thanh niên hai mươi sáu tuổi mà vốn dĩ từ trước tới giờ chưa có lấy được một mảnh tình vắt vai nào cả. Sự thực là vậy, anh Thương chỉ có bạn bè trai trên xóm gái dưới làng thôi chứ anh tuyệt nhiên không hề có dịp nào nắm lấy bàn tay một người con gái nào mà anh mến mộ cả, cũng như không hề có ai mạnh dạn gửi đến anh những lời lẽ tuy ngắn gọn nhưng lại vô cùng thắm đậm tình cảm như chị Quế nhà anh ; đêm hôm ấy, chẳng hiểu sao mà anh cứ mãi trằn trọc không tài nào chợp mắt được bởi vì hinh bóng chị, khuôn mặt chị khả ái nở nụ cười mỉm chi cứ lờn vờn khi ẩn khi hiện trước mắt anh. Anh cảm thấy quá đỗi ngạc nhiên vì chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ấy vậy mà chưa gì anh đã tỏ ra si mê chị đến mức độ như vậy khiến anh không cỏn chút lý trí nào cả để tính toán việc chiếm đoạt mảnh đất riêng tư của chi nữa ; tuy trình độ học vấn mới chỉ xong lớp Bảy nhưng lờ mờ anh cũng nhận thấy quan hệ ân ái, yêu đương giữa anh với chị càng thêm khắng khít thì đấy chính là loạn luân, tội lỗi, nghiệt oan chứ chẳng phải đơn giản đâu và dẫu thế, anh vẫn cảm thấy con tim anh càng lúc càng bồi hồi xao xuyến bởi vì anh không thể nào chối cãi được một chân lý hết sức phũ phàng đấy là anh đã lỡ…yêu chị rồi! Sáng hôm sau, anh đi ra chợ rồi lật đật trở về hẹn chị ra chổ bờ suối ngày hôm qua, chỉ mới có hai mươi bốn tiếng đồng hồ thôi có lẽ do tình hình quan hệ đã thay đổi chăng mà sao cả anh lẫn chị đều không khỏi ngượng ngùng xen lẫn xốn xang, rộn ràng khi sắp sửa gặp mặt nhau ; đấy chính là lần đầu tiên giữa hai chị em tuy chẳng nói gì nhiều với nhau nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ giúp cho cả hai thấu hiểu được nỗi lòng của nhau rồi và đây cũng là dịp để anh tặng cho chị những thứ amh mua ở chợ lúc sáng nào là chai dầu gội đầu Dove, lọ nước hoa cùng chiếc khăn tay vải katê thêu hình loan phụng song hỷ. Chị đỏ cả mặt, ngượng ngùng chẳng nói nên lời khi nhận từ anh những tặng phẩm trên vậy đó kề từ dạo ấy mãi cho đến ba tháng sau (bà Hồng qua đời được nữa năm) trong gia đình hoàn toàn tuyệt nhiên chẳng hề có ai nào hay nào biết hai chị em lén lút quen nhau, tìm hiều nhau một cách lặng lẽ, âm thầm và mù quáng, tệ hại như vậy!
Mới đầu, anh Thương rủ chị Quế tìm mối bán hết hai mảnh đất bố mẹ cho rồi cả hai ôm số vốn ấy ra đi đến một nơi nào đó thật xa chẳng ai biết ai hay để cùng nhau xây tổ uyên ương nhưng chị không chịu vì lý do chị e ngại nơi xứ lạ quê người, nghe chị nói riết rồi anh cũng phải xuôi xị theo thôi chứ biết làm sao! Vào ngày giỗ ông nội, tất cả tám anh chị em quây quần tại nhà ông Bắng để ăn uống cùng bà con láng giềng, giữa lúc mọi người nói cười vui vẻ thì hai chị em ngồi đối diện nhau cứ nhìn nhau cười miết rồi lại ân cần, tình tứ gắp thức ăn cho nhau ; nếu ai để ý thấy thì đó quả thật là những hành động từ trước tới giờ lần đầu tiên mới có giữa chị Ba và anh Năm, nếu ai cố tình quan sát thì sẽ thấy nơi ánh mắt hai chị em đều có những tia nhìn tình tứ long lanh, ướt át vô cùng. Khác hẳn với lúc trước đường ai nấy đi, việc ai nấy làm giờ đây mỗi lần đi chặt trúc cả hai đểu hẹn nhau cùng đi để có cơ hội tâm sự, chia sẽ với nhau còn như đi làm cùng những anh chị em khác ngược lại họ không dám vì sợ có điều gì quá lố thì sẽ bị lộ tẩy ngay ; càng ngày tuy tình cảm giữa hai người càng khắng khít đậm đà song tuyệt nhiên cũng vẫn đều chưa ai dám vượt quá giới hạn mong manh của tình chị em để làm chuyện đồi bại, tội tình…Chỉ duy nhất có một lần ngồi nói chuyện ở bờ suối trong rừng trúc sau khi bắt cá xong, có lẽ không kiềm chế được nỗi lòng nên bàn tay phải anh lần tìm nắm bàn tay trái mềm mại của chị, chị đỏ cả mặt song vẫn yên lặng để tay mình trong tay em trai bởi vì chị nghĩ dẫu sao một cái nắm tay như thế này cũng chẳng hề làm chị mất mát gì! Nhưng rồi, những gì tới rồi cũng sẽ tới dẫu rằng có muốn hay không, tránh né hay không tránh né, vào một ngày nọ khoảng mười giờ anh vào nhà rủ chị đi chơi ở hồ yến cách nhà khoảng chừng 7 cây số đấy là ốc đảo nhỏ cây cối xanh um nằm giữa một cái hồ khá rộng có khá nhiều chim yến làm tổ ; từ trước tới giờ, chị chưa lần nào đặt chân tới đó vả lại nghe em trai nói là vừa đi chơi vừa tìm hiểu xem cách thức nuôi yến thu hoạch sản phẩm nước dãi tiết ra để làm tổ thì chị Quế cảm thấy bùi tai liển đi nắm cơm, đun nước mang theo rồi cùng anh Thương tất tả ra đi men theo con đường mòn trong rừng trúc dẫn đến hồ. Hai chị em không dám đi bằng đường lộ trong làng vì sợ có người nhìn thấy, quãng đường xa đến đỗi lúc tới nơi thì mặt trời đã đứng bóng nghĩa là đã hết nữa ngày, cả hai mệt nhọc mồ hôi mẹ mồ hôi con đổ thốc đổ tháo ra nên trước khi ra ốc đảo cùng nhau ngồi nghỉ ăn cơm, uống nước dưới bóng mát một cây bồ để sum suê toàn lá những lá xanh non mơn mởn. Có thề nói rằng chân trời tương lai của hai chị em như bừng sáng kể từ một ngày cách đây khoảng hơn tuần tình cờ anh được một người bạn ở làng bên giới thiệu về nghề nuôi chim yến mà anh ta mới vừa cất công theo đuổi được mấy tháng nay, đấy là phải đến hồ yến này tìm gặp ông Ba Hương là chủ của mấy ngàn tổ yến trên ốc đảo để xin làm đệ tử học nghề ; bởi vì ông còn nuôi yến ở những vùng đất khác cho nên nếu tới đây mà gặp được ông thì quả thật đấy chính là một sự may mắn mà hai chị em nhà ông Bằng ngày hôm nay đang đi cầu cạnh! Cả hai từ nãy tới giờ vẫn chưa thể nào nhận ra một sự cố bất thình lình của thiên nhiên là mặc dù ngay giữa trưa nhưng chẳng hiểu sao mà mặt trời lại sụp bóng vả lại còn bị che khuất sau một đám mây mưa dày đặc, đen kịt xuất hiện từ hướng Bắc ; đám mây ấy càng lúc càng lớn dần lớn dần cùng với gió bấc thổi lành lạnh báo hiệu một cơn mưa giông đầu thu sắp xảy ra và sau khi ăn uống, nghỉ ngơi cho lại sức hai chị em lần bước tới nhà một người dân gần đầy hỏi mướn một chiếc xuồng để làm phương tiện đi ra ốc đảo. Từ bờ tuy ngó thấy vùng ngụ cư của loài chim yến rất rõ ràng nhưng ít ra phải vượt qua khoảng 150m nước hồ trong trẻo khá sâu lúc này đang bắt đầu dậy sóng bởi giông gió tràn tới, mặc dù biết rằng trời sắp đổ mưa nhưng cả chị lẫn em đều không ngần ngại, sợ hãi mà chùn bước ; chị ngồi trước chèo mạnh tay điều khiển chiếc xuồng hăng hái lướt về trước còn em đứng sau luôn vững tay chống lách làn nước xoáy riết và lúc này mưa cũng đã bắt đầu nhỏ giọt, nhỏ giọt nhưng tạm thời lúc đầu vẫn hãy còn thưa thớt!
Do di truyền bản chất gan góc, lì lợm từ bố mẹ thành thử cho nên mặc dù với một hoàn cảnh thiên nhiên khắc nghiệt hãi hùng này ấy thế mà chị Quế và anh Thương vẩn bình tĩnh không hề tỏ ra sợ sệt chút nào cả và cả hai cố gắng đưa xuồng cập vào bờ ốc đảo ; đến lúc này mưa mới bắt đầu mạnh dần lên, vừa nhác thấy trước mặt có một cái hốc đá, anh liền buộc dây xuồng vào đầu một cọc sắt được đóng sẵn nơi bãi cát rồi nhanh chân cùng chị chạy vào nơi ẩn nấp may mắn ấy. Hốc khá thấp chỉ cách mặt cát bờ khoảng 0.5m và ăn sâu vào cỡ 5m vì vậy dù cho bên ngoài mưa có lớn cỡ nào cũng chẳng thể nào hắt vào được, có điều chiều cao của hang lại khá khiêm tốn chưa đầy 1.2m nên khi bước vào phải khom cả người xuống chứ nếu không thì ắt hẳn sẽ đụng đầu là cái chắc ; hai bên vách bám đầy rong rêu nhưng dưới nền lại rất sạch sẽ, ngay đến cả một cọng cỏ, một miếng rác cũng không có nữa là và lại có người nào đó đã vào đây và bỏ lại một tấm bạt loại dựng lều trại. Vậy là khi không đến ốc đảo này gặp phải mưa to gió lớn, chị Ba và anh Năm lại có được một không gian êm ả, tự do cùng một chổ nghỉ ngơi lý tưởng rồi sau khi nói chuyện qua lại về đề tài sản phẩm tổ yến mang lại cho người nuôi nhiều giá trị kinh tế chừng nữa tiếng đồng hồ sau thì khoảnh khắc yên lặng bổng dưng xuất hiện giống như một trong những bong bóng nước mưa ngoài kia ban đầu chỉ là nho nhỏ nhưng sau càng lúc càng lớn dần, lớn dần và căng thẳng quá mức độ chẳng bao giờ bể…Hai chị em ngồi cạnh nhau nhìn mông lung ra ngoài ngắm cảnh mưa trắng xóa hòa lẫn với mặt nước hồ xám xịt dậy sóng ba đào, chợt nhận thấy người chị mình khẽ rung lên biết ngay chị đang lạnh nên anh thực sự chẳng hề có ý đồ chi cả chỉ thành thật lần tay ôm choàng qua lưng chị kéo chị ngồi sát vào người anh cho đỡ lạnh ; chị ngượng ngùng, bẽn lẽn xích người lại thành thử cho nên chẳng mấy chốc khoảng cách giữa hai chị em chỉ còn là một con số không không hơn không kém. Có lẽ mùi thơm tỏa ra từ mái tóc chị dài óng ả, mượt mà chăng và có lẽ sự mềm mại của da thịt nơi vai chị, nơi cánh tay chị qua làn vải áo bà ba màu hống phấn bỗng chốc kích hoạt làm dậy lên nỗi niềm khát khao, ham muốn sinh lý bấy lâu nay hoàn toàn tuyệt nhiêu chưa hề có cơ hội bùng phát bên trong con người anh ; vì vậy cho nên đấy chính là minh chứng giải thích cho hành động nông nổi của anh mới vừa có đối với chị : xoay mặt lại kề sát vào mặt chị rồi hôn nhẹ vào tóc chị sau đó từ từ lần xuống mang tai chị, gáy chị, cổ chị. Lập tức chị Quế liền dùng cánh tay phải đẩy nhẹ người anh Thương ra nhưng dường như cử chỉ này của chị lại chính là sự bằng lòng chấp nhận anh thì phải bởi vì chị phản ứng vừa nhẹ nhàng vừa chiếu lệ cho có ; thực ra những nụ hôn mà anh mới vừa tặng cho chị chưa gì đã nhanh chóng lảm dậy sóng lên trong cõi lòng chị cô quạnh, lẻ loi chẳng khác chi mưa to hòa lẫn với sóng lớn nơi bến bờ vô vọng ngoài hồ đang chìm đắm trong trận đại hồng thủy của thiên nhiên. Trong cảm giác vửa ngượng ngùng vừa run rẫy, chị dần dần xoay mặt qua đối diện với mặt em trai, hai cặp mắt của cả hai lặng yên trao cho nhau những tia nhìn âu yếm thiết tha chẳng khác chi đang trao cho nhau những lời lẽ yêu thương tình tứ mà bấy lâu nay những ba tháng qua kể từ lúc chính thức chấp nhận yêu nhau đôi bên muốn nói với nhau rất rất nhiều ; giờ đây hai chị em đều cùng thừa hiểu rằng chẳng còn bao nhiêu thời gian cho họ nữa mà điều khẩn cấp không gì khác hơn đấy là phải tận dụng khoảnh khắc này để yêu đương, ân ái cùng nhau chứ không thể nào làm khác hơn…Anh hôn lên trán chị, tức khắc chị liền hôn trả lại vào trán anh, anh hôn mắt chị và chị cũng hôn mắt anh, anh hôn vào đâu thỉ chị hồi âm ngay vào ngay những vị trí ấy ; khoảng cách giữa hai khuôn mặt nói riêng, khoảng cách giữa hai thân thể nói chung càng lúc càng nhỏ dần xuống đến số không và cuối cùng thì không gì hơn chính là sự đụng chạm lúc đầu tưởng chừng như vô tình nhưng dần dần về sau lại trở thành cố ý giữa hai đôi môi hai chị em bắt đầu kết nối chặt chẽ vào với nhau báo lên một tín hiệu đẹp đẽ minh chứng cho tình yêu đơm hoa trổ quả trước một bến bờ vô vọng!
Thế đấy, khoảng 12 giờ ba mươi nơi ốc đảo hồ yến, không còn nghi ngờ gì nữa bởi vì tình yêu loạn luân tội lỗi đầu tiên đã thực sự nảy nở sinh sôi giữa chị Quế-người con gái thứ ba và anh Thương-anh con trai thứ năm trong gia đình ông Bằng đánh dấu cho sự rạn nứt dần dần cái gọi là nề nếp lễ giáo gia phong mà ông và bà Hồng – người vợ nay đã quá cố bấy lâu nay cố gắng gìn giữ! Chính xác bắt đầu từ ngày bà từ giã cõi trần do cú đầy vô tình của chị đấy chính là nguyên nhân manh nha hình thành nên những tình cảm oan nghiệt, trái ngang trong tâm hồn cả chị gái lẫn em trai ; dĩ nhiên chúng ta cũng chẳng thể nào bỏ qua cho được sự toan tính cá nhân ích kỷ thà rằng đánh đổi bằng một cuộc tình trái với đạo lý luân thường còn hơn là phanh phui trách nhiệm trước vong linh của mẹ để cho bà phải chịu chấp nhận cái chết oan ức lắm thay! Lẽ ra anh Năm này cần phải phanh phui tất cả sự thật cho gia đình biết, ít ra dẫu rằng không muốn cạn tình ráo nghĩa đến mức độ đẩy chị Ba vào tù đền tội sau mấy làn song sắt han rỉ nhưng xét cho có tình có lý cũng phải làm sao để cho chị Ba nhìn nhận được trách nhiệm của bản thân mình trước pháp luật chứ rõ ràng chúng ta chẳng thể nào chấp nhận được sự thật là chỉ cần có tình yêu thôi là lập tức đen hóa thành trắng, trắng đổi lại đen như thế này được? Lúc bấy giờ, có lẽ do nước bọt chị gái cứ hễ tứa ra lại được em trai nút sạch hoặc ngược lại thành thử cho nên chẳng mấy chốc cả hai đều cảm thấy khô khốc cả khoang miệng lẫn cổ họng ấy vậy mà những nụ hôn môi ngập ngừng, run rẫy, say sưa, ngây ngất mà hai chị em trao tặng cho nhau vẫn cứ mãi miết liên tục nối tiếp nhau dường như chẳng bao giờ dừng lại được nữa ; dẫu cho thiên lôi cầm lưỡi tầm sét từ nơi thiên đình giáng xuống cũng chưa chắc gì đã ngăn cản được hai trong số tám người con ông Bằng đang cùng nhau làm chuyện lỗi lầm tác tệ như lúc này! Những nụ hôn đầu đời từ đôi môi người chị gái quá lứa lỡ thì và khóe miệng cậu em trai tuy rằng đã hai mươi sáu tuổi đầu nhưng vẫn chưa hề vắt vai được mảnh tình riêng nào có lẽ là bấy lâu nay đã chờ đợi trong muộn màng quá lâu rồi thì phải chính vì vậy mà chúng dường như chỉ hơi chậm lại khi mà hai bàn tay anh đang bắt đầu lần lên mày mò, sờ soạng cởi mở hột nút bóp đầu tiên của chiếc áo bà ba màu hồng phấn đã hơi cũ mà chị đang mặc ; hơi chột dạ một chút, chị vội vàng lần tay lên nắm giữ lấy bàn tay anh nhằm để ngăn cản anh lại nhưng rồi lại cũng giống như lúc đầu thôi bởi vì chỉ trong vòng chưa đầy nữa phút đồng hồ, chính bàn tay chị lại dần dần buông lỏng bàn tay anh ra. Do đó, hột nút bóp thứ hai nơi vùng ngực chị Quế lại tiếp tục được anh Thương mở bung ra rồi tới lượt hột nút thứ ba, thứ tư cuối cùng là hột nút thứ năm rốt cuộc phải chịu cùng chung số phận hẩm hiu như “đám bạn”nó vậy và tuy vậy dẫu sao tất cả bọn chúng cũng tỏ ra rất vinh hạnh đấy là nhờ chùng cử động thành thử cho nên lớp da thịt của chị mơn mởn, mềm mại, trắng hồng một cách quyến rũ và hấp dẫn ngày hôm nay mới có cơ hội trình diễn, khoe khoang trước cặp mắt anh sáng rực ánh lên những tin nhìn ham muốn, đời hỏi nhục dục nơi người chị gái thứ ba của anh. Anh lẳng lặng nhúc nhích cử động hai cánh tay cùng một lúc, tay phải dìu đỡ chị nằm xuống tấm bạt trong khi anh cũng nhẹ nhàng ngã theo chị còn tay trái anh thì lính qua lính quýnh lần lần lột hai bên vai áo chị khỏi hai bắp tay chị trắng nõn nần nẫn hết bên phải sang bên trái và cuối cùng tuy là những hơn hai phút sau mới xong nhưng anh lại rất cẩn thận cầm chiếc áo bà ba của chị gọn gàng để ngay phía trên đầu chị. Rồi mục tiêu tiếp theo đối với anh lẽ đương nhiên không gì khác hơn đấy là chiếc áo ngực màu trắng hãy còn mới mà chị vừa mua ở chợ xã vào tuần trước nhân dịp đi cùng chị chị cả Thanh, dù chỉ là bản năng thôi và là lần đầu tiên trong đời thế nhưng chẳng hiểu sao anh lại biết lần bàn tay trái mày mò, sờ soạng dưới lưng chị để tháo cởi hai cái móc nhôm nhỏ cài nối hai sợi dây áo nơi manh vải đang nữa kín nữa hở ôm giấu lấy hai bầu vú xuân thì con gái mum múp, tròn trịa của chị ; sau khi kết thúc, anh cởi phăng chiếc áo kaki cũ kỹ anh mặc ra để ngay bên cạnh áo chị rồi với thái độ vửa kích thích vừa run rẫy anh bắt đầu chiếm đoạt chị, làm chủ chị ngay tức khắc.
Lúc này, ông Bằng cùng với sáu anh chị em con cái của ông ai nấy đểu co ro cúm rúm nơi giang sơn riêng để trốn tránh trận mưa cuồng phong mãnh liệt từ trên trời trút xuống, chẳng ai hề để ý đến điều là ngay trước bữa ăn trưa đã vắng mặt Ba Quế và Năm Thương rồi ; họ đều nghĩ chắc cả hai đang ngáy khò khò trong nhà chúng chứ họ làm sao mà có thể ngờ được rằng chúng trở thành một cặp đôi tình nhân cùng nhau yêu đương, ân ái loạn luân tội lỗi trên ốc đảo hồ yến cách họ khoảng chừng mười cây số. Tưởng rằng chuyện gì chứ chuyện này quả thật không thể nào tin nổi, bởi vì trước giờ hai chị em không khác chi chó với mèo, mặt trời chẳng đồng hành cùng mặt trăng thậm chí ngay cả khi ngồi ăn cơm chung cả nhà không khi nào ngồi cạnh nhau đừng nói chi đến việc hợp tác chung chạ làm ăn ; ấy vậy mà chỉ trong vòng ba tháng thôi, sau cái chết bất đắc kỳ tử của mẹ Hồng chúng đã quay ngoặt lại những 3600 để đến với nhau trong vòng tay ôm oan nghiệt ngày hôm nay, để yêu nhau nồng nàn ngây ngất tưởng chừng như trong cuộc đời chúng sẽ không bao giờ có cơ hội yêu và được yêu như thế này vậy nữa! Anh cúi xuống lần miệng ngậm lấy đầu núm vú bên trái của chị bắt đầu nút lấy nút để từng giọt sữa tuy vô hình bất dạng song lại rất ngọt ngọt, thơm thơm và béo béo đang lần lượt tuôn tràn vào tận cổ họng anh và trong lúc ấy thì bàn tay trái anh vẫn cứ mãi miết mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú phải còh lại của chị ; phải nói rằng anh nút vú chị, bóp vú chị một cách thật là say sưa và mê mẩn trong khi lúc bấy giờ ngay phía trên cách đầu chị chưa đầy 5cm mới vừa lúc nãy đây thôi đã xuất hiện thêm chiếc nịt vú rời ra từ ngực chị rồi sau đó tụ tập, sum vầy cùng với áo bà ba của chị cũng như áo kaki màu xanh lá cây của anh…Nơi chốn cửu tuyền, giả sử nếu mà hay biết được sự tình trên dương gian rằng hai đứa con thứ ba và thứ năm trót lỡ dại yêu nhau thì vong linh vợ ông Bằng ắt hẳn chẳng thể nào mà yên tâm đi đầu thai kiếp khác cho được ; phải chi bà đừng có máu mê số đề để lo việc nhà việc cửa, việc đồng ruộng vườn trà e rằng ngày hôm nay trong gia đình bà chưa chắc gì đã xảy ra chuyện loạn luân tác tệ giữa chị Quế và anh Thương rồi sau này lại đến lượt những đứa con trai con gái khác đấy là chị cả Thanh cùng anh Hai Tường, chị Tư Ái với anh Sáu Ân…tất cả từ trai đến gái đứa nào như đứa nấy đều chẳng khác gì một lũ thiêu thân lần lượt lao vào ánh sáng dục vọng đê hèn, đốn mạt mà hoàn toàn chẳng hề biết lý do vì sao lại xảy ra như vậy! Từ lúc mới bắt đầu cuộc tình cho đến hiện tại có thể nói rằng cả hai chị em đã cùng nhau đi được nữa đoạn đường rồi cũng nên, dẫu cho trước giờ chị hoàn toàn tuyệt đối không hề có tình cảm gì với cậu em trai thứ năm trong gia đình chị cả thế nhưng bất đắc kỳ tử mẹ chị qua đời đã làm thay đổi đi tất cả, do cảm kích anh vì lòng nhân hậu vị tha thông cảm bỏ qua tội tình của chị coi như đấy là một tai nạn vậy, chị đã phải lòng yêu anh ; xét cho cùng thì đây cũng chẳng phải một cuộc đánh đổi có qua có lại đâu mà thực sự là những rung cảm tình yêu đầu đời lần đầu tiên đánh động hai trái tim của cả hai chị em, là tiền đề dẫn đến những phút giây yêu đương, ân ái hoan lạc rạo rực, ngất ngây giữa họ nơi chốn thiên đường ốc đảo hồ yến uyên ương dệt mộng thành thơ cách nhà khoảng chừng mười cây số đường chim bay. Đối với anh, không những yêu thương anh hết lòng hết dạ chị còn rất nể phục em trai mình bởi vì trong vòng ba tháng qua kể từ ngày hai bên bắt đầu để ý quen biết nhau thành thật mà nói anh chưa hề dám lợi dụng nhằm sàm sỡ chị và do vậy cho nên trong hoàn cảnh này, chị thầm nghĩ quả thật anh rất xứng đáng được chị trao tặng tình yêu tâm hồn lẫn xác thịt của chị ; cũng bởi ý nghĩ trên thành thử ra lúc này, dẫu biết rằng hai bàn tay anh đang nắm lấy rồi từ từ nhẹ nhàng kéo lần kéo lần hai bên lưng chiếc quần vải ú màu nâu đen nơi phần dưới thân hình chị ấy vậy mà chị chỉ hơi lưỡng lự, uốn éo trong giây lát ngụ ý phản ứng chống đối nhưng rồi sau đó chính chị lại là người đồng ý trong sự yên lặng, phục tùng một cách hoàn toàn tuyệt đối.
Khi anh Thương lẳng lặng tuột cởi hai ống quần chị Quế xuống khỏi cặp mông và đùi tròn trịa sau đó qua hai đầu gối tới đôi giò thon dài cuối cùng là hai bàn chân chị nhó nhắn, mềm mại thì chị hết sức tâm đầu ý hợp, tận tâm tận lực hỗ trợ cho anh hành động bằng hết lần lượt hết nhỏm phần thân dưới tiếp theo là co lên rồi lại duỗi thẳng hai chân ra hết cỡ để giúp anh cởi quần chị được dễ dàng, nhanh chóng hơn. Sau khi cẩn thận để chiếc quần chị gọn gàng ngay bên cạnh trên tấm bạt nằm, không gì hơn là anh lại tiếp tục cởi luôn cả mảnh vải cuối cùng còn sót lại trên thân thề chị – chiếc quần lót bằng thun voan mỏng mảnh hãy còn mới tinh đang che đậy nơi quan trọng nhất cuộc đời chị và lẽ đương nhiên khởi đầu cũng chỉ là những phản ứng nơi chị chẳng qua cho có chứ sự thực ra chẳng hề có tác dụng chi cả vả lại hơn nữa có thế đấy chính là tiền đề đưa đẩy, đẩy đưa khiến cho anh càng lúc càng cảm thấy ham muốn hơn, kích thích hơn, khao khát hơn việc tiếp tục thưởng thức, hưởng thụ và chiếm đoạt chị Ba của anh. Chằng mấy chốc, vị trí ngay bên cạnh hai chị em cũng như chổ trên đầu chị nhanh chóng trở thành nơi tiếp nhận thêm một mớ y phục hỗn độn nữa nào là quần vải ú, quần lót cởi ra từ thân thề chị và nào là quần kaki, quần đùi sọc ca rô mà anh mới vừa tự trút bỏ nơi người anh ; có một chuyện bất ngờ đã xảy ra chẳng biết tự lúc nào mà cả chị gái lẫn em trai đều tuyệt nhiên không ai hay ai biết đấy là chiếc xuồng anh buộc vào cọc sắt ngoài bãi cát khi nãy có lẽ giông to gió lớn làm đứt dây buộc rồi sau đó sóng hồ ba đào cứ thế vùi dập, xô xát nó về phía mạn bờ cũ như trước tình cờ bác nông dân -chủ của nó tình cờ ngồi trong nhà nhìn thấy nó đã vội vàng dầm mưa chạy ra vớt nó. Nó lẽ đương nhiên đã trãi qua một quãng đường dài nổi trôi bập bềnh trên trùng trùng điệp điệp sóng gió tương đồng như lúc này bên trong hốc đá tự nhiên nơi ốc đảo, anh Năm đang từ từ trườn người tới nhẹ nhàng leo lên gọn gàng nằm ngay trên dáng ngọc vóc ngọc chị Ba anh rồi sau đó là bắt đầu nhấp nhô lên xuống hai bờ mông ; khi ấy chính là thời khắc giao hợp hoan lạc yến ca sáo hát giữa hai chị em ruột thịt có cùng cha chung mẹ mang một giòng máu giống nhau về ADN của ông Bằng và bà Hồng truyền cho cả hai và sáu anh chị em còn lại đang ở nhà nay chị Ba và anh Năm tự nguyện truyền lại cho nhau sang một thế hệ mới nếu có thể. Dương vật anh Thương đang cương ngỗng lên rất dài, rất to, rất cứng chẳng khác gì một thanh sắt nung đỏ mới lấy từ trong lò rèn ra lúc bấy giờ chỉ trong giây phút đã thật tài tình chui lọt hẳn vào bên trong lổ âm đạo của chị Quế tối đen, sâu thẵm và nhơn nhớt dịch nhờn sinh lý ; tiếp theo là theo đà phần thân dưới anh nâng lên hạ xuống, cứ thế nó liên tục được rút ra rồi thọt sâu trở lại nơi nó vừa khỏi và song song đó thì cửa mình chị không ngừng co giãn đến mức tối đa, có như vậy mới chứa đựng được hết toàn bộ kích thước chiều dài lẫn bề ngang “đồ chơi”của em trai-người tình đầu tiên trong cuộc đời chị. Thế đấy mới biết trong cuộc đời này, tình yêu chưa chắc gì tỷ lệ thuận với thời gian là năm tháng càng nhiều thì tình mới sinh sôi nảy nở, bằng chứng cụ thể đã chứng minh chưa đầy nửa năm sau khi mẹ Hồng qua đời ngày hôm nay đây chưa gì sớm xuất hiện cuộc tình loạn luân tội lỗi, oan nghiệt ngút tận trời xanh giữa chị Ba và anh Năm tại ốc đảo hồ yến này ; tuy rằng lần đầu tiên cùng nhau bước vào cuộc mây mưa ân ái trai trên gái dưới song cả chị lẫn em dường như đối với hai người thì chỉ có những giây phút đầu tiên họ mới có cảm giác ngượng ngùng, bẽn lẽn mà thôi chứ càng dần về sau trong rung động yêu đương, họ tỏ ra hết sức bình tĩnh và thản nhiên để vận dụng hết sinh lực cũng như tinh lực của bản thân mình ra nhằm đối đầu nhau, cho nhau hết tất cả những gì gọi là thanh xuân tuổi trẻ họ đang có. Nơi vầng lưng to khỏe của anh quả thật là chốn mà mười đầu ngón tay chị dùng làm vị trí cào tới cào lui như thể để chị tự làm giảm đi cường độ kích thích sướng khoái chị có được từ anh, già sử rằng ngón tay chị có móng nhọn thì ắt hẳn chẳng bao lâu sẽ có những vệt xước dài chạy dài từ vai xuống tới gần mông anh rướm máu đỏ hồng cho mà xem!
Thời gian trôi qua thực sự nhanh tựa tên bắn thoi đưa, một phút, hai phút rồi ba phút, bốn phút, năm phút quả thật là quá ngắn ngủi cho cuộc tình ngang trái bất chấp đạo lý của chị Quế và anh Thương nhưng suy cho cùng ra thi lần đầu tiên một quãng thời gian như thế cũng đã quá đủ đối với cả hai rồi còn gì nữa ; xấp xỉ phút thứ sáu, giữa lúc anh vẫn còn đang hăng hái thưởng thức, tận hưởng và chiếm đoạt chị bỗng dưng cả hai giống y như rằng vừa mới bị hụt chân rơi tõm xuống một cái vực vô hình không đáy vậy! Chị gái và em trai cùng vòng tay ôm chặt cứng lấy nhau chẳng khác gì sợ hãi người tình đầu tiên của mình tan biến đi vào cõi hư vô vậy và ngay khoảnh khắc này, tuy vẫn còn hùng dũng tiến sâu vào bên trong âm đạo chị nhưng dương vật anh đã bắt đầu vừa co giựt liên hồi vừa bắn phụt ra khắp tận mọi ngóc ngách sâu thẳm nơi tử cung chị những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo đồng thời rin rít, nhơn nhớt chẳng khác chi keo dán hồ tinh bột mới vừa khuấy trên bếp lửa. Đấy chính là giây phút khoái ngất kéo dài cơ hồ vượt qua một bến bờ vô vọng bất tận đẩy đưa cả hai chị em vào chốn thiên đường khoái lạc chuẩn bị rơi vào giai đoạn rã rời, mệt mỏi ; lúc bấy giờ, cơn mưa giông bên ngoài đã chấm dứt nhường không gian thiên nhiên lại cho một bầu không khí mát mẻ, dễ chịu cùng một bầu trời trong vắt không hề có một gợn mây và mặt hồ yến lại trở lại êm đềm, nhẹ nhàng như thuở nào! Sau khi rời khỏi nhau ra, chị Ba và anh Năm mặc lại quần áo rồi chui ra ngoài hốc đá rồi cùng dõi mắt ngóng tìm chiếc xuống đã nổi trôi về một bến bờ vô vọng./.