Chị Nam - Phần 74: Oan nghiệt
Chiều hôm ấy cũng là ngày giỗ ông nội nên hai em trai cùng với năm đứa cháu -con của cậu Năm tíu tít xúm lại bày biện mâm cổ cúng sẵn dịp đón mừng chị Ba trong gia đình về quê đoàn tụ ăn Tết đón Xuân ; vì nhà mẹ có đến những tám thành viên sống chen chúc gần đến ngộp thở nên cô Phi sẳn sàng qua ở chung với cậu Út vì cậu chỉ ớ có một mình tuy rằng nhà tranh vách đất nhưng được cái thật là yên tĩnh hợp với tâm trạng cô lúc bấy giờ. Cậu Út tên An dù cũng đã có vợ và hai đứa con trai lên mười và gái nhỏ hơn hai năm song một năm trước đây, do hoàn cảnh sống “cơm không lành, canh chẳng ngọt”nên vợ cậu đã dắt cả hai đứa nhỏ về sống bên Vĩnh Long rồi ; nguyên nhân đầu đuôi gốc ngọn dẫn đến cảnh “tan đàn xẻ nghé” này chẳng qua cũng là do từ cậu này mà ra cả, bởi tính ham chơi hơn ham làm lại nhậu nhẹt quanh năm suốt tháng, không lúc nào mà nhìn thấy anh trong trạng thái tỉnh táo cả mặc cho mẹ và anh Tư chửi mắng suốt ngày nhưng rối chứng nào vẫn tật nấy nên anh không thể nào từ bỏ được thói hư tật xấu của mình riết rồi chẳng ai muốn la rầy anh nữa, bỏ mặc anh muốn làm chi thì làm…Ngay trong đêm đầu tiên cô Phi về ở chung, dù đã uống khá nhiều trong bữa cơm cúng giỗ nhưng sau đó anh lại tiếp tục đi nhậu tiếp cùng chúng bạn trong xóm và mãi đến một giờ sáng anh mới lóp ngóp về nhà mà khi ấy chị mình đã ngủ được một giấc dài rồi ; chị ngủ trong buồng còn anh vừa lách cửa liếp vào nhà thì đã nằm bẹp luôn xuống chiếc chõng ở gian ngoài mà ngáy khò khò chẳng còn hay trời biết đất chi cả. Sáng hôm sau, thấy anh đã tỉnh táo trở lại, chị mới ngồi lại nói điều hơn lẽ thiệt với anh để khuyên anh bớt cái tật rượu chè lại đi rồi chị móc túi cho anh những năm trăm ngàn nói là cho anh để sắm sứa Tết nhứt trong nhà ; anh lễ phép vâng dạ đủ điều lại còn hứa hẹn với chị Ba là sẽ nghe lời chị nhưng đến trưa mãi cho tới chiều, nhìn trước ngó sau chẳng thấy bóng dáng anh đâu nữa thì khi ấy chị chỉ còn biết lắc đầu, thở ngắn than dài một mình. Chị qua nhà mẹ rủ mợ Năm đi chợ mua trái cây, nhang đèn, bánh mứt về sửa soạn Tết tại nhà em út chị bởi vì không cần phải đi tìm đi kiếm chi cho mất công lẫn phiền phức, chị cũng đủ biết rằng sẳn có tiền rủng rĩnh trong túi là thế nào anh chàng cũng kéo bạn rủ bè “lập bàn hương án”cho mà xem ; quả thật dự đoán linh tính của chị hoàn toàn không sai nhưng có điều là đến tối, cậu út nhà ta về sớm hơn đêm qua vì đúng mười giờ đêm vả lại anh còn lục cơm nguội ra ăn với cá khô chiên nước mắm, canh chua nấu rau muống trong lúc chị mình đã nằm ngủ say sưa trong buồng. Trong số năm chị em gồm cô Phận -chị Hai, chị Phi là thứ ba, cô Phụng (mẹ của hai chị em Phương Nam, Phương Đại) – thứ tư, anh Bách-thứ năm và út là cậu An dường như ngay từ lúc nhỏ cho tới lớn lên, lúc nào chị cũng tỏ ra rất thương yêu, lo lắng cho cậu Út là nhiều nhất mặc dù chẳng khi nào anh biết nghe lời anh chị trong gia đình ; khi đi học, nhiều lần chị phải đến trường năn nỉ xin xỏ thầy cô vì lỗi lẩm do anh gây ra nào là cúp tiết, chọc phá rồi lại tụ tập đánh lộn đánh lạo…đủ thứ chuyện trên trời dưới đất và cũng vì thế nên học xong lớp Chín, thi tuyển vào lớp Mười anh bị hỏng phải nghỉ học ở nhà lại tiếp tục chơi bời, lêu lỏng. Dù lúc ấy, chị đã về Bà Rịa-Vũng Tàu sống với ông Dân rồi nhưng thỉnh thoảng chị cũng phải trở về quê để giải quyết những sự cố phiền hà mà anh gây ra ở trường cho đến khi anh giã từ bút nghiên thì chị mới có thể coi là nhẹ gánh và mỗi lần về quê vào dịp Tết hay giỗ chạp, hễ không thấy mặt anh thì thôi chứ đã thấy là ít nhiều chị cũng phải cho anh vài trăm ngàn dằn túi như lần này vậy! Nhớ lại năm chị mười bảy tuổi, có lần vào buổi trưa một mình chị đi chèo xuồng vớt hái bông súng chẳng may chị bị hai tên thanh niên bắt trói lại toan làm nhục chị thì tình cờ cậu An mới bảy tuổi thôi nhưng thấy chị mình bị hại liền la toáng lên cầu cứu còn liều mình cầm cành tre xông vào đánh nhau với hai tên kia rồi được vài bác nông dân tới cứu viện nên nhờ đó mà chị giữ được tròn vẹn cuộc đời con gái chứ nếu không là chị đã thất thân với hai tên lưu manh nọ rồi!
Năm anh An lên tuổi hai mươi bảy, mẹ mới đi qua bên Vĩnh Long nhờ mai mối cưới cho anh một cô vợ nhỏ hơn anh một tuổi là con gái một gia đình trung nông với mục đích để cho anh có người “nâng khăn sửa túi”mà chí thú làm ăn cho có “đồng ra đồng vô” với người ta ; ai ngờ đâu trong lúc chuẩn bị đi rước dâu vào buồi chiều, tất cả mọi người trong nhà lại phải tán loạn chạy đi kiếm chú rể và chính chị là người phát hiện ra anh nhậu “say quắt cần câu”nằm ngủ nơi đống rơm ngoài ruộng lại bị trúng gió nặng dẫn đến cấm khẩu, toát mồ hôi lạnh khắp cả người. Một mặt chị nhanh chóng báo người nhà ra khiêng anh về lo chữa trị, một mặt chị cùng với chị Phận và chị Phụng qua Vĩnh Long năn nỉ nhà gái cho đón dâu vì lý do chú rể bị bệnh bất tử ; do “ăn cơm trước kẻng”nên trong bụng cô dâu đã có sẳn một mầm sống của bên nhà trai rồi thành thử nhà gái cũng không những không làm khó làm dễ gì mà họ lại còn phải xuôi xị nghe theo chứ biết làm sao nữa! Mười năm qua, ở Bà Rịa-Vũng Tàu nghe tin hai vợ chồng cậu Út chị đã có đến hai mặt con rồi chị cũng mừng nhưng mới năm trước đây, chị lại bàng hoàng khi nghe tin gia đình ấy đã hoàn toàn “tan đàn xẻ nghé”, vợ một nơi chồng một nẽo, con theo mẹ thiếu cha còn bố vẫn cứ nhậu nhẹt bù khú say sưa từ sáng cho đến tối. Mới đó thắm thoát mùa xuân đã trôi qua, hẻ tới và bấy giờ lại vào giữa thu vây là chị Phi đã ly thân chồng về vùng quê Cần Thơ sống cùng mẹ và hai em được hơn tám tháng trời ròng rã, dẫu sao ít nhiều những lời khuyên bảo của chị cũng thẩm thấu được vào lổ tai anh thì phải bằng chứng là anh có bớt nhậu so với thời gian trước nhưng hễ không gặp “chiến hữu”thì thôi chứ đã đụng trận rồi thì có khi cả đêm anh cũng chẳng về nhà, bỏ mặc nhà anh cho bà chị thứ ba muốn làm gì thì làm, muốn ăn gì thì ăn…Thường là chị ban ngày là qua nhà mẹ cùng mợ Năm đan rổ, đan thúng gia công cho nhà máy lấy công làm lời nhưng đến bữa trưa hay chiều là chị phải về để lo cơm nước cho cậu Út mặc dù có lúc anh về mà cũng có khi anh ta biệt tích bỏ cả cơm nóng canh ngọt do hai bàn tay chị chế biến ra để chăm sóc, bồi bổ sức khỏe cho anh bởi vì lâu lâu anh cũng đi nhận làm đổi công gặt lúa, đập lúa ; do uống nhiểu rượu nên giống y như lúc còn thanh niên, mãi cho đến bây giờ anh vẫn không thể nào mập ra nổi, thể trạng khi nào cũng gầy guộc quả thật chẳng bằng như anh Tư phốp pháp, to con. Mới cách đây tháng trước, khi thấy chị Phi dùng chiếc điện thoại Iphone 5 để nói chuyện với chị Thanh Linh-con gái chị từ Bà Rịa-Vũng Tàu gọi tới, anh An rất thích có được một chiếc máy di động như vậy thế là hể gặp chị ở đâu là anh ta cứ lẽo đẽo theo chị mẻ nheo xin chị mua cho mình một cái như vậy ; hiện tại, giá cả một chiếc Iphone nếu rẻ lắm cũng trị giá khoảng tám triệu, như hoàn cảnh chị bấy giờ tuy rằng chẳng phải là không có tiền nhưng xét thấy chị chẳng thể nào đáp ứng nổi yêu cầu quá lớn của cậu em ngay cho được dẫu rằng lòng chị rất thương em! Chị nói với anh là sẽ mua cho anh một chiếc máy kiểu rẻ tiền hơn khoảng năm trăm ngàn, nào ngờ anh “được voi lại đòi tiên”, anh nói rằng mấy thứ “cục gạch”đó xưa như thời ông Diệm rồi, xài Iphone như chị mới không “đụng hàng”với mấy thằng bạn anh ; nghe vậy, chị chỉ cỏn biết cách lắc đầu than trời trách đất và chị nghĩ một cách khôi hài là chắc chị chỉ còn cách trốn đi mà thôi chứ không thể nào làm vừa lòng cậu em này cho được! Thấy chị không đáp ứng được yêu sách của mình, anh tỏ ra giận chị tới ba bốn ngày sau mọi việc mới trở lại như bình thường, khi đó chị thực sự yên tâm trở lại và trong khoảng thời gian này, đôi lúc ngồi ngẫm nghĩ lại dẫu sao thì ít nhiều chị cũng nhận ra được hoàn cảnh ly thân của chị với ông Dân phần nào đó có lỗi của bản thân mình ; lẽ ra, chị đừng có ghen bóng ghen gió, đừng có “không nói có, có nói thành không”, đừng dựng đứng lên chuyện chồng tư tình với cháu gái gọi ông bằng chú thì ngày nay đâu có chuyện ông phải gom góp hành lý rời bỏ chị ra đi không nói lời từ biệt lúc chị vắng mặt ở nhà và chị mong sao sớm muộn rồi cũng có một ngày ông ấy gọi điện cho chị lên tiếng bảo chị quay về Bà Rịa-Vũng Tàu nối lại tình chồng nghĩa vợ, khi ấy chắc chắn là chị sẽ phải nghe theo ngay!
Lẽ đương nhiên, chị đâu có thể nào ngờ được rằng dịp Tết vừa qua, chồng và con gái chị về quê Gò Công hai bố con đã bất ngờ dan díu tội lỗi loạn luân với nhau trong một đêm nồng nàn, thắm thiết (tập 63- Con đường hoa bay) và chính chị là người phải có trách nhiệm trước chuyện tày trời động đất ấy ; cũng vì một lý do cỏn con là chiếc điện thoại Iphone mà em chị hằng mơ ước có được để rồi dẫn tới mấy ngày nữa thôi là hai chị em lại cùng vướng vào bẫy lưới vô hình bất dạng của một cuộc tình oan nghiệt để rồi sau đó chị không còn dám ở lại quê nhà nữa mà phải quay về Long Điền ngay sống cùng với con trai chị! Sau vụ việc ấy, chị rất sợ mẹ già hay biết được thì hậu quả sẽ xảy ra chẳng biết khó lường đến mức độ nào (có thể là cái chết của mẹ chăng) vả lại chị sợ một điều nữa là có khi nào “được đằng chân lần đằng đầu”, “ăn vụng quen mùi” dẫn đến tái diễn lại “chuyện ấy”nữa thì chẳng biết chị sẽ xử trí như thế nào đây ; thôi thì “thà rằng chia tay”còn có vẻ yên ổn, tĩnh tâm hơn chứ nếu nấn ná lại ở quê thêm ngày một ngày hai nữa trong gia đình nhỡ “tai vách mạch rừng”chẳng thể nào lường trước cho được! Mẹ chị năm nay tuy đã gần tuổi tám mươi nhưng bà vẫn cỏn khỏe mạnh, minh mẫn chỉ có điều là căn bệnh thấp khớp lâu lâu lại trỗi dậy hành hạ bà vì vậy chị không muốn cho mẹ mình phải chịu đựng một cú sốc tinh thần nặng nề quá mức như thế ; thỉnh thoảng, bà lại nai lưng ra ngồi giúp chị và cô con dâu thứ năm -vợ anh Bách đan rổ, đan thúng vừa làm bà vừa nhai trầu bỏm bẽm kể chuyện tiếu lâm cho mấy đứa cháu nội nghe, biết thế nên sau khi xảy ra “sự cố”chị luôn luôn tâm niệm rằng sẽ không bao giờ làm cho mẹ phải buồn phải khổ vì con cái trong nhà cá! Đêm hôm ấy, sỡ dĩ chị Phi không thể nào tự kiềm chế được bản thân để trao thân cho anh An chỉ vì ngoài tình thương chị em vô bờ bất bến ra lại còn một nguyên nhân khác nữa đó là lần thứ hai anh lại trở thành ân nhân giải thoát cho chị không bị một ông hàng xóm rắp tâm làm chuyện đồi bại ; tuy rằng anh không bỏ được số kiếp của một đệ tử lưu linh nhưng lúc này hễ có đi nhậu với bạn bè tới khoàng tám chín giờ tối là anh lại về nhà ngay như đã trở thành thói quen bản năng sẵn có của mình vậy vả lại được chị nhiều lần khuyên bảo nên anh chẳng muốn lảm cho chị phải buồn phiền về anh nữa! Gần nhà anh có một gã trạc tuổi năm mươi vốn dĩ dòng máu “ba mươi lăm”đã từ lâu chảy tràn trong huyết quản hắn nên dù đã có vợ con thậm chí có cháu nội lẫn cháu ngoại nhưng khi thấy chị Phi là hắn không những không bỏ được tật xấu của mình mà còn tòm tem quyết tâm phải làm sao “cưa đổ”được người phụ nữ ớ Bà Rịa bỏ xuống đây sinh sống ; nhiều lẩn gã lân la qua nhà giả vờ mượn đồ, xin miếng hành trái ớt thực ra là đề buông lời ngon ngọt để tán tỉnh, dụ dỗ chị và sau nhiều lần như vậy, gã biết là thường thưởng mỗi đêm anh An đều đi nhậu với bạn bè chỉ có mình chị ở nhà mà thôi. Gã rắp tâm sẽ ra tay hành động vào một đêm thanh vắng, tĩnh mịch nào đó vì sau nhiều lần tán hươu tán vượn với chị, gã thấy hoàn toàn tuyệt nhiên chẳng hề có hiệu quả gỉ cả do chị vẫn vững như kiềng ba chân, trơ tựa đá cẩm thạch trước tình cảm mà hắn ưu ái dành cho chị ; tối hôm Mùng năm tháng năm vừa qua, như thường lệ anh An rời khỏi nhà để tìm chiến hữu cùng nhau “bạn một ly, mình một ly” và may sao đêm ấy địa điểm mà anh “tập kết” chỉ cách nhà khoảng 50-60m vả lại tuy uống chẳng bao nhiêu nhưng anh lại thấy mệt nên mới chín giờ mà chưa gì anh đã “bỏ của chạy lấy người”rồi. Vừa mới lách người qua cửa liếp vào nhà, anh đã nghe thấy có tiếng ú ớ của chị Phi từ trong buồng vẳng ra, ban đầu anh tưởng rằng chị ngủ mê nói nhảm nhưng sau đó lại nghe có tiếng như là chị đang vật lộn với ai đó ; anh liền xông vào buồng ngay lập tức thì dưới ánh đèn dầu vàng vọt lờ mờ, anh thấy chị anh miệng bị nhét một cái khăn rằn đang quyết liệt kháng cự lại gã hàng xóm dâm tặc dùng sức mạnh cưỡn hiếp chị. Không cần hỏi han gì cả, anh nhào ngay tới kéo gã ra khỏi giường và liên tiếp tay đấm, chân đá vào người tên lưu manh cầm thú, trong tư thế bất ngờ bị động nên gã kia chỉ còn nước cuối cùng là ôm đầu chạy thục mạng ra ngoải ; anh không những không tha mà còn rượt đuồi theo hắn ra tới bờ mương đến đỗi hắn quýnh quáng lọt xuống dưới mương nhào qua bờ bên kia tháo chạy chẳng khác gì con chó bị người ta dùng gậy đuổi đánh vậy!
Sáng hôm sau anh nói lại với mẹ và anh Bách sự việc tối hôm qua, mặc dù không ai thèm nghĩ đến việc truy lùng gã hàng xóm bỉ ổi nọ vì thấy chị Phi vẫn chưa hề bị xâm hại nhưng từ ngày ấy mãi đến sau này hắn biệt tăm biệt tích như là một bong bóng nước nổi lên trên mặt ao hồ rồi mất hẳn đi vào cõi hư vô mờ ảo ; suy cho cùng ra phần nào cũng là lỗi của anh An cứ tối nào như tối nấy chỉ lo nhậu nhẹt bù khú say sưa túy lúy không chịu ở nhà, gần nữa tháng sau nghe lời nhắc bảo của mẹ anh không đi đêm về khuya nữa mà ngoan ngoãn ở nhà chuyện trò với chị rồi đi ngủ nhưng sau đó thì tình hình lại tiếp tục tái diễn lại như xưa, chẳng thể nào thay đổi cho được! Tuy rằng năm nay, chị Ba đã lên tuổi bốn mươi bảy nhưng do có lẽ đang hồi xuân sao đó mà thân thể, người ngọm chị vẫn hồng hào đầy đặn, không đến đỗi mập map ô dề cho lắm trái lại chị rất có da có thịt và đô con, sức khỏe lại dồi dào ổn định không hề có bệnh tật chi cả ; chính vì vậy mà vô tình chị trở thành một bông hoa nhài thơm ngát nở rộ khoe sắc trước cặp mắt của bất kỳ gã đàn ông nào có máu Trụ Vương trong xóm chứ đừng nói chi là chỉ một mình gã hàng xóm kia! Còn anh An, sau một năm xa vợ bất đắc dĩ phải đành chấp nhận cảnh sống độc thân một mình thui thủi, bởi anh mới có ba mươi bảy tuổi thôi chứ đâu phải là bảy mươi ba thành thử cho nên lâu lâu tối nằm ngủ trên chiếc chõng nơi nhà ngoài tự dưng anh lại cảm thấy dâng lên nỗi niềm khát khao, ham muốn nhục dục xác thịt vô cùng và không có người vợ dấu yêu bấy lâu nay đầu ấp tay gối bên cạnh, lúc ấy anh chỉ còn nước “tự sướng”mà thôi! Có đêm khoảng một giờ sáng, chợt nghĩ tới chị Phi cũng một cảnh cô đơn trống vắng như anh nằm trong buồng chỉ cách anh có vài bước chân, anh tự nhủ liệu rằng anh có được phép làm “chuyện ấy”với chị hay không để giải tỏa phần nào đó sự thiếu thốn chăng ; nhưng rồi anh lại suy nghĩ, nhận thức được đấy là chị ruột của mình thì làm sao anh có thể hành động loạn luân, tội lỗi, oan nghiệt cho được đây để rồi phải chuốc lấy sự xấu xa, bỉ ổi, nhuốc nhơ chăng thể nào rửa sạch dẫu rằng có đến năm sông, bảy biền! Trong vòng một tháng gần đây, hể đi làm hay đi nhậu thì rõ ràng anh hoàn toàn không hề thiết nghĩ gì đến chuyện ấy nhưng khi đêm nằm xuống trước giấc ngủ, anh cứ mãi miết trằn trọc, thao thức bởi những những điều mơ mộng, hoang tưởng ấy đến đỗi khi ngủ rồi, anh vẫn cứ thấy trong giấc chiêm bao anh và chị Ba anh đang yêu đương, ân ái, làm tình cùng nhau một cách say sưa, ngây ngất cùng cực! Không chiến thắng được sự cám dỗ quyến rũ chết người ấy, nhiều lúc anh cố tình nhìn lén chị từ sau lưng lúc chị đang nấu cơm, lặt rau hay chẻ củi, xách nước…; có tối, biết chị đã ngủ say, anh lần bước tới chổ ngách cửa buồng âm thầm theo dõi, ngắm nhìn thân thể chị mà lẽ đương nhiên chị không hể hay biết, anh nuốt nước bọt ừng ực trước vầng lưng chị đầy đặn, hai bờ vai thon thả lẫn cặp gò bồng đảo vun tròn cùng những đường nét gợi cảm từ người chị ruột thịt cùng cha cùng mẹ của anh. So ra, chị Phi không có nhan sắc trẻ trung như vợ anh nhưng dẫu sao thì chị cũng cỏn trội hơn hẳn rất nhiều phụ nữ cùng lứa tuổi ở xung quanh chòm xóm láng giềng rốt cuộc rồi ngày lại tháng qua, anh chỉ biết lặng lẽ, cô độc với mối tình đơn phương như vậy thôi chứ thực sự anh chẳng dám làm gì hơn ; bởi vì anh sợ chuyện lở dở xảy ra thì rõ ràng là xấu xa, nhục nhã cả gia đình, dòng họ và khi ấy, thực sự chẳng biết mọi người sẽ lên án kết tội, đay nghiến anh đến cỡ nào đây? Còn mẹ anh tuy hay chửi mắng anh nhưng anh biết mẹ rất thương anh, bà mà biết được câu chuyện tội lỗi oan nghiệt này do anh gây ra chắc rằng bà sẽ cắn lưỡi tự vẫn chứ làm sao mà còn mặt mũi nào để nhìn ngó thiên hạ, bà con hàng xóm cho đặng ; vả lại chắc gì chị anh sẽ dễ dàng chấp nhận anh hay là thế nào cũng miệt thị, khinh khi, rẻ rúng anh còn hơn cả gã hàng xóm dê xòm từng đã có lần mới đây mò vào cưỡng hiếp chị!
Chỉ vì thấy rằng không thể nào thực hiện được theo những gì bản thân mình muốn nên anh An càng lúc càng cảm thấy buồn bã, âu sầu và do vậy, ngày nào như ngày nào anh cũng đều mượn rượu giải khuây nhưng tuyệt nhiên là không có đêm nào anh về nhà quá khuya, cứ đến khoảng chín giờ là anh phải về mặc cho bạn bè mời mọc níu kéo làm thêm vài ly nữa ; để cho dễ ngủ vì anh sợ mình không ngủ được thế nào anh cũng vướng vào vòng oan nghiệt kia nên anh lại lấy rượu ra uống thêm mấy ly nữa rồi mới nằm lăn ra chõng ngáy khò khò một giấc cho tới sáng hôm sau tỉnh dậy là dường như anh đã tự trút bỏ được cơn ám ảnh bởi biết bao nhiêu loài ma dâm quỷ dục hàng đêm cứ kéo tới phá rối anh. Có lần mới đây vào lúc sáng sớm, cần mấy chục ngàn để mua mồi câu tôm nên anh vào buồng hỏi xin chị Phi thì ngay lúc ấy, chị đang thay áo và do vậy mà vô tình anh thấy nguyên cả trọn vẹn phần trước thân thể chị ; may chị mới mặc xong áo ngực nhưng chị cũng chụp vội chiếc áo bà ba trắng che lại, chi la anh một trận nên thân té tát khiến anh cụp đầu cụp đuôi xin lỗi chị rồi bỏ đi thằng một nước, trưa hôm ấy ngồi ăn cơm cùng nhau tuy rằng chẳng qua chỉ là sự cố vô ý thôi nhưng cả hai chị em đểu cùng cảm thấy ngường ngượng, xấu hổ làm sao cứ y như là họ đã …với nhau vậy! Tình huống ấy chỉ một lần duy nhất xảy ra mãi cho tới đêm tình ngọt ngào, say đắm của đôi bên không tiêp diễn thêm một lần thứ hai nữa, mấy bữa nay mỗi lẩn tụ tập lại “bày bàn hương án”là bạn bè anh thằng nào thằng nấy cũng đều mang điện thoại ra khoe với nhau chỉ riêng anh là không có mà thôi ; bị chúng bạn kích bác chế giễu, anh tức tối vô cùng và nhớ lại cach đây mấy tháng trước, anh có xin tiền chị mua chiếc Iphone nhưng chị không cho giờ chỉ còn cách là mượn của chị ấy một hai lần gì đó để cho tụi kia lác mắt, không chọc ghẹo khinh khi gì anh nữa chắc là chị sẽ cho thôi chứ không khó dễ gì với anh đâu? Chiều hôm ấy, sau khi ăn cơm xong anh An lên tiếng mượn tạm điện thoại của chị hứa đến tối sẽ mang về trả cho chị nhưng chị nhất quyết không những không cho anh mượn mà còn “giảng oral”với anh một tăng khiến anh vừa buồn vừa thất vọng vừa tức tưởi ; anh đến nhập bàn nhậu cùng bạn bè với bộ mặt y như là đưa đám vậy, chẳng biết sao lúc ấy anh uống không vào nổi, ngày thường anh uống chẳng khác gì đổ nước lã vào miệng nhưng giờ anh lại cảm thấy cổ họng anh đắng ngắt như uống phải mật gấu mỗi lần nâng ly lên “một hai ba dô”cùng bạn bè chiến hữu lưu linh. Đến chín giờ tối, dĩ nhiên anh là người đẩu tiên đứng dậy ra về, ngang qua nhà mẹ anh thấy còn đèn sáng anh vào tính kiếm anh Bách rủ anh làm thêm ít ly nữa nhưng chí thấy mỗi một mình chị Ái -chị dâu thứ nâm đang ngồi tỉ mỉ đan thúng ; chị nói chồng chị đi chở khách ra Sài Gòn rồi có lẽ sáng mai mới về (từ hôm sau Tết, do dành dụn được một số tiền kha khá nên anh Năm của anh mua lại sang tay từ một người bạn chiếc xe thùng kiểu Toyota bốn chổ, sẵn có bằng lái xe B2 rồi nên anh đăng ký chở hàng, chở khách kiếm đồng ra đồng vô cũng kha khá) vậy là anh An xin phép chị lững thững ra về. Tới nhà, vừa lách mình qua cửa liếp, anh lên tiếng hỏi lớn :
-Chị Ba, chị ngủ chưa?
-Chị chưa ngủ. Có chuyện gì không hả Út?
-Chị trả lời coi tại sao tôi chỉ mượn điện thoại của chị một lát thôi mà chị không cho hả?
Té ra là anh vẫn còn cay cú vì việc chị không cho anh mượn chiếc Iphone lúc mới ăn cơm xong, chị ở trong buồng nói vọng ra :
-Tại tối là con Linh hoặc thằng Phong ở Bà Rịa hay gọi lên cho chị, có vậy thôi mà! Út ngủ đi, khuya rồi có gì mai nói đi nghe!
-Hổng được, chị phải trả lời cho tôi nghe lọt lổ tai mới xong. Nếu không thì đừng có trách!
Anh vừa nói vừa vừa tất tả xông vào buồng, thấy thái độ dữ dằn của anh chị Phi thấy cũng hơi chột dạ liền ngồi bật dậy thủ thế, anh chẳng nói chẳng rằng nhào lên chiếc gường gỗ chị nằm dùng cả hai tay bóp chặt lấy cổ chị khiến chị chỉ trong giây phút thôi đã ú ớ rồi chết giấc bất động ; ngỡ rằng chị đã ngạt thở chết, anh hoảng hồn rời tay khỏi cổ chị, ôm chẩm lấy chị khóc lóc kêu gào thảm thiết :
-Chị Ba! Chị sao vậy? Chị đừng chết. Em không cố ý như vậy đâu!
Thấy người chị vẫn hãy còn nóng hổi, anh áp tai vào ngực chị thì thấy chị vẫn còn thờ thoi thóp nhưng chị sao mà vẫn cứ yên lặng như một cái xác không hồn làm anh quá đỗi sợ hãi, lo lắng đến đỗi anh toan chạy qua nhà mẹ để báo tin cầu cứu ; anh sờ mó khắp thân thể chị, làm một vài động tác hô hấp nhân tạo cho chị hồi tỉnh nhưng bỗng dưng lúc này chẳng hiểu vì sao dục vọng thú tính trong người anh lại trỗi dậy thực sự vô cùng mãnh liệt, dữ dội không hơn không kém nên anh không thể nào tự kiềm chế bản thân mình được nữa…Ngay lúc ấy, chị Phi dần dần hồi tỉnh lại thấy mình nằm trong vòng tay ôm của thằng em trai út, dưới ánh sáng vàng vọt lờ mờ của ngọn đẻn dầu nhỏ treo nơi vách chị cảm nhận được những gì đó thực sự khác thường trong đôi mắt anh đang đăm đắm nhìn chị, anh mấp máy đôi môi khẽ nói :
-Chị…Ba! Em xin…lỗi chị! Nhưng có…chuyện này… chị có thể…cho em…được không?
– Cho em…gì vậy?
-Em…muốn…chị!!1
Ngạc nhiên lẫn sững sờ giây lát. lẽ đương nhiên không cần phải hỏi gì thêm chị cũng đã cảm nhận được điều cầu cạnh, xin xỏ của thằng Út là gì rồi ; hoang mang, ngờ nghệch chị thửa hiểu được nỗi cô đơn, trống vắng của em trai -một thằng đàn ông mới có ba mươi bảy tuồi đầu đã bị vợ con ruồng bỏ vì thói quen nhậu nhẹt của mình không tài nào bỏ được đúng một năm nay rồi trong lúc chị vẫn còn ngần ngừ, chưa quyết định được thì anh đã lần miệng hôn vùi vào mái tóc uốn lượn xiton phủ xõa hơi qua ngang vai thơm thơm mùi dầu gội đầu bồ kết của chị. Chị khẽ thốt lên một cách yếu ớt “Đừng…Út! Đừng…Út!”trong khi anh An đang cố hết súc tấn công tỏ tình với chị bằng những nụ hôn nồng nàn, thắm thiết lúc bấy giờ đã lần xuống cổ, xuống gáy chị ; dần dần, nguyên cả khuôn mặt anh phủ lên khắp diện mạo trái xoan, bầu bĩnh đầy nét gợi cảm của chị khiến chị tuy chưa thể nào chấp nhận được nhưng về chuyện kháng cự, phản ứng thì chị cũng không sao thực hiện nổi! Cả hai chị em lúc bấy giờ hơi thở đểu cùng trở nên gấp gáp, hổn hển, nóng hổi liên tục phà vào mặt của nhau, dù rằng chị Phi chưa kết luận rằng chị đã chấp nhận sự tỏ tình của anh An nhưng chị đã âu yếm hôn trả lại vào trán anh, mũi anh ; đến lúc đôi môi ham muốn, khát khao của anh bắt đầu mày mò tìm kiếm đôi môi chị thì chị mới quay mặt qua lại hết sang phải rồi sang trái để né tránh nhưng cuối cùng rốt cuộc, không tài nào trốn cho nổi bởi vì lúc này, tự dưng nỗi lòng cô đơn trống trãi nơi chị cũng đang trỗi dậy với ước muốn có được một người khác giới nào đó để chung đụng gần gũi thành thử cho nên nụ hôn đầu đời của hai chị em ruột thịt cùng cha cùng mẹ hơn kém nhau mười tuổi mới bắt đầu sinh sôi nảy nở hiện diện trong cõi tình oan nghiệt, tội lỗi này! Đôi bên ngồi trên giường càng lúc càng xiết chặt lấy vòng tay yêu đương của nhau cùng trao tặng, hiến dâng cho nhau từng nụ hôn nồng nàn, thắm thiết, say sưa, ngây ngất đến rợn cả người ; lúc đầu, anh An còn hơi vội vàng hối hả lẫn hùng hục, dữ tợn nhưng giờ do nhận thấy rằng anh đã có được chị Phi rồi nên anh mới từ tốn, nhẹ nhàng trở lại và anh với chị yêu đương, ân ái một cách âm thầm, lén lút trong căn nhà tranh vách đất càng lúc càng như một đôi tình nhân vốn xa cách nhau lâu ngày nay mới có dịp đoàn tụ, hội ngộ lại vậy! Quả thật là bất ngờ, chóng vánh chẳng khác gì làn gió đêm thoáng qua bầu trời bên ngoài lững lờ một vầng trăng bán nguyệt soi tỏ lờ mờ vạn vật hay một cánh chim lặng lẽ đi săn mồi mang về tồ mớm cho con hoặc một chiếc lá tre vừa mới rụng xuống dòng mương trong vắt chảy vòng bên nhà ; đấy chính là minh chứng cho tình yêu loạn luân, tội lỗi, oan nghiệt nảy sinh giữa hai con người có chung một dòng máu huyết thống trực hệ – chị Phi và em trai chị sau tám tháng chị ly thân với ông Dân bỏ xứ sở Bà Rịa-Vũng Tàu về quê hương chôn nhau cắt rốn sinh sống.
Thực sự rõ ràng cả chị gài lẫn em trai hoàn toàn tuyệt nhiên không hề có ai lại có thể ngờ được chuyện “tày trời động đất”này lại xảy ra giữa đôi bên, dường như lúc này chẳng còn gì có thể ngăn cản cả hai phải ngừng lại được nữa ; ai nấy đều có lẽ như đã quên hết thời gian lẫn không gian, không hay lúc này là mấy giờ, chẳng biết mình đang ở đâu và cả mối quan hệ chị em ruột thịt giữa họ chỉ còn duy nhất một điều mà họ đang cảm nhận, hiểu biết đó là họ đang yêu đương, ân ái, làm tình cùng nhau một cách say sưa, ngây ngất, đê mê càng lúc càng quá đỗi cùng cực. Ở nhà bên gấn đấy, chị Ái-chị dâu thứ năm là vợ của anh Bách cũng đã tắt hết đèn đuốc, thắp đèn dầu lên thay thế thành thử cho nên tất cả bảy thành viên trong nhà gồm chị, mẹ chồng với năm đứa con do mãi đắm chìm trong giấc ngủ mê mệt, chẳng một ai hay biết được chuyện gì đang xảy ra lúc này ở bên nhà cậu Út ; hai chị em hiện giờ đang vửa ôm xiết lấy thân thể của nhau vừa dìu đỡ nhau ngã người nằm dài xuống mặt giường gỗ trãi manh chiếu cũ kỹ, sờn mòn và không cần phải có sự cho phép hay nhắc nhở lẫn nhau nữa, hai bàn tay của cả hai đã bắt đầu mày mò khám phá, tìm kiếm những càm giác mới lạ nơi xác thịt lẫn nhau nhằm để bù đắp lại khá nhiều nỗi niềm trống vắng, thiếu thốn trong cõi lòng u uất, buồn bã của bản thân mình bấy lâu nay. Khoảnh khắc sung sướng, thú vị và tuyệt vời này có lẽ mai sau cho đến cuối cả cuộc đời này không ai làm sao có thể quên đi cho được, cả hai chị em đều cùng lặng lẽ âm thầm với cuộc tình truy hoan chóng vánh, bất chợt đến với đôi bên trong đêm thanh vắng, trừ tịch lững lờ vằng trăng bán nguyệt lờ mờ soi sáng vạn vật một cách yếu ớt ; mới đầu, chị Phi còn cảm thấy hơi sợ hãi vì anh An cứ hùng hục, dữ dội đối với chị chẳng khác gì một cơn lốc xoáy kéo tới tàn phá thiên nhiên nhưng sau đó thì phần nào chị cảm thấy yên tâm hơn vì thấy anh từ tốn, chậm rãi, nhẹ nhàng hơn so với mới khởi sự bắt đầu. Anh yêu chị thật là tỉ mỉ, cẩn thận từng ly từng tý một vì dường như anh chẳng muốn bỏ sót bất cứ một chổ nào nơi thân thể chị cả mà gần hơn một tháng nay đã tình cờ tạo nên một ấn tượng ham muốn, khát khao trong tâm trí anh ; từ nãy đến giờ, có thể nói rằng đôi môi anh cứ mãi miết dính chặt lấy đôi môi dày mọng thơm thơm dìu dịu của người chị thứ Ba trong gia đình chẳng thể nào rời ra được. Càng lúc miệng anh càng luồn sâu vào trong miệng chị đến đỗi răng chạm vào răng, lợi cọ sát vào lợi và lưỡi anh cùng với lưỡi chị do vậy nên cứ thế mãi miết quấn quýt, xoăn xuýt lấy nhau một cách đê mê, ngất ngây đến đỗi thực sự cùng cực ; trong khi đó, chưa gì mà hai hột nút bóp thứ nhất và thứ hai nơi phần cổ, ngực chiếc áo bà ba màu hồng chị đang mặc đã được hai bàn tay anh tháo rời ra chỉ trong tich tắc mà thôi! Sau đó lại đến hột nút thứ ba, thứ tư cuối cùng là hột nút thứ năm nơi áo chị tất cả cùng lần lượt chịu chung số phận như hai hột nút đầu và khi ấy, chỉ với một thao tác nhanh chóng gọn gàng đâu vào đấy là anh An đã mở rộng hai vạt thân áo trước của chị Phi sang hai bên ; tuy rằng không gian trong buồng không được sáng sủa gì cho lắm nhưng dẫu sao thì cặp mắt anh vẫn cứ rực lên như hai ánh đèn hải đăng chiếu đường rọi lối cho tàu bè di chuyển trên biển tối mênh mông trước những lớp da thịt trắng ngần còn hơn cả trứng gà lột vỏ, đầy đặn nảy nở nơi vai, nơi ngực, nơi hai bên vòng eo thon của chị…Anh vừa nhìn ngắm trân trân vào phần trên thân thể chị vừa không quên lần hai bàn tay lên từ từ cởi tuột hai ống tay áo xuống khỏi cánh tay nần nẫn, trắng ngần của chị anh, chẳng bao lâu sau thì bàn tay phải anh đã cầm gọn chiếc áo bà ba vừa mới thoát ra từ người chị cẩn thận để lên nơi vị trí mé đầu giường ngủ trong buồng ; vậy quả thật không sai, cuộc tình đêm nay giữa chị gái thứ ba và anh con trai út chính xác là cuộc tình tội lỗi, loạn luân, oan nghiệt đầu tiên trong gia đình riêng của má Trần Thị Bạch-bà ngoại của hai chị em Phương Nam-Phương Đại mà từ trước đến nay chưa bao giờ xảy ra cả thành thử cho nên có ai nào nghi ngờ, phòng ngừa sự việc thảm hại, tệ còn hơn “vợ thằng Đậu”này cho chăng?
Đến thời khắc này, chắc chắn không thể nào kết luận rằng anh không còn “thuộc bài”như lúc mới đầu khởi điểm nữa mà trái lại hơn thế nữa, mọi đường đi nước bước anh đều thuộc lòng, thông thạo đến mức độ tinh vi, lão luyện ; hai bàn tay anh nhẹ nhàng luồn xuống dưới lưng chị để mày mò tháo hai cái móc nhôm nhỏ ra khỏi hai cái lổ khoen cài nối kết hai sợi dây mỏng manh nơi chiếc áo ngực bằng thun voan trắng đã ngã sang màu cháo lòng chị đang mặc. Do vậy, lớp vải ấy nhanh chóng mất đi độ bó sát vào da thịt, lỏng dần lỏng dần sau đó tuột lệch xuống dưới rồi nằm gọn trong bàn tay trái anh chầm chậm di chuyển lên mé đầu gường để phủ nằm trên chiếc áo bà ba của chị mà anh vừa cởi ra lúc nãy trong khoảng thời gian chưa đầy năm phút đồng hồ sau ; đến lượt anh cởi chiếc áo kaki bằng vải màu xanh -là màu áo của mấy anh dân phòng thôn hay mặc-nơi phần trên thân thể anh và lẽ đương nhiên lại đến lượt thứ ba, chiếc áo ấy tiếp tục được anh để phủ lên trên áo bà ba, áo ngực của người chị ruột thứ ba trong gia đình anh. Lúc anh An vừa cúi xuống để nối tiếp việc chiếm đoạt thân thể chị Phi, hai cánh tay chị vòng lên ôm xiết lấy vầng lưng anh gầy guộc một cách sẵn sàng và nồng hậu trong khi mặt anh vừa mới úp vùi vào gữa hai gò ngực chị đầy đặn, căng tròn không ngừng phập phồng nâng lên hạ xuống nhịp nhàng theo hơi thở chị hổn hễn, gấp gáp tưởng chừng như sắp sửa đứt quãng đến nơi vậy ; miệng anh khẽ nhẹ nhàng ngậm lấy đầu núm vú phải của chị nút lấy nút để từng giọt sữa tuy rằng vô hình bất dạng nhưng lại quá đỗi thực sự “thơm thơm, ngọt ngọt, béo béo”lần lượt tuôn tràn thằng vào cổ họng anh chảy thẳng xuống thực quản khiến anh tỏ ra sung sướng, phấn khich, thú vị, tuyệt vời vô cùng còn chị cũng không ngừng rên rỉ trong nỗi niềm hoan hỉ, cực lạc bởi những khoái cảm nhục dục, sinh lý của xác thịt trai trên gái dưới. Lúc này, dòng điện dục tình sao mà cứ mãi miết xuất phát ra từ nơi xương cùng của cả hai chị em rần rật chạy dọc lên sống lưng tới trung ương thần kinh báo hiệu rồi dần dần lan tỏa ra khắp châu thân lẫn tứ chi làm cho càng lúc đôi bên càng như bay bổng lên lưng chừng những áng mây ngũ sắc bàng bạc bồng bềnh trôi nổi nơi bầu trời tình ái loạn luân, oan nghiệt, tội lỗi ; dẩu biết rằng như vậy nhưng đêm nay, trong gian nhà tranh vách nứa bé nhỏ vắng lặng và tĩnh mịch, quả thật chị gái cũng như em trai hơn kém nhau mười tuổi hoàn toàn tuyệt nhiên không ai phải áy náy, mặc cảm, xấu hổ cả bởi vì chắc chắn họ cảm nhận được đây chính là sự bù đắp những gì trống vắng, cô đơn trong tâm hồn của cả đôi bên vậy chứ không hề là thừa thãi, vớ vẩn không mục đích! Nhớ lúc xưa trước đây, vào năm chị Phi lên tuổi mười lăm học lớp Chín thì anh An mới có năm tuổi học mẫu giáo, chị còn đồng đình anh trên cổ đi chơi khắp xóm khắp làng nhưng sau ba mươi hai trời đằng đẵng trôi qua thì đêm nay, lại đến lượt anh tuy không còn ngồi trên cổ trên vai chị mà la hét như một ông vua nữa nhưng thay vào đấy là tình huống anh nằm gọn trên thân thể chị để cùng chị yêu đương, ân ái, làm tình cũng như tìm hiểu, khám phá, thưởng thức, hưởng thụ, chiếm đoạt thân xác chị mà chỉ mới gần một tháng nay anh mới bắt đầu chọn làm mục tiêu để ý riêng biệt của cuộc đời anh. Lẽ đương nhiên, khi ngậm nút bầu vú phải của chị Phi thì anh An cũng không thể nào quên lần bàn tay phải anh lên mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú trái chị còn lại ; gần cả một năm trời xa cách người vợ, tuy rằng trong quãng thời gian qua, anh và vợ anh sống với nhau không được mặn nồng cho lắm vì như chúng ta đã biết là anh thà là bỏ vợ chứ nhất quyết không thể nào xa được…”nước mắt quê hương”cay nồng mãi cho đến đêm nay, thực sự anh tìm kiếm lại được cảm giác hạnh phúc nồng nàn, thắm thiết bên cạnh người chị thứ ba ruột thịt trong gia đình anh dẫu đã gần năm mươi tuổi song vẫn còn chất chứa biết bao nhiêu hấp dẫn, lôi cuốn và quyến rũ một cách chẳng thể nào cưỡng lại được! Vậy là trong dòng tộc của hai chị em Phương Nam-Phương Đại vốn khới điểm từ cuộc tình loạn luân giữa hai chị em mãi cho đến ngày hôm nay thực sự đã có khá nhiều mối quan hệ vụng trộm, oan nghiệt lắm rồi!
Chúng ta có thể liệt kê ra đây nào là hai chị em Mến-Thắng là con dì Phận, giữa chị Mến và bố Quốc rồi tiếp đó là chị Thanh Linh -con dì Phi với bố Dân, với Phong-em trai ; đến tập 74 này lại nông nổi diễn ra cuộc tình “trời không dung, đất chẳng tha”giữa chị Phi và anh An-em trai út chị nơi vùng quê Phong Điền, Cần Thơ chính xác là cuộc tình được xếp vào hàng thứ sáu, chẳng biết rồi sau này còn những mối tình bại hoại, xấu xa, nhuốc nhơ kiểu này nữa hay không? Gần nữa tiếng đồng hồ sau, em trai mới bắt đầu thực hiện thao tác đổi bên nghĩa là lần miệng qua tiếp tục ngậm nút lấy đầu núm vú bên trái của chị, còn bầu vú phải chị mà từ nãy đến giờ vốn dĩ anh đã “chán cháo chê cơm”rồi thì đến lượt anh đưa bàn tay trái lên mày mò, nắn bóp, sờ soạng một cách vô cùng phấn khích quá đỗi ; đầu tóc anh để khá dài nên đã từ lâu lắm rồi, hai bàn tay chị y như rằng không muốn nằm yên thừa thãi cứ lần lên vày tới vò lui từng lọn tóc nơi đầu anh khiến chúng cứ thế mà rối bù lên, mặt khác tương tự lúc này manh chiếu cũ kỹ sờn mòn dưới thân thể hai chị em đã không còn ngay ngắn, thắng nếp như lúc đầu nữa mà càng lúc càng nhăn nhúm, nhàu nát trông thật thảm hại làm sao! Lúc này chẳng biết là đồng hồ nơi chiếc điện thoại Iphone của chị Phi để nơi đầu giường đã điềm mấy giờ mấy phút mấy giây rồi nhưng cứ nhìn vầng trăng bán nguyệt treo lơ lửng trên bầu trời bên ngoài cũng đủ báo cho nhân gian biết chắc là đã quá khuya ; do vậy, tích tắc theo thời gian trôi qua cùng sự chuyển động của không gian, cuộc tình giữa hai chị em -một bên ly thân với chồng còn một bên vợ khăn gói từ giã ra đi không một lời từ biệt càng lúc càng say sưa, ngây ngất và càng mãnh liệt, dữ dội mà so ra chằng thua kém gì cơn sóng thần năm xưa từ ngoài đại dương xa xôi hung hãn tràn vào cuốn phăng, tàn phá thành phố Hứa Vân Đải xinh đẹp trên đất nước Hàn quốc vậy! Hiện giờ, do không còn phải ngần ngại hay giữ ý giữ tứ gì nữa cả thành thử cho nên thỉnh thoảng, hai bàn tay anh An lại cố tình “vượt biên”từ trên lần xuống nơi dưới hạ thể người chị ruột thứ ba của anh để phần nào đó tìm kiếm thêm những cảm giác mới mẻ, lạ lùng từ chị ; dẩu sao thì đêm nay, anh cũng rất lấy làm thắc mắc rằng chẳng hiểu vì sao chị anh vốn đã có chồng vả lại có những hai đứa con lớn, thậm chí như cháu gái Thanh Linh gọi anh bằng cậu đúng chính xác chỉ nhỏ hơn anh có tám tuổi mà thôi ấy vậy mà chị lại có một sức hút đối với anh tuy vô hình bất dạng nhưng rất mạnh mẽ, khốc liệt đến đỗi anh càng yêu đương, ân ái với chị thì tâm trạng anh càng say sưa, ngây ngất, đê mê, đắm đuối. Chẳng những như trên, còn hơn nữa bởi vì chị dường như trãi hết cõi lòng mình ra để bày tỏ bằng những thao tác biểu hiện sự đồng cảm, hòa nhập một cách sâu lắng, đậm đà, thắm thiết để cùng anh phác họa lên một bức tranh mô tả một khu vườn rực rỡ sắc hoa nơi cõi thiên thai tình ái loạn luân, oan nghiệt ; giả sử như cuộc tình đêm nay giữa hai chị em lỡ ra có người nào đó hay biết được rồi lan truyền ra ngoài thì chắc chắn dân làng chòm xóm này sẽ cho cả đôi bên vào rọ nhốt heo rồi đem thả trôi ra sông lớn một cách không hề thương tiếc vì tội lỗi hú hóa, đồi bại, mất danh giá của gia phong dòng tộc? Dần dần, cuối cùng sau vài giây suy nghĩ đắn đo, rốt cuộc rồi hai bàn tay anh An cũng nhẹ nhàng nắm lấy hai bên lưng chiếc quần bà ba may bằng vải lãnh mỹ a đen chị Phi đang mặc lần lượt cởi tuột hai ống quần xuống khỏi cặp đùi chị căng tròn, qua hai đầu gối tới cặp giò chị thon dài và sau đó thoát ra hai bàn chân chị múp míp, mềm mại hết bàn chân phải sang bàn chân trái ; lẽ đương nhiên, chẳng những không hề phản kháng chối từ mà trái lại, chị còn lẵng lặng hỗ trợ, giúp đỡ tạo điều kiện cho anh dễ dàng thực hiện thao tác trên bằng cách hết co hai chân lên rồi lại duỗi thẳng ra chính vì vậy nên không đầy hai phút đồng hồ sau, bàn tay phải anh đã gọn gàng cầm chiếc quần chị để lên nơi mé đầu giường ngủ-chổ ngủ do anh đã sắp xếp dành riêng cho chị tám tháng nay kể từ ngày hai mươi hai tháng Chạp năm ngoái chị trở về quê sống sau khi ly thân với ông chồng do tính tình hay ghen bóng ghen gió kỳ quặc của chị!
Tiếp đó, anh tiện tay cởi luôn cả chiếc quần lót bắng thun voan trắng đã hơi cũ -mảnh vải cuối cùng còn lại nơi phần hạ thể người chị của anh và cho tới giờ phút này, khi anh bắt đầu lần hai bàn tay tháo khuy nút rồi kéo dây kéo chiếc quần sort màu vàng xám anh mặc trên người thì có lẽ tự nãy đến giờ, dương vật anh đã cương ngỗng lên vừa to vừa dài lại vừa cứng ngắt chẳng khác gì một đoạn sắt nung đỏ mới vừa lấy từ trong lò rèn ra vậy ; nó thực sự không ngừng cử động co giựt liên hồi nhưng anh vẫn chưa vội vàng, lật đật chi cả mà trước hết là anh phải làm xong một việc đó là một lúc cầm cả quần sort của mình lẫn quần lót của chị để lên mé đầu gường ngủ, thế chố ấy giờ coi như đã hội đủ tất cả y phục của hai chị em từ áo bà ba, áo kaki, áo ngực, quần sort, quần lót không thiếu một thứ gì! Hiện tại, trông đôi bên không khác gì một cặp đôi người tiền sử thuở mới tạo trời dựng đất xa xưa bởi vì trên người cả hai đều hoàn toàn trần truồng, tuyệt nhiên không còn mảnh vải nào che thân ngay tới những chổ kin đáo nhạy cảm nhất trên thân thể ; chị Phi đô con còn anh An thì gầy guộc chỉ trội hơn phân nữa người chị là cùng thành thử cho nên chẳng “xứng lứa vửa đôi” chi cả nhưng dẫu sao đấy cũng chỉ là thể trạng chứ về sức khỏe, sinh lực chưa chắc ai yếu ai mạnh hơn ai. Với thao tác như một con kỳ đà trèo lên cành cây khô cằn giữa sa mạc cát mênh mông dưới cái nắng chói chang gay gắt của ông mặt trời để liếm láp vài giọt sương đêm vẫn hãy còn đọng lại trên những chiếc lá non, anh từ từ trườn người tới leo lên nằm trên thân thể chị một cách thành thạo, khéo léo, đầy bản lĩnh chẳng mấy chốc anh đã gọn gàng trong tư thế đối diện với chị ; trong khi đó, hai chân chị cũng dần dần rộng mở ra đón nhận lấy người anh nằm lọt ngay vào tâm điểm cơ thể chị và không bao lâu sau khi tiếp xúc, cọ sát vào nhau thì đầu dương vật anh đã đút lọt vào trong lổ âm đạo chị vửa rộng vừa co giãn kích thước tối đa, không những thế còn trơn trợt, nhơn nhớt dịch nhờn sinh lý. Miệng chị khe khẽ bật lên tiếng rên rĩ khoái lạc đầu đời ngay khi chị và em trai đang âm thầm, lén lút trao gởi nỗi niềm hạnh phúc riêng tư cho nhau trong căn nhà tranh vách nứa nhỏ bé, vắng lặng giữa đêm trường tĩnh mịch, khuya khoắt này ; có lẽ do lạnh nên hai hòn dái anh xệ dài xuống nhưng thực sự không kém phần hùng dũng, hiên ngang gác lên hai bên cửa mình chị, đồng cân đối hai bên cặp đùi no tròn của chị và mãi cho đến khoảnh khắc này, lẽ đương nhiên không hề có ai hay biết được rằng trong gia đình má Bạch lại đang xảy ra chuyện loạn luân, tội lỗi, oan nghiệt giữa cô con gái thứ ba và anh con trai út của má! Thật nhẹ nhàng, từ tốn và chậm rãi, anh An khẽ nhịp nhàng đều đặn hết nhấc mông lên rồi hạ xuống để đưa đẩy dương vật anh vửa to vừa dài lại vừa cứng thụt ra lại thọt vào sâu tận bên trong âm đạo chị Phi mà thành cơ ở đấy càng lúc càng co giãn thít chặt bao trùm lấy bộ phận sinh dục của anh ; tuy ốm yếu, gầy guộc nhưng do sinh lực dồi dào vả lại được tích tụ nhiều bấy lâu nay chưa giải tỏa được nên đêm nay, dường như anh muốn trút hết tất cả vào trong cơ thể chị để hoàn thành tốt nhiệm vụ truyền tinh truyền giống vào người chị ruột thịt yêu thương của anh, người chị mà từ lúc anh còn thiếu thời cho đến giờ lúc nào như lúc nào cũng đều quan tâm, chăm sóc anh từng ly từng tý! Hai bàn chị không ngừng cào tới cào lui khắp nơi mọi chốn nơi vầng lưng anh, giả sử như mười ngón tay chị đều có móng nhọn thì ắt hẳn giờ đây lưng anh cũng đã xuất hiện đầy đủ mười vết xước rướm máu hồng hồng đo đỏ rồi ; suy cho cùng ra đầu têu chỉ là chuyện hai chị em mâu thuẫn với nhau với lý do em mượn điện thoại của chị mà chị lại không đồng ý dẩn tới tình huống hai chị em từ cảm tình sẵn có trong lòng mà nảy sinh cùng nhau một cuộc tình hết sức loạn luân, oan nghiệt như thế này quả thật quá đỗi đơn giản làm sao, ai mà hay biết được chăc chắc cũng phải lắc đầu vì không thể nào lường trước được! Rồi đây, hậu quả hồi sau của cuộc tình vụng trộm, lén lút này giữa hai chị em có thể thực sự khó lường nhưng khoảnh khắc này, cả đôi bên chưa hề có ai mà nghĩ ngợi, lo toan trước chi cho mệt lẫn thêm phiền hà, rắc rối!
Chỉ tám phút thôi là những gì kết thúc phải tự động chấm dứt chứ chẳng thể nào kéo dài nổi và bao nhiêu đó thôi cũng đã quá đủ cho cả hai chị em suốt đời này không sao quên nhau được, đôi bên cùng bước vào giai đoạn khoái ngất của cuộc tình mây mưa chăn gối nồng nàn, say đắm ; dương vật anh An lúc này xối xả bắn phụt vào tận sâu nơi tử cung chị Phi những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo, nhơn nhớt rin rít tựa keo dán và do quá dồi dào thừa thãi nên lênh láng chảy tràn ra ngoài làm nhanh chóng ướt nhẹp nguyên cả vùng bụng dưới cũng như hai bên đùi chị gái lẫn em trai. Cả hai cùng hổn hển thở dốc, sung sướng tận hưởng những phút giây rã rời cuối cùng của tình yêu ngang trái, tội lỗi ngút đầu và sau khi rời khỏi người nhau ra, hai chị em yên lặng lấy quần áo mặc vào không ai nói với ai lời nào cả ; anh để chị ngủ yên trong buồng còn anh trở ra nhà ngoài nằm ngũ trên cái chõng, lúc này tuy mới hơn một giờ sáng là cùng nhưng lạ thay lại có tiếng gà eo óc rộ lên đâu đó rồi im bặt chìm vào cõi hư vô của một đêm về sáng. Sau này, khi đã trở về Long Điền để chạy trốn cảm giác hạnh phúc tuyệt vời của đêm hôm ấy, thỉnh thoảng chị Phi hồi tưởng lại những hương vị nồng nàn, ngây ngất, say sưa mà chị và em trai đã tự nguyện tình tứ hiến dâng, trao tặng cho nhau chỉ mỗi một lần duy nhất ấy, chị không khỏi cảm thấy bâng khuâng, nhớ nhung, lưỡng lự ; để tránh không nhớ tới, chị mở tivi lên xem thì ai ngờ đâu lúc ấy trên màn hình tivi vừa trình chiếu khúc dạo đầu của một bộ phim Việt Nam có nhan đề “Oan nghiệt”./.