Chị Hàng Xóm - Chương 4
chị đang khóc ư…sao thế?
hay vì chuyện gia đình,tình cảm vợ chồng không được xuân sẻ..nhìn chị khóc đứng ngoài nó cũng thấy buồn theo chị nó thương chị quá nhưng nó không giám nói
tiếng nước ngừng chảy… nhẹ nhàng chị cởi bỏ bộ quần áo vướng víu,chiếc quần lót trắng kéo xuống 2 gối để lộ con bướm đen thật đẹp….nó thấy 1 màu đỏ tươi ở đáy quần lót….trắc hôm nay chị đến tháng rồi.chiếc quần lót tuật ra khỏi chân,chị lại xuống cạnh vòi nước
từng vạt nước té vào L….bàn tay chị đang xoa lên cái L mà nó ao ước…..hơi nóng từ cơ thể chị cộng với mùi xà bông tỏa ra khiến nó nứng quá…kéo chiếc quần lót hồng trên mắc áo xuống..chị lấy trong túi nilon đen ra 1 miếng băng vệ sinh dính vào đáy quần rồi kéo lên thật nhanh.. trời lạnh..trắc hôm nay chị chỉ tắm qua
từ cái lần nó thấy chị khóc trong phòng tắm trở đi… những lần sang nhà chị mua hàng nó ít khi thấy nụ cười nở trên môi chị…. Có chăng cũng chỉ là những nụ cười gượng… chị có thể lừa được người khác chứ sao lừa được nó.. ẩn sau nụ cười kia là 1 lỗi buồn sâu thẳm mà ít ai biết….
cách ăn măc của chị cũng có nhiều thay đổi..nó không còn được tấy những chiếc quần đùi ngắn cũng cỡn để lộ cặp đùi trắng lõn và những chiếc áo phông bó sát vào người chị nữa…những hình ảnh nóng bỏng 1 thời khiến nó say đắm chị giờ đây đã bị ẩn sau chiếc quần jaen và chiếc áo khoác nhung đen kia 1 phần vì thời tiết đã lạnh.phần vì có lẽ do phải ghánh vác mọi việc trong gia đình nên chị ít có thời gian chăm sóc cho bản thân hơn
chị buồn khiến nó cũng cảm thấy buồn..làm cách nào để nụ cười rạng ngời kia xuất hiện trên môi chị.. làm gì để nó có được chị…làm gì để giải cứu tâm hồn người phụ nữ nó thầm yêu trộm nhớ kia đang dần khô héo vì buồn…trong đầu nó đặt ra biết bao câu hỏi..
làn khói thuốc trắng bốc lên trong buổi chiều đông lạnh lẽo… khó quá..nó hoàn toàn bế tắc trong việc tiếp cận với chị……phù phù..
bong.,bong………… tiếng chuông đồng hồ điểm 18h… hôm nay nó quyết định không nhìn trộm chị nữa…nó muốn có nhiều thời gian hơn để suy nghĩ về chị…trong đầu nó bắt đầu toan tính cái gì đó
muốn được ở gần chị.muốn thổ lộ có lẽ chỉ có cách chờ đợi
chờ khi chỉ có mình chị ở nhà thì ý định của nó mới có cơ hội thành hiện thực…mà muốn chị ở nhà 1 mình thì trừ khi anh chiến và thằng thanh không có nhà.
Thằng thanh phải đi học thì ít có mặt ở nhà…cái này thì dễ rồi…nhưng còn anh chiến… anh chiến chỉ vắng nhà khi anh đi nhập hàng..còn lại anh ở nhà phụ chị bán hàng.mà với cái chân mới gãy chưa được bao lâu kia thì biết đến khi nào anh chiến mới vắng nhà… suy nghĩ của nó cứ rối tung như mớ bòng bong…phù…..khó quá
… ngoài cách đó ra trong đầu nó không nghĩ ra cách nào khả thi hơn.
Trậc……..đành chờ cơ hội chứ biết sao bây giờ
Nhìn lên đồng hồ nhoằng cái cũng đã hơn 8h..trời mùa đông nhanh tối thật…
Nó vùng chăn nhảy xuống giường đi giải quyết lỗi buồn.. vừa giải quyết vừa run run vì lạnh
Nó đưa mắt nhìn qua nhà chị….ánh điện trong nhà tắm hắt ra
Trời mùa đông lạnh…sao hôm nay chị tắm muộn thế nhỉ?…nghĩ là làm…nó kéo vội khóa quần nên rồi nhẹ nhàng rón rén luồn ra phía sau nhà tắm nheo mắt nhìn vào phí trong
ặc….cứ tưởng chị tắm..ai ngờ chị đang giặt quần áo.hôm nay chị mặc bộ đồ ngủ màu hồng,mái tóc buộc cao nhìn chị đẹp quá…nó ngắm chị 1 lúc rồi định quay về đi ngủ..nhưng không thể…chị đang giặt…chiếc quần lót ren màu đen bé xíu mà chị vẫn mặc…. trông kích thích quá…. Con cu nó lại giật lên từng cơn…đôi mắt vẫn nhìn không chớp vào chiếc quần lót của chị
tháng 10 rồi tháng 11 thời gian cứ dần qua 1 mới lại sắp đến.
cũng đã gần nửa năm.. nhìn trộm thân hình của chị..những nó vẫn chưa có được chị…. Và cũng đã gần 4 tháng kể từ khi anh chiến bị tai nạn
tháng 12…cái tháng mà mọi người đều tất bật chuẩn bị cho tết cổ truyền.mới đầu tháng 12 mà cửa hàng nhà chị đã đông hơn ..lượng hàng bán ra cũng nhiều hơn.
Dù chân vẫn chưa thể đi lại bình thường nhưng anh chiến vẫn quyết định đi lấy hàng giúp chị….phần vì muốn đỡ đần chị vàn vì lượng khách mua hàng dịp cuối năm tăng cao nên anh đành cố chịu đi lấy hàng.. mà trắc chắn phải đến chiều mai anh chiến mới về đến nhà và đây sẽ là cơ hội tốt nhất để nó có được chị
Sáng sớm hôm sau nó chờ cho đến khi anh chiến đi lấy hàng và thằng thanh đi học…lấy cớ mua bao thuốc nó chạy qua nhà chị thăm dò động tĩnh
Lấy em bao thuốc chị liên ơi…vừa gọi nó vừa liếc nhìn xung quanh
Vẫn loại cũ hả e…?
Vầng…
E tự lấy hộ chị đi…anh chiến để trên giá cao quá chị không với tới
Em có biết ở chỗ nào đâu mà lấy…thôi chị lấy cho e đi…nó cười lém lỉnh..
……uh….vậy đợi chị tí để chị lấy ghế đã
Vầng.
Chị mang chiếc ghế nhựa lại gần giá hàng
Vừa nhìn thấy nó đã lắc đầu
Nó nghĩ bụng..nhà có điều kiện mà lại dùng cái ghế nhựa nát thế kia..nếu là nó dứng lên trắc gẫy ngay lập tức
Y như nó nghĩ..chị vừa đứng lên chưa kyjp với bao thuốc thì
Tạch…1 tiếng gãy lớn vang nên từ chân sau của chiếc ghế.. mất thăng bằng chị ngã ngửa về phí sau. Hoảng hốt nó chạy lại đỡ chị
Có sao không chị…..
Nét mặt tỏ rõ sự đau đớn những chị vẫn nói không việc gì…chỉ bị sây sát ở tay thôi…
Khoong hiểu ma xui hay quỷ khiến nó nắm lấy tay chị 1 cách hồn nhiên
Tay chị chảy máu rồi kìa
Chị co tay lại thật nhanh…bấy giờ nó mới nhận ra nó đang cầm tay chị..mặt nó đỏ lên bừng lên
Em xin lỗi..nó lí nhỉ nói với chị
Nét mặt chị ngượng ngùng..Thôi bỏ đi..chị đáp
Thấy chị không nổi nóng nó đánh liều nắm lấy bàn tay chị…những lần này nó không cho chị buông tay ra nữa….
Em làm gì thế….. buông tay chị ra…ban ngày người ta nhìn thấy thì chết đấy…nét mặt chị tỏ ra nghiêm túc giận giữ
Nó đành buông tay chị ra rồi ngậm ngùi về nhà
Trưa hôm đó nó không ăn uống gì mà chỉ nằm suy nghĩ về chuyện nó cầm tay chị lúc sáng…… cầm con dt cùi nó mở xem lại video nó quay lén lúc chị tắm,,nó lại nhớ đến câu nói “Em làm gì thế….. buông tay chị ra…ban ngày người ta nhìn thấy thì chết đấy”
Có vẻ như chị ít nghiêm khắc với nó hơn thì phải..bởi nếu muốn thì lúc sáng nay chị đã hô toáng nên rồi…hay là chị cũng không muốn bị người ngoài phát hiện nên không hô hoán…chẹp thôi kệ… cứ nhứu thế nó lại càng có cơ hội….càng làm cho quyết tâm có được chị của nó tăng cao
hay vì chuyện gia đình,tình cảm vợ chồng không được xuân sẻ..nhìn chị khóc đứng ngoài nó cũng thấy buồn theo chị nó thương chị quá nhưng nó không giám nói
tiếng nước ngừng chảy… nhẹ nhàng chị cởi bỏ bộ quần áo vướng víu,chiếc quần lót trắng kéo xuống 2 gối để lộ con bướm đen thật đẹp….nó thấy 1 màu đỏ tươi ở đáy quần lót….trắc hôm nay chị đến tháng rồi.chiếc quần lót tuật ra khỏi chân,chị lại xuống cạnh vòi nước
từng vạt nước té vào L….bàn tay chị đang xoa lên cái L mà nó ao ước…..hơi nóng từ cơ thể chị cộng với mùi xà bông tỏa ra khiến nó nứng quá…kéo chiếc quần lót hồng trên mắc áo xuống..chị lấy trong túi nilon đen ra 1 miếng băng vệ sinh dính vào đáy quần rồi kéo lên thật nhanh.. trời lạnh..trắc hôm nay chị chỉ tắm qua
từ cái lần nó thấy chị khóc trong phòng tắm trở đi… những lần sang nhà chị mua hàng nó ít khi thấy nụ cười nở trên môi chị…. Có chăng cũng chỉ là những nụ cười gượng… chị có thể lừa được người khác chứ sao lừa được nó.. ẩn sau nụ cười kia là 1 lỗi buồn sâu thẳm mà ít ai biết….
cách ăn măc của chị cũng có nhiều thay đổi..nó không còn được tấy những chiếc quần đùi ngắn cũng cỡn để lộ cặp đùi trắng lõn và những chiếc áo phông bó sát vào người chị nữa…những hình ảnh nóng bỏng 1 thời khiến nó say đắm chị giờ đây đã bị ẩn sau chiếc quần jaen và chiếc áo khoác nhung đen kia 1 phần vì thời tiết đã lạnh.phần vì có lẽ do phải ghánh vác mọi việc trong gia đình nên chị ít có thời gian chăm sóc cho bản thân hơn
chị buồn khiến nó cũng cảm thấy buồn..làm cách nào để nụ cười rạng ngời kia xuất hiện trên môi chị.. làm gì để nó có được chị…làm gì để giải cứu tâm hồn người phụ nữ nó thầm yêu trộm nhớ kia đang dần khô héo vì buồn…trong đầu nó đặt ra biết bao câu hỏi..
làn khói thuốc trắng bốc lên trong buổi chiều đông lạnh lẽo… khó quá..nó hoàn toàn bế tắc trong việc tiếp cận với chị……phù phù..
bong.,bong………… tiếng chuông đồng hồ điểm 18h… hôm nay nó quyết định không nhìn trộm chị nữa…nó muốn có nhiều thời gian hơn để suy nghĩ về chị…trong đầu nó bắt đầu toan tính cái gì đó
muốn được ở gần chị.muốn thổ lộ có lẽ chỉ có cách chờ đợi
chờ khi chỉ có mình chị ở nhà thì ý định của nó mới có cơ hội thành hiện thực…mà muốn chị ở nhà 1 mình thì trừ khi anh chiến và thằng thanh không có nhà.
Thằng thanh phải đi học thì ít có mặt ở nhà…cái này thì dễ rồi…nhưng còn anh chiến… anh chiến chỉ vắng nhà khi anh đi nhập hàng..còn lại anh ở nhà phụ chị bán hàng.mà với cái chân mới gãy chưa được bao lâu kia thì biết đến khi nào anh chiến mới vắng nhà… suy nghĩ của nó cứ rối tung như mớ bòng bong…phù…..khó quá
… ngoài cách đó ra trong đầu nó không nghĩ ra cách nào khả thi hơn.
Trậc……..đành chờ cơ hội chứ biết sao bây giờ
Nhìn lên đồng hồ nhoằng cái cũng đã hơn 8h..trời mùa đông nhanh tối thật…
Nó vùng chăn nhảy xuống giường đi giải quyết lỗi buồn.. vừa giải quyết vừa run run vì lạnh
Nó đưa mắt nhìn qua nhà chị….ánh điện trong nhà tắm hắt ra
Trời mùa đông lạnh…sao hôm nay chị tắm muộn thế nhỉ?…nghĩ là làm…nó kéo vội khóa quần nên rồi nhẹ nhàng rón rén luồn ra phía sau nhà tắm nheo mắt nhìn vào phí trong
ặc….cứ tưởng chị tắm..ai ngờ chị đang giặt quần áo.hôm nay chị mặc bộ đồ ngủ màu hồng,mái tóc buộc cao nhìn chị đẹp quá…nó ngắm chị 1 lúc rồi định quay về đi ngủ..nhưng không thể…chị đang giặt…chiếc quần lót ren màu đen bé xíu mà chị vẫn mặc…. trông kích thích quá…. Con cu nó lại giật lên từng cơn…đôi mắt vẫn nhìn không chớp vào chiếc quần lót của chị
tháng 10 rồi tháng 11 thời gian cứ dần qua 1 mới lại sắp đến.
cũng đã gần nửa năm.. nhìn trộm thân hình của chị..những nó vẫn chưa có được chị…. Và cũng đã gần 4 tháng kể từ khi anh chiến bị tai nạn
tháng 12…cái tháng mà mọi người đều tất bật chuẩn bị cho tết cổ truyền.mới đầu tháng 12 mà cửa hàng nhà chị đã đông hơn ..lượng hàng bán ra cũng nhiều hơn.
Dù chân vẫn chưa thể đi lại bình thường nhưng anh chiến vẫn quyết định đi lấy hàng giúp chị….phần vì muốn đỡ đần chị vàn vì lượng khách mua hàng dịp cuối năm tăng cao nên anh đành cố chịu đi lấy hàng.. mà trắc chắn phải đến chiều mai anh chiến mới về đến nhà và đây sẽ là cơ hội tốt nhất để nó có được chị
Sáng sớm hôm sau nó chờ cho đến khi anh chiến đi lấy hàng và thằng thanh đi học…lấy cớ mua bao thuốc nó chạy qua nhà chị thăm dò động tĩnh
Lấy em bao thuốc chị liên ơi…vừa gọi nó vừa liếc nhìn xung quanh
Vẫn loại cũ hả e…?
Vầng…
E tự lấy hộ chị đi…anh chiến để trên giá cao quá chị không với tới
Em có biết ở chỗ nào đâu mà lấy…thôi chị lấy cho e đi…nó cười lém lỉnh..
……uh….vậy đợi chị tí để chị lấy ghế đã
Vầng.
Chị mang chiếc ghế nhựa lại gần giá hàng
Vừa nhìn thấy nó đã lắc đầu
Nó nghĩ bụng..nhà có điều kiện mà lại dùng cái ghế nhựa nát thế kia..nếu là nó dứng lên trắc gẫy ngay lập tức
Y như nó nghĩ..chị vừa đứng lên chưa kyjp với bao thuốc thì
Tạch…1 tiếng gãy lớn vang nên từ chân sau của chiếc ghế.. mất thăng bằng chị ngã ngửa về phí sau. Hoảng hốt nó chạy lại đỡ chị
Có sao không chị…..
Nét mặt tỏ rõ sự đau đớn những chị vẫn nói không việc gì…chỉ bị sây sát ở tay thôi…
Khoong hiểu ma xui hay quỷ khiến nó nắm lấy tay chị 1 cách hồn nhiên
Tay chị chảy máu rồi kìa
Chị co tay lại thật nhanh…bấy giờ nó mới nhận ra nó đang cầm tay chị..mặt nó đỏ lên bừng lên
Em xin lỗi..nó lí nhỉ nói với chị
Nét mặt chị ngượng ngùng..Thôi bỏ đi..chị đáp
Thấy chị không nổi nóng nó đánh liều nắm lấy bàn tay chị…những lần này nó không cho chị buông tay ra nữa….
Em làm gì thế….. buông tay chị ra…ban ngày người ta nhìn thấy thì chết đấy…nét mặt chị tỏ ra nghiêm túc giận giữ
Nó đành buông tay chị ra rồi ngậm ngùi về nhà
Trưa hôm đó nó không ăn uống gì mà chỉ nằm suy nghĩ về chuyện nó cầm tay chị lúc sáng…… cầm con dt cùi nó mở xem lại video nó quay lén lúc chị tắm,,nó lại nhớ đến câu nói “Em làm gì thế….. buông tay chị ra…ban ngày người ta nhìn thấy thì chết đấy”
Có vẻ như chị ít nghiêm khắc với nó hơn thì phải..bởi nếu muốn thì lúc sáng nay chị đã hô toáng nên rồi…hay là chị cũng không muốn bị người ngoài phát hiện nên không hô hoán…chẹp thôi kệ… cứ nhứu thế nó lại càng có cơ hội….càng làm cho quyết tâm có được chị của nó tăng cao