Chị Hàng Xóm - Chương 15
Thời gian qua thật nhanh..thoáng cái đã sang năm mới rồi.nó cũng như bao người khác trên đời này..lại thêm 1 tuổi mới
Tết năm nay không có gì khác với những năm trước. thậm trí nó còn cảm thấy buồn hơn bỏi nó vẫn chưa kiếm dk công việc nào ra hồn cả..lớn rồi mà cứ vật vờ ở nhà ăn bám bố mẹ,,muốn tiêu pha cái gì cũng ko có tiền.càng nghĩ nó càng thấy chán
Nó tính định kiếm nghề nào làm tạm 1 thời gian rồi hãng tính sau nhưng nghĩ mãi cũng trả có việc gì phù hợp với nó.và lại còn chị.cứ nghĩ đến chị là mọi ý định đi làm của nó lại tan biến 1 cách nhanh chóng.hình ảnh người phụ nữ nó yêu mến lại hiện về trong nó
Nó nhớ chị.nó muốn được ôm chị,được du xuân cùng chị như những cặp đôi khác.nhưng đó chỉ là suy nghĩ của nó bởi thực tế thì quá xa vời nhưng được làm người đứng sau chị nó cũng thấy hạnh phúc lắm rồi
Tết tư nhà nào cũng đông người ra vào. những cuộc nhậu nhẹt diễn ra đến tối khuya chưa dứt khiến nó không có thời gian cũng như cơ hội để gặp chị
Mấy mày tết nó không được nhìn thấy thân hình nóng bỏng của chị cũng không được xoa bầu vú căng tròn của chị khiến nó cảm thấy khó chịu quá .đứng ra phía sau nhà gọi chị thì sợ có người phát hiện ( ngày tết nhiều người ra vào)
Thời tiết những ngày này ngoài bắc bộ chủ yếu là mưa phùn kèm theo gió lạnh.nó tính liều mình tối nay tót qua tường rào núp ngoài vườn để được gặp chị nhưng trời thì mưa rét,nó lười trả muốn đi. Giá mà chị có điện thoại thì tốt biết mấy.. nó nghĩ
1 cái tết vô vị qua đi.mãi cho đến mùng 9 tết nó mới có cơ hội dk abc với chị. Thời điển này ở quê nó sau khi tốn 1 khoản kha khá vào tết nguyên đán mọi người ( bao gồm cả nhà nó) đang chuẩn bị xuống đồng bắt đầu 1 vụ mùa mới.
Hôm nay mẹ nó kêu nó mang mạ ra đồng để cấy, thời tiết mới chuyển sang xuân nhưng còn khá lạnh.mãi đến 8h nó mới uể oải dậy nôi cái xe 3 gác ra mang được vài dúm mạ ra đồng tiện đường ngang qua nhà chị nó té vào làm bao thuốc đốt cho ấm người
Cho em bao thuốc chị liên….
Anh chiến đi đâu về đấy,,…
ờ…a đi có tí việc..
Thanh niên dạo này chăm chỉ thế. Giọng thằng thành xoắn tít khi nó vừa bước chân vào cửa nhà chị
Chuyện…a mày ko chăm thì ai chăm
Mà mày chuẩn bị đi đâu mà nhiều đồ đạc cứ như kiểu dân tị nạn thế này
ặc…em chuẩn bị đi học chứ đi đâu nữa… toàn những thứ lềnh kềnh mẹ em cứ bắt em mang đi…hix
mang đi .có mỗi 1 tí cũng kêu…chị nói
mày còn làm gì mà đứng đó nữa..mang đồ ra đây tao nhanh bố chở đi không muộn xe mất giờ… giọng anh chiến gằn nên
thôi em đi đã..nói rồi thằng thành bê thùng bìa cát tông cỡ lớn ra xe
cơ hội của nó đây rồi..hí hí
chờ cho bóng chiếc xe 2 bố con anh chiến khuất khỏi lũy tre làng ngó trước sau không thấy có người nó quay ra trả tiền bao thuốc và cũng ko quên nắm tay chị 1 cách đầy ẩn ý
chẹp….bỏ ra..có người nhìn thấy bây giờ
làm gì có ai đâu
mặc lời chị nói.nó xoay người chị lại liều mình đẩy chị vào góc tường rồi luần tay thật nhanh vào trong chiếc áo lót mà xoa bóp xe xe 2 đầu vú của chị…
em nhớ chị quá… tay nó vẫn xoa đều cặp vú chị
bỏ ra….. không được…có người kìa…
vừa nói chị vừa kéo tay nó ra khiến nó hoảng sợ.nó liếc mắt nhìn ra ngoài của thấy vẫn im ắng.
có đâu. Cho em nghịch tí nữa thôi .Nó tiến lại gần chỗ chị đứng định làm thêm tí nữa nhưng nhất quyết chị không cho
đã bảo là không
..nó mặc kệ đang định làm làm liều thì có tiếng máy xe vọng lại gần nhà chị khiến nó hoảng hốt chạy vội ra cửa..
con cu chưa kịp cương cứng thì lại phải xèo xuống .ức chế không chịu được
kéo chiếc chở mạ ra đồng cho mẹ nó ,vừa đi nó vừa nghĩ anh chiến chở thằng thành ra bến xe huyện trắc phải lúc nữa mới về…. tèn ten…nó kéo nhanh chiếc xe 3 gác ra đồng rồi cũng thật mau lẹ trở về nhà ( ruộng nhà nó cách đó cũng không xa)..nó biết khoảng thời gian này dân làng đang đi cấy ngoài đồng. hầu như không có ai ở nhà..nó phải tranh thủ gặp chị khi anh chiến chưa về
kéo chiếc xe 3 gác để gọn vào góc vườn nó nó rửa ráy chân tay cho sạch sẽ rồi lao ra ngoài cổng xem có ai không
không có ai..đường vắng teo..he he
ngó qua nhà chị thấy chị đang xếp hàng nên giá nó rón rén tiến lại gần từa phía sau ôm lấy chị
làm gì thế…..giọng chị hốt hoảng vì giật mình
bỏ ra…đã bảo bao nhiêu lần rồi…có người nhìn thấy thì sao giọng chị vẫn hốt hoảng
làm gì có ai đâu…em nhớ chị quá…cho em nghịc 1 tí thôi giọng nó năn nỉ
đừng có vớ vẩn ở đây có người thấy đó …. Vừa nói chị vừa gỡ tay nó ra khỏi vòng eo chị
vậy tối có được không… nó thì thầm vào tai chị
không biết….thôi về đi để chị bán hàng.không nhỡ anh chiến về thì chết
hix..mặt nó xị xuống
mà sao chị không dùng điện thooại ? nhiều khi nhớ chị muốn nc vs chị mà không được giọng nó giả điệu buồn
chẹp…..nói sau…thôi về đi
hix… về nhà mà thấy bực tức…lại phải chờ
Tết năm nay không có gì khác với những năm trước. thậm trí nó còn cảm thấy buồn hơn bỏi nó vẫn chưa kiếm dk công việc nào ra hồn cả..lớn rồi mà cứ vật vờ ở nhà ăn bám bố mẹ,,muốn tiêu pha cái gì cũng ko có tiền.càng nghĩ nó càng thấy chán
Nó tính định kiếm nghề nào làm tạm 1 thời gian rồi hãng tính sau nhưng nghĩ mãi cũng trả có việc gì phù hợp với nó.và lại còn chị.cứ nghĩ đến chị là mọi ý định đi làm của nó lại tan biến 1 cách nhanh chóng.hình ảnh người phụ nữ nó yêu mến lại hiện về trong nó
Nó nhớ chị.nó muốn được ôm chị,được du xuân cùng chị như những cặp đôi khác.nhưng đó chỉ là suy nghĩ của nó bởi thực tế thì quá xa vời nhưng được làm người đứng sau chị nó cũng thấy hạnh phúc lắm rồi
Tết tư nhà nào cũng đông người ra vào. những cuộc nhậu nhẹt diễn ra đến tối khuya chưa dứt khiến nó không có thời gian cũng như cơ hội để gặp chị
Mấy mày tết nó không được nhìn thấy thân hình nóng bỏng của chị cũng không được xoa bầu vú căng tròn của chị khiến nó cảm thấy khó chịu quá .đứng ra phía sau nhà gọi chị thì sợ có người phát hiện ( ngày tết nhiều người ra vào)
Thời tiết những ngày này ngoài bắc bộ chủ yếu là mưa phùn kèm theo gió lạnh.nó tính liều mình tối nay tót qua tường rào núp ngoài vườn để được gặp chị nhưng trời thì mưa rét,nó lười trả muốn đi. Giá mà chị có điện thoại thì tốt biết mấy.. nó nghĩ
1 cái tết vô vị qua đi.mãi cho đến mùng 9 tết nó mới có cơ hội dk abc với chị. Thời điển này ở quê nó sau khi tốn 1 khoản kha khá vào tết nguyên đán mọi người ( bao gồm cả nhà nó) đang chuẩn bị xuống đồng bắt đầu 1 vụ mùa mới.
Hôm nay mẹ nó kêu nó mang mạ ra đồng để cấy, thời tiết mới chuyển sang xuân nhưng còn khá lạnh.mãi đến 8h nó mới uể oải dậy nôi cái xe 3 gác ra mang được vài dúm mạ ra đồng tiện đường ngang qua nhà chị nó té vào làm bao thuốc đốt cho ấm người
Cho em bao thuốc chị liên….
Anh chiến đi đâu về đấy,,…
ờ…a đi có tí việc..
Thanh niên dạo này chăm chỉ thế. Giọng thằng thành xoắn tít khi nó vừa bước chân vào cửa nhà chị
Chuyện…a mày ko chăm thì ai chăm
Mà mày chuẩn bị đi đâu mà nhiều đồ đạc cứ như kiểu dân tị nạn thế này
ặc…em chuẩn bị đi học chứ đi đâu nữa… toàn những thứ lềnh kềnh mẹ em cứ bắt em mang đi…hix
mang đi .có mỗi 1 tí cũng kêu…chị nói
mày còn làm gì mà đứng đó nữa..mang đồ ra đây tao nhanh bố chở đi không muộn xe mất giờ… giọng anh chiến gằn nên
thôi em đi đã..nói rồi thằng thành bê thùng bìa cát tông cỡ lớn ra xe
cơ hội của nó đây rồi..hí hí
chờ cho bóng chiếc xe 2 bố con anh chiến khuất khỏi lũy tre làng ngó trước sau không thấy có người nó quay ra trả tiền bao thuốc và cũng ko quên nắm tay chị 1 cách đầy ẩn ý
chẹp….bỏ ra..có người nhìn thấy bây giờ
làm gì có ai đâu
mặc lời chị nói.nó xoay người chị lại liều mình đẩy chị vào góc tường rồi luần tay thật nhanh vào trong chiếc áo lót mà xoa bóp xe xe 2 đầu vú của chị…
em nhớ chị quá… tay nó vẫn xoa đều cặp vú chị
bỏ ra….. không được…có người kìa…
vừa nói chị vừa kéo tay nó ra khiến nó hoảng sợ.nó liếc mắt nhìn ra ngoài của thấy vẫn im ắng.
có đâu. Cho em nghịch tí nữa thôi .Nó tiến lại gần chỗ chị đứng định làm thêm tí nữa nhưng nhất quyết chị không cho
đã bảo là không
..nó mặc kệ đang định làm làm liều thì có tiếng máy xe vọng lại gần nhà chị khiến nó hoảng hốt chạy vội ra cửa..
con cu chưa kịp cương cứng thì lại phải xèo xuống .ức chế không chịu được
kéo chiếc chở mạ ra đồng cho mẹ nó ,vừa đi nó vừa nghĩ anh chiến chở thằng thành ra bến xe huyện trắc phải lúc nữa mới về…. tèn ten…nó kéo nhanh chiếc xe 3 gác ra đồng rồi cũng thật mau lẹ trở về nhà ( ruộng nhà nó cách đó cũng không xa)..nó biết khoảng thời gian này dân làng đang đi cấy ngoài đồng. hầu như không có ai ở nhà..nó phải tranh thủ gặp chị khi anh chiến chưa về
kéo chiếc xe 3 gác để gọn vào góc vườn nó nó rửa ráy chân tay cho sạch sẽ rồi lao ra ngoài cổng xem có ai không
không có ai..đường vắng teo..he he
ngó qua nhà chị thấy chị đang xếp hàng nên giá nó rón rén tiến lại gần từa phía sau ôm lấy chị
làm gì thế…..giọng chị hốt hoảng vì giật mình
bỏ ra…đã bảo bao nhiêu lần rồi…có người nhìn thấy thì sao giọng chị vẫn hốt hoảng
làm gì có ai đâu…em nhớ chị quá…cho em nghịc 1 tí thôi giọng nó năn nỉ
đừng có vớ vẩn ở đây có người thấy đó …. Vừa nói chị vừa gỡ tay nó ra khỏi vòng eo chị
vậy tối có được không… nó thì thầm vào tai chị
không biết….thôi về đi để chị bán hàng.không nhỡ anh chiến về thì chết
hix..mặt nó xị xuống
mà sao chị không dùng điện thooại ? nhiều khi nhớ chị muốn nc vs chị mà không được giọng nó giả điệu buồn
chẹp…..nói sau…thôi về đi
hix… về nhà mà thấy bực tức…lại phải chờ